- Xích Tâm, chủ tử làm sao?
- Chủ.. tử... trúng độc! Ba ngày sau nếu không cứu chữa thì sẽ chết!
Giọng Xích Tâm hơi run, Phong Triệt cùng mọi người đều ngạc nhiên, sững sờ [ đương nhiên trừ chị nhà ]. Nàng lắc đầu, lắc đầu liên tục. Miệng lẩm bẩm:
- Không đâu, hắn không ngốc vậy đâu! Hắn sẽ không ngốc đến nỗi uống nó đâu! Không thể nào! Không thể nào...
Tâm trạng của nàng làm bọn người Hắc Long kinh ngạc. Chủ nhân của bọn hắn chưa bao giờ mất bình tĩnh, chưa bao giờ. Ngay cả khi phụ thân nàng gặp nạn. Đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy nàng thất thần như vậy.
Lấy lại sự bình tĩnh, Phong Triệt lên tiếng đuổi khách [ chỉ nàng và thuộc hạ của nàng ]
- Cô nương! Vương gia xảy ra chuyện, thứ lỗi không thể tiếp đón! Thỉnh cô nương về!
- Hắc Long Hắc Liên! Hai người về LHĐ mang ngân châm của ta tới đây. Huyết Vũ, Vũ Yên đi đến chỗ sư phụ ta lấy vài dược thảo qua đây, nhớ là chúng phải tương sinh tương khắc. Tử Tâm, Huyết Ảnh đi tìm ba vị thảo dược mà hôm qua ta cho các ngươi xem qua. Còn lại Tử Thần, Tuyết Yên thì ở lại đây. Mọi người đi làm việc đi.
Nàng đi đến chỗ hắn chẩn mạch. Không nghi ngờ gì nữa, hắn đã uống độc đan của nàng đưa. Mà còn vận công áp chế độc. Nàng bỏ qua ánh mắt của đám người Phong Triệt. Xích Tâm lên tiếng:
- Thỉnh cô nương tự trọng. Vương phủ chúng tôi hôm nay không tiếp khách mời về cho. Còn nữa....
- Muốn hắn sống thì trả lời ta. Hắn như vậy bao lâu? Các ngươi không ai biết hắn trúng độc?
Im lặng...
Tuyệt đối im lặng...
- Hôm qua chủ tử kêu mệt mỏi liền đóng cửa cho tới hôm nay. Bọn ta muốn gọi Xích Tâm kiểm tra nhưng chủ tử không cho. Cho đến hôm nay, cô nương đi mới thì bọn ta mới biết sự tình như vậy.
Phong Triệt thở một hơi dài rồi nói ngắn gọn cho nàng. Nàng vội vàng lật dưới gối của hắn thì phát hiện đây là lọ đựng độc đan của nàng. Xích Tố thấy nàng cầm lên một chiếc lọ liền lao tới cầm lấy đưa Xích Tâm. Xích Tâm xem qua, sắc mặt lại càng tái nhợt, giọng thêm run:
- Độc nay ta chưa hề thấy xuất hiện ở trong giang hồ. Vả lại cách phối độc vô cùng tinh xảo và ngoan độc.