• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hoàng Linh San đang rót champagne vào ly thì bị tin tức đang phát sóng trên tivi làm cho kinh ngạc, cô quay người qua tập trung lắng nghe phát thanh viên diễn thuyết, phía sau là khung cảnh hoành tráng của Hàn thị đang tổ chức buổi họp báo công bố dự án trọng điểm và ăn mừng giá niêm yết cao kỷ lục trong suốt nhiều năm qua.
Nhưng điều quan trọng hơn hết là người xuất hiện bên cạnh Hàn Tần lại chính là Ngạn Hi.
Hoàng Linh San nghiến răng căm tức, dốc cạn ly champagne trong tay liền ném mạnh ly thủy tinh vào màn hình tinh thể lỏng.

Tiếng vỡ tan tác vang lên trong căn phòng làm chấn động.
Ngạn Tuấn từ bên ngoài đẩy cửa bước vào, cũng không giấu được kinh ngạc, thái độ khắt khe lườm Hoàng Linh San cảnh cáo: “Cô lại phát điên gì nữa đây?”
Hoàng Linh San lắc đầu, không muốn chọc giận Ngạn Tuấn, cho nên giữ điềm tĩnh ngồi xuống salon, ánh mắt vẫn dõi theo phóng sự trong màn hình tivi.
Nếu như gương mặt cô không bị thương tích vốn dĩ người xuất hiện hôm nay không ai khác chính là người phát ngôn Hoàng Linh San cô.

Ngạn Hi ngang nhiên thay thế được vị trí của cô, còn tay trong tay với Hàn Tần hầu như đang ngầm xác nhận với toàn thể công chúng quan hệ giao ước của hai người họ.
Cận Minh ngồi bên cạnh luôn phối hợp đưa tài liệu cho Hàn Tần mỗi khi phát biểu nhằm vạch ra kịch bản chặt chẽ trước toàn thể báo chí, không để xảy ra sai sót.
Hàn Tần mặc dù có hơi căng thẳng vì chưa quen không khí có tính quy mô như lần này, nhưng với một sinh viên ưu tú từng trải qua những buổi diễn thuyết trước trường, Hàn Tần vẫn đủ thông minh ứng phó.
“Tòa nhà cũ xuống cấp ở Đại lộ DK sẽ được tu bổ trở thành bộ mặt hoàn toàn mới ở Thượng Hải dưới bàn tay của các kiến trúc sư ưu tú nhất Hàn thị.

Quan trọng nữa là, sẽ được liên kết chặt chẽ với Trung tâm thương mại Thịnh Hồng, nâng cao việc đẩy mạnh giá trị thương mại.” Hàn Tần điểm tĩnh tuyên bố.

Rất nhiều người xung quanh trầm trồ.
“Không biết Ngạn Hi tiểu thư xuất hiện cùng Hàn tổng, có ý nghĩa gì hay không?” Một phóng viên đặt câu hỏi.
Đã theo kịch bản học trước đó, Ngạn Hi không thể không trả lời: “Tôi ở đây muốn cho mọi người thấy được tương lai của Ngạn thị MJ vẫn còn, thậm chí rất tốt đẹp.”
“Đó là lời tuyên bố sáp nhập trong tương lai hay sao? Nhưng Ngạn thị đang đối mặt với rủi ro đóng băng tài chính, hai người đang ngầm ám chỉ phía Sở liêm chính đã có kết quả cuối cùng rồi đúng chứ? Và Ngạn thị sẽ được sống lại?”
Hàn Tần tươi cười nắm lấy tay của Ngạn Hi, “Giấc mơ đêm qua của tôi chính xác là như vậy.

Chúng tôi còn muốn nhân ngày có ý nghĩa lịch sử, tổ chức một hôn lễ trong mơ.”
Mọi người lại ồ lên.
Tuy nhiên kế tiếp là hàng tá lời công kích không hề nhân nhượng.
“Hàn tổng! Anh không chấp nhất quá khứ đen tối và đầy thị phi của cô Ngạn Hi hay sao? Thậm chí cô ấy có khả năng bị Hội đồng quản trị bác bỏ vị trí thừa kế.

Cô ấy bị vướng vào cấm kỵ lớn nhất, chính là nghiện ngập.”
Ngạn Hi nghiến răng, “Tôi không nghiện ngập.

Mọi thứ chỉ là tin đồn.

Tuổi trẻ nổi loạn, tôi uống rượu hút thuốc với đám bạn thì cho là nghiện hay sao?”
“Vậy cô giải thích sao về việc đến Trại cai nghiện lớn nhất Quảng Châu điều trị bệnh.”
Ngạn Hi tái mặt, vẫn mạnh mẽ đáp lời: “Tôi đến thăm người nhà bên ngoại.”
“Vậy hồ sơ bệnh án cho rằng cô từng mắc chứng rối loạn cảm xúc thực tổn có phải là thật hay không? Cô có vấn đề về tâm lý thì làm sao lãnh đạo Ngạn thị?”
“Đó là hồ sơ giả.

Tôi đang tiến hành khởi kiện bác sĩ tâm lý đã làm ra bệnh án sai, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của tôi.”
Mặc dù đối đáp quyết liệt trơn tru nhưng cánh báo chí giống như không hề tiếp nhận sự thật này, bọn họ chỉ muốn tin rằng những gì xấu xí về Ngạn Hi là sự thật.

Còn cố ý lôi kéo quan hệ mờ ám trước đây của cô và Dương Ân ra để nghị luận, và không bỏ qua vấn đề cốt lõi Dương Ân chính là người bị buộc tội tàng trữ chất cấm.
Làn sóng câu hỏi bị đẩy sang hướng khác cho nên buổi họp báo đã nhanh chóng kết thúc.


Ngạn Hi mặt mày tái mét được nhân viên hộ tống vào trong hậu trường.

Lúc này bên tai vẫn nghe những câu nói vô cùng cay nghiệt chỉ trích về cô.
“Vì sao vừa rồi Hàn tổng lại nói là mơ, đó là một thông tin quan trọng, dùng chữ ‘mơ’ để nói dường như không đủ thuyết phục.”
Cận Minh cười cười đáp: “Mơ chính là mơ, tin hay không tùy vào trí tưởng tượng.

Có vấn đề gì thắc mắc, liên hệ với Thư ký của tôi đi.

Chúng tôi không tiếp nhận phỏng vấn nữa.”
Ngạn Hi chú ý tới điểm này, liền quay mặt qua nhìn Cận Minh, lại đầy nghi hoặc lườm Hàn Tần.
Đến lúc cô ngồi vào trong xe rời đi, mới quay sang chất vấn Hàn Tần: “Không phải anh nói đã cho phong bì đám phóng viên rồi ư, tình hình không những không được khống chế còn tệ hại đến mức này.”
Ngạn Hi rưng rưng nước mắt, cô chưa từng trải qua cuộc tra tấn tâm lý nặng nề như vậy.

Trước giờ đều được cha bảo bọc, đâu có biết những đám lang sói thích vu khống, đặt điều thị phi ác ý.
Hàn Tần trầm ngâm không nói gì, bản thân anh cũng không khá hơn, đúng lúc này anh nghe chính mình bật thốt, “Ngạn Hi! Xin lỗi em.”
Ngạn Hi trố mắt kinh ngạc.

Tuy nhiên lời xin lỗi này khiến cô tỉnh táo hơn, càng nghĩ càng kích động, “Vậy là anh và Cận Minh đã đẩy câu chuyện sang hướng đó, các người cố ý sắp đặt sao?”
Hàn Tần không nói, tựa như thừa nhận.
Ngạn Hi nghe tim mình vỡ tan tành, lòng người thâm độc, không tiếc dùng thủ đoạn chính là như vậy sao?

Cô run run, “Nhưng làm như vậy thì nhằm mục đích gì chứ? Được lợi gì chứ?”
Ngạn Hi ôm mặt khóc nức nở, Hàn Tần đối xử với cô như vậy không khác nào sự phản bội, nhưng cô vẫn hết lần này đến lần khác chui đầu vào rọ, chịu để hắn sắp đặt không khác nào con rối.
“Muốn Di Minh thương xót.” Hàn Tần thều thào đáp.

Anh biết mình khốn nạn và tàn nhẫn, để một cô gái nhỏ yếu đuối ra chịu trận và ngấm ngầm lợi dụng.

Ban đầu anh không muốn phơi bày sự thật cho Ngạn Hi, nhưng anh không thể thuyết phục được chính mình.
Ngạn Hi hiểu ra, khóc càng thương tâm.
Anh Phó phía trên lái xe, trông thấy Ngạn Hi như thế cũng không kìm được xúc động, anh với tay rút khăn giấy đưa đến cho cô.
Ngạn Hi ngước mắt lên, căm phẫn lườm Hàn Tần, vừa lao đến vung tay vung chân đánh đấm một trận thì chiếc xe bất ngờ nổ bánh sau, chiếc xe mất kiểm soát xoay một vòng lớn.
Anh Phó linh hoạt xử lý, cuối cùng điều khiển được chiếc xe tấp sát vào bên lề, suýt chút nữa va vào tường kính của cửa hàng trước mặt.
Ngạn Hi và Hàn Tần đều bị dọa cho kinh hoàng, ôm chặt lấy nhau.

Nhưng lúc vừa trấn tĩnh thì nghe hai tiếng nổ lớn liên tiếp vang lên, kính chiếu hậu hai bên xe vỡ tung.
Không hề nhầm lẫn, đó là tiếng súng..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK