Vọng khí thuật, không chỉ đơn thuần là phân biệt các bảo vật trân quý.
Bây giờ vọng khí thuật của Sở Hư, dưới sự gia trì của hệ thống cũng coi như phát sinh biến hóa.
Không chỉ là phân biệt mức độ trân quý của bảo vật, mà còn có thể thấy khí vận của người khác!
Khí vận của những khí vận chỉ tử kia cực kì cường thịnh, có lẽ thực lực bây giờ không mạnh.
Nhưng mà có khí vận hộ thân, bọn hắn có thể nghịch thiên, vượt qua đủ loại tuyệt cảnh.
Cuối cùng quân lâm thiên hạ!
Có thể thấy được tầm quan trọng của khí vận.
Bất quá khí vận của những khí vận chỉ tử này chính là khí vận thiên địa, khác với các khí vận khác.
Cũng không phải chỉ có thiên địa khí vận mới có thể quân lâm thiên hạ.
Những Hư Thần đại năng kia, thậm chí là vị Chu Hoàng gần với tồn tại thần nhất này, mặc dù bọn hân kỳ thật đều có các loại khí vận hộ thân.
Bất quá loại khí vận này cũng không phải là thiên địa khí vận.
Liền giống như Chu Hoàng, mặc dù hắn không có thiên địa khí vận.
Nhưng lại gánh chịu lấy khí vận của Trung Châu thần triều, tương tự cũng là vô cùng kinh khủng!
Ngoại trừ thiên địa khí vận ra, Sở Hư không cách nào cướp đoạt các khí vận khác.
Đương nhiên, cũng không cần cướp đoạt...
Dù sao thiên địa khí vận, chính là tồn tại áp đảo các loại khí vận!
Sở Hư nhìn qua thi thể của Sở Thiên, mặt không biểu tình, bỗng nhiên đưa tay bắt lấy tấm cố ngọc của Sở Thiên vào trong tay.
Mà trong mi tâm của Sở Hư, cũng tuôn ra một miếng cổ ngọc.
Kết hợp với tấm cổ ngọc này, thần quang phun trào, biến thành một kiện ngọc như ý.
Đạo vận của kiện ngọc như ý này lưu chuyển, ra thần quang làm người ta sợ hãi.
Vờn quanh người Sở Hư, để cho Sở Hư chỉ cảm thấy linh khí ở xung quanh mình đều nồng nặc hơn mấy phần.
Mà tốc độ hấp thu thiên địa linh khí của hắn cũng không chỉ nhanh hơn một bậc!
Sắc mặt của Sở Hư cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên và mừng rỡ.
Không nghĩ tới hai kiện cổ ngọc kết hợp với nhau, lại hợp thành một cái Thiên giai pháp bảo!
Hơn nữa còn là Thiên giai pháp bảo loại hỗ trợ!
Có kiện ngọc như ý này, tốc độ tu luyện của Sở Hư, cũng sẽ nhanh hơn bình thường rất nhiều.
Sở Hư hài lòng nhìn Sở Thiên đã sớm bỏ mình một cái.
Lập tức thần thông trong tay hiện lên, oanh thi thể của Sở Thiên thành tro bụi!
Mặc dù Sở Thiên đã chết, nhưng mà để bảo đảm không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào.
Sở Hư vẫn là nghiền xương hẳn thành tro!
Phong cách hành sự của Sở Hư chính là, hoặc là không làm, hoặc là làm triệt để...
...
Vụ việc Huyết Độc Ma Quân đoạt xá Sở Thiên, chấn kinh Đại Chu thần triều, cuối cùng cũng hạ màn.
Sở Hư - Thế tử của Tố Thần Hầu phủ, đích thân truy tra tung tích của Huyết Độc Ma Quân.
Cuối cùng cũng ở Lạc Nguyệt sơn mạch của Tề Châu tìm được Huyết Độc Ma Quân, cũng đánh giết. hắn.
Mặc dù nói, theo một ý nghĩa nào đó là chính tay giết anh em ruột thịt của mình, nhưng mà toàn bộ Đại Chu thần triều đều đang tán thưởng vị Thần Hầu Thế tử này.
Cho rằng đó là bởi vì giữ gìn thanh danh của Tố Thần Hầu phủ, nên không thể không làm vậy.
Về phần Sở Thiên, lại đã sớm bị thế nhân lãng quên đi...
...
Đại Chu thần triều, Bắc Hoang biên cương.
Đại Chu thần triều đóng đô Trung Châu, vạn tộc thần phục, bốn biển triều bái
Bất quá Bắc Hoang dị tộc, vẫn luôn là tồn tại khiến Đại Chu thần triều đau đầu.
Những dị tộc này không tôn sùng Đại Chu thần triều, mà chỉ thờ phụng Thần Linh tổ tiên, mặc dù trên danh nghĩa thần phục với Đại Chu thần triều.
Nhưng lại thường xuyên tiến hành phản loạn.
Ba năm trước, dị tộc lại phản loạn một lần nữa, đánh chiếm ba châu chỉ địa của Đại Chu thần triều, làm kinh hãi triều đình và bá tánh.
Mà Tố Thần Hầu Sở Chính Hùng, cũng được Chu Hoàng đích thân bổ nhiệm làm đại tướng quân trấn lên cương, tiến về biên giới trấn áp dị tộc.
Bây giờ năm mươi vạn quân biên giới đều dưới sự kiểm soát của Sở Chính Hùng, không chỉ là giành lại phần đất bị mất.
Mà còn liên tục đánh lui dị tộc!
Bắc Hoang, trên một vùng hoang nguyên với phạm vi mười mấy vạn dặm, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.
Chỉ gặp vô số Đại Chu giáp sĩ đang đô sát từng tên cường giả dị tộc, thậm chí ngay cả dân thường và phụ nữ trẻ em đều không buông tha!
Đây không phải là đại chiến, mà rõ rằng là một cuộc thảm sát!
Bên trong hư không, một vị lão giả toàn thân máu me đang đổ máu không thôi.
Khí tức khắp người hắn cực kì kinh khủng, rõ ràng là một tôn cường giả tuyệt thế Thiên Cung cảnh đỉnh phong!
Chỉ bất quá thần sắc hiện tại của hân uể oải, hiển nhiên là bị trọng thương!
Thần sắc của vị lão giả kia điên cuồng, giận dữ hét: "Tố Thần Hầu! Ngươi đã đáp ứng sau khi tộc ta đầu hàng, sẽ không tàn sát nữa!”
Mà trước mặt hẳn, một vị nam tử trung niên mặc áo mãng bào đứng chắp tay, mặt không biểu tình, nhìn qua loại khung cảnh luyện ngục ở dưới chân.
Khí tức của hẳn như vực sâu dưới biển, sâu không lường được, tràn ngập một tia thần uy, làm cho người ta sợ hãi.
Chính là đương đại Tố Thần Hầu, Hư Thần đại năng, Sở Chính Hùng!
Sở Chính Hùng nghe được lão giả chất vấn, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, thản nhiên nói
"Việc binh không ngại gian trá, ngươi cũng không biết điều đó sao?
Dị tộc các ngươi đời đời chịu ơn quốc, nhưng lại liên tục phản loạn.
Lần này, là nên để cho các ngươi hảo hảo nhớ kỹ”
"Đời đời chịu ơn quốc?!
Đại Chu thần triều căn bản cũng không coi chúng ta là người, nô dịch tộc ta!
Những năm gần đây, số người mà tộc ta bị các ngươi nô dịch đến chết nhiều không kể xiết!"
Lão giả tức sùi bọt mép, nhìn qua từng tộc nhân bị giết, thần sắc điên cưỡng: “Ta liều mạng với ngươi!!"
Lão giả gầm thét, dâng lên toàn thân pháp lực, đánh về phía Sở Chính Hùng.
Sở Chính Hùng mỉm cười, nhẹ giọng nói: "Ta vốn đang nghĩ tu vi này của ngươi cũng không dễ tu thành, còn muốn đánh lên gông cùm thần hồn của ngươi để ngươi chịu sai sử của Tố Thần Hầu phủ ta
Bất quá nếu ngươi đã vội vã muốn chết như vậy, thì ta cũng chỉ đành tiễn ngươi một đoạn."
Dứt lời, hắn kết ra một ấn, bộc phát ra rung động làm cho người ta sợ hãi.
Uy thế mênh mông phun ra ngoài, một ấn xuất hiện, hư không mười mấy vạn dặm đều bị chôn vùi, xa xa đánh xuống lão giả.
Đối mặt với một kích kinh khủng như thế, mặc dù lão giả là Thiên Cung cảnh đỉnh phong, nhưng căn bản cũng bất lực ngăn cản.
Chỉ có thể hét thảm một tiếng, liền bị đánh thành thịt nát!
Danh Sách Chương: