• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Luizy Unisy

Chúa Cứu Thế: @ Hồng Hướng Dương, ta nhớ được lúc trước ngươi coi thường tài nấu nướng của Tiểu Đương Gia cơ mà, sau này đừng ăn thức ăn hắn làm nữa.

Hồng Hướng Dương: Cái này. . . Cái này. . . Ta chỉ là nói giỡn, Chúa Cứu Thế đại nhân, sao ngài còn nhớ chứ.

Hồng Hướng Dương: Chẳng qua, Chúa Cứu Thế đại nhân, có một câu ngài nói sai rồi.

Chúa Cứu Thế: Câu nào?

Hồng Hướng Dương: Nếu như nói Tiểu Đương Gia nấu ăn là thức ăn ngon trêи trời, như vậy ngươi làm cơm, đoán chừng nhiều nhất cũng chỉ coi là thức ăn cho chó.

Hồng Hướng Dương: Không, hẳn phải là, nếu như nói Tiểu Đương Gia nấu ăn là thức ăn ngon trêи trời, như vậy ngươi làm cơm, đoán chừng nhiều nhất cũng chỉ coi như là một phần cứt chó!

Chúa Cứu Thế: . . .

. . .

Lư châu.

Bao Chửng mặc trường sam màu xám tro, da ngăm đen như than, nhìn lên một đĩa thức ăn tinh xảo trước mặt, trừng to mắt.

Thở dài nói: "Thật sự! Trong đầu ta. . . lại thật có một cái nhóm có thể liên kết với thế giới khác?

Cái. . . Cái thế giới này cũng quá. . . không thể tin được."

Bao đại nương hấp tấp đi tới, nói: "Đang nói cái gì đấy?"

"Di? Cái món ăn này nhìn qua không tệ nha!"

Bao đại nương đang nói chuyện, cũng không đi lấy chiếc đũa, nắm lên một miếng thịt liền bỏ vào trong miệng.

"Ực ực!"

"Đây là cái món ăn gì? Cũng quá ngon đi!"

Bao đại nương vừa nói chuyện, vừabưng lên cái đĩa, liền đi vào nhà.

"Mẹ, con còn chưa ăn đâu rồi, cũng cho con nếm thử với! Mẹ! " Bao Chửng kêu to, cũng nhanh chân đuổi theo.

. . .

Thế giới Vua Hải Tặc.

Trêи đại dương xanh thẳm, năm chiếc thuyền lớn thành hình tam giác, nhanh chóng chạy về phía trước.

Mấy chục thân hình nam nam nữ nữ chật vật, trêи mặt đều là vẻ sợ hãi, bị dây thừng trói ở giữa bong thuyền lớn nhất.

"Đông! Đông! Đông!"

Một chàng trai mặc màu trắng áo choàng, phía sau viết "Chính nghĩa ", chậm rãi đi tới phía trước, cước bộ của hắn vô cùng mạnh mẽ, hung hăng gõ vào ở trong lòng người bị trói.

"Đừng. . . Đừng tới đây, đừng tới đây. . . " người trung niên cách chàng trai gần nhất hoảng sợ kêu lên.

"Xoạt!"

Song, chàng trai bất vi sở động, thậm chí, bởi vì vẻ mặt hắn ta sợ hãi, mà càng thêm hưng phấn mấy phần, giơ tay lên liền xuất ra một kiếm về phía người trung niên.

Máu tươi phun ra!

"Lốc cốc!"



Một cái đầu to trực tiếp lăn lốc trêи bong thuyền.

Bên cạnh ,chàng trai thân hình có phần mập mạp ung dung nói: "Đằng Ân, ta đã nói rất nhiều lần rồi, giết người, phải từ từ giết."

"Trước chặt xuống cánh tay."

"Sau lại chém bắp đùi."

"Rồi chọc mù con mắt."

"Cuối cùng, móc ra nội tạng!"

Mập mạp chàng trai nhếch miệng cười nói: "Chỉ có hành hạ đến chết như vậy, mới có thể làm cho bọn họ càng thêm sợ hãi!"

Ngay sau đó, từng người phát ra tiếng tru lên thống khổ, cuối cùng chết thảm tại chỗ.

Không bao lâu, cả boong tàu bị nhuộm một mảnh màu màu đỏ tươi.

Dữ tợn, khủng khϊế͙p͙!

Giống như Tu La Địa Ngục!

Đằng Ân nói lời tán thưởng: "Browning St, ngươi nói không sai, càng hành hạ cường giả và người được treo giải thưởng cao đến chết, thu hoạch được càng nhiều giá trị sợ hãi."

"Điều đó là đương nhiên! Thế nên, chúng ta tất phải hành hạ nhiều người mạnh cho đến chết hơn mới được! Chỉ có như vậy, tương lai chúng ta mới có thể trở thành chúa tể của cả thế giới Vua Hải Tặc! " Browning St cười lạnh nói.

Đằng Ân gật đầu, xoay người nhìn phương xa, lẩm bẩm nói: "Phía trước hình như có một hòn đảo.

Di! Cái thuyền kia. . . băng hải tặc Tóc Đỏ!"

Chân mày Browning St chợt nhảy lên, lệ khí đậm đặc giống như sóng biển dâng trào, gào thét ra.

"Băng hải tặc Tóc Đỏ? Một trong các Tứ Hoàng ở tương lai? Nếu như ngược đãi giết bọn họ, sẽ mang đến bao nhiêu giá trị sợ hãi? " Browning St vươn ra đầu lưỡi đỏ tươi, ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi dưới khô ráo, khàn giọng nói.

. . .

Trêи hòn đảo nhỏ.

Rockstar nâng cái bụng tròn vo nói: "Tiểu Đương Gia, có hứng thú gia nhập băng hải tặc Tóc Đỏ của chúng tôi hay không?"

Tiểu Đương Gia ngây ra một lúc, nói: "Hả. . . băng hải tặc?"

Rockstar chân thành nói: "Đúng! Băng hải tặc! Hiện nay, băng hải tặc Tóc Đỏ chúng tôi vô cùng nổi danh, tương lai, còn có thể càng có tên tuổi!

Mục tiêu của chúng ta là chinh phục khắp biển rộng, nhận được trong truyền thuyết kho báu, trở thành một thế hệ mới Vua Hải Tặc!"

Rockstar nói tới đây, cả người không khỏi bắt đầu chuyển động.

Hắn tin tưởng. . . sau khi nghe được lời của mình, Tiểu Đương Gia cũng sẽ hưng phấn không thôi.

Song, Tiểu Đương Gia lại yếu ớt mà nói: "Tôi không làm hải tặc."

Bên cạnh Diệp Húc cười nói: "Tiểu Đương Gia không phải người cùng một thế giới với các ngươi, hơn nữa hắn còn có sứ mạng của mình, ngươi cũng không cần khuyên hắn."

Dừng một chút, lại nói: "Tiểu Đương Gia, cảm ơn ngươi đã làm cho chúng ta nhiều thức ăn ngon như vậy."

Tiểu Đương Gia sờ sờ cái ót, nói: "Không cần khách khí như thế, ta cũng rất hứng khở khi đượci sử dụng những thứ nguyên liệu chưa từng thấy này để nấu ăn.

Cái kia. . . Không có chuyện gì, ta đây đi về trước."



Diệp Húc gật đầu, nói: "Tốt."

"Xoạt!"

Tiếp theo trong nháy mắt, Tiểu Đương Gia liền biến mất tại chỗ.

Rockstar kinh ngạc nói: "Dịch chuyển tức thời? Có loại trái cây này sao?"

Diệp Húc lắc đầu, tự nhủ: "Mới vừa ăn no, vận động chút cho dễ tiêu hóa."

"Sàn sạt!"

Diệp Húc vừa dứt lời, cây cối xung quanh bắt đầu chuyển động lắc lư.

Tiếp theo, một đoàn người được chàng trai mặc áo choàng "Chính nghĩa " cầm đầu tiến tới, lấy xu thế bao vây, xuất hiện ở cách đám người Diệp Húc không xa.

"Vận khí thật không sai , thế mà lại gặp được băng hải tặc Tóc Đỏ đang bị truy nã đã lâu.

Các ngươi bây giờ là bó tay chịu trói, hay là muốn chịu nỗi đau xác thịt đây? " Đằng Ân thản nhiên nói.

Diệp Húc ung dung đáp: "Ta nghĩ ngươi nói ngược, là các ngươi bây giờ bó tay chịu trói để chúng ta giết chết, hay là. . . Chết không toàn thây đay? Đằng Ân, Browning St!"

"Hả?"

Đằng Ân cau chân mày lại, cùng sử dụng ánh mắt nghi vấn nhìn Diệp Húc.

Bởi vì, hắn phát hiện hình như mình căn bản không nhận ra Diệp Húc.

Theo lý thuyết, người có thể cùng Shanks ở chung một chỗ, chắc sẽ không phải là hạng người vô danh mới đúng.

Browning St thì lại không để ý đến những thứ này, nhe răng cười nói: "Còn chưa từng có người nào dám nói như vậy với chúng ta.

Tên nhãi kia, ngươi rất lớn lối!

Nhưng, ngươi có biết hay không. . . Lớn lối là phải trả một cái giá lớn đấy!"

"Vụt!"

Browning St nói xong, liền rút ra trường kiếm trong tay, chém tới hướng Diệp Húc.

"Đang!"

Trong nháy mắt Shanks xuất hiện ở trước mặt Diệp Húc, cũng rút ra trường kiếm chặn lại Browning St.

"Người này giao cho ta, còn tên kia các ngươi xử lý đi. " Shanks cất cao giọng nói.

"Ngươi thế này, quá chơi xấu rồi. " Aizen oán trách một câu, động tác trêи tay lại không hề dừng lại, rút đao liền chuẩn bị phóng tới hướng Đằng Ân.

Suy cho cùng, nếu như không nắm chắc thời gian, nói không chừng người còn lại cũng sẽ bị người khác đoạt đi.

"Hử?"

Aizen phát hiện trường đao của mình, bị một sợi tơ thật nhỏ quấn lấy, trong khoảng thời gian ngắn, lại không có cách vung lên.

Lúc này, Doflamingo mặc áo khoác ngoài màu hồng đi ra từ trong rừng cây, nhếch miệng cười nói: "Xin lỗi, đối thủ của ngươi là ta.

Hơn nữa, súng của Yasopp cũng rất nguy hiểm.

Thế nên tạm thời vẫn đừng có dùng tới."

Dứt lời, vài sợi tơ quấn lên cây súng của Yasopp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK