• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rồi Kim cởi áo bé Diệp ra, làn da non mơn mởn không một tì vết nào, dù kinh tế khó khăn nhưng ba mẹ nàng không bắt chị em cô bé làm gì nhiều, chỉ quanh quẩn cơm nước, chăn gà… kể cả việc nuôi lợn cũng do mẹ cô bé đảm nhận, thế nên cô bé có làn da tuy không trắng muốt nhưng lại rất mịn. Và vô tình, điều đó lại phục vụ cho Kim ngày hôm nay. Mẹ nàng đã sinh ra cái cơ thể con gái, sở hữu cái âm hộ ngọt ngào, ba nàng đã chăm chút cho nàng thêm xinh đẹp mịn màng. Vì thế, khi hưởng thụ Kim phải rất trân trọng, giữ gìn những thứ thiêng liêng ấy, cũng như em gái nàng, Kim rất kiên nhẫn và nhẹ nhàng đưa bé Diệp vào đời.

Kim cởi áo mình ra, nhẹ nhàng ép người mình vào cơ thể cô bé, bé Diệp rùng mình, làn da mịn màng nổi lên những hạt nhỏ li ti. Mỗi phụ nữ chỉ được hưởng thụ điều này duy nhất trong đời, khi đã là đàn bà dù có kích thích thế nào, hưng phấn thế nào thì cảm giác sợ hãi, lạ lùng, cái cảm giác rờn rợn khi ai làn da ai đó chạm vào da mình sẽ không bao giờ đến nữa. Vì thế, không phải ai cũng được một người tình biết nhẹ nhàng, biết kiên nhẫn, biết kích thích để phụ nữ được tận hưởng điều duy nhất trong đời ấy.

Không giống như Trúc Hà, sự kích thích của Kim dành cho bé Hà diễn ra khá nhiều lần, những ngôn từ tình dục mà hai người đã dùng dù chưa thực sự vào cuộc, thế nên khi làm tình bé Hà khá dạn dĩ. Trong khi đó, sự kích thích với bé Diệp rất ít vì đây là lần đầu cô bé bị cậu dẫn dắt vào cuộc chơi hôm nay, do đó cô bé khá run và bị động trong cuộc giao hoan nên cô bé chỉ biết im lặng, tiếng rên không thể kiềm chế nổi cũng chỉ nho nhỏ mà Kim phải áp tai mới nghe rõ được.

"Ư ư ư…" Kim vuốt xuống bụng, Ngọc Diệp lại nổi da gà, người nàng run lên… cậu lần tay cởi móc quần, một tay cô bé vẫn nắm côn thịt nhưng tay kia thì cố gắng ngăn không cho cậu cởi, lại một bản năng bình thường của phụ nữ đặc biệt là những cô gái còn trinh. Đoàn quân của vị nữ tướng trẻ cố gắng phòng thủ từ xa nhưng kẻ địch quá mạnh, sự phản kháng chỉ đủ làm khí thế kẻ địch thêm hưng phấn. Cửa thành đầu tiên đã được mở, nhưng cái cơ thể cao ráo của cô bé làm Kim khó khăn với cái vị trí từ phía sau. Cậu bỏ ra thì bé Diệp đã nhanh tay cài khóa quần lại, cậu mỉm cười và ôm chặt cô bé, nói: "Tính trốn anh hay sao mà chốt lại nhanh thế?"

Bé Diệp thẹn thùng không nói.

Kim tiếp tục hôn và nhấc bổng Ngọc Diệp đặt ra giữa giường, cô bé nằm ngửa mà mắt nhắm nghiền, cặp đùi thon dài căng cứng trong cái quần Jean lửng mới ngon làm sao. Cậu cởi quần mình vứt xuống đất, ôm cô bé lần nữa và hôn vú bé Diệp một hiệp nữa để tăng độ hưng phấn cho cô bé. Nàng hơi cao nên từ vú xuống là một quãng đường khá xa, đội quân của Kim lại từ trên núi tràn xuống vùng cấm, nơi vị nữ tướng ngọt ngào đang trú ngụ.

Lần thứ hai cậu công thành, cổng thành vừa mới đóng lại bị tấn công, lần này lực lượng là đông hơn nhưng sự phản kháng lại yếu ớt hơn. Hai tay cô bé liên tục đẩy tay cậu hoặc giữ quần nhưng chỉ một chút cái khóa quần lại bị mở tung. Cái mông cô bé như phản bội chính đôi tay, trong khi tay vẫn giữ khư khư cái lưng quần thì cái mông lại nhớm lên để việc cởi quần của Kim diễn ra đơn giản hơn.

Vị nữ tướng đã cẩn thận xây dựng nhiều lớp thành trì nhằm bảo vệ an toàn cho cung cấm, nhưng cái cổng thứ hai thì quá mỏng, quá nhẹ để đủ sức chịu đựng. Lại một sự phản kháng tương tự nhưng rồi sự khuất phục lại đến một cách đơn giản.

"Ôi… âm hộ…" Kim kêu lên một tiếng đầy phấn khích. Cái mu nhô cao như cái nóc tòa lâu đài lộng lẫy, những sợi lông nâu mượt xuôi theo mu chảy vào cái khe. Nếu ngay miệng lỗ âm đạo của em gái nàng sạch bong thì nàng lại có lưa thưa những sợi lông xoăn tít, cậu cảm nhận rõ lông mu của nàng khá mỏng và thưa. Âm hộ cô bé như tòa lâu đài được tô điểm bằng những hàng cây non đẹp tuyệt trần.

Đội quân của Kim như ngẩn ngơ trước vẻ tuyết lệ của tòa lâu đài mà vị tướng trẻ trú ngụ, vị tướng đã không còn quân lực để kháng cự, giờ thì cậu mặc sức khám phá vẻ đẹp của tòa lâu đài ấy. Hai cái đùi căng tròn như hai con đường rộng thênh thang ngay trước tòa lâu đài lộng lẫy. Bé Diệp quằn quại vì sự kích thích lạ lùng nơi đùi non, Kim liếm vào âm hộ cô bé.

"Ư ư ư…" Tiếng rên của Ngọc Diệp kèm theo nước nhờn trào ra.

Đội quân hùng hậu của Kim vờn trước cửa thành làm con suối bên trong tràn ra ướt đẫm, vị nữ tướng như không chịu được sức công phá đã đầu hàng vô điều kiện. Dù thế quân của cậu vẫn sẽ công thành để thể hiện sức mạnh và để hưởng thụ hết những tinh hoa mà vị nữ chúa xinh đẹp đã xây dựng nên.

"Anh chịch em nghen?" Kim hôn và nói nhỏ.

"…" Bé Diệp không trả lời.

Kim cười, vừa tính trèo lên người thì bé Diệp ngăn lại.

"Anh ơi?" Cô bé lắp bắp.

"Sao em?" Cậu nhẹ nhàng hỏi.

"Có đau... không anh?" Giọng nàng lí nhí hỏi.

"Có… nhưng ít lắm." Kim cười đáp.

"Dạ… nhẹ thôi nghen anh." Nàng nói với vẻ lo lắng.

Kim: "Ừ, anh sẽ nhẹ nhàng như làm với bé Linh thôi."

"Dạ???... Anh nói sao?" Ngọc Diệp nghe Kim nói xong thì sửng sốt không thể tin được.

"Thì em gái em cũng đã cùng anh làm chuyện này rồi. Không sao đâu, sướng lắm." Kim nói không hề do dự.

"..." Ngọc Diệp nghe vậy cũng không biết nói gì, dù sao nàng cũng thích Gia Kim. Chấp nhận chuyện Gia Kim và Mai Linh đến với nhau coi bộ còn khó hơn hái sao trên trời.

"Anh chịch bé Linh rồi, nó thích lắm…" Kim nói, cậu hy vọng Ngọc Diệp sẽ chấp nhận chuyện mình và em gái nàng.

Lặng thinh suy nghĩ một lúc, dù sao chuyện đã đến nước này không thể lùi được nữa, nàng hy vọng Kim sẽ yêu thương đều cả nàng và Mai Linh. Hít một hơi sâu, nàng đáp: "Dạ, em cũng muốn có cảm giác như Mai Linh, anh hãy làm điều đó với em đi."​

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK