- Tiểu Nguyệt...!!! -Thiên Vũ bất ngờ thốt lên.
Lăng mộ băng dần tan chảy thành nước tạo ra một lối đi, một mỹ lệ ma thú với lớp lông huyết sắc chính đuôi phía sau càng tỏa ra mê hoặc mà cao quý. Đi phía sau là một tiểu hài tử gương mặt đẹp không tì vết, khí thế hiên ngang tiến về phía Thiên Vũ, Mạc Lâm. Lúc này Thiên Vũ cùng Lam Ngư có chút hồi hộp, còn Mạc Lâm thì ngây người nhìn về Tiểu Nguyệt.
- Mạc Lâm, chàng đi xa một tí -Thiên Vũ đứng phía trước ngăn Mạc Lâm tiến lên, tuy còn mơ hồ nhưng Mạc Lâm nhanh chóng đứng ra xa.
- Thiên Vũ kết thúc thôi!!! -Tiểu Nguyệt.
- Được thôi!!! Lam Ngư.!!!! -Một Lần nữa cả bầu trời bao phủ bởi bảo tuyết, nhiệt độ hạ thấp, không khí trở nên khô lạnh. Cây cỏ cũng không tránh được diệt vong. Bất ngờ tạo ra một chuỗi những thanh băng sắc nhọn tầng tầng lớp lớp, mà trung tâm là Nguyệt và Phượng Cửu.
- Phượng Cửu! Thiên Giáng Kim Hoả!!!!. Cả một khu vực rộng lớn trên bầu trời bị đốt cháy bởi ánh sáng và lửa. Những hoả cầu đường kính 1m từ bầu trời dáng xuống tạo ra một chấn động mạnh
- Tấn Công!!!!! -Cả hai đồng thanh, hai nguồn ma lực cực đại va vào nhau tạo ra một trận động đất mạnh ở khu vực trung tâm còn cách đó 4-5 km vẫn còn cảm nhận được. Cả một cánh rừng chớp mắt hoá hư không.
Từ trong khói bụi mịch mờ, một thân ảnh nhỏ nhắn di chuyển với tốc động cực nhanh thoát ẩn thoát hiện. Và rồi khói bụi tan dần, một cảnh tượng khác hiện lên. Tiểu Nguyệt đang tập chung ma lực vào tay hướng đối phương và khoảng cách với Thiên Vũ là vài cm.
- Ta thua rồi!!! -Vũ bày ra bộ dạng bất lực mà có chút đáng yêu, bên kia Lam Ngư có nhìn qua cậu một lúc rồi cũng đỡ về nhẫn liên kết. Tất nhiên trước khi trở về cô còn để lại một câu nói với vẻ mặt cứng đơ: “Đúng là quái vật!!”.
Mạc Lâm chặt vật tiến về phía hai người, quan tâm Thiên Vĩ một lúc cậu mới để tâm đến Tiểu Nguyệt và Phượng Cửu. Y không tránh khỏi giật bắn người khi biết một Cửu Vĩ ma thú hoả hệ dị tính cao cao tại thượng uy vũ mỹ lệ không thua kém một tí nào so với Lam Ngư lại là triệu hồi thú của Tiểu Nguyệt, và Tiểu Nguyệt lại là triệu hồi sư hơn cả cấp 9 trung kỳ.
- Lần này ngươi phải cho ta ăn no đấy!!! -Tiểu Nguyệt gian manh.
- Tiền của ta... -Thiên Vũ đau lòng thầm mắng bản thân.
- Hai người... đều là... là triệu hồi sư!!! -Mạc Lâm từ xa chạy đến, vừa bất ngờ vừa hồi ngợp vừa bồn chồn.
- Đúng vậy!! Và đó là bí mật giữa chúng ta đấy nha. -Thiên Vũ tự tin ưỡn ngực oai phong.
- Giữa chúng ta. -Tiểu Nguyệt nhìn y bằng đôi mắt sát khí.
- À... ta hiểu rồi.
Kết thúc trận chiến cũng đã gần trưa. Nên mọi người cũng khá đói, nên vào thành tìm cửa tiệm để ăn. Tất nhiên là toàn món đắt tiền, chi phí cho ba người cũng đã lên đến gần 1 đồng vàng. (Đồng vàng đơn vị tiền tệ ở đây, có hình tròn khắc hoa văn kì lạ, đường kính khoảng 5cm, bề dày 0,5cm giá trị bằng 50 đồng bạc. Đồng bạc, tương tự nhưng đường kính nhỏ hơn chỉ 3cm.) Không thể phủ nhận độ vung tiền của ba người họ, tất nhiên người làm ra tiền thì đâu tiếc chi một bữa ăn. (Sau đây là màn kê khai tài sản của ba người, tổng Hơn 8000 đồng vàng và gần 5000 đồng bạc (tương đương ngân khố của một thị trấn tầm khá): Tiểu Nguyệt 3200 đồng vàng, 1600 đồng bạc; Thiên Vũ 2700 đồng vàng và 2100 đồng bạc: Mạc Lâm 2300 đồng vàng và 1100 đồng bạc.)
Cũng đã nửa canh giờ nhưng ăn uống vẫn chưa xong. (Tiểu Nguyệt ăn rất lâu!!)
- Các ngươi biết không, ta nghe nói lần sau bên bang Báo Đen sẽ cho 2 tên cực kỳ mạnh ra thi đấu. -Bàn tán.
- Nghe nói là Chiến sư tinh sư cấp bậc với 1 ma thuật sư cấp 9 trung kỳ. -Bàn tán.
- Chưa hết đâu tên ma thuật sư kia là song hệ hỏa phong nguyên tố còn là hỏa nguyên tố tiến quá. -Bàn tán.
- Là giả kim hỏa nguyên tố. -Bàn tán. (Giả kim hỏa là một bậc cao của hỏa hệ bình thường nhưng không thể so với kim hỏa của tiểu Nguyệt)
- Chưa nói đến hắn thì tên chiến sư kia cũng đã khó mà đối phó rồi. -Bàn tán.
- Đúng vậy, cấp tinh sư đã có thể trở thần hộ vệ hoàng gia rồi. -Một tên ngưỡng mộ.
...
- Ta muốn đánh với bọn chúng. -Thiên Vũ cười gian manh.
- Cái gì...!!! -Mạc Lâm suýt chút nữa đã làm vỡ ly trà trên tay.
- Ta... cũng... muốn... thử. -Tiểu Nguyệt vừa ăn vừa che mặt vừa uống lại vừa nói.
- Nè ngươi ăn hết đi đã, mất vệ sinh chết đi được. -Thiên Vũ ghẹo cậu.
- Đúng rồi đó, mà vệ sinh là gì vậy. -Mạc Lâm ngây thơ.
- Thôi bỏ đi chúng ta về thôi. - Tiểu Nguyệt nhanh như chớp đã ăn xong.
- Sao nhanh vậy, vừa rồi còn ăn mà. -Mạc Lâm bị tiểu Nguyệt làm cho sắp bị không bình thường. Bỏ đi!! Về thôi!!
- Ta và hắn trở về!! -Tiểu Nguyệt chỉ vào Thiên Vũ là y bất ngờ. Huynh ở lại đây nghe ngóng tình hình đối phương đi. -Kề tai y nói khẽ.
- Ta hiểu rồi, hai người đi đi vài canh giờ sao ta trở về!!
Tiểu Nguyệt cùng Thiên Vũ trở về, chào mọi người trong hội. Thông báo lần nữa việc tham gia Tứ Long Tranh Bá, được mọi người ủng hội rồi cùng nhau về phòng Thiên Vũ.
- Ngươi muốn làm gì ta??? -Đôi mắt dâm tà gương mặt chu môi lẳng lơ, câu hỏi gợi tình của Thiên Vũ.
"Bộp" một bàn tay nhỏ in lên gương mặt Thiên Vũ. Tuy không đau nhưng làm Thiên Vũ mất hứng, gương mặt méo mó khó coi, trong khi thủ phạm lại ung dung ngồi lên bàn uống trà ở phòng mình.
- Đồ đáng ghét, không biết thương hoa tiếc ngọc à?
- Ta cũng là hoa đó, đóa hoa đáng yêu lung linh, duyên dáng. -Vừa nói vừa diễn tả.
- Tỉnh lại đi. -Gương mặt u ám.
- Được rồi bắt đầu thôi!!
- Làm gì??
- Một việc để nâng cao khả năng chiến thắng của chúng ta.
- Đồng ý là ta và ngươi hợp lực cũng xem là có tí khả năng nhưng như vậy là quá ít.
- Ta còn một người có thể giúp mà...
Trời đã sắp lặn thì Mạc Lâm mới trở về. Y mang hết tin tức thu được nói ra cho hai người rồi lại bị đuổi ra ngoài. Hội trưởng cách sau vài phút lại xông vào nói ra vài thông tin mà bọn họ đã biết từ sớm,
nhận lại một từ "Ờ" rồi tất nhiên lại bị đá ra ngoài. Lý do thì bên ngoài Mạc Lâm đã nói cho bà nghe.
- Ta chỉ là người đến sau. Thật bất hạnh!! -Bà vừa ấp ức vừa tuổi thân.