Mục lục
Ngư Sủng Trong Lòng Bàn Tay Bạo Quân Tàn Tật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cuối cùng Cảnh Vương vẫn là bị thương, sau khi uống thuốc, gối đầu lên đùi Lý Ngư nằm nghỉ ngơi một lát, mơ mơ màng màng mà nặng nề thiếp đi.
Lý ngư hào phóng ngắm nghía toàn bộ gương mặt nghiêng thành đổ nước này, nhưng mà bị coi thành gối đầu, qua lúc lâu sẽ thấy lưng mỏi chân mỏi không chịu được, Lý ngư sợ ảnh hưởng đến người mãi mới ngủ được kia, không dám động đậy.
Mệt mỏi chỉ là phụ, cậu đoán chừng thời gian biến thành người có lẽ cũng sắp hết rồi, lỡ như đang trên giường cậu biến lại thành cá —— Lý Ngư đột phát tưởng tượng cậu bị Cảnh Vương biến thành gối vậy nếu như biến thành cá chẳng phải bị Cảnh Vương đè, chẳng may bị hắn đè dẹp lép......
Lý Ngư vội lắc đầu, cậu phải rời đi trước khi biến đổi, nhưng mà Cảnh Vương vẫn còn đang ngủ...
Thế khó xử hết sức, cửa điện bỗng hé mở, Vương công công dò nửa người vào trong nhìn quanh.
Đúng là muốn cứu binh, cứu binh liền đến!
Lý Ngư lập tức nháy mắt với Vương Hỉ, Vương Hỉ cũng nhìn thấy trong thiên điện nhiều ra một người, điện hạ nhà ông còn đang gối lên đùi người ta.

Vương công công ngẩn người, chạy chậm đến.
"Ngài là......!Lý công tử?" Vương Hỉ lập tức nhẹ giọng hỏi.
Cảnh Vương tốn bao công sức mới lừa được Cá Nhỏ hình người tới phủ Cảnh Vương, đương nhiên cũng đã thông báo đặc biệt cho Vương Hỉ, mà Cảnh Vương vẫn chưa tiết lộ tên thật của cá nhỏ, Vương Hỉ sau này mới biết rõ "Tiểu thiếp nhà người khác" chỉ là hiểu nhầm thôi, bây giờ thiếu niên này là người trong phủ, họ Lý, là người hầu thân cận bên cạnh Cảnh Vương, được Cảnh Vương đích thân lộ ra ẩn ý như vậy, còn lại hoàn toàn không đề cập gì thêm.

Hơn nữa hắn không cho bất kỳ người nào hỏi thăm vị Lý công tử này, đồng thời còn đưa ra quy định, bất kỳ ai gặp được Lý công tử, đều phải cung kính, hầu hạ cậu giống như hầu hạ điện hạ.
Những người khác không được tiến vào phòng của Cảnh Vương nên cũng không có cơ hội được nhìn thấy Lý công tử trong truyền thuyết.

Ngược lại Vương Hỉ làm tâm phúc đã nhiều lẩn được nhìn thấy bóng lưng Lý công tử, theo như ông quan sát, vị Lý công tử này chắc chắn là ở phòng điện hạ, thường xuyên hành tung bất định.
Cảnh Vương đã có lệnh, Vương Hỉ cũng không nghi ngờ, chỉ nghĩ có lẽ Điện hạ đang mập mờ với vị Lý công tử này, rằng cậu chính là người trong lòng điện hạ..., còn nhớ Lý công tử với điện hạ từng qua lại vài lần, bây giờ làm việc bên cạnh điện hạ,...!hẳn phần lớn đều là ý này.

Bây giờ Lý công tử xuất hiện bên người Cảnh Vương, điện hạ còn ngủ trên đùi người ta, Vương Hỉ càng khẳng định mối quan hệ giữa hai người, chỉ là không để thể hiện ra mặt.

Điện hạ nhà ông luôn căn dặn, nếu nhìn thấy Lý công tử, tuyệt đối không được dọa này nạt nọ, nói chuyện bậy bạ, phải cư xử như bình thường.

Vương Hỉ luôn khắc ghi trong lòng, cũng luôn làm như thế.

Lý Ngư nhìn Vương Hỉ hơi hơi gật đầu, Vương Hỉ nhỏ tiếng hỏi thăm thương thế của Cảnh Vương, sau khi Lý Ngư nói hết những gì mình biết thì Vương Hỉ lập tức muốn lui ra ngoài, trả lại không gian cho hai người, Lý Ngư vội vàng gọi ông lại.

"Vương công công, xin đợi một chút, ta, ta còn có chuyện quan trọng trong người, ông có thể giúp giúp ta được không?"
Lý Ngư thấp giọng thỉnh cầu, Vương Hỉ lập tức hiểu ý của cậu, hai người cùng lúc hợp sức, nhẹ tay nhẹ chân đưa Cảnh Vương lên giường, Lý Ngư tự tay đắp chăn lại cho Cảnh Vương, hệ thống đã bắt đầu đếm ngược...
Lý Ngư không kịp nhiều lời cùng Vương công công, chạy về phía cửa điện, nhanh chóng núp sau lưng cái tủ gần cửa, bình thủy tinh đã được cậu đặt gần đấy.

Sau nhiều lần biến thân bây giờ Lý Ngư đã có kinh nghiệm, ngoài việc biết tính toán thời gian, sau khi biến thân cậu sẽ đem bình thủy tinh hoặc bể cá đặt ở những nơi có vật che chắn, lúc sắp hết thời gian chỉ cần chạy đến đó biến thân sau đó nhảy vào bình thủy tinh hoặc bể cá là xong, lần này cũng giống như vậy.
Lý Ngư nhanh chóng biến thành Cá chép nhỏ, sau đó tập trung sức lực ở phần đuôi, nhảy tới nhảy lui tạo ra một vài tiếng động hơi lớn.

Từ khi Lý Ngư phát hiện cái đuôi này mạnh đến mức có thể làm khung xe, trong khoảng thời gian ngắn có thể nâng được thân cá, liền dứt khoát đem cái đuôi biến thành ván trượt nhỏ, bật một cái, liền có thể nhảy đến trước bình thủy tinh rồi thả người nhảy vào bình.
Sau khi cá hoàn thành liên tiếp một loạt các hành động có độ khó cao, cậu thấy Vương công công không quay đầu sang đây.

Lý Ngư thở phào nhẹ nhõm, ở trong bình thủy tinh hài lòng bơi qua bơi lại!
Bên này sau khi Vương Hỉ sắp xếp ổn thỏa cho Cảnh Vương, quay đầu lại không thấy bóng dáng của Lý công tử đâu.

Vương Hỉ nghĩ rằng có lẽ Lý công tử đã rời đi rồi, điện hạ không cho phép bọn họ thắc mắc về hành tung của Lý công tử, Vương Hỉ đương nhiên là nghe lời điện hạ.
Khi ngang qua cửa điện, Vương Hỉ phát hiện bình thủy tinh không biết tại sao lại được đặt trên mặt đất, chủ nhân Cá Nhỏ vẫy đuôi qua lại với ông.

Vương Hỉ cười nâng bình thủy tinh lên để lại phía trước giường.

Khi điện hạ tỉnh lại, nhất định ngài sẽ muốn thấy cá trước tiên..
Thiên điện Càn Thanh Cung, Cảnh Vương đang nghỉ ngơi, còn chính điện chỉ cách một bức tường, người đã quỳ đầy đất.
Hòa thượng Lục hoàng tử mang theo tiến cung là giả, hoàng đế cảm thấy hòa thượng và đồng dao đều tương đối khả nghi, hạ lệnh phải điều tra rõ ràng, chỉ là muốn điều tra đồng dao phải thâm nhập vào dân chúng bá tánh, nên vẫn phải cần một khoảng thời gian, những người dẫn đầu hòa thượng giả dám xông vào Càn Thanh Cung đều bị tra tấn bằng cực hình.

Những hòa thượng này chính là một đám lưu manh, chúng chịu một chút cực hình liền khai ra là do Tam hoàng tử thu mua.
Hoàng đế liền trực tiếp mắng một trận cho vị Tam hoàng tử tự cho là vị trí thái tử thuộc về mình.

Lục hoàng tử tiểu trong suốt hiếm khi lắm mới mở lời với hoàng đế, cũng bị hoàng đế mắng cho máu chó phun đầy đầu.

Từ nhỏ Mục Thiên Hiểu đã biết làm những gì tốt nhất cho chính mình, vừa thấy tình hình không ổn liền lập tức quỳ gối, thành khẩn nhận sai: "Phụ hoàng, là nhi thần không đúng nhưng mà nhi thần không có ý xấu.

Nhi thần ở trong dân gian nghe được những bài đồng dao, cảm thấy nghi ngờ mới nhớ kỹ rồi nói lại cho phụ hoàng, mà những hòa thượng này ngay từ ban đầu nhi thần không biết rõ được thật giả vì nhi thần cũng không ngờ được hòa thượng cũng có thể giả mạo, tất cả là do nhi thần nhìn lầm, sau này sẽ không bao giờ tin tưởng những thứ như vậy nữa."
Mục Thiên Hiểu tâm cơ thâm trầm, vẫn luôn tránh ở sau lưng Mục Thiên Minh, hòa thương giả và đồng dao cũng không lấy danh nghĩa của gã an bài, mà là lấy danh nghĩa Tam hoàng tử.

Mục Thiên Hiểu chưa bao giờ tự mình lộ mặt ra.

Gã tự tin dù hoàng đế cho tra thế nào thì cũng sẽ không tra đến trước mặt gã.

Hiện tại hoàng đế đã phát hiện kế hoạch của gã, đối với gã mà nói nhận sai không phải là chuyện gì to tát, so với gã thì Mục Thiên Minh chậm hơn một chút, sau khi Mục Thiên Hiểu thành khẩn nhận lỗi xong, đem những gì nên nói đều nói hết ra rồi, Mục Thiên Minh mới quỳ xuống.
"Phụ hoàng, nhi thần không có! Nhi thần cảm thấy......!Là cá của Cảnh Vương có vấn đề."
Tam hoàng tử vẫn còn chấn động khoảnh khắc cá vọt ra đánh văng mũ của hòa thượng giả.

Cứ cho là Cảnh Vương nói rằng hắn phát hiện hòa thượng đó có sơ hở, cố ý ném bình thủy tinh qua đi, nhưng mà khi Tam hoàng tử cẩn thận ngẫm nghĩ kĩ lại thì lại không xác định được Cảnh Vương đổ máu trước hay là cá phi ra trước.
......!HÌnh như, cảm thấy là cá.
Mục Thiên Minh cảm thấy con cá này rất khả nghi, cần thiết phải để hoàng đế biết, vậy thì sau đó vụ mấy hòa thượng này cũng sẽ không con được tính nữa.
"Thiên Minh, con còn chưa nhận ra mình sai?"
Sau khi nghe lời khai của hòa thượng, hoàng đế căn bản không muốn nghe bất cứ gì từ Tam hoàng tử nữa.

Lục hoàng tử dù thế nào còn biết nhận sai còn Tam hoàng tử thì vẫn nói gần nói xa?!
Hoàng đế biết rõ Lục hoàng tử thường đi theo Tam hoàng tử, giúp Tam hoàng tử làm việc.

Mặc dù chuyện đồng dao và hòa thượng giả đều là do Lục hoàng tử nhắc tới nhưng lời khai của hòa thượng lại là Tam hoàng tử, trong lời nói của Lục hoàng tử cũng có vài lần nhắc đến Tam hoàng tử......
Lục hoàng tử là người gây ra thì Tam hoàng tử cảm kích còn Lục hoàng tử chịu nhận sai thì Tam hoàng tử lại không chịu, thái độ bất đồng lớn như vậy chứng tỏ Tam hoàng tử chính là người đứng sau chỉ thị!

Hoàng đế nhớ lại trước kia ông ra lệnh Khâm Thiên Giám tính toán cho cá của Cảnh Vương, nhưng Mục Thiên Minh đột nhiên nghi ngờ tra hỏi Khâm Thiên giám, bị Tôn chủ sự phản bác, sau đó Lục hoàng tử lập tức đưa ra đồng dao, hòa thượng giả, tất cả những việc này còn không phải chứng minh là lúc đó muốn lật đổ Khâm Thiên Giám hay sao?
Hoàng đế lại đột nhiên nhớ tới một sự kiện, mấy hôm trước, ông nghe được từ chỗ La Thụy Sinh rằng Tam hoàng tử đi Cảnh Vương phủ mua cá, bị Cảnh Vương đuổi đi.

Vốn dĩ hoàng Đế nghĩ rằng đó chỉ là một chuyện cười thôi không có gì to tát nhưng khi hôm nay ngẫm lại, ngay từ đầu Tam hoàng tử đã tin cá của Cảnh Vương chính là điềm làn nên mới muốn mua cá nhưng vì sao chỉ mới ngắn ngủi mấy ngày đã thay đổi thái độ, đồng dao, hòa thượng giả, còn không phải lấy cá để làm cái cớ khiến ông nghi kỵ Cảnh Vương sao?
Nhưng mà tại sao Tam hoàng tử phải làm như vậy?
Theo như sự hiểu biết của ông về Tam hoàng tử, e rằng, là bởi vì ông đối xử khác biệt với cá của Cảnh Vương khiến cho Tam hoàng tử ghen ghét.

Tam hoàng tử lại không mua được cá từ chỗ Cảnh Vương, hắn ta cảm thấy Cảnh Vương không thức thời, liền sai sử Lục hoàng tử, liên hợp lại hắt nước bẩn Cảnh Vương......
Hoàng đế rất đau đầu.
Kỳ thật ông vẫn luôn rất chú ý đến Mục Thiên Minh.

Từ khi ông có ấn tượng thì đứa con trai này đã luôn đối nghịch với Mục Thiên Chiêu, nhưng luận năng lực, Mục Thiên Minh không bằng Mục Thiên Chiêu, dẫu vậy cũng có chỗ đáng để thưởng thức.

Có một đoạn thời gian ông rất thưởng thức đứa con trai này nhưng không đến mức coi trọng Mục Thiên Minh.
Bi kịch của Mục Thiên Chiêu suy cho cùng vẫn là do ông tiết lộ tuyển vị trí thái Tử quá sớm mà ra.

Nhị hoàng tử đã không còn dùng được nữa, hoàng Đế có cảm giác mình lại phạm vào sai lầm cũ, ít ra theo như tình hình hiện tại, ông không có ý định lập thái tử, ông còn muốn sống thêm vài năm, muốn nhìn các vị hoàng tử lâu hơn một chút, chờ cho các tiểu hoàng tử như Thất hoàng tử, Bát hoàng tử lớn hơn một chút, lúc đó ông sẽ lựa chọn ra người phù hợp.
Nhưng hoàng đế không có ý lập thái tử thì không có nghĩa là người khác không có.
Trước kia Mục Thiên Minh còn rất khiêm tốn, sau khi thăng chức không còn ai quản thúc liền bộc lộ tham vọng.
Hoàng đế không phải không biết mấy ngày nay Mục Thiên Minh làm những hành động mờ ám gì trên triều, các đại thần thân thiết với Mục Thiên Chiêu trước đây hiện tại đã theo phe của ai, còn có Tiền phi, trong lúc xử trí Cừu thị có mấy lần xen mồm.
Đây đều là biểu hiện của không an phận nhưng mà hoàng đế vẫn nhịn xuống.
Nhi tử thành niên của ông không có nhiều lắm, ông cũng chưa chủ động hối thúc Tam hoàng tử, đến lúc đó các hoàng tử trưởng thành cũng sẽ có chút thế lực của chính mình, Tiền phi và Tam hoàng tử e rằng sẽ không còn có những ý niệm xằng bậy?
Nghĩ sai thì hỏng hết, nếu như hôm nay ông thật sự tin vào đồng dao, lời của hòa thượng, sinh ra ngăn cách với Cảnh Vương, như vậy ông sẽ đối xử với Cảnh Vương như thế nào?
Mà thật ra thì lúc đó ông đã bắt đầu nghi ngờ Cảnh Vương...
Hoàng đế vừa giận vừa thẹn chuyện này.

Ông không thể trách cứ chính mình suýt nữa dính bẫy, cũng chỉ có thể đem toàn bộ lửa giận chút lên hết hai vị hoàng tử —— mà chủ yếu là trên người Tam hoàng tử.
Trước đấy đã phế truất đi một Nhị hoàng tử, hoàng tử trưởng thành vốn đã không nhiều, hoàng đế không muốn ra tay với các con, nghĩa là không muốn phế truất Tam hoàng tử như Nhị hoàng tử.
Nhưng mà so với Nhị hoàng tử thì Tam hoàng tử may mắn hơn.


Mục Thiên Chiêu được một trước vị hoàn toàn thất sủng còn Mục Thiên Minh vẫn là hoàng tử chính hiệu, tuy không bị mất mặt như vậy —— nhưng cũng không khá hơn chút nào.
Tay Cảnh Vương bị thương, hoàng đế liền lệnh thị vệ các đánh Tam hoàng tử và Lục hoàng tử một trăm đại bản, Hoàng đế sẽ tự mình giám sát, không cho dội nước.

Sau đấy Lục hoàng tử bị phạt cấm túc, Tam hoàng tử từ nay về sau không cần thượng triều, phải cùng hai vị tiểu đệ là Thất hoàng tử và Bát hoàng tử học tập, mỗi ngày đều phải đi Ngự Thư Phòng đọc sách.
Đây chỉ là hình phạt đối với chuyện tăng nhân giả nếu như đồng dao cũng là do Tam hoàng tử giở trò, hoàng đế sẽ để cho Tam hoàng tử "Tự mình xem xét mà làm".
Trong quá trình chịu đòn, phía trước Tam hoàng tử và Lục hoàng tử có thể nói là có rất nhiều người, phía sau cũng vậy, hiện trường cực kỳ hoành tráng.
Hoàng đế ra lệnh thị vệ hành hình ở Càn Thanh Cung.

Hai vị hoàng tử bị tụt quần trước mặt mọi người, ấn ở trên ghế đánh.

Lục hoàng tử chịu đau không lên tiếng còn Tam hoàng tử cứ mỗi gậy đánh xuống đều kêu rên thảm thiết.

Thanh âm truyền tiến thiên điện, Lý Ngư ở trong bình thủy tinh thích ý nghe.

Đây chính là hoàng đế công khai xử tội Tam hoàng tử và Lục hoàng tử để Cảnh Vương hả giận đây mà, ngay cả chính Lý Ngư tự nghe cũng thấy hả giận.
Cậu lo lắng cho Cảnh Vương, dù cho biến thành cá cũng không tiến vào hệ thống.

Mới vừa rồi lúc bên ngoài thiền điện ầm ĩ hình như cậu có nghe thấy âm thanh hệ thống, không biết tiến độ nhiệm vụ hiện giờ như thế nào, cậu vẫn nên đợi Cảnh Vương tỉnh lại rồi sau đó mới vào xem nhiệm vụ đi.
Tiếng kêu thảm thiết của Tam hoàng tử không bao lâu cũng đánh thức Cảnh Vương.

Cảnh Vương vừa mở mắt, liền thấy một con cá chép nhỏ đang ở trong thủy tinh nhìn lén mình.
Cảnh Vương: Đây là chưa kịp hút tinh đã biến trở về thành cá sao?
Tương lai còn dài, không cần sốt ruột, Cảnh Vương cong môi cười.

Hắn biết Cá Nhỏ đang lo lắng cho hắn, hắn cũng muốn an ủi Cá Nhỏ một chút, muốn sờ Cá chép nhỏ một cái, ai ngờ cái tay không bị thương còn chưa kịp duỗi ra, cá chép ta đột nhiên duỗi thẳng đuôi, sau đó "nhập định" rồi.
Cảnh Vương: "......"
Cuối cùng bạo quân cũng tỉnh lại rồi!
Lý Ngư vội vàng vào hệ thống xem nhiệm vụ, phát hiện nhiệm vụ chi nhánh của cẩm lý đã đổi mới!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK