Mục lục
Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 421

Sau khi nhận được thông tin cô ta sẽ tham gia buổi phỏng vấn với nhà xuất bản Z thì mọi người đều mong ngóng.

Lúc Hứa Tịnh Nhi tới gặp Vân Nhu, cô ta đang luyện đàn. Cô được người trợ lý dẫn vào. Vân Nhu ngồi trước cây đàn, ngón tay xinh đẹp lướt trên bàn phím. Bên ngoài ánh nắng vàng như rót mật chiếu lên cơ thể cô ta.

Cô ta mỉm cười, đôi mắt long lanh như đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình, đẹp đẽ huyền ảo vô cùng.

Người trợ lý đặt ngón tay lên miệng, ra hiệu cho Hứa Tịnh Nhi giữ im lặng, tránh làm phiền Vân Nhu. Sau đó người này mời Hứa Tịnh Nhi ngồi xuống ghế sopha, nói khẽ: “Nhà báo Hứa, mời đợi một chút”.

Hứa Tịnh Nhi khẽ gật đầu.

Người trợ lý đưa tới cho cô một tách cafe, rồi khẽ khàng đi ra ngoài. Hứa Tịnh Nhi nhấp môi, cafe đen không sữa đắng vô cùng.

Cô đặt tách cafe xuống, bất giác nhìn về phía Vân Nhu. Cô cứ nhìn rồi bỗng nhớ lại hồi học đại học, mỗi lần cô đi ngang phòng đàn cũng nhìn thấy bóng dáng Khiết Thần như thế. Giống hệt.

Đó là cảnh tượng từng khiến cô rung động, nhưng…lúc đó Khiết Thần có khi nào là vì nhớ Vân Nhu mà mượn tiếng đàn không?

Hứa Tịnh Nhi cảm thấy đắng chát trong cuống họng, còn đắng hơn cả ngụm cafe khi nãy. Tới mức cô phải chau mày.

Bản nhạc kết thúc. Vân Nhu cuối cùng cũng quay qua nhìn Hứa Tịnh Nhi. Cô ta cười dịu dàng, gập nắp đàn lại, sau đó đứng dậy, nho nhã đi về phía cô.

Cô ta chậm rãi ngồi xuống ghế đối diện Hứa Tịnh Nhi. Người trợ lý của cô ta kịp thời đưa lên một tách cafe. Cô ta nâng tách cafe lên uống, nhưng không hề có cảm giác đắng ngắt như của Hứa Tịnh Nhi mà có vẻ như đang thưởng thức hương vị quen thuộc.

Vân Nhu đặt tách cafe xuống, liếc nhìn cafe của Hứa Tịnh Nhi, cảm giác như cô chưa từng uống vậy. Cô ta khẽ cười: “Nhà báo Hứa, cô không quen uống cafe đen nhỉ. Tôi tưởng rằng…Cô và Khiết Thần giống nhau, đều thích cafe đen cơ. Vì vậy tôi mới dặn trợ lý pha cho cô ly cafe đen. Xem ra…không phải như vậy…”

Khiết Thần thích uống cafe đen sao?

Hứa Tịnh Nhi đanh mắt. Những năm qua, mỗi lần cô pha cafe cho Khiết Thần đều thêm sữa. Cô tưởng rằng Khiết Thần thích vị đó, vậy mà không phải sao?

Vân Nhu nhìn rõ biểu cảm của Tịnh Nhi. Cô ta nói tiếp: “Nhà báo Hứa, không phải là cô…chưa từng tìm hiểu anh ấy dù ở với nhau đấy chứ? Hay là…”

Dừng lại một lúc, cô ta đưa tay lên vén tóc, tiếp tục nói nốt: “Hay là…Khiết Thần chưa bao giờ để cô tìm hiểu anh ấy?”

Giọng nói của cô ta dịu dàng hòa nhã, nhưng lại ẩn chứa sự sắc bén, chữ nào chữ nấy xuyên tim.

Tuy Hứa Tịnh Nhi trước giờ chưa bao giờ coi thường Vân Nhu, nhưng lúc này giao chiến mới biết, Vân Nhu khó đối phó hơn tưởng tượng của cô nhiều.

Chỉ mấy câu nói đơn giản đã có thể chọc trúng chỗ đau, điểm này thì đúng là giống với Cố Khiết Thần.

Ngón tay của Hứa Tịnh Nhi vô thức siết chặt, nhưng lại nhanh chóng thả lỏng, nở nụ cười giả tạo chuyên nghiệp, bình tĩnh nói: “Cô Vân Nhu, hôm nay tôi đại diện cho tòa soạn báo tạp chí Z đến phỏng vấn cô, tôi nghĩ thời gian của chúng ta đều rất quý giá, không cần lãng phí thời gian nói những chuyện không quan trọng đâu, có thể bắt đầu được rồi chứ?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
QÁA
Q án A07 Tháng mười hai, 2022 03:06
Ra ngoại truyện đi bà ơi. Tui đọc mà tui chỉ ngóng ngoại truyện thôi. Kết ntn tui ko thể chịu nổi. OE quá rồi
HT
Hạnh trần20 Tháng mười một, 2022 00:08
ra tiếp đi b , ra cỡ chục chap đi 😂
BB
Băng Băng15 Tháng mười một, 2022 14:38
.
BÌNH LUẬN FACEBOOK