Ynanna nhìn mành bọt nước bướng bỉnh lăn dọc trên cánh tay nàng, giống như là có linh tính, nàng cảm thấy bản thân có khả năng đã đi tới một nơi không rõ, phải biết rằng ngay cả thế kỉ 21 khoa học phát đạt, cũng không thể nào đạt tới tiêu chuẩn như vậy, cảnh tượng như vậy chỉ có thể tồn tại trong các bộ phim khoa học viễn tưởng. Cho nên Ynanna cũng không có ngồi xuống, mà nhìn chằm chằm tiểu cô nương hỏi “Đây là nơi nào?”
“Cô không cần biết.” tiểu cô nương không ngẩng đầu lên, chỉ nhẹ giọng đáp “Ta lập tức sẽ đem cô trở về, bằng không cô sẽ chết. Điều này cũng là tất nhiên rồi, hiện tại cô bị cái đám người ngu xuẩn kia ép buộc hành hạ cũng không khác gì chết lắm.”
Vài ngày nay ý thức của Ynanna luôn mơ hồ, nhưng nàng cũng biết bản thân bị bệnh nặng sốt cao không khỏi “Ta sau khi trở về sẽ khỏi hẳn sao?”
Tiểu cô nương lúc đầu không hề để ý nàng, sau khi “bùm bùm” một trận lướt qua, mới ngẩng đầu lên, trong mắt có chút kỳ quái quang mang nói “Nhìn cô yếu đuối như vậy thật thú vị, không ngờ được cô cũng có ngày hôm nay. Nhưng chờ sau khi cô trở về, tự nhiên sẽ vô cùng mạnh khỏe, ta còn có chuyện muốn cô đi làm đây, bằng không cũng không cần thông qua lỗ đen thời không đem cô đến nơi này!”
Ynanna nghe nàng nói xong câu đó liền không khỏi kinh hãi, tiến đến nghĩ muốn níu tay vị tiểu cô nương này hỏi cho rõ ràng, nhưng là giống như có một thứ gì đó cố tình ngăn nàng cách xa nơi đó, đành phải nhìn vị tiểu cô nương kia nhìn nàng cười nói “Ereshkigal cũng không có làm hết tất cả, cô thủy chung vẫn còn yếu đuối vô lực, nhưng nếu như cô hoàn thành nguyện vọng của chủ thần Merodach, chủ thần tự nhiên cũng sẽ thỏa mãn nguyện vọng của cô.”
Đây là đang bàn điều kiện ư? Ynanna tự động xem nhẹ lời nói lẩm nhẩm của tiểu cô nương thần bí này, ngược lại hỏi vào trọng điểm “Cô là ai?”
“Ta là Kizil Irmark.” nàng ta không ngẩng đầu lên, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào máy tính của bản thân, màn hình lóa sáng vài cái chiếu rọi ở trên mặt nàng, bỗng chốc trên gương mặt lộ ra một vẻ lãnh khốc hoàn toàn không thích hợp với độ tuổi của nàng “Nói đơn giản chút, chính là nữ thần sông Hồng trong lòng của những người dân Anatolia.”
“Cô?” Ynanna nhìn xem dáng người nhỏ bé kia, hơi có chút không thể nói nên lời.
Kizil thờ ơ nói “Tin hay không tùy cô, nhưng ta có thể đưa cô về nhà, chỉ cần cô hoàn thành cho ta một việc.”
Điều này địch thị đã gãi đúng chỗ ngứa, Ynanna không chút do dự đáp ứng “Nói đi, cô muốn ta làm gì?”
Kizil xoay màn hình máy tính về phía Ynanna, Ynanna tập trung nhìn vào, khung cảnh hoa lệ đẹp mắt, âm nhạc mê hồn người, nhân vật đa dạng xinh đẹp, bên cạnh còn có vài khung liệt kê, hiển thị đủ các loại trang bị quý hiếm kinh người, đây… đây rõ ràng là game máy tính mà!
Kizil dường như có chút ngại ngùng, ho khan một cái nói “Từ rất lâu trước kia, chủ thần Merodach từng thích trò ‘mô phỏng nhân sinh’, bởi vì sau khi hắn đánh bại nữ thần sáng thế Tiamat, trở thành chúa tể duy nhất của vũ trụ hồng hoang, trong cuộc sống của hắn đã không còn lạc thú gì nữa. Vì thế hắn liền lấy bản thân là hình mẫu, lấy đất của hồng hà tạo ra một con người, đầu thai đến cao nguyên Anatolia. Nhưng mà hắn cũng không chơi đùa được bao lâu, bởi vì nam thần mặt trăng vì chuyện cô con gái Ishtar tự mình đi xuống Minh phủ mà đến cầu xin chủ thần trợ giúp, khi Merodach trở về cũng quên mất trò chơi nho nhỏ kia.”
Ynanna nghe đến trợn mắt há mồm, dường như Kizil cũng cảm thấy chuyện này nhắc tới quá mức xấu hổ, nên cũng nói mau cho xong.
“Thời gian trôi qua chỉ trong một lát như vậy, mà ở nhân gian không biết đã qua bao nhiêu năm…” Kizil vẫn không buông chuột trong tay, chỉ ném cho Ynanna một ánh mắt bất đắc dĩ “Chờ đến khi Merodach nhớ ra, chuyện của người kia sớm đã không còn cách vãn hồi. Hắn đã sớm đem bí mật hắc thiết trong thiên thạch dạy cho người trong tộc của thê tử hắn, còn ghi tạc lại bí quyết chế tạo ra thứ kim loại rắn chắc siêu việt của ba ngàn năm sau giao cho người thê tử hắn. Cũng may chủ thần phát hiện kịp thời, bằng không hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi, toàn bộ hệ thống của nhân gian đều sẽ vì thứ vũ khí vượt thời đại kia xuất hiện mà sụp đổ.”
Ynanna trong lòng run sợ nghĩ đến Hittite có thể sống yên ổn ở ven bờ Đại lục hải hoàn toàn nhờ hắc thiết, sợ hãi nói “Như vậy hóa ra Hittite vốn dĩ không cường thịnh như hiện tại…”
“Cũng không hẳn, Hittite xác thực là quốc gia có vận mệnh cường thịnh.” khi Kizil nói chuyện không liên quan đến mình, khẩu khí vô cùng lãnh đạm “Chẳng qua là do bọn họ chiếm được thứ không nên chiếm, vận mệnh cường thịnh vốn có ngàn năm hiện thời chỉ còn năm trăm năm, mà đó là do sai lầm của chủ thần, nếu bây giờ chúng ta còn mạnh mẽ nhúng tay vào muốn sửa đổi lịch sử, cũng không biết sẽ còn gây ra hậu quả lệch lạc gì. Mà cô vừa hay xuất hiện đúng lúc, lại mang thân phận người phàm, không bằng góp chút sức đi, coi như ta hồi đáp lại sự cung phụng của người dân Anatolia mấy ngàn năm qua.”
Ynanna thử dò hỏi “Cô muốn ta tìm lại một thứ, sẽ không phải là đoạn văn tự tiên tri được lưu lại, khảm ở trên cái vòng hoàng kim thái dương bảo vật của vương tộc Hittite chứ?”
Kizil ngạc nhiên nói “Cô cũng biết thứ đó sao? Thế còn gì tốt hơn nữa, người Hittite nếu như có thể phá giải được bí mật kia, nhất định sẽ mất nước. Cô hiện tại không giống như trước đây, rất thích hợp để đi thu hồi lại thứ kia, một khi thành công, Hittite có thể giữ được năm trăm năm vận mệnh hưng thịnh, cô cũng có thể về nhà, đẹp cả đôi đường nha!”
“Không, không.” Ynanna xua tay “Cô nói nhanh quá, ta có chút không hiểu rõ.”
Kizil cảm thấy chuyện này có thể thành công, nên cũng sảng khoái đáp lời “Cô hỏi đi.”
Ynanna giơ một ngón tay “Vấn đề thứ nhất, thân phận của ta hiện tại không thể nào đến gần cái vòng hoàng kim thái dương kia, các người có thể trợ giúp ta sao?”
“Chuyện đó…” Kizil lắc đầu “Chúng ta không thể nhúng tay, nếu không cũng không cần tìm đến cô.”
“Được rồi, vậy còn vấn đề thứ hai..” Ynanna thất vọng nói “Nếu ta tới nơi này là do có nguyên nhân riêng, vậy còn cái người nữ nhi sông Nile ở Ai Cập kia thì sao?”
Kizil dường như không đoán được nàng sẽ hỏi vấn đề này, do dự một chút rồi nói “ Ta nghĩ cô không biết rõ về thần Thái Dương Shamash, trước kia hắn từng phụ lòng nữ nhi của thần vận mệnh và tử vong Namtar là Tashrital, Namtar liền báo ứng lên người nhi tử bảo bối của thần Thái Dương là Ai Cập vương, cô nếu có thể tránh thì nên tránh xa ra.”
Hóa ra là do phụ thân vì để nữ nhi hết giận mà trả thù, cuối cùng Ynanna lại hỏi một cái vấn đề làm Kizil có chút khó khăn khi trả lời “Cô thân là nữ thần hồng hà, lại không cảm nhận được vận mệnh Anatolia có phát sinh chuyện thay đổi gì hay sao?”
Mặt mũi Kizil bỗng trở nên âm trầm, nhưng cũng không nghĩ sẽ nói dối nàng “Khi Merodach rời đi có nhờ ta để ý tới.”
“Thế tại sao… cô lại không phát hiện ra chuyện đó?” Ynanna tiếp tục truy hỏi.
Kizil quay đầu đi “Ta còn bận rộn nhiều thứ, cho đến bây giờ vẫn chưa làm ra thứ gì hoàn hảo đâu! Được rồi, Ynanna, cô có thể đi rồi! À phải, ta tốt bụng nhắc nhở cô, Tammuz (hay còn gọi là Dumuzid) cũng đã đến nơi này rồi. Hắn trong lúc cô gặp nạn, đã gặp gỡ Corolla, cũng đã xảy ra cảnh ân ái cùng người nữ nhân khác, hiện tại hắn hối hận nên quay trở lại tạ tội, nhưng cô không nên mềm lòng, ta thấy bên cạnh cô cũng có không ít nam nhân mỹ mạo, hãy mở lòng ra mà hưởng thụ ái tình đi.”
Ynanna chỉ cảm thấy mành nước kia khẽ bị gió thổi lay, sương mù bảy sắc từ dưới lòng bàn chân dần cuốn lên trên thân, chẳng mấy chốc bao phủ cả người nàng, rồi nơi Kizil đang ngồi bỗng càng ngày càng cách xa.
Nàng lại trở về trạng thái đang ngủ, trong mơ nàng cảm giác như bị nước vây quanh người, sóng nước rung chuyển tạo cho nàng cảm giác như đang nằm trên một cái xích đu, nhưng lại còn có một thứ ấm áp khác đang vây quanh thân nàng, giữ cho nàng không bị sóng nước đánh trôi đi mất.
Izumin thấy biểu cảm trên gương mặt nàng đã khôi phục lại bình thường, trở nên yên lặng, liền nhanh tay kéo nàng trở lại thuyền nhỏ, mấy đại hán to khỏe bên trên ngay lập tức kéo hai người lên.
Sau khi cả hai được lau khô thân thể, thay một bộ y phục khác nhẹ nhàng khoan khoái, Izumin mới ra khỏi khoang phòng đi tìm Luka, bảo hắn ta đi xem tình hình thân thể Ynanna có còn vấn đề gì hay không, có như vậy mọi người mới có thể yên tâm khởi hành.
Không nghĩ tới Hazas tướng quân lại đang ở đuôi thuyền vô cùng đắc ý trêu ghẹo Luka, Luka bất quá chỉ mới mười tám tuổi, bị Hazas tướng quân chọc ghẹo đến nổi không dám ngốc đầu lên.
“Aiii, ta nói..”Hazas vuốt chồm râu dê của bản thân bí hiểm nói “Ngươi lén lút ở đuôi thuyền làm gì đây?”
Luka nghĩ dù sao cũng đã bị phát hiện, cũng không muốn trốn tránh, liền lấy vòng tay tự làm bằng hoa nhài trong tay áo đưa cho Hazas tướng quân xem, cái vòng kia hoa nhỏ màu trắng trông rất thuần khiết, nửa vàng nữa trắng trong đêm tối nơi đây thực sự động lòng người, chọc cho Hazas cười ha hả.
“Ngươi tên tiểu tử này..” Hazas vỗ đầu hắn “Trong lúc mọi người đang vội vàng lên đường, người còn có thể tìm một nữ nhân cho mình sao?”
Luka ngượng ngùng sờ gáy, kéo tóc rũ đến trước mặt, ban đêm có lẽ sẽ không nhìn rõ hai gò má đỏ ửng của hắn, nhưng mà hắn thấy Hazas tướng nhìn hắn cười có vẻ đang vui sướng, liền kể đến chuyện của bản thân “Hôm nay ta sẽ tiến đến thành Amida, tìm người trong thành đổi chút nước sạch, là… có cô nương kia đứng bên dưới tàn cây táo nhìn ta cười, tóc rất dài, bộ dạng rất đáng yêu, giọng nói so với trái cây tươi chín mộng còn ngọt hơn, sau đó… sau đó… nàng còn hẹn ta lúc chạng vạng gặp nhau.”
Hazas tướng quân làm bộ đạp cho Luka một cước “Ngươi cái người này, khó trách lúc cơm chiều không biết chạy đi đâu, nói đi, đi làm gì rồi?”
Luka ngó xung quanh một lát, mới thành thật nói “Tướng quân đại nhân, cô nương ấy đã nói trắng ra như vậy, ta còn có thể cự tuyệt sao? Lại nói nàng.. Aiii, ta nói thực tình, nữ nhân quả nhiên thực tuyệt…”
Hazas cầm vòng tay hoa nhài trên boong thuyền đánh giá, trên mặt là biểu cảm cười Luka chưa từng trải chuyện đời “Ngươi nếu như đã thích, đợi chúng ta trở về, liền đi cầu thân. Làm mấy thứ này để làm gì, cũng may lần này vương tử cải trang vi hành, không có tiết lộ thân phận, bằng không ta sẽ lo lắng nữ nhân này có phải coi trọng ngươi vì thân phận cận vệ của vương tử hay không. Như thế cũng tốt, vương tử nhất định sẽ không bạc đãi ngươi, đến lúc đó ngươi cũng có thể vui vẻ thành gia lập thất. Nói thật cho ta biết, tên xú tiểu tử ngươi, có được việc không đó?”
Luka đoạt lại cái vòng hoa “Ngày mai trước khi rời đi, ta sẽ gặp nàng một lần, tặng cho nàng cái vòng hoa này, bảo nàng chờ ta trở lại.”
Sau đó hắn mới có chút ngượng ngùng nói tiếp “Nàng hẹn ta ở một nơi, bên cạnh có một bụi rơm, chúng ta liền vào trong đó lăn lộn… ai nha, tướng quân, lúc chạng vàng trời cũng không lạnh, hai ta cả người đầy mồ hôi nằm ở trong bụi rơm,gió đêm nhẹ nhàng thổi qua, ôm nhau ở cùng một chỗ quả thật cực kỳ thoải mái.”
Đột nhiên sau lưng vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, Hazas quay đầu nhưng không nhìn thấy ai, hắn liền mơ hồ hỏi Luka “Vừa nãy người kia là vương tử sao?”
Luka tỏ vẻ bản thân cũng không thấy rõ, nhưng có thể đi vào khoang phòng hỏi xem có phải vương tử có việc cần hắn hay không, lại bị Hazas tướng quân mèo nhéo một phen, bảo hắn không có việc gì đừng đi quấy rối.
Izumin trở về phòng, nhìn người đang nằm trên giường, được chăn bọc kín người, nàng dường như không còn bị khó chịu vì sốt nữa, nhưng trán vẫn còn hơi nóng, mái tóc đen cũng đã được Luka lau khô sơ qua, mềm yếu giống như chủ nhân của nó vương trải trên giường.
Về phần y phục của nàng, Izumin chỉ làm qua loa đối phó cho qua. Chính là cuộc nói chuyện của Luka mới vừa rồi, làm cho hắn có chút để tâm tới tiểu nô lệ bên người bản thân những năm qua này. Nhưng mà chuyện đó, thật sự có thể làm cho người ta xuất mồ hôi rất tốt sao?
Lúc trăng đã lên cao, Luka nghe thấy vương tử ở trong phòng gọi hắn đem đến một bồn nước, Hazas tướng quân ngăn hắn lại, tự mình bưng vào cho vương tử.
Trong phòng còn vương vấn mùi vị ái muội như có như không, hoàn cảnh của Ynanna thế nào Hazas không nhìn thấy, chỉ thấy dưới chăn có chút phập phồng dồn dập.
Hazas liền hỏi Izumin đang yên lặng ở bên cạnh rửa tay “Điện hạ, có phải người…”
Tâm tình Izumin dường như đang phiêu du, ngây ra một lúc sau mới trả lời “Không, không có.”
Hazas gian trá cười rộ lên “Không phải, điện hạ, thần chính là muốn hỏi người đã có tính toán gì với Suqammumu chưa?”
Izumin nhận ra mình đã lỡ lời, nhưng cũng không phản bác, trước mặt Hazas thì càng nói nhiều chỉ càng sai nhiều.
Hắn vươn tay với lấy cái đai lưng nằm ở bên cạnh, dây lưng kia thoạt nhìn có vẻ rất bình thường, người bình dân đều xài loại này, nhưng nhìn cách cầm trong tay, thì hẳn là có chút trọng lượng.
Izumin lấy trong dây lưng ra một vật màu đỏ phồng to và hai vật màu trắng bạc nho nhỏ mỏng dẹp, đưa tới trước mặt Hazas.
Ông đang có chút ngây người nhìn lưỡi dao mã tấu Thụy Sĩ nho nhỏ đang lóe lên ánh sáng bạc, Hazas vô cùng sợ hãi thốt lên “Thứ này là..?”
“Không chỉ có thứ này…” Izumin cẩn thận làm theo cách mà Ynanna đã làm qua, kéo ra một cái khóa khui rượu “Ta chỉ biết thứ này có hai loại tác dụng, còn những thứ kia, ta vẫn là muốn Suqammumu tự mình giải thích.”
Sắc mặt Hazas tướng quân vô cùng nghiêm trọng “Suqammumu xem ra cũng không phải đơn giản chỉ là người ngoại quốc, điện hạ, cũng may lúc trước người đã đem nàng bắt và giữ lại ở bên người, trên người nữ hài tử này có rất nhiều bí mật, nhưng lại có khả năng rất hữu dụng đối với Hittite ta.”
“Tất nhiên là vậy.” Izumin thu hồi những thứ kia trở lại trong đai lưng “Ai Cập sở dĩ có thể tìm đến một nữ nhi sông Nile trợ giúp, đơn giản là vì Menfuisu đã làm nàng ta cam tâm tình nguyện mà thôi, nhưng chính hắn ta lại quá mức yêu chiều nữ nhân này, chỉ sợ sau sẽ mất nhiều hơn được. Về phần Suqammumu, nếu chúng ta muốn để nàng tận trung cho Hittite, thì phải giữ chặt nàng trong lòng bàn tay.”
Izumin nhín thoáng qua người trên giường, vân vê đầu ngón tay nhẹ giọng nói “Thân phận nô lệ chỉ sợ là không còn thích hợp.”
Hazas hiểu ý nói “Chờ thuyền cập bến, lão thần sẽ đem Suqammumu đón về nhà, về những chuyện khác, là tiểu thiếp hay vẫn là nô lệ, thì toàn bộ phải tùy thuộc vào ý nguyện của điện hạ.”
___________________
Thỏ: Ôi ôi má ôi, anh min có ý định không trong sáng với bạn Y nhà ta rồi, phải làm sao hả mấy nàng:))?