• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm sau, Khổng Tây quật cường như gốc cỏ lau, rất nhanh đã khỏe lại, mặc dù tư thế đi lại vẫn có chút kỳ quái, nhưng tốt xấu khôngsốt nữa.

Đông Dã không yên lòng, sáng tới siêu thị bàn giao ít việc với nhân viên quản lý, giữa trưa trở lại.

Lúc này đây, Khổng Tây đang ngồi xổm trên ghế chơi game, tô cháo sáng Đông Dã chuẩn bị đặt bên bàn vẫn còn đầy.

Đông Dã vội vàng chạy về, thấy được một màn như vậy, khóe miệng giật giật, nhất thời cảm thấy mình ngu vô cùng, rảnh rỗi lo lắng cho cậu ta cả buổi.

Khổng Tây không có chút tự giác nào, hoàn toàn không biết có người đứng sau mình, tự nhiên gõ cành cạch lên bàn phím.

Đông Dã cực kỳ buồn bực trừng cậu một hồi, càng trừng càng bực, một bước tiến tới, ôm ngang eo bế cậu lên.

Tên nào đó bị người đánh lén giật mình, hét to “A” một tiếng, xoay tới xoay lui một trận. Biên độ xoay quá lớn, liên lụy đến chỗ khó mở miệng nào nào đó ở phía sau, dẫn tới từng cơn co rút đau đớn, Khổng Tây nháy mắt như bị rút kiệt sức, mệt mỏi cả người rũ xuống, treo trên cánh tay Đông Dã.

Lồng ngực quen thuộc, Khổng Tây yên tâm giả làm xác chết, còn không quên đúng lúc cảm khái một cái ——

May mà Đông Dã khỏe, may mà gần đây cậu gầy đi…

Đông Dã hoàn toàn bó tay với người này, trầm mặt trách mắng: “Bệnh thế này còn chơi game, đã thế còn không ăn sáng.”

Khổng Tây ngẩng cái đầu đang rũ xuống, cố gắng xoay người ra sau, lấy lòng hôn hôn anh, lúng túng nói: “Game update bang hội chiến, em chỉ lên xem chút thôi…”

Đông Dã mấp máy miệng, không để ý tới cậu.

Khổng Tây lại xoay người, lần này không quan tâm phía sau có đau không, luống cuống tay chân xoay lại để tư thế hai người trở thành mặt đối mặt, tứ chi quấn chặt Đông Dã.

Kết quả còn chưa kịp mở miệng nói, đối diện với khuôn mặt tuấn tú của anh, mặt cậu đã xung phong đỏ lên trước.

“Đừng giận mà…” Khổng Tây xấu hổ ngó ngó Đông Dã, sáp lên hôn.

“…”

Khổng Tây liên tục hôn nhiều lần, nhưng Đông Dã nhất định không nói câu nào, trưng khuôn mặt tuấn tú, sống chết trừng cậu.

Cậu hết cách, nhụt chí nằm trên người Đông Dã.

Tính cách kỳ cục này rốt cuộc làm thế nào trau dồi ra…

Khi giận tuyệt đối không chịu nói lời nào, tuy rất dễ thương, nhưng mà xuất hiện trên người đối tượng mình cũng không phải chuyện hay ho gì…

Cho nên nói, tính cách phải được rèn nắn từ nhỏ, nếu không sau này lớn lên dễ bị biến dị, hại nước hại dân hại đối tượng.

Hai người đang bế tắc đứng im tại chỗ không biết nên làm gì để hạ màn kết thúc, từ phòng khách truyền đến tiếng chuông cửa.

Đông Dã không mấy vui vẻ lại trừng Khổng Tây lần nữa rồi mới buông tay đang ôm eo cậu.

Khổng Tây mặt dày lại sáp lên hôn anh một cái, biết điều trượt xuống đất, đỡ mông xuống lầu.

Chuông cửa cần mẫn vang lên từng hồi từng hồi, Khổng Tây lảo đảo thật vất vả mới tới cửa, sửa sang lại quần áo mất trật tự do xoay lung tung, mở cửa.

Ngoài cửa là tổ trưởng tổ dân phố đang cầm tờ rơi tuyên truyền hoạt động.

Khổng Tây: “???”

Tổ trưởng: “Tiểu Tây, ô, đây là tờ rơi hoạt động ngày 1 tháng 10, quyết định đi thủy cung, chủ yếu chuẩn bị cho đám trẻ, nhưng vẫn hy vọng cậu có thể tham gia thử. Nhà các cậu, hình như chưa bao giờ tham gia hoạt động tập thể…”

Khổng Tây: “À.”

Tổ trưởng: “Chị cậu lại không có nhà?”

Khổng Tây: “Vâng.”

Tổ trưởng: “Cậu nghĩ kỹ đi, tốt nhất nên đi. Tôi qua nhà Đông Dã.”

Vừa nói đến Đông Dã, gương mặt đã hằn nếp nhăn của tổ trưởng tức khắc xán lạn như nở hoa. Khổng Tây câm lặng, hắc tuyến nhận tờ rơi từ bà, rồi cứng ngắc đưa mắt nhìn bà rẽ qua khúc cua hướng tới nhà bên cạnh.

Nhìn tổ trưởng uốn éo cơ thể nhiệt tình hơn bình thường, Khổng Tây nghiêm mặt đóng cửa, quyết định không nên nói gì.

Khóa chặt cửa, Khổng Tây có chút bực bội đứng sau cửa lắc eo dẹo mông, bắt chước bộ dáng tổ trưởng đi lui về sau mấy bước, vừa đi còn vừa nhỏ giọng lầm bầm: “Phụ nữ cũng không phải thứ tốt ╭(╯^╰)╮”

Thì thầm xong còn vặn mông xoay người một cái thật hoành tráng, định lên lầu tìm đối tượng làm nũng, lại đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt như đụng phải người ngoài hành tinh của Đông Dã. Khổng Tây nháy mắt cứng ngắc, duy trì trạng thái hai tay mở ra, hai chân đan chéo, vểnh mông cùng anh đối mặt.

Nhìn sắc mặt Đông Dã dường như đen thêm vài phần, Khổng Tây bất mãn ngoan ngoãn chỉnh lại tư thế, cúi đầu nhận sai: “Những gì anh vừa thấy đều là giả thôi!”

“…”

“Vừa rồi không phải bản thân Khổng Tây, là Khổng Tây bị tổ trưởng nhập vào người!”

“Ha ha ha…” Người kia đứng trên lầu kiềm chế không được bỗng bật cười.

Khổng Tây kỳ quái ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt đầy ý cười của Đông Dã, đột nhiên có chút xấu hổ, đỏ mặt đứng im.

Đông Dã giơ tay về phía cậu, vừa cười vừa nói: “Lên đây.”

… Lên đây lên đây lên đây, tưởng đang gọi cún à!? Khổng Tây bĩu môi, cuối cùng vẫn nhịn không được, tung tăng chạy lên, bắt lấy bàn tay đang duỗi ra giữa không trung.

Bang hội chiến trò chơi vừa update là một hoạt động kinh nghiệm rất phong phú, hai tuần một lần, thông thường có 4 trận, tối thứ bảy một trận, trưa chủ nhật hai trận, tối thêm trận nữa.

Trong phụ bản bang hội chiến, giết chết người chơi cấp 100 nhận được kinh nghiệm như giết chết một con quái cấp 100. Mà đại đa số người chơi dễ giết hơn quái nhiều, ít nhất lượng máu và phòng ngự kém xa nhau.

Thắng một trận bang hội chiến, hệ thống sẽ tặng thêm một số lượng lớn kinh nghiệm khác, cũng sẽ ngẫu nhiên thưởng vật phẩm.

Cho nên nói, chỉ cần thực lực tốt, bang hội chiến tuyệt đối là lựa chọn có lợi.

Xét thấy một loạt nguyên nhân trên, Lantis bèn nói với Khổng Tây muốn tham gia bang hội. Với thực lực của Lantis, vào bang không phải vấn đề khó, cái khó là bang hội trong game rất nhiều.

Hai người đứng trước mặt ông lão quản lý bang hội, loại trừ các bang có quy mô quá nhỏ không tên tuổi, loại tiếp “Hội Kiếm Khách” có thù oán, “Hội Những Kẻ Gàn Dở” chỉ toàn đám con gái đang trên bờ vực giải tán, “Sáu Ngày Sáu Đêm” đã từng cướp đồ của người ta, chọn tới chọn lui cũng chỉ còn lại “Nhân Tài Mới Nổi” của Giết Chóc.

Tổng hợp lại các nhân tố có và không, hai người rất vui vẻ quyết định vào bang, Lantis pm Giết Chóc, Khổng Tây qua bang nói chuyện rời đi.

Bang chủ “Hội Những Kẻ Gàn Dở” mấy hôm trước có online, thông báo với đám con gái trong bang sau này mình không có thời gian chơi game, có thể sẽ giải tán bang hội. Ngày đó đúng lúc Khổng Tây đang onl, vì vậy hóng được cả quá trình.

Vốn cũng có nói muốn nhường vị trí bang chủ cho chị hai, nhưng trong khoảng thời gian đó các chị của cậu đều ít xuất hiện trong game, tự nhiên không có cách nào thực hiện được.

Dù sao bất kể thảo luận thế nào, cuối cùng đưa ra kết luận là duy trì một bang hội không dễ, mọi người sớm tìm nhà mới, để “Hội Những Kẻ Gàn Dở” tự động giải tán.

Vì vậy…

Đợi Giết Chóc và Lantis thương lượng xong, đến chỗ quản lý bang hội chấp nhận đơn xin gia nhập thì nhìn thấy “một hàng con gái lấy Lantis và Tiểu Tây làm đầu”. Cậu lập tức kích động, nhanh chóng đồng ý toàn bộ, sợ các cô đổi ý, cuối cùng có mấy người không đủ chỗ thêm vào, cậu còn đá bớt mấy acc clone.

Nhiều nữ sinh thế này, đám sói trong bang nhất định sẽ rất hưng phấn.

[Bang]Formandehit: Bang chủ!!! Sao anh đá clone em?

[Bang]Ete: Ngu, không thấy thông báo gia nhập bang à?

[Bang]Formandehit: Tại sao tôi không thấy gì hết >O< [Bang]Ete: Đã quên tên ngu cậu không phải đường chủ [Bang]Cưỡi Lừa Xem Hát: Vợ =3= [Bang] Tiểu Tây: Vừa vào đã thấy bộ mặt chảy nước miếng của Lừa Con… [Bang]Giết Chóc: Tiểu Tây =3= [Bang] Tiểu Tây: Lantis =3= [Bang]Khói Hồng: (⊙o⊙), chuyện tình tam giác! [Bang]Giết Chóc: Các bạn trẻ~ trừ chị dâu Tiểu Tây của các bạn ra, những cô bé khác các bạn tùy ý trêu ghẹo! [Bang] Tiểu Tây: … không biết chữ thật đáng sợ, cậu không thấy trên đầu tôi đang lấp lánh chữ gì sao!? [Bang]Giết Chóc: “Văn Trạng Nguyên Sama”? [Bang] Tiểu Tây: Ách, đợi chút, quên đổi [Bang]Lá Già Bắc Thảo: Đây chính là vị thần tiên lần trước trả lời đúng hoàn toàn 100 câu hỏi trong nửa tiếng sao!? [Bang] Tiểu Tây: Giết Chóc, nhìn lại đi! [Bang]Giết Chóc: Tiểu Tây đừng để danh hiệu này T^T [Bang] Tiểu Tây: “Vợ Của Lantis”, danh hiệu có bao nhiêu nghệ thuật bao nhiêu nên thơ bao nhiêu tiền đồ bao nhiêusáng lấp lánh này~~ [Bang] Cỡi Lừa Xem Hát: Nhìn đâu ra lắm bao nhiêu vậy *đổ mồ hôi* [Bang] Tiểu Tây: Tiểu M, sau này đừng để loại danh hiệu “Vợ Của Cỡi Lừa Xem Hát” không chút nghệ thuật không chút nên thơ không chút tiền đồ lại còn đen thui này nữa [Bang]Minoo: … A Lừa – kun, anh không nên đắc tội Tiểu Tây [Bang] Cỡi Lừa Xem Hát: vợ ơi anh biết sai rồi QAQ [Bang]Formandehit: Có em gái nào độc thân không? [Bang]Khói Hồng: FormandehitFormandehit, cậu đã có Ete vì sao còn muốn tìm nữ sinh~~ [Bang]Ete: Đừng đặt tôi và tên ngu đó cùng một chỗ! [Bang]Lá Già Bắc Thảo: Cầu bao nuôi văn trạng nguyên – sama ơi~~ [Bang] Tiểu Tây: Văn trạng nguyên đã bị võ trạng nguyên hạ nhiệm bao nuôi :”>

[Bang]Giết Chóc: Hạ nhiệm chính là tôi!!

[Bang]Trà Sữa Cacao: Giết Chóc, hình như tớ thấy Lantis đang chạy về phía này

[Bang]Giết Chóc: Ai sợ cậu ta! … tôi tới Thôn Tập Sự một chuyến đã

[Bang]Lá Già Bắc Thảo: Bang chủ, em biết Thôn Tập Sựg không thể giết người…

[Bang]Trà Sữa Cacao: Ồ~~~~~~~~~~~~~

[Bang]Giết Chóc: Phóng cái rắm, tôi tới Thôn Tập Sự có việc

[Bang]Lá Già Bắc Thảo: Bang chủ đi tìm nữ sinh à?

[Bang]Giết Chóc: Tìm em gái cậu

[Bang]Lá Già Bắc Thảo: Bang chủ, anh biết em chỉ có chị gái mà

[Bang]Giết Chóc: …

[Bang]Khói Hồng: Hình như tớ vừa thoáng thấy vị kia của Tiểu Tây…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK