• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Thứ ngoan ngoãn ngồi lại trên ghế. Cậu đọc kỹ từng câu từng chữ hợp đồng trên tay mình.

Trong hợp đồng ký kết nghệ sĩ này có nhiều điều khoản có lợi nghiêng về bên B, tức là cậu hơn. Ví dụ như sau khi ký hợp đồng, công ty sẽ trang bị cho cậu một đoàn đội quản lý chuyên nghiệp, cung cấp tài nguyên tốt cho cậu cùng với nhà ở có an ninh nghiêm ngặt; hàng năm, cậu sẽ được hỗ trợ sản xuất album phù hợp với phong cách của cậu và sẽ được ưu tiên có các tài nguyên khác nhau, không chỉ là đại ngôn cho các hãng thời trang cao cấp mà còn lấy được vài vai lớn nhỏ bên mảng điện ảnh. Hơn nữa, tiền đề cho những việc này là bên cạnh việc giúp đỡ cậu trong quá trình giải ước với công ty cũ, Tinh Nghi Entertainment cũng sẽ thay cậu bồi thường hai ngàn vạn tiền vi phạm hợp đồng cho Bác Diệu Mutual.

Đọc xong trang cuối cùng, Thẩm Thứ đóng xấp hợp đồng lại tự hỏi có phải cậu đang nằm mơ không. Mặc dù Kiều Nhung đã giải thích rõ ràng mọi chuyện nhưng Thẩm Thứ vẫn không thể nào tin được những gì cậu vừa mới đọc được. Tuy đúng rằng cậu và đại lão có chút quan hệ không thể để người khác biết được thật, cũng thỉnh thoảng lên giường với nhau, nhưng thực tế thì làm gì có có chuyện cậu nhận được chiếc bánh rơi từ trên trời xuống, đúng không?

Thẩm Thứ lặng lẽ vươn tay nhéo một cái thật mạnh trên đùi mình, cố gắng đánh thức bản thân khỏi giấc mơ phi thực tế này. Kết quả, vì dùng sức quá nhiều nên cậu đau đến mức suýt chút nữa phải kêu lên.

Ở phía đối diện của chiếc bàn dài, Kiều Nhung vừa chống cằm vừa thích thú quan sát phản ứng của Thẩm Thứ. Những cử chỉ lén lút cùng với những thay đổi rất nhỏ trên gương mặt của cậu đều không thể thoát khỏi đôi mắt như hỏa nhãn kim tinh của anh. Cái nhéo ban nãy chắc hẳn cậu đã dùng nhiều sức để nhéo nên nét mặt của cậu lộ ra vẻ đau đớn, Kiều Nhung thấy vậy thì nhíu mày. Anh không muốn nhìn Thẩm Thứ tiếp tục làm đau chính mình, đúng lúc lên tiếng “kích thích” cậu: “Sao vậy? Cậu không tự tin à?” 

Sau cú nhéo kia Thẩm Thứ xác định bản thân không có mơ mộng hão huyền. Nghe thấy câu “kích thích” đó, cậu giương mắt lên nhìn Kiều Nhung, thầm nghĩ ông đây vừa giỏi giang xuất chúng vừa có thực lực mạnh mẽ nên đương nhiên tràn đầy tự tin đến mức kiêu ngạo xưng vua. Tuy nhiên, vì là con nhà gia giáo được dạy dỗ từ nhỏ nên mới không xem thường bất cứ ai. 

Nói ông đây không tự tin á? 

Thẩm Thứ mỉm cười trả lời: “Tất nhiên không phải như vậy rồi. Ngài Kiều đây cũng biết mối quan hệ riêng tư giữa tôi với anh Thời Kiêu không tốt cho lắm, vì thế nếu bây giờ tôi ký hợp đồng với Tinh Nghi Entertainment liệu có gây ảnh hưởng đến địa vị của anh ấy trong công ty không?” 

Thật ra cậu đang thầm suy đoán, xem ra mình lại phải dựa vào kỹ thuật diễn xuất để đấu trí đấu mưu cả ngày với ảnh đế rồi.

Cũng hơi phiền một chút.

Kiều Nhung đáp trả lại cậu bằng nụ cười cao thâm khó đoán, lời nói tràn đầy ẩn ý: “Những điều đó cậu không cần phải cân nhắc đến, cậu sẽ sớm biết được đáp án ngay thôi.”

Thẩm Thứ gật đầu không nói gì thêm.

Đại lão “tốn nhiều công sức suy tư” như vậy để ký kết với cậu, nếu cậu mà không đồng ý nữa còn chẳng phải có lỗi với bản thân quá rồi? Vì thế, cậu không hề do dự đáp ứng vô cùng khí phách: “Được! Tôi ký!”

Kiều Nhung rất hài lòng với lời này, anh đưa cho cậu cây bút để ký tên.

Thẩm Thứ nhận lấy cây bút rồi đặt xuống xoẹt xoẹt hai đường tạo thành chữ ký rồng bay phượng múa của mình trên hợp đồng. Sau khi ký xong, cậu nhớ đến lời hứa sẽ thuê biệt thự cho mình của Từ Tử Minh nên hai bé trứng có chút đau, âm thầm thở dài một hơi.

Thấy mục đích đã được, Kiều Nhung đang muốn lập tức đi xử lý giấy tờ của công ty khi nghe thấy tiếng thở dài của cậu thì ngừng lại động tác đeo cà vạt của mình, lấy làm lạ hỏi cậu: “Sao thế?” 

Thẩm Thứ: Nếu như lặp lại yêu cầu một lần nữa có quá đáng lắm không nhỉ?

Thẩm Thứ ho khan một tiếng, nét mặt mang theo sự tiếc nuối trả lời: “Trước đó Từ Tử Minh với Thái Chu từng đồng ý sẽ đổi cho tôi một nơi cư trú ngon lành hơn một chút nếu như tôi lấy được giải quán quân của “Minh Tinh Phá Tường”.

Nghe vậy, Kiều Nhung đã hiểu được hàm ý trong lời của cậu. Anh cười nhạt liếc mắt nhìn Thẩm Thứ, nhàn nhạt “A” một tiếng nhưng không nói gì thêm, sau khi thắt xong cà vạt trên cổ anh tiếp tục mặc áo vest vào.

Thẩm Thứ: …

Lãng phí cảm tình.

Kiều Nhung đi đến công ty nên gọi người đến đưa Thẩm Thứ về chung cư, hai người tách ra tại đây.

Đứng trước cửa biệt thự, Thẩm Thứ cúi người cười tủm tỉm vẫy tay chào người đang ngồi ở ghế sau trên chiếc Maybach, gương mặt nịnh nọt như đang nói gặp lại sau nhé. 

Kiều Nhung hạ cửa sổ xe xuống, dặn dò cậu: “Chờ tin tức của Bách Nam đấy.”

Thẩm Thứ lập tức làm động tác Ok.

Kiều Nhung thấy cậu như ước gì anh nhanh chóng rời khỏi đây nên cười nhẹ một tiếng: “Ban nãy cậu kêu thẳng tên tôi.”

Đôi mắt Thẩm Thứ trừng lớn, thầm nghĩ tôi đã xin lỗi anh rồi mà? Sao bây giờ lại nhắc đến vụ này làm gì? Định để tính sổ sau á?

Thẩm Thứ bất lực trợn mắt trong lòng nhưng eo cậu vẫn cong xuống thêm một chút làm ra vẻ hối hận, không cần suy nghĩ chuẩn bị xin lỗi thêm lần nữa: “Thật xin…”

Cậu chưa kịp nói nói xong lời xin lỗi thì đã bị Kiều Nhung đột ngột cắt ngang: “Không cần xin lỗi, nghe rất hay.”

Thẩm Thứ chớp hai mắt, mờ mịt hỏi lại: “Hả?”

Kiều Nhung quay đầu sang nhìn thẳng vào mắt cậu, nhấn mạnh từng chữ một: “Tôi nói rằng, cậu gọi thẳng tên tôi như vậy nghe rất hay. Sau này không cần phải dùng kính ngữ với tôi nữa, cứ gọi tôi là Kiều Nhung, hoặc là “anh” cũng được.”

Thẩm Thứ:????

Chết lặng luôn rồi.

Tui không dám đâu.

Nhìn thấy biểu cảm đần độn quen thuộc của Thẩm Thứ khiến tâm tình Kiều Nhung sung sướng một cách kỳ lạ. Anh giơ tay lên nhìn thoáng qua đồng hồ, nói với tài xế: “Đi thôi.”

“Tôi rất mong chờ vào lần gặp mặt tiếp theo đấy.” Kiều Nhung bỏ lại một câu như vậy, chiếc Maybach lặng lẽ khởi động rồi vững vàng chạy ra khỏi khu biệt thự, xe chạy càng lúc càng xa.

Cửa sổ bên cạnh Kiều Nhung được nâng lên từ từ, thứ cuối cùng Thẩm Thứ nhìn thấy là nụ cười đắc thắng pha lẫn xấu xa trên khóe môi anh.

Thẩm Thứ: Ngứa răng muốn kiếm ai đó mắng một trận quá.

Tuy nhiên, vì để sự nghiệp có thể thăng tiến nhanh như ngồi tên lửa, ông đây nhịn!

Những thủ tục kế tiếp giữa hai công ty vẫn chưa xong nhưng tin tức Thẩm Thứ hủy hợp đồng với Bác Diệu Mutual và đầu quân vào Tinh Nghi Entertainment nhanh chóng được lan truyền trong vòng. Thẩm Thứ không biết thông tin cửa lớn của Tinh Nghi mở rộng vì cậu là do bên còn lại tung ra, ở trên mạng hiện tại đều tràn ngập tin đồn cậu đổi sang “nhà” mới.

[Hành động lần này của Thẩm Thứ được đấy chứ, nổi rồi vứt công ty kém cỏi nhất trong giới là Bác Diệu Mutual để sang ăn cái máng cao cấp hơn là Tinh Nghi Entertainment. Nước đi cao thâm đấy.]

[Chắc là sau trận chung kết của “Minh Tinh Phá Tường” Tinh Nghi mới đào Thẩm Thứ đi nhỉ? Có phải Tinh Nghi nhìn trúng tài năng của cậu ấy nên mới quyết định ký kết hợp đồng không?]

[Lầu trên ơi, bồ ngây thơ quá rồi. Vụ này có khi xảy ra từ trước vòng chung kết nữa cơ, cho nên là… chuyện còn lại chắc không cần tui nữa tiếp nữa đâu ha?]

[Lời nói cà khịa kiểu đó muốn ám chỉ cái gì thế hả? Nói thẳng ra luôn được không? Ngại quá tui không hiểu nó có nghĩa là gì hết á.]

[Được thôi, vậy tui nói thẳng ra luôn nhé. Thẩm Thứ ký được với Tinh Nghi chứng tỏ cậu ta “đi cửa sau” mới lấy được giải quán quân của “Minh Tinh Phá Tường” đấy. Tuy rằng chương trình này cứ tự xưng là không kịch bản, không dàn xếp nhưng thật ra đây cũng chỉ là sân chơi do Tinh Nghi tạo ra để tân nhân bên đó được debut hợp lý cả thôi. Về cơ bản thì Thẩm Thứ không xứng với giải quán quân đợt này.]

[Ê mấy cái người nói Thẩm Thứ không xứng đáng á, để tui gửi tặng mấy người một câu: bạn giỏi bạn lên, không được thì bye bye.]

[Nếu như mà nói chương trình này có dàn xếp á hả, nhất ca nhà Tinh Nghi là Phó Thời Kiêu đó mọi người. Tinh Nghi Entertainment đầu tư vào chương trình này nhưng không cho ảnh đế nhà mình lấy giải quán quân mà lại cho một diễn viên trước đó không hề nổi tiếng như Thẩm Thứ “đi cửa sau” á? Mọi người có thấy nó vô lý quá không? Phó Thời Kiêu mà chịu được vụ này á?]

[Túm lại là, vì lấy được giải quán quân của chương trình nên Tinh Nghi mới ký với Thẩm Thứ đúng không? Nói vậy đi đủ hiểu rồi.]

[Thật ra ở trong vòng đang có tin đồn hợp đồng của Phó ảnh đế với Tinh Nghi Entertainment sắp đến hạn mười năm rồi, không chỉ không tiếp tục gia hạn hợp đồng với công ty cũ mà tui cũng chưa nghe được luồng tin nào nói rằng ảnh đế sẽ ký kết với công ty giải trí khác á. Hướng đi hơi bị mơ hồ.]

[Ôi đm, ghê vậy, vụ này có thật không đó?]

[Hèn gì biểu hiện trong trận chung kết của Phó Thời Kiêu giống như đang biểu diễn lúc mộng du vậy á, chắc là đã nhận được thông báo rồi nhỉ?]

[Nói vậy cái giải này của Thẩm Thứ là được âm thầm dàn xếp ở trong nội bộ rồi!]

[Tui cảm thấy khán giả theo dõi chương trình đều bị Tinh Nghi Entertainment với Đài Dứa xoay như chong chóng hết ấy. Nếu như giải quán quân này được dàn xếp trong nội bộ thì vụ mọi người bỏ phiếu có làm được gì nữa đâu.]

[Đúng rồi, hồi đợt đêm chung kết hôm đó á, tui liều mạng kêu gọi người nhà bỏ phiếu cho nữ thần Hàn Yên nhà tui, sau đó mới phát hiện tui bị lừa rồi. Bây giờ tui chỉ muốn nói, Đài Dứa, vĩnh biệt!]

[Cảm ơn mọi người đã khai sáng tui.]

[Thì ra tất cả đều là giả hết. Lăng kính fans của tui cút đi rồi nên tay tự động unfollow đây.]

[Ở bên Thẩm Thứ, anh Thứ đi được đến bước này đều dựa vào nỗ lực của anh ấy!]

Trên mạng xuất hiện tình trạng giằng co giữa những người nghi ngờ năng lực của Thẩm Thứ cùng với các chị em nhà Lá Cây và càng ngày càng có xu thế trở nên nghiêm trọng hơn. Nhưng cũng vì vậy có thể thấy được nhân khí của cậu ở giới giải trí cao đến mức nào.

Tuy nhiên Thẩm Thứ – người đang đứng ở đầu ngọn sóng gió, lúc này lại đang chui rúc ở trong căn chung cư bé xinh, rảnh rỗi ôm laptop đăng nhập vào tài khoản phụ xem từng hot search giả giả thật thật của chính mình. Kiều Nhung ở bên kia chưa gọi cậu đến công ty nên Thẩm Thứ cảm thấy bản thân như một kẻ vô công rỗi nghề chờ đợi một ai đó đưa việc cho làm, còn bị cư dân mạng mắng đến mức không dám bước nửa bước ra khỏi chung cư. Thật ra thì có hơi thảm hại thật.

Tới gần giữa trưa lúc cậu đang chuẩn bị đồ ăn, Bách Nam rốt cuộc cũng gọi một cuộc điện thoại cho cậu bảo rằng công ty đã đăng bài thanh minh cho sự việc liên quan đến sự việc lần này, dặn cậu những ngày sắp tới nhất định không được tùy tiện đi ra ngoài, người đại diện mới của cậu sẽ sớm đến để giúp cậu trong việc chuyển nhà cùng những việc khác sau.

Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Thứ ngồi xuống trước máy tính chuyển đăng nhập Weibo từ tài khoản phụ sang tài khoản chính. Cậu tự động bỏ qua mấy bình luận trên Weibo cùng với những tin nhắn gửi thẳng đến cậu, trực tiếp tìm đến tài khoản chính chủ của Tinh Nghi Entertainment.

Quả nhiên, Weibo chính thức của Tinh Nghi Entertainment vừa mới đăng một bài thanh minh vào vài phút trước, nội dung là về tin đồn ảnh đế Phó Thời Kiêu rời khỏi Tinh Nghi Entertainment. Trên bài viết rằng hợp đồng giữa Phó Thời Kiêu và Tinh Nghi Entertainment chạm đến thời hạn mười năm và Phó Thời Kiêu không có ý định tiếp tục gia hạn hợp đồng nên kết thúc mối quan hệ hợp tác với Tinh Nghi Entertainment trong hòa bình, không xảy ra bất hòa hay bất ổn gì và cũng không có liên quan đến chương trình trước đó.

Ngôn từ của bài thanh minh vô cùng khách sáo, ở phần cuối còn chúc cho tiền đồ của Phó Thời Kiêu sau này tốt đẹp hơn, tiếp tục tỏa sáng muôn nơi.

Bản thân Phó Thời Kiêu cũng rất nể tình công ty cũ nên nhanh tay chia sẻ bài viết này về Weibo của mình, bên cạnh việc chứng minh tất cả những gì bài thanh minh nói đều đúng sự thật còn để lộ ra thông tin bản thân đang tìm kiếm nhân viên cho phòng làm việc tư sắp tới.

Vào lúc cư dân mạng chưa hết ngạc nhiên thì Weibo chính thức của Tinh Nghi Entertainment đã tung ra bài thanh minh thứ hai, hơn nữa còn gắn bài thanh minh này lên đầu trang Weibo.

Bài thanh minh này giải thích rõ ràng về việc tuy Tinh Nghi Entertainment là bên đầu tư của chương trình “Minh Tinh Phá Tường” nhưng Tinh Nghi hoàn toàn không can thiệp vào bất kỳ trận đấu nào của chương trình. Thẩm Thứ có thể giành được giải quán quân là dựa vào chính thực lực của bản thân cậu, và Tinh Nghi đúng là nhìn trúng thực lực cùng tiềm năng có thể tiếp tục phát triển thêm của cậu, vì thế, công ty mới ký kết với cậu, quyết định sẽ để cậu trở thành người được bồi dưỡng trọng điểm trong thời gian sắp tới. Tinh Nghi Entertainment tin rằng với tài năng cùng con đường nở đầy hoa được mở ra trước mặt cậu như vậy, Thẩm Thứ nhất định sẽ không làm đông đảo các fans đang chờ mong lần xuất hiện kế tiếp của cậu phải thất vọng.

Người được khen đến mức trở nên độc nhất vô nhị – Thẩm Thứ giờ phút này đang nhàn nhã một tay đang bưng chén cơm, tay còn lại cầm đũa gắp đồ ăn trưa. Khi đọc đến đây, cậu không khỏi bội phục, cảm thán gật đầu: “Cả hai bài thông báo này được viết tốt thật đấy, không hổ là bộ phận quan hệ công chúng của công ty lớn.”

Sau đó cậu đặt chén đũa xuống, tự nói: “Đến ảnh đế cũng đã chia sẻ bài thanh minh rồi, dù thế nào thì ông đây không thể tuột lại phía sau được.”

Thẩm Thứ thả lỏng hai tay gõ ra bốn chữ.

@Thẩm Thứ – chiếc cây nỗ lực mọc rễ và nảy mầm V: Hợp tác vui vẻ @Tinh Nghi Entertainment V

Ngay một giây tiếp theo cậu nghe thấy tiếng thông báo post này của mình được Kiều Nhung chia sẻ lại.

Kiều Nhung V: Bản thân cậu có tiềm năng vô hạn! @Thẩm Thứ – chiếc cây nỗ lực mọc rễ và nảy mầm V

Đồ ăn trong miệng còn chưa kịp nuốt xuống khiến Thẩm Thứ bị sặc.

Khụ khụ khụ, đại lão à, ngài có cần phải đột ngột xuất hiện, làm gì cũng gọn gàng dứt khoát như vậy không?

———————————–

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK