Có Hiên Viên gia hỗ trợ, năng lực ứng dụng bị che dấu của Nam Cung Việt dưới sự chỉ đạo của Trưởng Tôn Kỳ, đã tiến hành tạo ra chứng cứ không chút giả tạo nào. Thực nhanh, những thứ đó đã được trình lên, mặc kệ Trác gia có phẫn nộ nói những chứng cứ đó là giả tạo, tiến hành biện giải như thế nào đi chăng nữa, cũng vô dụng, có một bộ phận bắt đầu lựa chọn đứng ở bên Hiên Viên gia, lực lượng tích lũy nhiều năm của Hiên Viên gia, chính là không nhỏ. Không cứu được Hiên Viên Kiệt, cũng sẽ phải kiếm tới một kẻ gánh tội thay, phần lực lượng này Hiên Viên Kiệt sao có thể không có được.
Cửa chung cư ấm áp của Trác Cẩn Khác bị đá văng thô bạo, một đám người vũ trang hạng nặng xâm nhập vào chung cư của Trác Cẩn Khác, một đám dùng vũ khí chỉ vào Trác Cẩn Khác đang bình tĩnh ngồi trên sô pha chơi Ipad. Đối mặt với kẻ xâm nhập, Trác Cẩn Khác hoàn toàn không có một tia hoảng loạn khẩn trương mà người bình thường nên có, không nhanh không chậm nhìn Ipad của mình, làm lơ những người này.
“Trác Cẩn Khác, anh bị nghi ngờ có liên quan đến lật đổ chính quyền, mời phối hợp hành động với chúng tôi.” Thật đúng là ngôn ngữ phía chính phủ.
“Xin cứ tự nhiên.” Trác Cẩn Khác đặt Ipad qua một bên, mỉm cười nâng tay lên, tùy ý những người này bắt lấy y, có xét thấy thân phận dị năng giả của y, tính chất của còng tay này cũng đặc biệt chắc chắn, ngay cả chân cũng khóa lại, đi đường, xiềng xích rung động, Trác Cẩn Khác nhíu nhíu mi, thanh âm này chẳng dễ nghe một chút nào.
Có người soát người Trác Cẩn Khác, vật phẩm trang sức duy nhất trên người Trác Cẩn Khác, chữ thập giá kim sắc tinh mỹ kia cũng bị lấy đi. Trác Cẩn Khác chớp đôi mắt, tiến hành lừa gạt thị giác với mọi người, chữ thập giá kim sắc tinh mỹ kia, lại về tới trên cổ Trác Cẩn Khác, chỉ là mọi người không có nhìn thấy được nữa, cũng quên đi chuyện vòng cổ chữ thập giá này.
Bị trọng binh đè nặng, đi ra khỏi chung cư của mình, xuyên thấu qua tường người, Trác Cẩn Khác thấy được Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt, trong mắt bọn họ có xin lỗi, có hổ thẹn, duy nhất không có hối hận. Trác Cẩn Khác nhìn bọn họ, cười ý vị thâm trường, miệng không tiếng động khép mở, y biết Trưởng Tôn Kỳ có thể nhìn hiểu môi ngữ. “Các ngươi sẽ phải trả giá đại giới vì việc này.” Trác Cẩn Khác nói như vậy, Trưởng Tôn Kỳ niệm ra từng câu từng chữ, để Nam Cung Việt cũng biết Trác Cẩn Khác nói cái gì.
Nam Cung Việt nắm tay, cúi đầu, đại giới sao? Lương tâm bị khiển trách, chính là đại giới gã phải trả giá vĩnh viễn rồi. Nam Cung Việt thậm chí còn sức tưởng tượng phong phú nghĩ đến, về sau gã sẽ bị ác mộng dây dưa, bị oán linh của Trác Cẩn Khác tra tấn nguyền rủa, chỉ là, chỉ cần có thể cứu được Hiên Viên Kiệt, những thứ đó căn bản là không sao cả. Vì vớt bạn tốt mà không tiếc hãm hại người vô tội cố nhiên là khiến người hổ thẹn, chỉ là vĩ đại trong khiến người châm chọc kia, cũng đủ để đối kháng với phần hổ thẹn kia rồi Nam Cung Việt.
Trác Cẩn Khác bị thẩm vấn nghiêm khắc, y một tiếng cũng không khai, có người tra tấn y, ân, ngươi xác định đấy chứ, vậy cái người đang ngồi ở góc bị hành vi của các ngươi làm cho nhàm chán ngáp lên ngáp xuống kia là ai? Các ngươi đánh không khí làm gì vậy. Trác Cẩn Khác bị “Đánh đến nhận tội”, thực không cốt khí cuối cùng cũng thừa nhận tội danh của mình. Y cấu kết Trác gia, hãm hại Hiên Viên Kiệt, kỳ thật Trác gia mới là độc thủ phía sau màn, sau khi đối phó với Hiên Viên gia, liền mưu toan mượn cơ hội này điên đảo chính quyền.
Còn Trác gia ở bên ngoài biện giải như thế nào, Trác Cẩn Khác không cần phải quan tâm, phán quyết của y đã được đưa ra, không cần phải nói, chính là tử hình. Sau tai biến, làm tiến hóa giả duy nhất phạm vào án kiện chính trị tội tử hình bị xử công khai, Trác Cẩn Khác tử hình được chấp hành nửa công khai. Dân chúng bình thường thì không biết, nhưng là, các tiến hóa giả có chút xếp hạng ở thủ đô đều được mời tới tham quan lần chấp hành tử hình này.
Nhóm chính phủ muốn mượn lần này để cảnh cáo, nhóm tiến hóa giả bởi vì thực lực mà từ từ bành trướng, đừng tưởng rằng có năng lực cường đại thì có thể muốn làm gì thì làm, quốc gia vẫn như cũ có năng lực xử lý các ngươi, các ngươi tốt nhất là nên ngoan ngoãn nghe lời. Làm con gà sắp bị giết để dọa khỉ kia, Trác Cẩn Khác được hưởng thụ thành quả nghiên cứu mới nhất đến từ phòng khoa học, thuốc ức chế dị năng, vì để khống chế tiến hóa giả, chính phủ ngầm duy trì nghiên cứu phương diện này.
Mặc trang phục tử hình màu trắng, mang theo xiềng xích, bị hạ thuốc ức chế, Trác Cẩn Khác cả người đều là vết thương suy yếu vô lực dựa vào trên tường nhà tù, được rồi, ta thừa nhận, ngoại trừ hai câu trước là thật sự, hai câu sau đều là biểu hiện giả dối cả.
Trác Cẩn Khác mặc trang phục tử hình màu trắng, mang theo xiềng xích, bị hạ thuốc ức chế, nhưng lại không có nửa điểm suy yếu, toàn thân hoàn hảo không tổn hao gì, đeo vòng cổ chữ thập giá, dựa vào trên tường nhà tù, ý cười nhộn nhạo, ngày mai chính là ngày xử quyết y rồi, cũng chính là ngày y cáo biệt với thành thị này, mà đối tượng cáo biệt quan trọng nhất, Hiên Viên Kiệt cũng đã sớm tỉnh. Trác Cẩn Khác đối với ngày mai, hết sức chờ mong.
Sau khi Trác Cẩn Khác bị nhập tội, Hiên Viên Kiệt đã được đưa ra khỏi phòng bệnh bị canh gác nghiêm mật, sau khi hắn ra ngoài không bao lâu, Hiên Viên Kiệt liền tỉnh. Điều này không thể không khiến Hiên Viên gia, Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt có chút hoài nghi, trong quá trình Hiên Viên Kiệt dưỡng thương, có phải đã bị động tay động chân gì đó không. May mắn bọn họ cứu người ra sớm, nếu không cũng không biết Hiên Viên Kiệt sẽ còn gặp phải tra tấn gì nữa. Còn người chân chính? Trác Cẩn Khác gặp tra tấn, lại không có ai từng tới gặp y, là không biết, cũng là cố ý quên mất.
Tình huống của hai người đối lập lẫn nhau, Hiên Viên Kiệt thức tỉnh, mọi người hỉ cực mà khóc, mọi người quan tâm, ăn ngon uống tốt bồi bổ cho hắn, Trác Cẩn Khác thì lại bị nghiêm hình tra tấn, một thân vết thương không người để ý tới, đãi ngộ thiên chi kiêu tử cùng cỏ ven đường, chính là rõ ràng như vậy. Nếu như năng lực chân thật của Trác Cẩn Khác, đúng như y biểu hiện ra, trên đời này lại sẽ có thêm một người chết oan uổng.
Thời gian Hiên Viên Kiệt tỉnh lại vừa lúc đã xuống tối, hắn hôn mê có một bộ phận nguyên nhân là vì trọng thương, có một bộ phận nguyên nhân là do dị năng đang tiến hóa, cho nên khi hắn tỉnh lại, cũng là thời điểm dị năng hoàn thành tiến hóa, ngoại trừ tinh thần hơi mệt mỏi ra, thì toàn thân hoàn hảo không tổn hao gì, thực lực còn tăng thêm. Chỉ là người quan tâm hắn không hề biết rằng sự thật là như thế, cũng vẫn như cũ cảm thấy Hiên Viên Kiệt là do bệnh nặng mới khỏi, hỏi han ân cần không ngừng.
Ngoại trừ bạn bè thân thích ra, một vài người có quan hệ với gia tộc cũng sôi nổi đến thăm, chỉ là xã giao này làm người cảm thấy thật mệt, còn một bộ phận rất lớn sẽ có người ngăn lại, Hiên Viên Kiệt chỉ phụ trách tiếp đãi những người quan hệ tương đối gần mà thôi.
Từ sau khi tỉnh lại, Hiên Viên Kiệt vẫn không có thời gian chú ý tin tức gần đây, chẳng qua, người tới thăm bệnh, vẫn lục tục nói cho Hiên Viên Kiệt biết, khoảng thời gian hắn hôn mê, bên ngoài biến hóa cũng không lớn, chẳng qua lại không có nghĩ đến sẽ phát sinh loại chuyện này. Trác Cẩn Khác vậy mà lại liên hợp với Trác gia để hãm hại hắn.
Người đến thăm Hiên Viên Kiệt cũng có người xem như là vãn bối của Hiên Viên Kiệt, ngày thường sùng bái Hiên Viên Kiệt nhất, là một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi, đối với Trác Cẩn Khác dám hãm hại thúc thúc Hiên Viên Kiệt cậu ta sùng bái nhất, căm thù đến tận xương tuỷ, trước mặt Hiên Viên Kiệt dùng sức chửi bới Trác Cẩn Khác, đê tiện vô sỉ linh tinh không ngừng thốt ra.
Vẫn luôn hôn mê Hiên Viên Kiệt đương nhiên là không biết chân tướng như thế nào, nghe xong vị vãn bối này nói, cũng cực kỳ chán ghét Trác Cẩn Khác ti tiện, “Khó trách chú cảm thấy hận ý của Trác Cẩn Khác đối với Trác gia cũng không sâu, thì ra y vẫn luôn chưa từng rời khỏi Trác gia.” Hiên Viên Kiệt tự động não bổ ở trong đầu, khó trách cảm tình của Trác Cẩn Khác đối với Trác gia lại rộng lượng như vậy, Trác Cẩn Khác cùng Trác gia mặt ngoài là thoát ly quan hệ, trên thực tế lại dựa theo kế hoạch của Trác gia, có mục đích tiếp cận những gia tộc Trác gia không đối phó được, sau khi lấy được tín nhiệm, lại bán đứng cùng hãm hại đối phương.
Còn những tương ngộ của hắn cùng Trác Cẩn Khác, đó tuyệt đối là trùng hợp, Trác Cẩn Khác cũng liền thuận thế coi hắn thành mục tiêu mà thôi. Nghĩ đến Trác Cẩn Khác cố ý tiếp cận, hắn lại đối xử tử tế với y, đều trở thành lợi thế để đối phương tính kế mình, Hiên Viên Kiệt liền hoàn toàn chán ghét tên tiểu nhân đê tiện Trác Cẩn Khác này.
Hiên Viên Kiệt nghĩ như vậy, chỉ là ánh mắt hắn lại không cẩn thận thấy được Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt, biểu tình của hai người rất kỳ quái, như đang ẩn nhẫn cái gì, đặc biệt là mỗi khi nói bậy Trác Cẩn Khác, hai người này đều một bộ không đành lòng cùng xấu hổ, có vấn đề. Tình nghĩa của Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ đối với Trác Cẩn Khác, không thể nào khắc sâu như vậy được.
Hiên Viên Kiệt lấy cớ mệt mỏi, đuổi người tới thăm bệnh đi, lại cố tình giữ lại Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt. “Nói đi, các cậu đang giấu diếm tớ cái gì?” Hiên Viên Kiệt trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, khoanh ngực nhìn hai người.
“Cậu đang nói gì vậy, bọn tớ có thể giấu cậu cái gì được chứ.” Nam Cung Việt giả ngu, chỉ là kỹ thuật diễn của gã, Trưởng Tôn Kỳ thiệt tình là nhìn không được.
“A Kỳ cũng không thể che dấu được đâu, cậu có thể có mấy cân mấy lượng, có năng lực lừa gạt tớ được chứ, nói, các cậu rốt cuộc giấu diếm tớ cái gì?” Hiên Viên Kiệt phi thường quá phận khinh bỉ kỹ thuật diễn của Nam Cung Việt ngu xuẩn.
Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ hổ thẹn trong lòng không muốn để Hiên Viên Kiệt biết, “Có quan hệ với Trác Cẩn Khác.” Hiên Viên Kiệt vẫn luôn là người thực nhạy bén, chỉ số thông minh cùng năng lực suy luận của hắn, thường thường có thể đạt được đáp án chính xác.
Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt như cũ không nói lời nào, “Các cậu không nói, chẳng lẽ sẽ cho rằng tớ cũng sẽ không biết được sao?” Hiên Viên Kiệt híp mắt, hắn thực nghiêm túc hỏi lại, cũng hy vọng được nhóm bạn tốt nghiêm túc trả lời.
Trưởng Tôn Kỳ thở dài, y quyết định thẳng thắn với Hiên Viên Kiệt, “Sau khi cậu hôn mê, Trác gia dẫn đầu, liên hợp với thế lực nhiều nơi bôi nhọ cậu đủ để phán tội danh tử hình.” Trưởng Tôn Kỳ nói ngắn gọn, “Gia tộc của tớ và A Việt bảo trì trung lập, Hiên Viên gia một bàn tay vỗ không vang, chúng tớ căn bản là không giúp được cậu.”
“Nhưng là các cậu tra được chuyện là do Trác Cẩn Khác làm.” Hiên Viên Kiệt không cảm thấy những việc này thì có cái gì mà dấu diếm cả. Y theo cái đầu chỉ số thông minh cao của hắn, cũng không suy đoán ra ý tưởng của Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt, mà là bởi vì chuyện lúc trước, vẫn định tội Trác Cẩn Khác.
“Không phải bọn tớ tra được.” Trưởng Tôn Kỳ lắc đầu.
“Chẳng lẽ là Trác Cẩn Khác chủ động thẳng thắn, hừ, cũng không uổng công tớ từng đối tốt với y.” Hiên Viên Kiệt vẻ mặt khinh thường nói, kỳ thật nói thật, Hiên Viên Kiệt từng đối tốt với Trác Cẩn Khác sao? Tất cả mọi người chúng ta đều tỏ vẻ hoài nghi.
“Cũng không phải.” Trưởng Tôn Kỳ lại lần nữa lắc đầu phủ định lời Hiên Viên Kiệt.
“Có người mật báo?” Hiên Viên Kiệt lại đoán, ai làm vậy, phải hảo hảo khen thưởng mới được.
“Cũng không phải, là bọn tớ hãm hại y.” Nam Cung Việt nhịn không được mà tuôn ra chân tướng, gầm nhẹ lên.