Cậu thiếu niên phẫn nộ, hai mắt như tóe lửa vọt vào, hơi thở có chút hổn hển, cái trán còn đổ mồ hôi như hạt đậu.
Lúc thấy Diệp phu nhân cũng ở đây, anh chàng mới thoáng thu liễm biểu cảm trên mặt, nhưng vẻ mặt lại vẫn quật cường như cũ mà đứng ở bên kia, chờ tính sổ với Diệp Kỳ Sâm.
Diệp phu nhân thở nhẹ một tiếng: "Minh Minh, con làm sao mà để mồ hôi đầy đầu vậy? Làm sao vậy?"
Diệp Kỳ Sâm vội vàng nói: "Mẹ, mẹ ra ngoài trước đã đi."
Diệp phu nhân nhìn biểu cảm trên mặt Diệp Minh, lắc lắc đầu, dặn dò con trai mình: "Con nhường Minh Minh một chút nha."
"Biết rồi biết rồi." Diệp Kỳ Sâm vội vàng gật đầu.
Sau khi Diệp phu nhân rời đi, cả căn phòng lâm vào một mảnh trầm mặc, Diệp Kỳ Sâm nhìn về phía cháu trai, trong lúc nhất thời cũng không biết phải giải thích thế nào nữa.
Rõ ràng ngày hôm qua anh đã ngủ ở trong chung cư của mình rồi, khi tỉnh dậy lại phát hiện mình xuất hiện trong biệt thự sườn núi, sau đó mẹ anh còn nói là... anh muốn về nước.
Rất rõ ràng, có người giả mạo anh, làm chút chuyện gì đó, mà chính anh lại hoàn toàn không hay biết gì về những chuyện đó.
"Là anh đúng chứ?" Diệp Kỳ Sâm chất vấn trong lòng: "Đến tột cùng anh muốn làm cái gì?"
"Ở nước ngoài sẽ càng thích hợp với Diệp Minh." Lúc này đây, cái thanh âm trong đầu kia thế mà vẫn còn, cũng trả lời thẳng mặt vấn đề của Diệp Kỳ Sâm: "Ở nước ngoài nó sẽ làm quen được càng nhiều bạn bè, cũng có được tri thức càng rộng lớn hơn. Mặt khác, anh cho rằng lấy thành tích của thằng bé, không tốn tiền có thể vào trường gì để học? Nếu cũng đã tiêu tiền rồi, vì sao không trực tiếp đưa ra nước ngoài luôn?"
"Lưu lại trong nước, nó sẽ chỉ biến thành một tên phế vật yêu đương não."
Diệp Kỳ Sâm: "......" Mình của tương lai, thật là vừa độc miệng lại sắc bén, còn rất có đạo lý.
"Chú là bởi vì Hứa Thư Yểu, mới muốn đuổi con đi sao?" Diệp Minh mím môi hỏi.
Diệp Kỳ Sâm ngước mắt nhìn về phía cháu trai đang phẫn nộ trước mặt, anh hỏi lại: "Minh Minh, con muốn lưu lại trong nước, là vì Hứa Thư Yểu sao?"
Diệp Minh: "......"
Diệp Kỳ Sâm đứng dậy, chậm rãi đi đến trước mặt cậu chàng, nhìn chàng thiếu niên lùn hơn mình một chút này, anh nói: "Nếu nguyên nhân con muốn lưu lại là bởi vì Hứa Thư Yểu, vậy chú cũng nói cho con, đúng vậy."
Diệp Minh ngước mắt, gắt gao nhìn chằm chằm đôi mắt Diệp Kỳ Sâm: "Chú út, nếu chú cũng thích Hứa Thư Yểu, vì sao lần trước lúc con hỏi chú, chú nói không thích?" Anh chàng lùi về sau một bước, kéo ra khoảng cách với Diệp Kỳ Sâm, trong giọng nói vẫn mang theo vài phần phẫn nộ như cũ: "Chú cho rằng, chú là đang nhường cô ấy cho con sao? Hay là chú cảm thấy chú như vậy, thật vĩ đại?"
Diệp Kỳ Sâm nhíu mày.
Diệp Minh cười giễu một tiếng: "Cũng phải, ngay cả toàn bộ sản nghiệp nhà họ Diệp chú cũng có thể vô điều kiện nhường cho con, còn có cái gì không thể nhường chứ?"
Lần đầu tiên, Diệp Minh đối mặt với Diệp Kỳ Sâm, lại đối chọi gay gắt mà nói ra lời trong lòng mình như thế: "Trước nay chú không hề nợ con cái gì hết, ba con chết không có bất kỳ nguyên nhân gì tại chú! Mà con càng không cần chú vì con mà nhường mấy cái đó! Thứ thuộc về con, con sẽ tự mình tranh thủ. Cho nên, chú út, dù cho chú cũng thích Hứa Thư Yểu, con cũng sẽ không từ bỏ!"
Nói rồi, Diệp Minh gắt gao mím môi, quay đầu ra khỏi phòng Diệp Kỳ Sâm.
Diệp Kỳ Sâm đứng tại chỗ, trong lòng đột nhiên sinh ra một tia mê mang: Trước kia...... Có phải anh đã làm gì sai không?
"Chậc, chuyện vốn dĩ rất đơn giản, xem xem anh đã làm nó phức tạp cỡ nào." Giọng nói trong lòng mang theo châm chọc cùng cười nhạo nói: "Chính là bởi vì anh của hiện tại cảm thấy mình thua thiệt Diệp Minh với chị dâu, né tránh khắp chốn, mới dẫn đến về sau......"
Nơi ngực co rút đau đớn một trận, hối hận che trời lấp đất mà đến làm Diệp Kỳ Sâm bất giác che lại tim mình. Cảm giác đè nén lại thống khổ đến thế, quá chân thật. Anh ở tương lai, đến tột cùng đã gặp phải những gì?
"Về sau...... Rốt cuộc làm sao vậy?" Diệp Kỳ Sâm truy vấn, nhưng mà cái thanh âm kia lại lần nữa biến mất.
Anh phát hiện, thanh âm trong đầu không phải vẫn luôn tồn tại, mà lúc có lúc không. Hơn nữa, thanh âm kia còn có thể nhân lúc anh ngủ khống chế thân thể của anh, đảo khách thành chủ!
Diệp Kỳ Sâm khép hờ mắt, chờ lần sau anh ta ra, nhất định phải hỏi rõ ràng đến tột cùng là chuyện như thế nào.
——
Sau khi thi đại học kết thúc, Hứa Diễn với Hứa Thư Yểu nằm liệt trong nhà, hoàn toàn không có việc gì làm. Sau khi ngủ đã đời trong nhà 2 ngày, Hứa Diễn nhớ tới cuộc hẹn với Diệp Minh, anh chàng muốn đi bệnh viện xét nghiệm DNA. Kết quả là Hứa Diễn gọi điện thoại, lại phát hiện gọi di động hoài không có ai bắt máy.
Hỏi Đỗ Xán xong mới biết được, Diệp Minh đã về nhà ông bà ngoại với mẹ cậu ấy rồi, có lẽ phải qua một đoạn thời gian mới về.
Mặt khác, Đỗ Xán còn hẹn Hứa Diễn đi tiệm net chơi game.
Con sâu nghiện net của Hứa Diễn nháy mắt đã bị thông đồng, anh chàng nói với Hứa Thư Yểu: "Mẹ, Đỗ Xán hẹn con ra ngoài chơi."
Hứa Thư Yểu cũng nhàn nhã ở nhà mấy ngày rồi, hạng mục giải trí mỗi ngày chỉ có xem TV. Như là bây giờ đây, trong tay cô đang ôm đồ ăn vặt, ngồi trên sofa, y như không chớp mắt mà xem phim truyền hình [Chiếc điện thoại thần kỳ]. Lúc Hứa Diễn nói chuyện với cô, đầu cô cũng chả buồn quay lại, thất thần đáp lời.
"Đi đi, đi đi, về sớm chút nha."
Bộ phim truyền hình này, Hứa Diễn đã xem chung với Hứa Thư Yểu mấy tập rồi, cảm giác cái giả thiết này còn rất là mới mẻ độc đáo. Từ năm linh tám đã có thể ra cái ngạnh xuyên qua thời không này rồi, quả thực cũng quá vượt mức quy định! Không phải chính anh chàng cũng là xuyên không qua đây sao?
Điều đáng tiếc duy nhất chính là, phim này bắt đầu chiếu hồi tháng 4, lúc đó bọn họ còn đang chuẩn bị thi đại học, căn bản không có thời gian xem.
Hứa Diễn thấy Hứa Thư Yểu thích xem đến vậy, thò lại gần nói: "Mẹ, không ấy mẹ đi tiệm net chung với bọn con nha? Để con giúp mẹ kiếm mấy nguồn xem trước mấy tập trên mạng."
Hứa Thư Yểu vừa nghe, vội vàng quay đầu: "Ở trên mạng có thể xem được hả?"
"Ở trên mạng cái gì cũng có!"
Biết bao năm về sau, khi có người hỏi Hứa Diễn chuyện k1ch thích nhất mà anh từng làm là gì, Hứa Diễn đã đặc biệt kiêu ngạo trả lời: "Vào lúc mẹ tui chưa đầy 18 tuổi, dẫn mẹ tui đi tiệm net!"
Chạm mặt với Đỗ Xán tại điểm hẹn rồi, cùng tới đây còn có Diêm Minh Vũ. Bốn người lén lút đứng ở một góc tiệm net, Đỗ Xán nói: "Cái tiệm này mình mới vừa phát hiện hôm trước, máy bên trong đều là hàng mới, chẳng qua giá cả có hơi đắt, 2 tệ 1 giờ."
"Mới có 2 tệ?" Hứa Diễn cảm thấy thiệt là rẻ nha, trước kia anh đi cà phê net đều là mấy chục tệ 1 tiếng đó.
Hứa Thư Yểu khó hiểu gãi gãi đầu: "Chỉ là, vì sao chúng ta lại phải trốn ở đây? Không đi vào sao?"
Đỗ Xán sửng sốt, quay đầu nhìn Diêm Minh Vũ: "Đúng vậy, vì sao chúng ta phải trốn ở đây?"
Diêm Minh Vũ thấp giọng khụ một tiếng, đột nhiên đứng thẳng người dậy: "Quen rồi, rốt cuộc hồi trước đi tiệm net đều sợ bị thầy cô với ba mẹ bắt."
Hứa Thư Yểu quay đầu nhìn về phía Hứa Diễn: "Con chắc sẽ không cũng quen rồi chứ?"
Hứa Diễn cười hề hề, pha trò nói: "Đi đi, nếu giờ chúng ta sẽ không bị bắt, vậy còn sợ gì?" Huống hồ anh chàng cũng đã tròn 18 tuổi, có thể quang minh chính đại lên mạng.
Trong bốn người họ, chỉ có Hứa Thư Yểu là sinh nhật vào tháng 12, còn chưa có chân chính tròn 18 tuổi, những người khác thì đều phù hợp điều kiện lên mạng.
May mà hiện tại quản cũng không nghiêm, quản lý tiệm net tùy tiện đăng ký một tấm chứng minh thư liền mở 4 cái máy tính cho bốn người bọn họ.
Đây là lần đầu tiên Hứa Thư Yểu tới tiệm net, cô còn có chút chút hưng phấn.
Hứa Diễn ngồi ở bên cạnh cô, bật máy tính cho cô, tay cầm tay dạy cô mở web ra, sau đó search kiếm phim truyền hình [Chiếc điện thoại thần kỳ], thiệt đúng là tìm được toàn tập bộ phim này.
Hứa Diễn nhấn mở tập 1 ra giúp cô: "Xem đi."
Hứa Thư Yểu vội vàng gật đầu, Hứa Diễn chỉ chỉ tai nghe: "Đeo tai nghe lên rồi xem."
Hầu hạ Hứa Thư Yểu xong xuôi rồi, Hứa Diễn mới cùng nhau mở giao diện game ra với đám Đỗ Xán, song song khai hắc.
Có thể là vì ở tiệm net xem phim một mình, đã không có bầu không khí cùng nhau xem phim với Hứa Diễn lúc ở nhà rồi, nên Hứa Thư Yểu lại càng có hứng thú với việc la cà trên baidu hơn.
Cô mở baidu ra tìm kiếm, muốn search một chút tri thức về nhiếp ảnh và quay chụp phim phóng sự, để xem muốn quay một bộ phim phóng sự hoàn chỉnh thì cần chuẩn bị và học được những gì.
Thì ra, muốn thực hiện mộng tưởng, cũng không phải chuyện dễ đến vậy.
Lại nhìn về phía Hứa Diễn với Đỗ Xán bên kia, hình như họ đang chơi khí thế ngất trời. Đám con trai kia hình như đang chơi mấy game kiểu như bắn súng linh tinh, Hứa Diễn bắn còn rất là chuẩn, bọn họ chơi một ván xong, Đỗ Xán đã bội phục Hứa Diễn đến nằm quỳ sát đất.
"Diễn ca, cậu cũng quá lợi hại, hoàn toàn có thể đi tham gia league mà phía chính phủ tổ chức đó." Hiện tại Đỗ Xán tràn đầy sùng bái với Hứa Diễn.
Hứa Diễn nhướng đuôi mày, đắc ý nói: "Mình từng giành được giải tổng quán quân cả nước, mình đã nói rồi mà?"
Đầu óc Đỗ Xán vẫn thanh tỉnh: "Thi đấu còn chưa bắt đầu, Diễn ca cậu đã bắt đầu thổi rồi hả?"
"Có nói cậu cũng không rõ." Hứa Diễn đáp lại một câu, quay đầu lại thấy Hứa Thư Yểu không có đang xem phim, mà là đang xem trang web.
"Mẹ đang làm gì vậy?" Hứa Diễn thò lại gần, lại thấy Hứa Thư Yểu đang xem tin tức thông báo tuyển dụng.
Hứa Thư Yểu hoàn hồn, chỉ vào tin thông báo tuyển dụng trên máy tính nói: "Mẹ vốn dĩ muốn tìm kiếm thử coi sau khi tốt nghiệp chuyên ngành nhiếp ảnh thì có thể làm việc gì, sau đó mẹ liền thấy cái này. Hứa Diễn, mẹ muốn đi làm thêm trong hè!" Con ngươi cô rất sáng, cực cực kỳ muốn đi ứng tuyển. Dù sao cũng là làm trong hè, cũng sẽ không quá dài lâu.
Hứa Diễn nhăn mày lại, cẩn thận mà đọc tin thông báo tuyển dụng kia, đấy là một đoàn phim thông báo tuyển dụng trợ lý quay chụp, bằng cấp thì yêu cầu chỉ cần tốt nghiệp cao trung là được, tiền lương mỗi ngày cũng chỉ ba mươi mấy đồng tiền, 1 tháng xuống cũng chỉ 1000 tệ.
"1 tháng mới 1000, mẹ đi làm gì?" Hứa Diễn không thể lý giải.
Hứa Thư Yểu: "Tiền không phải cái quan trọng, quan trọng là mẹ có thể tiếp xúc trước với ngành sản xuất mà sau này mẹ muốn làm đó!" Ông ngoại cô đã từng thường xuyên cảm thán, theo xã hội tiến bộ, văn hóa truyền thống dần dần xuống dốc, rất nhiều người thậm chí còn không hề biết quốc túy là gì.
Cho nên, cô muốn học tập quay chụp, để đi quay phim phóng sự, phơi bày ra quốc túy thuộc về đất nước mình ra, để cho càng nhiều những người chưa biết kia có thể cảm nhận được mị lực của văn hóa truyền thống Trung Quốc.
"Con xem thử giúp mẹ coi, cái này có đáng tin cậy hay không." Hứa Thư Yểu vỗ vỗ vai Hứa Diễn: "Nếu mà có thể, vậy mẹ muốn đi báo danh."
Hứa Diễn hoàn hồn, anh chàng nhướng mày: "OK, để đó con coi thử cho mẹ."
Anh chàng căn cứ tin thông báo tuyển dụng này, tìm được cái đoàn phim kia trên mạng, đây vẫn là dưới danh nghĩa công ty truyền thông Tinh Nguyệt, cơ bản không có vấn đề gì.
"Có thể đi, thời gian thông báo tuyển dụng hình như là ở ngày kia, nếu mẹ muốn đi thì con đi chung với mẹ." Hứa Diễn nói.
Hứa Thư Yểu gật đầu: "Được thôi."
Lúc này thành tích thi đại học còn chưa có ra, toàn bộ kỳ nghỉ hè còn hơn 2 tháng, nếu không tìm chút chuyện gì làm, vậy thì chỉ có thể nằm liệt trong nhà làm cá mặn. Hứa Thư Yểu cảm thấy, đã có cơ hội để thực tiễn trước như vầy, nên nắm lấy nó cho chắc.
Sở dĩ Hứa Diễn nói truyền thông Tinh Nguyệt kia rất đáng tin cậy là bởi vì khi anh chàng search ở trên mạng á, thấy được truyền thông Tinh Nguyệt kia là một công ty hoạt động dưới trướng tập đoàn Diệp thị. Nếu là của nhà Diệp Minh, vậy chắc chắn là đáng tin cậy nha.
Địa điểm để đi phỏng vấn ứng tuyển chính là office building của truyền thông Tinh Nguyệt, trên cửa công ty còn đặt biển . Khi Hứa Diễn đạp xe đạp chở Hứa Thư Yểu tới nơi thì mới phát hiện, người tới nhận offer còn rất nhiều.
Ở cửa công ty đã tụ tập không ít người, cẩn thận đếm đếm, có thể có tới năm sáu chục người, bọn họ đều đang chờ đợi được thông báo vào phỏng vấn.
Lúc này có một cậu thiếu niên mặc áo thun trắng, trên đầu đội mũ lưỡi trai màu đen soái khí như ánh mặt trời đạp xe đạp, đi vào trong tầm mắt của mọi người. Trên ghế sau xe đạp của anh chàng kia còn có một cô gái tóc buộc đuôi ngựa, mặc váy liền áo màu xanh biển. Trên mặt hai người đều mang theo ý cười nhợt nhạt, thoạt nhìn nồng đậm hơi thở thanh xuân.
Hứa Diễn thấy được cửa công ty thì bỗng chốc phanh gấp, dừng xe đạp lại. Hứa Thư Yểu ôm eo anh chàng nhảy xuống khỏi ghế sau, thấy có nhiều cô gái đều chờ ở cửa đến vậy, cô có chút kinh ngạc: "Thật nhiều người nha." Không phải chỉ có một trợ lý quay chụp thôi sao? Vì sao lại có nhiều người tới nhận offer đến vậy? Hơn nữa bọn họ đều đã tỉ mỉ trang điểm qua.
Làm quay phim, mặt mũi không khỏi cũng quá lớn đi!
Hứa Diễn giơ tay cầm chiếc mũ trên trên đầu mình lên, đội lên trên đầu Hứa Thư Yểu, lộ ra khuôn mặt đẹp trai kia của anh chàng: "Con cảm thấy mẹ không có hy vọng, vì nhiều đối thủ cạnh tranh đến vậy kìa."
Hứa Thư Yểu gật đầu: "Ai có thể nghĩ được lực độ cạnh tranh cương vị vào nghề mạnh đến vậy chứ!"
Chỉ chốc lát sau, có người hô lê: "Các diễn viên đến thử kính, xếp hàng vào đi."
Sau đó, các cô gái chờ ngoài cửa đều đi vào trong hết, chỉ dư lại Hứa Thư Yểu với Hứa Diễn đứng ở bên ngoài, trông có hơi ngốc.
Thì ra họ không phải tới nhận offer trợ lý nha!
Bên kia, người phụ trách đẩy đẩy mắt kính trên mũi, thấy còn có hai người đứng đằng kia chưa đi, cô ấy đi tới dò hỏi: "Sao hai người không đi vào?"
Nói rồi còn nhìn Hứa Diễn nhiều hơn mấy lần: Hai người trẻ tuổi này thoạt nhìn căn cơ đều rất không tồi, đặc biệt là cái cậu nam sinh này, tướng mạo rất có hình, rất đẹp trai.
Hứa Thư Yểu ngượng ngùng nói: "Chào chị, em là tới xin phỏng vấn vị trí trợ lý quay chụp, xin hỏi chị phải đi chỗ nào?"
"Trợ lý quay chụp?" Người phụ trách kinh ngạc, cô gái xinh thế này, thế mà không phải thử kính đóng phim?
"Dạ đúng ạ." Hứa Thư Yểu gật đầu: "Là trợ lý quay chụp."
"Hai cô cậu thật sự không tới làm diễn viên thử sao?" Người phụ trách có chút tiếc hận nói: "Cảm thấy ngoại hình hai cô cậu đều rất không tồi."
"Dạ không được, em không có hứng thú với nghề diễn viên." Hứa Thư Yểu cự tuyệt nói: "Em cũng chỉ là muốn làm trong hè chút thôi, chờ khai giảng rồi em còn phải đi học."
"Ra vậy." Người phụ trách nói: "Vậy em đi vào trong quẹo trái, thấy cái cửa thứ hai chính là bên tổ kịch vụ, người quản lý bên đó phụ trách." Nói rồi, cô ấy còn lấy ra một tấm danh thiếp, tự giới thiệu: "Chị là người đại diện, tên Lisa, đây là danh thiếp của chị, nếu các em hối hận, có thể tùy thời tới tìm chị."
Hứa Thư Yểu dùng hai tay nhận lấy danh thiếp, lễ phép nói: "Cảm ơn."
Lisa xoay người đi vào, Hứa Thư Yểu nghiêng đầu nhìn Hứa Diễn: "Con ở bên ngoài chờ mẹ một hồi, mẹ chắc là sẽ ra rất nhanh thôi."
Hứa Diễn gật đầu: "OK, OK."
Hứa Thư Yểu lại tháo mũ ra trả lại cho anh chàng, nhón chân lên đội cho con trai cô, cười đi vào cao ốc công ty.
Cái công ty này trang hoàng rất là khí phái nha, mấy cô gái mới tới thử kính hồi nãy đều đang chờ trong phòng tuyển chọn. Hứa Thư Yểu nhìn hai cái liền quay đầu đi sang bên kia tìm được cửa phòng tổ kịch vụ.
So sánh với náo nhiệt bên kia, bên tổ kịch vụ này phải nói là quạnh quẽ hơn nhiều. Hứa Thư Yểu gõ gõ cửa, sau khi được đến cho phép thì đẩy cửa đi vào.
Trong này chỉ có 2 người, một người phụ nữ cỡ chừng hơn 30 tuổi mặc áo thun rộng thùng thình đang ngồi trên sofa, còn có một người đàn ông đeo mắt kính, đang dọn đồ đạc.
Hai người kia nhìn thấy Hứa Thư Yểu đứng ngoài cửa, đều sửng sốt, người phụ nữ nói: "Diễn viên thử kính bên kia kìa, em đi nhầm chỗ rồi."
Hứa Thư Yểu vội vàng nói: "Em là tới phỏng vấn vị trí quay chụp."
Cô bé xinh đẹp đến vậy, thế mà lại tới xin phỏng vấn vị trí trợ lý quay chụp? Tuy có chút không tin, nhưng mà người phụ nữ vẫn là mời Hứa Thư Yểu vào, chị ấy tự giới thiệu nói: "Chị là lãnh đạo tổ kịch vụ, em gọi chị là chị Lý được rồi. Sao em không đi sang cách vách thử kính?"
Hứa Thư Yểu gãi gãi mi tâm: "Đã có rất nhiều người đi thử kính rồi, nên em không cần đi xem náo nhiệt nữa, hơn nữa em thích nhiếp ảnh."
Lời tuy nói là thế, nhưng mà bình thường thì các cô gái xinh đẹp đều đi sang cách vách thử kính làm diễn viên, còn bên tổ kịch vụ bọn họ thì cho tới giờ còn chưa có cô bé nào đẹp vậy tới đây.
Chị Lý nói: "Trợ lý quay chụp có lẽ sẽ rất vất vả, phải giúp đỡ nhiếp ảnh gia dọn máy quay phim, hơn nữa tiền lương cũng không cao, 1 tháng chỉ 1000 tệ, cô bé, em xác định mình muốn tới đây?"
"Không sao hết, sức lực em rất là lớn." Hứa Thư Yểu hơi hơi mỉm cười: "Tiền nhiều hay tiền ít cũng không sao hết, em thấy bên quý công ty cũng không phải chiêu nhân viên dài hạn, mà làm nhân viên lâm thời, em cũng chỉ là làm trong hè chút thôi."
Chị Lý nghe Hứa Thư Yểu nói như thế cũng rất có hảo cảm với cô gái xinh đẹp này, chị ấy nói như tán gẫu: "Nhân thủ trong tổ đều đã phái ra rồi, đoàn phim mới chỉ thiếu trợ lý quay chụp, này đây chỉ có thể lâm thời chiêu thêm. Nếu em đã xác định tới đây, vậy 3 ngày sau tới tổ báo danh, chị dẫn em vào đoàn phim."
Không nghĩ tới đã bàn thỏa đáng nhanh đến vậy, Hứa Thư Yểu vội vàng gật đầu: "Cảm ơn chị Lý."
Đây xem như là công việc đầu tiên trong đời cô sao? Ra khỏi tổ kịch vụ, Hứa Thư Yểu vui vẻ nghĩ thế đấy.
Tuy hiện tại mình còn chưa thể động thủ quay chụp, nhưng mà nếu có thể xem người khác quay chụp, làm trợ thủ cho họ, hẳn cũng không tồi.
Lúc đi tới cửa, có một cô gái thần sắc vội vàng chạy vào từ bên ngoài, còn không cẩn thận đụng phải Hứa Thư Yểu một cái, túi xách trên vai cô ấy cũng rơi xuống đấy, các loại vật dụng trang điểm bên trong cũng đều lăn ra.
Hứa Thư Yểu vội vàng ngồi xổm xuống nhặt lên giúp cô ấy, cô ấy thấp giọng nói một câu cảm ơn xong thì lại chạy vào trong, nhìn dáng vẻ kia hình như là tới thử kính.
Hứa Diễn còn chờ ở bên ngoài, thấy Hứa Thư Yểu đi ra thì anh chàng vội vàng truy vấn: "Thế nào thế nào? Thành công chứ?"
Hứa Thư Yểu cười tủm tỉm gật đầu: "Đương nhiên rồi."
"Vậy mẹ được nhận lương rồi, phải mời con ăn cơm đó."
"Không thành vấn đề."
Danh Sách Chương: