• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

6843.

Cố Phi Yên thân hình nhỏ bé bị trói , Du Diễm Phong tức giận cắn răng nói :” Cố Phi Yên , bây giờ cô có thể đủ sức để hung hăng làm càn rồi! Đợi đến lúc tôi ra tay thì cũng không có ai cứu nổi cô đâu.”



Cố Phi Yên đến cùng vẫn không vùng vãy ngọ ngậy , mà là nói lời lạnh nhạt :” vậy anh hãy đợi đến lúc bảo bối của anh trong phòng video bị đến ngày ra đầy máu, màu đỏ tươi, vui mừng không.



“Hừmmm.” Du Diễm Phong suýt nữa thì hét lên. “ cô có thể đặc biết thận trọng không?



Người phụ nữ này đã dùng cái ngày bị kinh nguyệt để doạ anh ta?



Anh ta thật sự nghi ngờ rồi ,người choáng váng đầy sự mê hoặc , mệ hoặc là người phụ nữ nhỏ bé không thể thô bạo trước mặt anh. Nếu như là như vậy,anh thật sự muốn chất vấn sự thẩm mĩ của đàn ông ở kinh thành này.

“Thực ra tôi rất thận trọng , tôi có một bí mật luôn không nói với anh......” Cố Phi Yên cũng rất nhẫn nại :” anh có muốn biết không?”



“Cái gì?”



“Tôi có một cái tên khác.”



“Tên là gì?”



“Thiếu nữ nhà lành.”



“Hahaha....” Du Diễm Phong cười suýt nữa thì để rơi Cố Phi Yên ra ngoài. “Cô nói đùa tôi ư?cô muốn là thiếu nữ nhà lành , thì tôi nói tôi là người đàn ông ngây thơ ! Không nói người khác, ngăn chặn người to béo cùng với tôi có quan hệ tốt thì cùng với cô ngủ qua, cô chấp nhận đi?”



“Thật không?” Tư tưởng lạnh nhạt của Cố Phi Yên nói đùa ,trong mắt nhuộn một màu lạnh, mệt mỏi chán nản hỏi: “tuy rằng tôi không thể, anh kề sát bên cạnh tôi cái gì , cũng muốn ngủ cùng tôi?”

“Tôi không phải.....” Du Diễm Phong vừa mới nói ra đã hối hận liền, bây giờ nghe Cố Phi Yên nói với giọng lạnh lùng , lạnh nhạt , tâm trạng càng có một vài thứ để bản thân anh tâm trạng không ổn định.



“Ồ, anh thật sự không muốn ngủ cùng với tôi ư?”giọng mỉa mai nhìn Du Diễm Phong, Cố Phi Yên nói Có thể cho anh chết chìm.



Du Diễm Phong “......”



Không muốn?



Đương nhiên muốn!



Lần trước cô không may ngã lên người anh ta, còn không có làm sao ư? Anh ta thì cứng rắn, nói không muốn, anh lừa người khác chứ không lừa được bản thân mình.



Chỉ là , anh ta không phải bởi vì muốn ngủ với cô mà tiếp cận cô, hơn nữa anh biết bây giờ nói cái gì thì người phụ nữ nhỏ bé này sẽ tức giận , anh dứt khoát cái gì cũng đều không nói.



Các đại lão, phải làm sao với cô gái này đây, lại không thể chết được.



Đi đến bên cạnh chiếc xe, Du Diễm Phong để cho Cố Phi Yên vào trong chiếc xe yêu quý của mình.



“Cô ngồi ngoan ngoãn ở đây, không thì tôi trừng trị cô.”Không muốn Cố Phi Yên rời đi, Du Diễm Phong cũng ngại không nói được những lời mềm mỏng, nói quanh co rồi thành ra lại nói uy hiếp đe doạ.



“Hừmm.......” Cố Phi Yên thở dài, mắt không thèm nhìn Du Diễm Phong.



Điều khiển lái xe vẫn rất là thoải mái, toàn thân cô đau ê ẩm, căn bản là không muốn cử động.



Du Diễm Phong lên xe, lúc đầu thì khoá cửa xe lại



Đáng tiếc là anh không kịp đến để nhấn nút lại. Chỉ nghe thấy tiếng”hừmm” rất to. Vẫn chưa khởi động thân xe thì đã bị đập vỡ về phía trước, gần như đâm vào bồn hoa ở bên cạnh, đây là bị tông vào đuôi xe.



“Cháu trai nào đam đụng vào xe của ông đây, xem ông đây không giết chết ngươi mới là lạ đó. “



Du Diễm Phong tức điên lên bước xuống xe đi tìm cái người đó tính sổ, Cố Phi Yên liếc nhìn phía sau , trong một phút tinh thần bị hoảng sợ ,giống như một con mèo chỉ sợ hãi nó thường mở mắt to ra.



Đây,đây........ không phải là xe của Chiến Mặc Thần ư?



Trời ơi!



Vị thần đó tại sao lại ở đây vậy ?



Mấp máy đôi môi, Cố Phi Yên vừa giật mình vừa không hiểu nổi, nhịn cái sự khó chịu của kì kinh nguyệt bước xuống xe.



Cô sợ ngộ nhỡ Chiến Mặc Thần muốn không mở lại mở xe vừa đụng phải lên, sẽ lỡ tay làm tổn thương cô.



“Chiến Mặc Thần, tại sao laii là anh chứ?” Người đàn ông lạnh lùng với cái nhìn ấm áp đang đi tới. Du Diễm Phong nhìn với ánh mắt khó chịu :” với kĩ năng lái xe của cậu, là cậu cố ý đụng phải xe tôi ?”



“Cậu cảm thấy sao?”lạnh nhạt lướt qua Nhìn Du Diễm Phong , Chiến Mặc Thần đi đến trước mặt Cố Phi Yên, cầm lấy tay của cô, cứng rắn nói : “ đi về cùng với anh”



“ anh làm cái gì vậy? Buông tôi ra.” Cố Phi Yên hất tay của anh ra.

Chiến Mặc Thần nhịn kìm nén cơn tức, lại một lần nữa bắt lấy cô, dùng giọng nói nghiêm túc từng chữ từng câu đáp lại : “ đi về cùng với anh.”



Anh không thích người khác chống lại mệnh lệnh của anh , đã dùng cái sự nhẫn nại đạt cực điểm để đối đãi với cô.



“Đi về, về đâu?” Cố Phi Yên cười lạnh lùng , một chút một chút gỡ tay của Chiến Mặc Thần ra. “ Nhà của tôi không hoan nghênh anh, mà Chiến Gia nhà anh lại càng không hoang nghênh tôi...... còn đi về , hai chữ này nói ra tôi thật sự muốn cười. “



Cô và anh , từ đầu đã không có liên quan gì đến nhau rồi.



Dù có phát sinh ra quan hệ thân mật , thì cũng chỉ là một đường phân cách sau hai giao điểm. Sự vướng mắc này rất rõ là vô nghĩa.



“Chiến Thiếu Gia, anh vẫn là người đàn ông tốt nhất ,anh nói ư?” Du Diễm Phong đi đến , cầm lấy tay khác của Cố Phi Yên ,với nét mặt tuấn tú hoàn hảo tinh xảo đến quá mức với một nụ cười róc rách, khiêu khích nói: “ Tiểu Yên nói muốn cùng tôi đi, cậu chen ngang là có ý gì ?”



“ Tôi có ý gì, cậu rất nhanh sẽ biết thôi, nếu như cậu còn tiếp tục ngăn tôi.”Đôi mắt của Chiến Mặc Thần cuồn cuộn màu đen sự tức giận, so với màu của đêm đen vẫn còn rất đậm , trong mắt nhìn hướng về Du Diễm Phong có một hàm ý cực khó hiểu.



Du Diễm Phong cũng không phải không gặp qua người có máu mặt , trong lòng sợ hãi, để lộ biểu cảm khó hiểu .



Chiến Mặc Thần ! Đây là đối với anh là có ý muốn giết anh!



Không quan tâm đến thần sắc của Du Diễm Phong , Chiến Mặc Thần nhìn sang Cố Phi Yên , lãnh đạm nói: “ Phạm Quyên nhập viện rồi, em không muốn đi thăm cô ấy ư?” Anh ấy chắc chắn, Cố Phi Yên không thể từ chối anh.



“Phạm Quyên ?”Cố Phi Yên một phút không phản ứng lại



“Phạm Quyên là mẹ của Thẩm Cường, đừng nói với tôi,em luôn muốn cứu người mà đến họ tên em đều không biết.”



“Tôi đương nhiên là biết, chỉ là trong một phút không phản ứng lại thôi.” Cố Phi Yên xấu hổ biến thành tức giận , “ làm sao, bây giờ anh muốn dùng bà Thẩm để uy hiếp tôi?”



“Đúng.” Chiến Mặc Thần cứng rắn cương quyết nói. “ bà ấy bây giờ đang trong tay anh, nếu em muốn nhìn thấy bà ấy, thì hãy làm theo sự lựa chọn của em.”



Cố Phi Yên”.........”



Cô biết, Chiến Mặc Thần tim lạnh tay kiê quyết , nếu như cô muốn đối đầu với anh ta, thì gần như không có cơ hội chiến thắng.”



Cùng đi với anh ta, cô mới có thể nhìn thấy bà Thẩm.



Nếu như cô cùng Du Diễm Phong đi, anh ta khẳng định sẽ giữ bà Thẩm không để cho cô thăm bà í.



Trước kia cô cho rằng Bà Thẩm sẽ không có chuyện gì , là Thẩm Cường mới đang lừa cô ,nhưng bây giờ cô rõ ràng biết Bà Thẩm đang bị bệnh ở bệnh viện , cô lại làm sao có thể yên tâm cùng Du Diễm Phong đi được , để bỏ rơi không chăm sóc bà Thẩm?



Chiến Mặc Thần , đây là bắt được sườn mềm của cô!



“Tôi đi cùng anh.” Hầu như không do dự , Cố Phi Yên nhìn ánh mắt xin lỗi Du Diễm Phong , “ xin lỗi Du thiếu gia, hôm nay tôi không thể đi cùng anh được rồi..... nhưng tôi đồng ý chuyện của anh vẫn là giữ lời hứa, hai đêm, tuyệt đối là không thể ít .”



“Được.” Du Diễm Phong biết là không thể đưa được Cố Phi Yên đi , cũng không miễn cưỡng, mà là quá gần với tai của cô ấy, ấm áp lưu giữ lại ở câu nói ”vậy tôi sẽ đợi cô, cô nhớ là phải nhớ đến tôi.”



Hai người động tác thân mật như vậy, Chiến Mặc Thần đứng bên cạnh tay nắm đấm, trong mắt cũng lạnh tanh



Như Du Diễm Phong như là cố ý làm vậy , còn cáo biệt với anh ấy :” anh rể, vậy tôi đi trước.”



Đây là nói với Cố Phi Yến,lại để cho Chiến Mặc Thần thêm vài phút tức giận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK