Chu Phỉ xem sơ qua Sophia, cô lại nhớ đến Mộ Trạch Đông, không hề có một sự trùng hợp nào như vậy ở đây!
Chu Phỉ mở tệp tự động đã kết nối với khuyên tai ở chỗ Mộ Trạch Đông, giọng nói lưu loát của người đàn ông trong máy tính phát ra:
_ Ông Conal, tôi muốn hợp tác với ông, bên ông được lợi nhiều hơn hại.
_ Mộ tổng, anh muốn tôi giúp gì thì cứ nói, nếu được tôi sẽ giúp hết mình.
_ Ông Conal thật thẳng thắn.
Tôi muốn Sophia không biết làm bằng cách nào dụ Vương Thiên Minh ra nước ngoài, chuyện còn lại thì không cần hai người nữa!
_ Nhưng Vương Thiên Minh thật sự rất khó đối phó.
Gần đây còn nghe nói bên cạnh cậu ta còn có một người phụ nữ rất thông minh.
_ Tôi là đang cần người phụ nữ đó, nếu như thành công không những ông có con rể quý mà còn được nâng danh tiếng.
Ông Conal trầm ngâm suy nghĩ, vẻ mặt của ông ta đang bị lời nói của Mộ Trạch Đông làm lây động.
Sophia ngồi bên cạnh từ nãy giờ đang điều tra về Vương Thiên Minh, lúc này mới lên tiếng:
_ Tôi đồng ý với điều kiện, hợp đồng giữa công ty tôi và Mộ thị phải tăng lên gấp đôi.
_ Sophia, cô thật biết đưa ra điều kiện, được thôi, tôi đồng ý.
Chu Phỉ nghe xong cuộc đối thoại của cả ba người thì khuôn mặt trở nên lạnh lùng hơn, sự giới hạn của cô đã đạt đến đỉnh điểm.
Muốn hại cô và Vương Thiên Minh thì phải hỏi xem cô có cho phép hay không?
Đến chiều, Chu Phỉ cùng Vương Thiên Minh đi mua đồ, cô vừa đi vừa suy nghĩ nên nói với anh thế nào khi cô, Bạch Dương và Lục Hạ đi công tác đây!
Vương Thiên Minh thấy cô thất thần liền ôm cô sát vào người hỏi:
_ Em bị sao vậy? Có chuyện gì sao?
_ Minh, anh cho em theo với được không?
_ Tại sao?
_ Em với Bạch Dương và Lục Hạ có hẹn sẽ đi Mỹ du lịch, sẵn chuyến bay này anh cho bọn em theo với nha?
_ Sao lại trùng hợp như vậy? Anh chưa từng nghe em nhắc đến chuyện này!
_ Đáng lẽ tuần sau nhưng sẵn đây thì anh cho em theo, bọn em đi chơi sẽ không theo làm phiền anh.
Vương Thiên Minh gật đầu, Chu Phỉ nghi ngờ tại sao anh lại đồng ý nhanh như vậy? Không thắc mắc nữa, cô cùng anh lựa đồ cho ngày mai.
Sáng hôm sau, tất cả cùng có mặt tại sân bay, Đào Ánh Ngọc cũng muốn theo nhưng lại nghĩ đến Vương Thiên Minh và Chu Phỉ sau khi xong việc cũng sẽ có thời gian riêng tư nên bà đành ở nhà, chỉ mong có tin vui.
_ Phỉ Phỉ, con nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng ham chơi mà không ăn uống gì nha?
_ Con nhớ rồi, mẹ cũng vậy nha!
Kim Tấn, Bạch Dương và Lục Hạ cùng xách hành lý vào trong, bên ngoài vẫn còn nói chuyện cho đến khi nhân viên thông báo chuẩn bị đến giờ thì hai người mới đi vào.
Ngồi máy bay suốt mười ba tiếng đồng hồ, Chu Phỉ mệt đến muốn rụng rời.
Cả năm người cùng về khách sạn đã đặt sẵn, lúc này cũng chỉ mới hai giờ chiều.
Nghỉ ngơi đến năm giờ thì Vương Thiên Minh chuẩn bị đến bữa tiệc, Chu Phỉ từ từ tỉnh giấc, ngồi dậy nhìn anh hỏi:
_ Anh định đi đâu ạ?
_ Anh đi bàn việc, một lát em cùng Bạch Dương và Lục Hạ đi ăn tối nha, anh cùng Kim Tấn đi một lát sẽ về!
_ Vâng!
Vương Thiên Minh xoa đầu cô rồi rời đi, lát sau Bạch Dương và Lục Hạ mới vào phòng.
Chu Phỉ cũng đã chuẩn bị xong cho ngoại hình của mình, Lục Hạ nhìn Chu Phỉ liền hào hứng nói:
_ Chu tổng, hôm nay cô thật đẹp nha!
_ Đừng gọi tôi như vậy, một lát ở bữa tiệc thì hai người cứ gọi tôi là Donna, có nhớ chưa?
Cả hai cùng gật đầu, Bạch Dương thắc mắc hỏi:
_ Chu tổng, cô không sợ Vương tổng biết sao?
_ Anh ấy biết thì làm sao, cũng không thể giấu tôi như vậy mà giải quyết một mình.
_ Vậy cô còn bộ dạ phục nào không, cho Lục Hạ mượn một bộ đi, chứ bộ váy cô ấy mặc chẳng đẹp chút nào!
_ Bạch Dương, anh cũng không thể chê tôi một cách trắng trợn như vậy chứ?
Chu Phỉ quay người lại nhìn Lục Hạ, thân hình của cô ấy và cô đều cùng một số đo.
Chu Phỉ vừa quan sát vừa suy nghĩ, đi lại vali lấy ra bộ váy màu tím dài qua gối đưa đến cho Lục Hạ.
_ Bộ váy này tôi vẫn chưa dùng đến, tặng cho cô, vào thay đi!
_ Chu tổng, cảm ơn cô! Không, sau này sẽ gọi bằng chị, đứa em gái này sau này mong chị chỉ bảo!
_ Được, vậy tôi có thêm chị em nha! Mau thay đồ đi, sắp trễ rồi!
Trong buổi tiệc, Vương Thiên Minh đang ngồi nói chuyện cùng với Conal, câu nói của ông ta làm anh phải đen mặt:
_ Vương tổng, tôi có một đứa con gái, vừa đến tuổi cập kê, không biết anh có hứng thú hay không?
Conal nhìn về phía Sophia, hiểu ý cô ta đi đến ngồi cạnh Vương Thiên Minh, giọng nói ngọt ngào vang lên:
_ Vương tổng, tôi tên là Sophia, rất vui được làm quen với anh.
Vương Thiên Minh không vội trả lời mà đứng lên đi qua ghế bên cạnh ngồi xuống, giọng nói thờ ơ của anh càng khiến cho Sophia muốn chinh phục:
_ Tôi không hứng thú với phụ nữ khác!
_ Vậy anh đã có vợ hay là bạn gái? Tôi cũng thuộc vào top người đẹp của thế giới còn gì, anh không biết sao?
_ Không biết.
Sophia thật sự không hiểu nổi người đàn ông này đang nghĩ gì, cũng chẳng muốn biết anh đang nghĩ gì! Cái cô ta muốn là chinh phục được người đàn ông này.
_ Vương tổng, hôm nay anh cũng đến có một mình, ăn vụn bên ngoài cũng chưa chắc gì vợ anh đã biết!
_ Mặt cô dày đến nỗi phải nói ra những lời như vậy sao? Bảo bối nhà tôi, cô không xứng để thay thế cô ấy đâu!
_ Vương tổng, anh cũng không thể nói như vậy với một cô gái được, tôi...
_ Thôi đi Sophia, Vương tổng cũng đã từ chối, tại sao phải ép bản thân làm gì?
Canol lên tiếng ngăn Sophia lại, vẻ mặt tức giận của cô ta chẳng giấu được.
Lúc này từ trên lầu Chu Phỉ cùng Bạch Dương và Lục Hạ đi xuống, vừa đưa mắt nhìn xung quanh đã thấy được nơi anh ngồi!
Chu Phỉ không vội đi đến bắt chuyện, cầm lấy ly rượu của phục vụ và cùng hai người phía sau chào hỏi những ông chủ nước ngoài..
Danh Sách Chương: