Cho dù Harry rất muốn trốn học, nhưng tiết kia vẫn phải học, uể oải ỉu xìu đi đến phòng học độc dược, trước khi Snape vào phòng, tìm cái góc khó thấy nhất ngồi xuống, bởi vì Moni đã xin nghỉ về Đức, hơn nữa những người khác đã chia nhóm xong, cho nên tiết này y chỉ còn cách một mình.
Snape mang theo mây đen bước vào phòng học, ầm một tiếng, cửa lớn phía sau đóng lại. Không biết có phải ảo giác của Harry hay không, y cảm thấy sau khi cửa phòng học đóng lại liền có một cỗ ác ý rất lớn bao lấy mình, tuy rằng rất nhanh liền biến mất, nhưng vẫn làm y toát hết cả mồ hôi như cũ.
"Trò Moni Cruise xin nghỉ hôm nay, cho nên Gryffindor sẽ có một người không có nhóm" Nhìn nhìn Harry ngồi trong góc "Nhưng mà, cho dù là một người, thì độc dược nhất định phải nộp trước khi tiết học kết thúc."
"..." Harry đột nhiên có dự cảm không lành.
"Độc dược hôm nay là độc dược làm sạch, đương nhiên bọn mi còn có thói quen gọi nó là xà bông." Snape không tốt lành cười cười.
Harry thời điểm nghe được tên của độc dược liền đực mặt, độc dược làm sạch rất dễ làm, cho dù là một năm nhất cũng chỉ cần làm y chang sách giáo khoa cũng có thể nấu ra được, nhưng mà, quan trọng là dược liệu cần cho thứ này cực kỳ nhiều! Nhiều như thế nào? Nói thế nào nhỉ, độc dược bình thường nếu không phải là cố tình tăng nguyên liệu lên thì nhiều lắm cũng chỉ hơn một lọ một chút, mà dược làm sạch một lần chính là sáu bình! Đó là ít đấy!
Dựa theo nhân số đi học hôm nay, cho dù cuối cùng cũng chỉ có ba bốn nhóm hoàn thành, cũng có thể cung cấp đủ dược cho nhà kính cả năm.
Snape giảng bài rất nhanh, dù sao độc dược rất đơn giản. Khi mọi người đi lấy dược liệu, Snape nhìn cái đầu xoăn xoăn kia, nụ cười tràn ngập ác ý đủ để doạ khóc một Gryffindor
Bởi vì Harry chỉ có một mình, mà lại quá nhiều dược liệu nên y phải chạy qua chạy lại mấy lần, trên tay Harry bây giờ rất giống ca sĩ Rock and Roll của Muggle giới mà đeo bao tay, đột nhiên cảm thấy rất biết ơn Ron. Cái bao tay này có vẻ nhỏ, trên thực tế nó rất nặng, là Ron làm riêng cho y để kìm hãm sức lực của mình lại.
Nhưng mà cho dù có bao tay trợ giúp nên có thể thuận lợi xử lý dược liệu, thì khi Harry xử lý xong dược liệu thì người khác đã bắt vạc rồi.
Vội vội vàng vàng châm lửa, bám sát sách giáo khoa, không dừng giây nào mà liên tục bỏ dược liệu vào vạc, cho dù ngay cả như vậy Harry vẫn không thể hoàn thành độc dược trước khi tiết học kết thúc.
"Gryffindor trừ năm điểm, bởi vì không hoàn thành độc dược. Ba ngày cấm túc, chín giờ mỗi ngày." Harry cảm thấy ngữ khí âm trầm của Snape khiến lông tơ sau lưng mình dựng đứng.
Sau khi tan học, Harry tuỳ ý chào Hermione một cái, chạy về ký túc xá, lao lên giường, y quyết định từ giờ đến lúc cấm túc tối nay sẽ nằm trên giường, bởi vì y có loại dự cảm, Snape hôm nay cố tình nhằm vào y. Cho dù không phải đi nữa, dù sao buổi chiều cũng không có tiết học, ngủ đi, nói không chừng có thể mơ lại cái giấc mơ y vẫn luôn tâm niệm kia.
Đến khi Harry tỉnh lại thì đã đến bữa tối, không biết có phải ngủ nhiều quá hay không, Harry có chút mông lung, sau khi trải qua ba lần mém nữa cắm mặt vào dĩa, mới giật mình ăn xong bữa tối.
Mãi đến khi Harry đứng trước cửa văn phòng độc dược, Harry vẫn như cũ có loại cảm giác choáng váng. Cho nên đến khi y bước vào văn phòng, mà Snape sau khi đóng cửa phòng lại cho y một thần chú hoá đá, Harry một chút cũng không cảm nhận được.
Snape chậm rì rì đi đến trước mặt Harry, lấy đũa phép của Harry, sau đó nhìn hai mắt y sử dụng Chiết Tâm Trí Thuật, nhận thấy Harry sử dụng Bế Quan Bí Thuật, tuy rằng Snape không nhìn thấy cái gì, nhưng cũng đủ cho bậc thầy Bế Quan Bí Thuật như hắn nhận thấy Potter trước mặt có thể thuần thục sử dụng Bế quan bí thuật.
"A!" Harry kinh hoàng nhìn Snape cười ra tiếng, sau đó bước đến tủ độc dược lấy ra lọ thuốc làm lông tơ y dựng hết cả lên - chân dược.
"Potter, mi có vẻ biết đây là gì nhỉ?" Nhưng mà Snape hoàn toàn không muốn cho Harry trả lời, tiến lên cưỡng ép đổ hết vào miệng Harry, vì để bức cung hiệu quả hơn, cho nên loại chân dược này vừa vào miệng liền có hiệu lực.
Vung đũa phép giải trừ thần chú hoá đá, Harry vừa định xoay người bỏ chạy, chân lại mềm nhũn ngã xuống đất, đầu càng choáng váng hơn.
"Xem ra Potter tiên sinh cuối cùng cũng biết có gì không ổn rồi." Snape ngồi trên ghế, nhìn Harry gian nan bò dậy từ trên đất, trên đường bỏ chạy còn mém nữa đập đầu vào tường.
Harry dựa đầu vào góc tường, đôi tay che miệng, hoảng sợ nhìn Snape vung đũa phép lôi từ trong túi áo của mình ra một bình độc dược nhỏ, nhưng trong bình cái gì cũng không có.
"Độc dược thả lỏng, có thể làm chậm cảnh giác của người khác và ảnh hưởng đến thần trí, nhưng hiệu quả không quá lơn, hiệu quả lớn nhất của nó chính là khiến người khác chậm rãi thư giản."
"Như vậy, Potter tiên sinh..." Snape đem hai tay chống lên bàn "Hiện tại vui lòng nói cho ta biết, mi là ai?"