• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vũ Khanh bất lực trước hai con người lì lợm này, nhưng Tiểu Tuyết và Liêm Đông không có ý định bỏ chạy. Vì vậy ba người cùng hợp lực đánh đuổi đám người xấu.

Nhưng những người này võ công cao cường, hơn nữa trong từng đường kiếm được vung ra còn mang luồng khí tức bức người. Có vẻ như những người này cũng có tu tiên thuật, chỉ có pháp thuật mới có thể phóng nội lực qua từng đường kiếm.

Tuy từng người trong bọn chúng đều không phải là đối thủ của Vũ Khanh, nhưng khi tất cả cùng xông lên cô ta vẫn khó chiếm thế thượng phong. Mà Liêm Đông và Tiểu Tuyết hợp tác cũng chỉ có thể đánh lui được một người. Tình thế nguy hiểm, Vũ Khanh liều mạng mở 1 con đường máu muốn hai người chạy trốn. Nhưng cho dù có nói thế nào, Tiểu Tuyết và Liêm Đông vẫn nhất quyết không rời đi.

" Thế nào? Bây giờ ngươi còn dám ngạo mạn nữa không?"

" Các ngươi chơi xấu, có giỏi thì lên từng người một đi."

" Ha ha ha! Xét về võ công hay mưu trí, chúng ta đều không phải là đối tượng được rồi được thủ của ngươi. Cho nên ta nào dám cho từng người 1 lên."

Vũ Khanh biết hôm nay ba người không thể thoát, chỉ là hai người kia còn nhỏ, không nỡ liên lụy đến họ. Cô từng hứa với sư phụ, hứa với sư nương, hứa với Linh Mẫn sẽ bảo vệ Tiểu Tuyết chu toàn. Nhưng bây giờ không những thất hứa, còn làm liên lụy đến tiểu muội.

Nhắc đến Linh Mẫn, Vũ Khanh đột nhiên nhớ đến viên đan dược bà ta cho trước khi quay về núi tiên nhân. Sau khi uống nó công lực sẽ đột phá gấp năm lần trong nửa canh giờ. Nhưng khi hết thời gian, kinh mạch toàn thân sẽ đứt đoạn, chết trong đau đớn. Bà ta căn dặn tình thế cấp bách gấp mấy cũng chỉ được uống một ít. Như thế sẽ không đến nỗi kinh mạch đứt đoạn mà chết.

Nhưng tình thế hiện tại bất đắc dĩ, những kẻ này đều là cao thủ, Vũ Khanh đã không còn lựa chọn nào khác. Sau khi uống viên đan dược, cô cảm thấy toàn thân đầy sinh lực, công lực trong người tăng cao.

Vũ Khanh đánh nhau với chục tên sát thủ, trong đó có Bồn Tử, tuy có chút yếu thế nhưng miễn cưỡng chống đỡ được. Bởi vì công lực tăng, Vũ Khanh liền vứt kiếm, dùng quyền liên tục hạ mấy tên.

" Công lực thật cao thâm, mới mấy tháng trôi qua mà công lực của ngươi đã tăng gấp mấy lần rồi. Không đúng! Ban nãy sau khi ngươi uống 1 viên đan dược công lực mới tăng cao. Ruốt cuộc thứ đó là gì?"

" Sao vậy? Sợ rồi à? Bây giờ mới biết sợ thì quá muộn rồi."

" Những thứ giúp sức mạnh đột nhiên tăng cao thì hậu quả để lại đều rất lớn. E rằng ngươi sắp chết rồi.". truyện kiếm hiệp hay

" Trước khi chết ta vẫn có thể dẫn ngươi đi cùng."

Vũ Khanh đánh tới, Bồn Tử dùng thanh đao lớn của mình liên tục chém về phía trước. Nhưng những sát thủ khác đã chết, một mình hắn cũng không phải là đối thủ của Vũ Khanh, đã bị cô ta dùng 2 chưởng đánh nát nội tạng, chết ngay tại chỗ.

Lúc này Vũ Khanh nhanh chóng đưa hai người đến thuê nhà trọ cạnh sòng bạc. Sát thủ có thể sẽ đến thêm vài ngươi, mà ban nãy cô phát hiện sòng bạc có rất nhiều cao thủ ẩn danh. Cho dù bọn họ không quen biết ai, nhưng sát thủ cũng không dám tùy tiện hành động. Nhất là khi ông chủ trọ cũng là 1 cao thủ.

Tiểu Tuyết và Liêm Đông muốn hỏi Vũ Khanh những chuyện Bồn Tử nói là sao, nhưng cô im lặng không trả lời. Sau khi thuê ba phòng, lập tức đuổi hai người ai về phòng nấy. Nhưng cô lại không biết hai kẻ tò mò kia đang nấp bên ngoài phòng mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang