Hạ Nhiên có thể lừa gạt tất cả mọi người chung quanh, nhưng cô không lừa được mình. Cô vẫn còn yêu Trình Thâm, trong năm năm qua cô chỉ có thể quên anh khi để mình bận rộn Trong thời gian khó khăn và mệt mỏi nhất, cô cũng không nghĩ đến việc tìm một người nào đó để chia sẻ. Năm năm nay không phải không có ai theo đuổi cô, cũng không phải không có ai đề nghị cô đi xem mắt. Đối với mấy thứ này cô vẫn tránh né, là bởi vì cô hiểu được, cô còn chưa để cho người tên Trình Thâm ra khỏi trái tim cô.
"Hiện tại không được."
Trình Thâm ôm cô, cũng không giải thích thêm. Anh hiểu được tuy rằng quan hệ giữa hai người bọn họ hiện tại đã hòa hoãn không ít, thế nhưng càng đến thời điểm này càng nên từng bước một. Anh muốn cô, càng muốn
đem loại chuyện này lưu lại thời điểm Hạ Nhiên tự nguyện trở lại bên cạnh anh.
Đợi đến khi Trình Thâm bình tĩnh lại, anh mới nói với Hạ Nhiên trong ngực: "Anh tìm trong thư viện trước, lần sau khi anh về nhà cũ sẽ giúp em lấy sách.”
Sau khi nghe được Trình Thâm đáp ứng, cô thở phào nhẹ nhõm.Nhưng nhớ đến lời anh vừa nói, cô ngập ngừng nói.
“Trình Thâm… không phải cái đó của anh… không được chứ?”
Trình Thâm lúc đầu còn chưa hiểu
ý cô nhưng giây tiếp theo lại nhận ra có gì đó không đúng. Cô bảo anh… KHÔNG ĐƯỢC?
Cô không biết phụ nữ không nên nói với đàn ông những lời như vậy sao?
Hạ Nhiên nghi ngờ không phải không có lí do mà bởi vì cô và anh xa nhau năm năm, nhưng anh và Nhiếp Tư Diệu mập mờ như vậy, sao mãi chưa thấy động tĩnh gì?
Trình Thâm lúc đầu còn nghĩ cô nói đùa nhưng nhìn biểu cảm nghiêm túc suy nghĩ của cô, anh cảm thấy bản thân không thể không làm gì được. Đột nhiên anh mạnh mẽ lật người, đem Hạ Nhiên giam dưới thân. Anh cố ý hạ thấp người để cho bộ phận dũng mãnh nào đó chạm vào nơi nhạy cảm của cô, anh ghé sát bên tai chậm rãi nói.
“Em thấy sao?”
Hạ Nhiên đương nhiên hiểu anh đang
muốn chứng minh cái gì mà cảm giác nóng bỏng bên dưới đã đánh bay mọi nghi ngờ
của cô. Hạ Nhiên đỏ mặt lấy hai tay lên che. Nhìn thấy biểu cảm xấu hổ này của cô, Trình Thâm càng nổi ý xấu. Anh nhẹ nhàng di chuyển lên xuống. Hạ Nhiên tắm xong chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh, cách một lớp vải cũng đủ khiến cô rạo
rực.
Trình Thâm kéo hai tay đang che mặt của cô xuống, sau đó cúi xuống hôn cô, nụ hôn từ dịu dàng dần trở nên cuồng nhiệt cho đến khi cô không thở nồi phát ra những âm thanh kháng nghị, anh mới buông môi cô ra. Hạ Nhiên há miệng hô hấp nhưng sau đó lại bị anh nhân cơ hội hôn sâu hơn, lưỡi hai người quấn quýt không ngừng, không khí trong phòng trở nên nóng bỏng. Bàn tay không an phận của anh chui vào trong váy cô, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt mềm mại. Cảm giác ấm áp khiến Hạ Nhiên hoàn toàn chìm đắm. Một tay kia của Trình Thâm cũng không rảnh rỗi, nhào nặn đôi núi căng tròn. Sau khi làm
mẹ, chỗ này của cô lớn hơn so với trước đây, rất vừa với tay anh. Hạ Nhiên không
chịu nổi cảm giác kích thích này, dù sao đã năm năm rồi cô chưa thân mặt với đàn
ông, cảm giác vừa kì lạ lại quen thuộc này khiến cô không kìm được “A” lên một
tiếng. Trình Thâm cười xấu xa nhỏ giọng nói.
“Nhiên Nhiên, nhỏ tiếng thôi.Bọn trẻ nghe thấy đó."
Hạ Nhiên biết anh cố ý, cô tức giận đánh vào ngực anh, nhưng bàn tay nhỏ nhắn bị anh bắt lấy, anh cúi đầu liếm một vòng. Hạ Nhiên mặt đỏ bừng rút tay về. Trình Thâm nhìn thấy bộ dạng vợ yêu bị anh làm cho có phản ứng, anh hài lòng nói.
“Nhiên Nhiên, em có muốn cùng anh tìm hiểu sâu hơn không?”
Hạ Nhiên không biết từ bao giờ một người luôn lạnh lùng như anh lại trở nên cầm thú như vậy ở trên giường. Cô lắc đầu quay mặt đi, nhưng biểu cảm trên mặt đã bán đứng cô. Trình Thâm thấy cô không chịu thừa nhận nhưng anh có cách khiến cô khuất phục. Bàn tay dần di chuyển lên trên, ở nơi nhạy cảm của cô, anh dùng ngón tay khiêu khích khiến Hạ Nhiên khẽ cong người. Sau một hồi giày vò Hạ Nhiên không chịu được nữa, cô trực tiếp trèo lên người Trình Thâm, kéo áo anh lên, cúi đầu đặt một nụ hôn lên cơ bụng săn
chắc. Nụ hôn dần trượt xuống. Bỗng nhiên cô ngẩng đầu lên nhìn anh bằng ánh mắt kì lạ, sau đó bàn tay nhanh chóng cởi thắt lưng của anh, bàn tay cố ý luồn vào bên trong. Động tác thuần thục của cô khiến anh kinh ngạc, lập tức hỏi.
“Nhiên Nhiên, dường như em rất hiểu mấy chuyện này thì phải.”
Hạ Nhiên thấy anh nghĩ lung tung, cô cười quyến rũ nói nhỏ:
“Không lẽ anh chưa từng xem ba con heo sao?”
Lúc trước ở bên Mỹ, cô có quen một vài người bạn, dường như họ khá cởi mở đối với vấn đề này nên thường kéo cô bí mật xem phim, cũng coi như học được vài kinh nghiệm đi.
Không ngờ Trình Thâm nghe xong những lời này, đôi mắt nheo lại nguy hiểm. Anh đang nghĩ nếu cô xem loại phim này thì chẳng phải cũng đã nhìn thấy những tên đàn ông khác sao. Cảm giác bản thân có chút ghen rồi. Anh kéo cô nằm trên người mình, nghiêm túc nói.
“Lần sau không được xem những cái đó nữa. Nếu muốn… có thể tìm anh.”
Hạ Nhiên kinh ngạc trong long muốn
ngồi dậy hỏi anh nhưng lại bị anh ôm chặt lấy, sau đó cũng không làm gì nữa, chỉ yên tĩnh chìm vào giấc ngủ. Nhìn anh đã ngủ say, Hạ Nhiên trong long khổ sở. Nằm như vậy thì làm sao cô ngủ được đây? Ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ say của anh, cô không kìm được mà lấy tay chọc má anh, cảm giác mấy hôm nay anh béo lên không ít, mặt cũng dễ thương hơn, nhưng mà cơ bụng vẫn rất ngon nha. Chỉ tiếc là hôm nay không ăn được.
Hạ Nhiên nở nụ cười hạnh phúc, nép vào ngực anh, dần rơi vào giấc ngủ mà không biết người nằm bên dưới bỗng nhiên mở mắt. Trình Thâm nhìn nụ cười lúc ngủ của cô, cũng yên tâm chìm vào giấc mộng đẹp.