• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả những suy nghĩ phức tạp vụt qua đầu tôi.


"Tôi..."


Cảm giác như thể ai đó đang rung một cái chiêng ngay bên tai. Tôi che miệng vì cảm giác khó chịu từ dạ dày. Các kkoma Yoo Jonghyuk liên tục ngước nhìn tôi khi tôi bắt đầu loạng choạng.


[Kim Dokja biết những sinh vật này là ai.]


Bản sửa đổi cuối cùng của Con đường sinh tồn tuôn ra những dòng chữ sáng chói từ trong túi của tôi.


[Anh ấy biết, nhưng đồng thời, anh ấy không muốn biết.]


"Kim Dokja?"


Các kkoma Yoo Jonghyuk nhận ra tôi có điều gì đó không ổn và gọi to.


Tôi cần phải ngừng suy nghĩ.


['Bức tường thứ tư' đang rung chuyển.]


Đừng nghĩ nữa.


['Bức tường thứ tư' đang rung chuyển dữ dội.]


Tuy nhiên, tôi không thể.


Các trang sách lật giở trong đầu tôi. Như thể có một cơn bão đang hoành hành bên trong, tất cả những trang sách đó quay cuồng và bay lên cùng lúc để hoàn toàn che phủ ý thức của tôi.


"...Này, cậu?"


Và cuối cùng, tầm nhìn của tôi bị nhuộm trong bóng tối đen như mực.


___________


"Có vẻ như bây giờ cậu ta đã biết về nó."


Kkoma Yoo Jonghyuk số [41] tình cờ nói. Bên cạnh anh ta là Kẻ mưu phản Bí mật đang ngồi trên ngai vàng cổ kính.


"Có phải anh cố tình đưa ra gợi ý đó không?"


[Đó không phải ý định của ta.]


"Tôi không thấy bất kỳ phần thưởng nào dành cho anh cả, cho dù anh đã chuẩn bị các đạo cụ để dàn dựng một buổi biểu diễn như thế này."


Kkoma Yoo Jonghyuk số [41] nói khi nhìn chằm chằm vào chiếc áo khoác trắng của Kẻ mưu phản. Đó là chiếc áo khoác giống với chiếc mà Yoo Jonghyuk lượt 1863 đã mặc.


Kẻ mưu phản cảm nhận được ánh nhìn đó. Trong khi cởi áo khoác, anh ta lên tiếng, [Ta không dựng lên một buổi biểu diễn. Anh chàng từ lượt 1863 đó ban đầu là một phần của ta. Cũng giống như tất cả các ngươi.]


"Tuy nhiên, anh ta đã mở cửa bỏ đi mà không báo trước, phải không. Trong khi bỏ lại chiếc áo khoác đó nữa."


Kkoma Yoo Jonghyuk số [41] cầm lấy chiếc áo khoác trắng. Như thể cả hai đang nói về điều cấm, một khoảng lặng ngắn bao trùm giữa họ.


Kẻ mưu phản Bí mật im lặng đưa tay về phía khoảng không. Một chiếc bàn tròn đột nhiên hiện ra bên cạnh ngai vàng cũ. Trên đó có một ly rượu vang đỏ. Anh nhẹ cầm ly rượu lên.


[Có vẻ như kịch bản đang tiến triển nhanh hơn nhiều so với dự kiến. Mức độ chín muồi của nó chẳng có gì đáng nói.]


"Tất cả là do tên ngốc Kim Dokja đó."


[Vua Dokkaebi đã ra tay chưa?]


Kkoma Yoo Jonghyuk số [41] lật qua nhật ký tin nhắn trong khoảng không. "Không, vẫn chưa. Tuy nhiên, các Dokkaebi vĩ đại đang lặng lẽ hành động. Những người đàn ông mặt bướu cũng đã liên hệ với chúng ta."


[Vậy thì nó sẽ sớm bắt đầu thôi.]


"Tôi đoán vậy."


Hai Yoo Jonghyuk ngừng nói một lúc. Có thể nghe thấy những tiếng hú đáng ngại phát ra từ các vết nứt trên bức tường của cung điện được xây giống như một hình tròn. Đó là tiếng kêu của lũ chó săn Ngoại Giới đang tìm kiếm họ.


Kẻ mưu phản Bí mật mở miệng. [41, ngươi giống 'Yoo Jonghyuk' nhất khi so với ta.]


"Đó là một vinh dự."


[Ngươi sẽ sớm chết.]


"Chẳng phải chúng ta đã đi xa đến mức này là vì mục đích đó sao?"


Họ lại ngừng nói chuyện. Ánh sáng trắng nhợt nhạt đột nhiên xuất hiện trong khoảng không, và ngay sau đó, màn hình phát sóng của Star Stream hiện lên. Kẻ mưu phản Bí mật lật qua các màn hình như thể anh ta đang chán và lên tiếng.


[Vậy thì không còn gì nhiều cho đến cuối câu chuyện dài này.]


__________


Khi tôi mở mắt ra, tôi thấy mình đang ở trong Thư viện.


[Kim Dok ja, thậ t ph iền ph ức.]


Tôi nghe thấy giọng nói yếu ớt của Bức tường và lắc đầu để lấy lại ý thức.


'Xin lỗi vì điều đó'.


Ánh sáng từ những chiếc đèn lồng làm sáng lên bóng tối mờ ảo. Có vẻ như tôi đã bị hút vào bên trong Bức tường thứ tư một lần nữa. Nói cách khác, Bức tường đã bảo vệ tâm trí tôi khỏi sự sụp đổ.


Tôi xoa bóp cái đầu đau nhức của mình và hít một thở nhanh, ngắn. Tôi cần thêm chút thời gian để tâm trí đủ tỉnh táo. Đã trôi qua như vậy bao lâu rồi?


Cuối cùng, chỉ còn lại một dòng khắc sâu trong tâm trí hỗn loạn của tôi.


[Kẻ mưu phản Bí mật chính là Yoo Jonghyuk từ Con đường sinh tồn nguyên gốc.]


Anh ta không phải Yoo Jonghyuk mà tôi gặp ở lượt 1863, cũng không phải người mà tôi đã cùng đồng hành ở lượt thứ 3.


Không, anh ta là người mà tôi chưa gặp bao giờ.


Phải, anh ta là Yoo Jonghyuk, người đã chứng kiến ​​phần kết của Star Stream trước cả khi 'lượt thứ 3' có cơ hội bắt đầu.


- Khoan đã, Tác giả-nim! Bây giờ thì điều gì sẽ xảy ra với Jonghyuk-ie? Khi nó như thế này...


Tôi nhớ lại lời nhận xét cuối cùng mà tôi viết ở chương kết thúc của Con đường sinh tồn. Cuốn tiểu thuyết đó đã kết thúc và để lại mọi thứ cho đến phần kết. Câu trả lời cho câu hỏi mà tôi rất muốn biết...


Tôi từ từ đứng dậy và nhìn vào các giá sách xung quanh.


[Yoo Jonghyuk, hồ sơ lượt thứ 4, tập tám]


Tôi sững sờ đứng đó sau khi nhìn vào gáy sách, thứ lộ ra dưới ánh đèn dịu dàng.


Những câu chuyện mà tôi đã đọc khi lớn lên đều ở đây.


Tôi từ từ đưa tay về phía gáy cuốn sách. Đầu ngón tay chạm vào cuối cuốn sách run lên bần bật. Đây là câu chuyện mà tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần. Mỗi một cụm từ trong đó đều là cuộc sống của tôi, máu của tôi và thịt của tôi. Nhưng bây giờ, tại sao câu chuyện như vậy lại trở nên...


...Xa lạ với tôi?


Tôi buộc mình phải cầm lấy cuốn sách đó, mong thoát khỏi cảm giác này. Đây là một câu chuyện mà tôi có thể đọc bất kể đó là mấy giờ hay đang ở bất kỳ trang nào.


Câu chuyện này sẽ không phản bội tôi. Nếu tôi đọc nó, tôi sẽ cảm thấy tốt hơn. Giống như cách nó luôn như thế.


Thật trùng hợp, trang tôi lật trúng là cảnh Anna Croft và Yoo Jonghyuk đối mặt.


Yoo Jonghyuk của cuốn tiểu thuyết nói lên câu thoại của mình.


["Điều này là do cô."]


Tay tôi run lên trong khi lật trang sách. Tôi không có đủ can đảm để đọc trang tiếp theo. Có lẽ, tôi cũng không có đủ tư cách để làm như vậy.


Tôi đã rất vui khi đọc câu chuyện này sao?


Cả cuộc đời tôi chẳng có gì ngoài việc đọc về nỗi buồn và nỗi đau của người khác ư? Nếu vậy, tôi có khác gì những Chòm sao chết tiệt trên bầu trời kia không?


[Cậu sẽ làm gì?]


Tôi nhìn về phía sau để nhìn thấy Nirvana đang ở đó.


[Có hai 'Yoo Jonghyuk' trên thế giới này.]


Các thủ thư đã tập trung xung quanh tôi. Ba cặp mắt đang nhìn tôi, thương hại tôi. Nirvana, Mô phỏng, và Kẻ ăn giấc mơ.


Tôi bắt gặp từng ánh mắt của họ và hỏi, '...Mọi người nghĩ sao?'


[Cậu có muốn thử tiếp thu ý kiến ​​của người này không?] Nirvana bước tới và trả lời. Anh ta trông tự tin như thể anh ta đã biết câu trả lời đúng. [Không cần phải rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan như vậy. Sau cùng thì, tất cả sinh vật đều khởi đầu từ một.]


'Anh lại tiếp tục nói về 'một' đó à?'


[Mọi thứ đều là một, vậy thì sẽ ra sao nếu có hai Yoo Jonghyuk trở lên? Trở thành một với tất cả Yoo Jonghyuk là Sự Quan Phòng cực kỳ hệ trọng với toàn vũ trụ...!]


Phải, là lỗi của tôi khi hỏi tên ngốc này ngay từ đầu.


Tôi chuyển tầm mắt và phát hiện chủ rạp hát, Mô phỏng nhìn lại tôi.


[Có vẻ như cậu đang phải chịu đựng sức nặng của lương tâm tội lỗi.]


Lương tâm tội lỗi - có ổn không khi thẳng thừng gán ghép cảm giác của tôi vào loại cảm xúc đó? Tay cầm cuốn sách của tôi run lên, khiến những trang sách cũng run theo.


[Tại sao cậu lại cảm thấy tội lỗi? Cậu bị giày vò bởi nỗi bất hạnh mà hắn ta đã phải chịu đựng sao?]


'Tôi không chắc lắm.'


[Bất kể điều gì, cậu cũng không thể cứu hắn ta. Hắn đã luôn sống một cuộc đời như vậy, và cậu chỉ đơn giản là đọc câu chuyện của hắn. Đó là bản tóm tắt cho thực tế của cậu.]


Giọng nói của ông ta, nhuốm một ý nghĩa logic nhất định, chứa đựng trí tuệ của một sinh vật lâu đời đã đọc nhiều câu chuyện trong quãng thời gian rất dài.


Người cuối cùng lên tiếng là Kẻ ăn giấc mơ. Hắn dùng xúc tu đẩy kính lên và nói như thể chế nhạo tôi, [Ôi, Chòm sao thân mến, ngươi thực sự tin rằng Kẻ mưu phản vĩ đại đang cầu xin sự đồng cảm của ngươi à?]


Khoảnh khắc nghe những lời đó, cảm xúc của tôi nguội lạnh như vừa bị dội một gáo nước.


Hắn nói đúng. Cảm xúc mà tôi đang có cũng giống như việc tôi xúc phạm tất cả những câu chuyện mà tôi đã đọc.


Hơn nữa, bây giờ không phải lúc để chìm trong đống cảm xúc tầm thường này.


Nirvana tiếp tục, [Có vẻ như cuối cùng cậu cũng lấy lại được một vài giác quan của mình.]


Ngay bây giờ, tôi cần phải lo lắng về những vấn đề thực tế hơn.


'Tôi cần trở về với đồng đội của mình, nhưng tôi không có bất kỳ phương pháp nào để thoát khỏi đây cả.'


Kẻ ăn giấc mơ gật đầu. [Chắc rồi. Trong Khu rừng của N'Gai, về cơ bản thì anh ta là thần.]


'Ngươi có biết điều gì không?'


[Ta biết, nhưng chẳng có nhiều ý nghĩa ngay cả khi ta giải thích. Bởi vì ngươi sẽ càng rời xa khởi nguồn của mình khi ngươi cố gắng giải thích bất cứ điều gì liên quan đến Ngoại Thần. Cũng giống như những gì 'Ghi chép nỗi sợ hãi' đã làm.]


Ghi chép nỗi sợ hãi... dường như tôi đã từng nghe câu chuyện tương tự một lần trước đây.


Trong khi đó, Kẻ ăn giấc mơ tiếp tục, [Lối vào và lối ra nằm ở cùng một vị trí. Trong hầu hết các trường hợp, một cánh cửa có ghi 'Hãy kéo tôi' sẽ mở ra khi ngươi đẩy nó vào. Ngươi phải tìm ra lý do tại sao ngươi lại ở đây. Khi ngươi làm vậy, ngươi sẽ tự mình tìm được lối thoát.]


Tôi nhớ lại những gì Kẻ mưu phản Bí mật đã nói sau khi nghe những lời đó.


[Khi xong Ba câu hỏi, ngươi cần tìm ra 'lý do tại sao ngươi phải được đưa đến đây'.]


Lý do tại sao tôi phải đến đây.


Nghĩ lại thì có lẽ 'Ba câu hỏi và câu trả lời thần thánh' bị tạm ngưng là một điều may mắn cho tôi.


Tôi có thể đoán được danh tính của Kẻ mưu phản Bí mật, nhưng tôi không thể tìm ra lý do tại sao anh ta lại đưa tôi đến nơi này.


Tên đó, sao lại đưa tôi đến đây?


[Anh ta là người đã chứng kiến ​​sự kết thúc của một thế giới.] Kẻ ăn giấc mơ nói như thể hắn đã biết câu hỏi của tôi là gì. [Điều gì có thể buộc một người đã biết ■■ phải quay về chu kỳ vĩ đại một lần nữa...?]


Ngay lúc ấy, tôi nhớ lại khoảnh khắc nào đó trong đời tôi. Đó là phần ký ức từ rất lâu trước đây. Khi tôi là một cậu bé, ngồi đối diện mẹ tôi và đọc quyển sách trên đùi.


"Dokja-ah, hãy đọc nó lại đi."


Đâu sẽ là lý do cho một tồn tại đã biết rõ câu chuyện phải đọc lại nó?


[R a ngo ài đi, Kim Dok ja.]


Trong khoảnh khắc sau đó, tầm nhìn của tôi bị phá vỡ và tôi bị cuốn vào một vòng xoáy. Thư viện tan biến như làn khói. Mọi thứ đều quay cuồng cho đến khi ý thức của tôi trở lại nơi nó thuộc về. Vẫn còn cơn đau nửa đầu và chóng mặt, tôi từ từ mở mắt kèm theo một tiếng rên khe khẽ.


[Tỷ lệ phục hồi cơ thể hóa thân hiện tại: 34%]


Gói IV chứa đầy những câu chuyện đang rơi từng giọt, được ghim vào cánh tay tôi. Có cả thông tin về cơ thể hóa thân của tôi lơ lửng trên màn hình trong không khí.


[Hiện tại, việc tiêm thuốc hồi phục không thể được thực hiện do câu chuyện nền tảng của bạn đã bị tổn hại rất nhiều.]


[Khuyến khích hồi phục tự nhiên.]


[Bạn đang sở hữu sức đề kháng cao chống lại thần dược.]


[Bạn có thể tiêu thụ một loại thần dược mới để tăng tốc độ hồi phục.]


Tôi cố gắng nâng người lên. Mọi ngóc ngách trên cơ thể tôi vẫn đau như điên, nhưng những cử động ở các khớp lại trơn tru hơn trước rất nhiều.


"Biyoo."


Đúng như dự đoán, Biyoo không trả lời. Tuy nhiên, thay vào đó, tôi lại được chào đón bằng một tin nhắn khác.


[Bạn hiện đang kết nối với một kênh tạm thời.]


Một kênh tạm thời - nghĩa là, nơi này không phải địa điểm kịch bản chính thức của Star Stream.


"Tổng số kết nối."


[Số Chòm sao hiện đang được kết nối với kênh tạm thời: 2]


Nó nói '2', rất rõ ràng, bằng với tỷ lệ nhấp chuột của Con đường sinh tồn.


(*Tỷ lệ nhấp chuột: tỷ lệ click vào đường link, quảng cáo...)


Tôi bắt đầu suy nghĩ. Nếu tôi muốn thoát khỏi nơi này, không có lựa chọn nào khác ngoài việc đối mặt với Kẻ mưu phản Bí mật.


Nhưng tôi không chắc liệu anh ta có chịu gặp tôi hay không.


Nếu vậy, chỉ còn một phương pháp duy nhất.


[Chòm sao 'Quỷ vương của sự cứu rỗi' đang gọi Chòm sao 'Kẻ mưu phản Bí mật'.]


Nếu tên khốn đó không muốn gặp tôi, thì....


[Chòm sao 'Quỷ vương của sự cứu rỗi' đang nhìn vào Chòm sao 'Kẻ mưu phản Bí mật'.]


Cho đến khi hắn nhìn lại tôi lần nữa.


[Chòm sao 'Quỷ vương của sự cứu rỗi' đang hướng sự tức giận về phía Chòm sao 'Kẻ mưu phản Bí mật'.]


Phải, tôi chỉ cần làm phiền anh ta mà thôi.


[Chòm sao 'Quỷ vương của sự cứu rỗi' đang....]


[Chòm sao 'Kẻ mưu phản Bí mật' đang nhìn chằm chằm vào bạn.]


Đúng như dự đoán,  đã có một phản hồi. Tuy nhiên, trước khi tôi có thể gửi lại một tin nhắn khác, cánh cửa phòng bật tung bởi một lực nào đó.


"Tên điên này. Sao cậu cứ làm ầm lên thế?"


"Ồ, vậy là anh đã đến."


Kkoma Yoo Jonghyuk số [666] đang trừng mắt nhìn tôi. "Nếu cậu muốn gì đó, cậu chỉ cần gọi cho tôi thôi. Vậy nên, đừng gửi đống tin nhắn gián tiếp ồn ào đó nữa."


Vì những kkoma Yoo Jonghyuk này đều là phụ thuộc của Kẻ mưu phản Bí mật, họ chắc hẳn cũng có thể nghe thấy tin nhắn gián tiếp của tôi.


Dù sao thì, [666] đó dường như được giao nhiệm vụ chăm sóc cho tôi. Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên là thứ trông giống một chiếc điện thoại thông minh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK