Mục lục
Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P1)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Kịch bản chính #3 - Phòng thủ khẩn cấp đã kết thúc.]


[Bạn đã nhận được 1.000 xu dưới dạng phần thưởng.]


Kịch bản chính tiếp theo, được cho là chỉ bắt đầu sau khi mặt trời mọc, nó thực sự bắt đầu chưa đầy 10 phút sau khi kịch bản chính thứ ba kết thúc.


[Kịch bản chính thứ tư sắp bắt đầu!]


Chết tiệt, đã bao lâu kể từ khi kịch bản thứ ba kết thúc vậy?


Tôi đi thẳng đến chỗ Lee Jihye.


"Cô hãy đem Yoo Jonghyuk đi."


"…Tôi sao?"


"Cô có thể đi xuống cầu thang ngay bây giờ. Sẽ khá rắc rối nếu anh ta tỉnh dậy."


Lee Jihye gật đầu khi cô nhìn Yoo Jonghyuk.


"Hãy chuyển lời hộ tôi khi anh ta tỉnh dậy. Anh ta vẫn nợ tôi một cú đấm."


Tôi đi xuống cầu thang với Jung Heewon, tay bế Lee Gilyoung, cậu nhóc đã ngủ thiếp đi sau trận mưa sao băng.


Hầm ngục biến mất và biến thành một nhà hát bình thường. Các vật phẩm trong phòng thưởng ở tầng 5 biến lại thành đạo cụ sân khấu thông thường, như thể mọi thứ xảy ra ngày hôm qua chỉ là một giấc mơ.


Sau đó, giọng nói của Bihuyng cất lên.


- ...Ngươi có biết ta chuẩn bị nói gì không?


- Có.


- Haizz… Ta đã suýt rớt hạng.


Tôi cảm thấy nhẹ nhõm một chút khi nghe Bihyung nói.


Các chòm sao rất mạnh nhưng họ không toàn năng. Đó là bởi vì tất cả âm thanh và hình ảnh của kịch bản được truyền qua ‘kênh’. Điều này có nghĩa là gì?


- Nó có được lọc không? Ta quá phấn khích nên đã nói hơi nhiều.


- Tất nhiên là có, nhưng có điều gì đó không đúng đã xảy ra với kênh của ta? Những thông tin đó được tự động lọc.


Nếu suy nghĩ của tôi là chính xác, những lời tôi nói với Yoo Jonghyuk sẽ được chuyển đến các chòm sao như sau:


[Anh thực sự nghĩ vậy sao? Anh đã quên quyết tâm của ■■ nỗ lực của anh.]


[Tại sao anh lại cô đơn? Khi anh ■■  như một kẻ ngốc trong ■■■ ■■ ■, khi anh khóc vì ■■■■ của anh! Khi người anh yêu ■■■ một ■!]


[Giúp đỡ mọi người và chiến đấu chống lại ■■■ chết tiệt! Khi anh cuối cùng ■■ trước ■■■■!]


Thực ra, tôi không biết có bao nhiêu bộ lọc. Nó có thể nhiều hơn thế, nhưng chắc chắn không hề ít. Trong tác phẩm gốc, Yoo Jonghyuk đã trải nghiệm thông tin bị chặn theo cách này ngay từ đầu, ngay cả khi thông tin về việc hồi quy đã được lan truyền.


- Các chòm sao không nghe thấy bất cứ điều gì, không cần lo lắng. Vấn đề là ngay cả ta cũng không nghe thấy nhiều.


- ...Ngươi không nghe thấy?


Điều này thực sự kỳ lạ. Các dokkaebi cũng không thể nghe thấy thông tin?


- Phải, ngươi đã nói về cái gì vậy?


Thông tin mà ngay cả dokkaebi cũng không biết. Một phỏng đoán bắt đầu xuất hiện trong tôi. Có lẽ... những hạn chế của ‘xác suất’ đã bắt đầu? Tôi tự nhiên nhớ lại thứ gì đó từ Con đường sinh tồn.


[Xác suất là một công cụ răn đe tuyệt vời kiểm soát Star Stream.]


....Tôi đã được nhắc nhở về nó nhưng không ngờ là nó có hiệu lực ngay lập tức. Một trong những lý do khiến Con đường sinh tồn không thu hút được độc giả là vì có quá nhiều cài đặt mà tác giả không chỉ rõ.


- Phản ứng của các chòm sao như thế nào?


- Họ chán ngấy. Một số thì náo động vì những gì ngươi nói.


Không khó để đoán ra, các chòm sao đã theo dõi một bộ phim đột nhiên chuyển thành một bộ phim câm. Nếu họ thông minh, họ nên bắt đầu chú ý đến những khả năng mà tôi có. Việc những lời nói của tôi được lọc có nghĩa là tôi biết thông tin không nên tiết lộ vào thời điểm hiện tại.


[Một vài chòm sao đang theo dõi bạn để khám phá bí mật của bạn.]


[Chòm sao ‘Kẻ Mưu phản Bí mật’ bị kích thích bởi sự tồn tại của bạn.]


[2.000 xu đã được tài trợ.]


Tôi nghĩ Bihyung đã quên.


- Ta đã nhận được rất nhiều tin nhắn gián tiếp mà ta đã gửi chúng cho ngươi. Ngươi hiểu không?


- Hãy dừng làm việc đó trong tương lai. Ta chỉ quan tâm tin nhắn về xu.


- ...Ta là quản lý của ngươi đấy à?


Hình bóng của Bihyung biến mất. Tôi nghĩ rằng hắn ta đang dần trở nên dễ thương hơn theo thời gian.


Kịch bản trước đã hoàn thành, nhưng vẫn còn việc khác để bận tâm..


"Dokja-ssi, có nặng lắm không? Hay là để tôi giữ Gilyoung cho?"


"Ah, thực sự thì có một chút."


Tôi đưa Lee Gilyoung cho Jung Heewon. Khuôn mặt cô ấy trông có vẻ nghiêm túc. Tôi ngập ngừng một lúc trước khi mở miệng.


"Heewon-ssi."


"Huh?"


"Có vẻ cô đang lo lắng?"


"Không có gì, chỉ là…"


Jung Heewon do dự một lúc rồi thở dài. “Thú thật, không phải phong cách của tôi nếu cứ tiếp tục giấu sự tò mò này...”


Jung Heewon trực tiếp nói lên suy nghĩ của mình.


"Dokja-ssi thực sự là ai?"


"....Cô đã nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi?"


"Một chút."


Tôi nghĩ rằng cô ấy không nghe thấy gì vì chúng tôi ở khá xa, nhưng thật không may, khoảng cách với Jung Heewon gần hơn Lee Jihye, và bộ lọc không được áp dụng giữa người với người.


Lee Gilyoung phát ra tiếng ngáy lớn. Tôi quyết định sẽ thành thật một nửa.


"Tôi biết một phần của tương lai."


"Thật không?"


"Đó là sự thật."


Jung Heewon im lặng một lúc. Có lẽ cô ấy đang tự hỏi liệu lời nói của tôi có đúng hay không. Rồi Jung Heewon dường như đã đưa ra quyết định khi cô cắn môi.


"Yoo Sangah và Lee Hyunsung có biết không?"


"Họ không biết gì cả."


Tôi trả lời một cách nghiêm túc và Jung Heewon lùi lại vài bước với Lee Gilyoung trên lưng.


"....Chắc là anh không có ý định giết tôi đấy chứ?"


"Tại sao cô lại nói như vậy?"


"Anh biết đấy, như kiểu: ‘Cô đã biết quá nhiều về tôi’ thì thường dẫn tới..."       


Cái mạch phát triển này ở đâu ra vậy? Giờ đây trông tôi thực sự giống như một gã phản diện.


"Tôi không biết chuyện này nên phát triển theo chiều hướng nào mới được coi là bình thường, nhưng tôi đã có thể giết Heewon-ssi nếu tôi muốn."


"Thật ra, điều đó mới kì lạ."


"...Tôi không có ý nghĩ xấu. Điều tôi muốn hoàn toàn ngược lại."


"Ngược lại?"


Tôi nhìn vào mắt Jung Heewon và nói.


"Các kịch bản trong tương lai sẽ nguy hiểm hơn. Cô gần như có thể sẽ chết nhiều lần và mất những thứ mình đang có."


"…Vì thế?"


"Vì thế…"


Tôi nhìn vào Jung Heewon và nói.


"Hãy đồng hành cùng tôi từ bây giờ."


"…Ý anh là sao?"


"Nghĩa là hãy trở thành đồng đội của tôi."


Đây là thời gian để xây dựng nhóm của tôi: 'Những người đáng tin cậy và hữu ích', những người không bao giờ dễ dàng phản bội tôi. Jung Heewon, người mà tôi đã giúp thức tỉnh và có thể đọc được suy nghĩ là một trong những ứng cử viên phù hợp nhất. Jung Heewon ngây người một lúc.


"Vậy là lúc trước anh không hề coi tôi là đồng đội?"


"Ngược lại mới đúng. Tôi không phải người duy nhất không nghĩ về cô như một người đồng đội."


Đôi mắt của Jung Heewon run rẩy. Tôi cố tình lùi lại một bước.


"Nếu cô không muốn làm đồng đội của nhau, hãy nghĩ về nó như một thỏa thuận. Tôi cần sức mạnh của Heewon-ssi và thông tin của tôi sẽ hữu ích cho Heewon-ssi. Đó là cho và nhận. Điều quan trọng là mối quan hệ của chúng ta sẽ không hề thay đổi trong tương lai."


"Điều này hơi đột ngột... tôi có phải trả lời ngay bây giờ không?"


"Không."


Đối với một người như Jung Heewon, tiếp cận từ từ tốt hơn là vội vàng. Trên thực tế, phản ứng của Jung Heewon không hề tệ.


[Nhân vật ‘Jung Heewon, cảm thấy nhẹ nhõm vì sự trung thực của bạn.]


[Nhân vật ‘Jung Heewon, đang nghiêm túc suy nghĩ về đề xuất của bạn.]


Sẽ không mất quá nhiều thời gian để Jung Heewon có thể đưa ra quyết định. Tôi có ảnh hưởng lớn đến sự kiện thức tỉnh của Jung Heewon và sự hiện diện của tôi đã in sâu trong tiềm thức của cô ấy. Có lẽ khi kịch bản này kết thúc, Lựa chọn tài trợ lần thứ hai sẽ bắt đầu. Sau đó, Jung Heewon sẽ có được một nhà tài trợ. Sức mạnh thực sự của Jung Heewon sẽ được bộc lộ từ đó trở đi.


"Vậy tôi có thể hỏi anh vài điều không?"


"Được."


"Anh có biết tôi sẽ làm gì trong tương lai không?"


Tôi nhìn lên. Liệu điều tôi sắp nói có được lọc không?


"Tôi cũng không biết."


"…Huh?"


"Không có Jung Heewon nào trong tương lai mà tôi biết."


"Gì cơ…"


"Đó là lý do tại sao thỏa thuận này cần thiết với cô."


Đôi mắt của Jung Heewon mở to.


Jung Heewon không phải là nhân vật trong tiểu thuyết gốc. Cô ấy là một biến số xuất hiện do sự can thiệp trực tiếp của tôi. Thuộc tính của cô ấy đủ tốt và nếu có một nhà tài trợ thích hợp, cô ấy sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc thay đổi các kịch bản trong tương lai. Đặc biệt là nếu tôi chiến đấu chống lại những người có biến số khác mà tôi không biết.


Một tiếng động lớn nổ ra ở tầng dưới.


"Hãy nghĩ về nó và nhanh cho tôi một đáp án."


Chúng tôi xuống tầng trệt, nơi nhiều người đang gây áp lực lên một nhóm nhỏ.


Không khó để nắm bắt tình hình. Liên minh địa chủ, đúng là chứng nào tật ấy.


"Thằng khốn Kim Dokja đã đi đâu? Nói cho cho ta nhanh."


Nhìn kĩ hơn, Liên minh địa chủ đang quấy rối Lee Hyunsung. Tôi cố tình đi về phía họ và nói lớn tiếng.


"Này Yoo Sangah-ssi, Lee Hyunsung-ssi."


"Mày!!"


Một thành viên liên minh la lên ngay khi tôi bước xuống tầng 4.


Vẫn là tên địa chủ quen thuộc. Bằng chứng về trận chiến khốc liệt vẫn còn trên cơ thể hắn. Thoạt nhìn, có thể nói rằng chỉ số chung của hắn ta đã tăng mạnh. Và tôi không hề ghét điều đó.


"Gong Pildu."


Gong Pildu sử dụng Khu vực vũ trang và tám tháp pháo. Các thành viên liên minh tập trung quanh Gong Pildu nhìn tôi. Họ không biết rằng ai mới thực sự là người vừa cứu họ.


"Thằng chó…"


Khoảnh khắc Gong Pildu chuẩn bị nói gì đó. Xuất hiện một dòng điện trong không khí.


[Kịch bản chính thứ tư sẽ bắt đầu sau 5 phút!]


Cùng với thông báo hệ thống, Dokkaebi Bihyung xuất hiện.


[Hahaha, mọi người! Tất cả đã phục hồi chưa?]


Biểu cảm của mọi người cứng đờ trước sự có mặt anh chàng khó chịu này.


[Có vẻ như tất cả các ngươi đều bồn chồn!]


"Giờ là gì đây?"


[Tất nhiên ta đến để thông báo về kịch bản thứ tư.]


"Cái quái…."


[Đừng hành động như vậy. Các ngươi có biết ta sẽ theo dõi người đầu tiên phàn nàn không? Kịch bản chính thứ tư phải được thực hiện với các trạm khác. Một câu chuyện thú vị đang chờ các ngươi. Ta chắc chắn tất cả sẽ hài lòng!]


Mọi người đều tối tăm khi họ nghe về các trạm khác. Chỉ riêng Chungmuro đã đủ tồi tệ rồi. Rõ ràng sẽ có thêm bao nhiêu rắc rối nếu các trạm khác tham gia.


Bihyung cười.


[Nhân tiện, để tiến hành kịch bản này, trước tiên các ngươi phải thực hiện một nhiệm vụ khác. Sẽ là một mớ hỗn độn nếu số lượng người không giảm, do đó, mỗi nơi cần một người Đại diện để dẫn dắt. Nói cách khác, phải có Đại diện nhà ga!]


Cuộc tuyển chọn đại diện, cuối cùng cũng bắt đầu.


[Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ giao tranh. Nó có thể được coi là một trò chơi khởi động. Luật chơi của trò chơi rất hay... rồi các ngươi sẽ thấy!]


Bihyung mỉm cười và biến mất, trong khi cửa sổ tin nhắn hiện ra trước mặt mọi người.


[Kịch bản phụ đã đến!]


[Kịch bản phụ - Chọn một Đại diện


Thể loại: Phụ


Độ khó: C


Điều kiện: Lấy ‘cờ trắng’ được đặt ở giữa nền đất.


Giới hạn thời gian: 30 phút


Phần thưởng: 1.000 xu, trở thành đại diện của Chungmuro.


Thất bại: -


-Đại diện của trạm có thể kiểm soát các thành viên.]


Trước khi cửa sổ thông báo bật lên hoàn toàn, Gong Pildu đã chạy đến nơi có cờ ở giữa nền đất. Ông ta thực sự giống như một hồn ma.


"Tất cả tránh ra!"


Gong Pildu đẩy mọi người như một đầu máy chạy và đang dẫn đầu để lấy cờ trắng. Điều này có thể xảy ra. Khoảnh khắc đầu ngón tay ông sắp chạm vào cây cờ, tôi mở miệng.


"Gong Pildu, nằm xuống!"


[Theo các điều khoản trong hợp đồng, ‘Quyền chỉ huy’ được kích hoạt!]


"Uwaaack!"


Tôi bước lên lưng của Gong Pildu đang nằm rạp dưới đất và cầm lấy cờ trắng.


[Bạn đã lấy cờ trắng từ cột cờ.]


[Bạn đã trở thành ‘Đại diện của Chungmuro’.]


[Bạn đã có đủ điều kiện để tham gia ‘Vương lộ’.]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK