"À, nếu không biết chữ, trong tông môn có thiết kế nơi dạy văn tự bắt đầu từ cơ sở, có gì con đi nơi đó học tập một chút."
Thẩm Thanh Nhất gật đầu.
"Đệ tử nhận biết được một ít chữ."
Xa Tử Giang ôn hòa cười.
"Chính là tiên sinh trong thư viện kia dạy?"
"Đúng vậy, đệ tử có thể đi vào tông môn, cũng nhờ tiên sinh giúp đỡ rất lớn."
Nghe ra sự cảm kích trong lời nói của đệ tử nhà mình, Ý cười trong mắt lão Xa càng sâu.
Là người biết cảm ơn.
Bất quá, trong lúc vui mừng tán thưởng, Xa Tử Giang cũng không quên nhắc nhở.
"Vi sư cùng các trưởng lão trong tông môn đều biết chuyện này, tông môn cũng cho hắn rất nhiều khen thưởng, đây là hắn nên được, nếu hắn giúp Thanh Nhất, vi sư sẽ kêu người phía dưới cho hắn một phần lễ đặc biệt nữa."
"Sư......"
Xa Tử Giang cắt ngang lời nói của Thanh Nhất.
"Thanh Nhất, hắn giúp con, là ý tốt của hắn, nhưng là người tu tiên, vào tiên môn, việc gì nên quên thì phải quên, nên buông thì hãy buông, con đường tu tiên nhấp nhô hiểm trở, muốn thành đại đạo mà cứ nghĩ đến tình cảm nữ nhi, chung quy là bất lợi."
"Ý tốt của hắn sẽ nhận được thành quả tương xứng. Vi sư cho hắn một phần lễ là trả lại nhân quả, mọi chuyện từ đây chấm dứt. Đương nhiên, không phải vi sư làm con đem hết thảy đều coi như một cuộc giao dịch đôi bên cùng có lợi."
"Trong giới Tu Tiên, tuy rằng tu hành là chủ, nhưng là muốn đi xa thì tài, trí, dũng và vận may đều không thể thiếu."
"Hắn trợ giúp con, âu cũng là duyên phận đôi bên, con có thể nhớ kỹ ân tình của hắn nhưng không thể vì thế mà lúc nào cũng cảm thấy nợ hắn."
Thẩm Thanh Nhất vẫn có chút khó hiểu, tuy rằng nàng chân chính không phải đứa trẻ vài tuổi, nhưng là kiếp trước cũng vừa mới trưởng thành.
Truyện chỉ được đăng tại Wattpad và VNO.
Chưa trải qua sóng to gió lớn, giờ phút này nghe Xa Tử Giang nói, quả thật nửa hiểu nửa không.
Thấy sự mê mang trong ánh mắt của Thanh Nhất, Xa Tử Giang lại lần nữa vuốt ve đầu nàng.
"Con hiện tại tuổi còn nhỏ, nghe không hiểu cũng không có việc gì. Có một số chuyện, vi sư cũng không kể hết cho con được."
"Chờ con trưởng thành, trải qua vạn sự thế gian, sẽ tự mình hiểu lấy, cũng sẽ tìm ra đạo của mình, sẽ hiểu thế nào là tu tiên."
Có đôi khi, đạo lý này không phải ai đều hiểu.
Người khác nói ba hoa chích chòe, cũng không bằng chính mình cảm thụ thật sự.
"Hiện giờ vì con còn nhỏ, chuyện của con tông môn và vi sư sẽ xử lí hộ."
Thẩm Thanh Nhất gật đầu.
"Con cảm ơn sư phụ."
Xa Tử Giang bật cười.
"Con ấy, là đệ tử thứ năm của vi sư, bên trên còn có ba sư huynh và một sư tỉ. Đại sư huynh con là Lâm Tầm, hiện giờ tu vi Kim Đan, Nhị sư tỷ Cố Minh Tuyết, tu vi Trúc Cơ trung kỳ, tam sư huynh Sở Ngọc Lương, Trúc Cơ sơ kỳ, còn có tứ sư huynh, Lục Cảnh Kình, luyện khí trung kỳ."
"Hiện giờ, con là tiểu ngũ của Lạc Hồng Điện - Thiên Thủy Phong."
Xa Tử Giang quay đầu, nhìn thấy Thẩm Thanh Nhất trố mắt đứng im tại chỗ.
"Làm sao vậy?"
Làm sao vậy?
Thẩm Thanh Nhất kiểm chế trái tim đang nhảy rộn.
Giờ phút này, nàng rốt cuộc nhớ tới một chuyện khác.
Sư phụ nhà mình nói hắn là Nguyên Anh chân quân của Thiên Thuỷ Phong, nhưng trong Thiên Thủy Phong, Nguyên Anh chân quân tuyệt đối không chỉ có mình hắn.
Nhưng nổi danh ở tu tiên giới, là thiên chi kiêu tử của đạo môn, trong bảng đơn đứng ở vị trí trước mười có một vị tên Lâm Thuỷ chân quân của Lạc Hồng Điện - Thiên Thủy Phong.
Lâm Thủy chân quân tên thật là gì thì trong sách không nhắc đến, nhưng chuyện của vị này lại được đề cập khá nhiều!
Nghe nói hắn là một thế hệ thiên tài, thiên Thủy linh căn, giá trị gần viên mãn, còn thông minh hơn người.
Là đệ tử đắc ý của phong chủ, làm người giản dị điệu thấp.
Chẳng sợ bên ngoài tuyên dương hắn xuất sắc thế nào, trong tu tiên giới cũng ít người gặp được.
Vị tiền bối điệu thấp như vậy lại bởi vì một chuyện mà oanh động cả Tu Tiên giới.
Cảm ơn mn vẫn luôn ủng hộ truyện, mình cũng ngừng một thời gian rồi nên nếu như bạn nào vẫn theo dõi thì chúng ta đọc lại từ đầu cho mạch truyện được rõ ràng hơn nhe.