Chương 45 : Rời Đi
Đông Phương Thiên Nhật đi qua phòng kế bên để ngủ nhưng anh lại không ngủ là lấy điếu thuốc để hút . Anh kéo một hơi dài rồi nhả ra không trung , đã từ rất lâu anh không hút thuốc chỉ có những khi gặp khó khăn bế tắt anh mới sử dụng đến nó .
* Cạch *
Tăng Khả Tuệ bước vào thấy anh đang đứng ở cửa sổ hút thuốc , cô ngửi mùi thuốc mà nhíu mày .
" Nhật? Sao anh không về phòng để ngủ , anh ghét em đến vậy sao "
" Không phải hôm qua em cũng qua phòng tiểu Nam ngủ sao? " anh thờ ơ nói nhưng vẫn không nhìn qua cô .
" Anh muốn ly hôn với em sao? Anh nghĩ em dối anh nên muốn ly hôn sao? "
Chương 45 : Rời Đi
" Anh muốn ly hôn với em sao? Anh nghĩ em dối anh nên muốn ly hôn sao? "
" Không phải nghĩ mà nó là sự thật , lời nói của em tôi không biết phải tin câu nào "
" Em biết em sai khi hôm qua em không nói thật là đi đến khách sạn gặp Hoắc Nhiên nhưng ngoài chuyện đó ra em chưa từng nói dối anh chuyện gì cả "
" Vậy sao? Tôi có nên tin không? "
" Không phải tình yêu là cần sự tin tưởng lẫn nhau sao ? Em lúc nào cũng tin anh mà "
" Tôi chưa từng nói dối , tôi cũng không làm chuyện gì để phải nói dối em cả nhưng còn em thì sao ? "
" Thiên Nhật chỉ lần này thôi , sau này em không dối anh nữa , chuyện gì em cũng thành thật nói với anh "
" Đây là lời thật lòng chứ ?" anh cười nhạt
" Anh ..."
Chương 45 : Rời Đi
" Anh ..."
" Tôi hỏi em ? Hôm nay em đi đâu ?"
" Em không phải là tội phạm mà em đi đâu cũng phải khai báo với anh "
" Sáng nay em đi gặp cái tên Hoắc Nhiên đó phải không? Hai người đã nói với nhau chuyện gì? Hay là muốn cùng nhau về Mỹ xây dựng gia đình hạnh phúc "
" Anh quá đáng rồi đó , em đã hạ mình xin lỗi anh như vậy mà anh nói vậy với em . Em biết lỗi của mình vậy tại sao anh không nhận ra lỗi của anh ?"
" Tôi lỗi gì? "
" Anh không tin tưởng em "
" Hừ...tôi cũng muốn tin tưởng em lắm nhưng lời nói của em tôi không biết câu nào là thật "
" Được , vợ chồng với nhau là phải tin tưởng mới có thể hạnh phúc được , anh đã không tin tưởng em vậy thì chúng ta ly hôn đi "
Chương 45 : Rời Đi
" Được , vợ chồng với nhau là phải tin tưởng mới có thể hạnh phúc được , anh đã không tin tưởng em vậy thì chúng ta ly hôn đi "
" Được , tôi chiều theo ý em . Em muốn ly hôn thì ly hôn nhưng tôi không cho phép tiểu Nam gọi người khác là ba , tiểu Nam chỉ có một người ba là tôi thôi "
Tăng Khả Tuệ giọt nước mắt lặng lẽ rơi , cô chỉ là muốn hù dọa anh nhưng anh lại đồng ý mà không do dự một chút nào hết . Cô quay bước ra khỏi phòng để về thu dọn hành lí , cô không muốn nhìn thấy anh một chút nào nữa hết .
Tăng Khả Tuệ nhìn tiểu Nam nằm trên giường ngủ say mà cô đau lòng , tiểu Nam chỉ vừa mới vui vẻ hạnh phúc thì bây giờ lại phải chịu cảnh có mẹ không ba mà có ba thì không có mẹ .
Tăng Khả Tuệ cả đêm không ngủ cứ suy nghĩ , tại sao chỉ một chuyện đơn giản như vậy mà vợ chồng lại ly hôn trong khi lễ kết hôn đang gần đến .
Sáng sớm Đông Phương Thiên Nhật đi về phòng thay đồ thì đã thấy một vali và Tăng Khả Tuệ ngồi ở đó .
" Ba mẹ " tiểu Nam tỉnh giấc vui vẻ đưa tay bảo Đông Phương Thiên Nhật bế mình
Chương 45 : Rời Đi
" Ba mẹ " tiểu Nam tỉnh giấc vui vẻ đưa tay bảo Đông Phương Thiên Nhật bế mình
" Ừ , ba bế vào svcn , rồi xuống ăn sáng " anh đi lại bế tiểu Nam vào phòng tắm .
Tăng Khả Tuệ nhìn hai ba con đi vào phòng tắm mà giọt nước mắt cô lăn xuống , nếu hôm trước cô không đến khách sạn thì bây giờ đã khác , nếu hôm trước cô thật lòng nói với anh thì bây giờ anh đã không giận đến mức không còn tin lời nào của cô .
" Mẹ ? Chúng ta xuống ăn sáng " tiểu Nam và anh đi ra
" Tiểu Nam con ăn sáng với ba đi , mẹ phải đi công tác vài ngày nên con ở nhà với ba nhé được không? "
" Mẹ đi đâu ạ ? Ba có đi cùng mẹ không? " tiểu Nam nhìn qua anh
" À không , ba ở nhà đưa con đi học , mẹ đi một hai hôm rồi về "
" Vâng ạ "
" Mẹ sẽ gọi về cho con "
Chương 45 : Rời Đi
" Mẹ sẽ gọi về cho con "
Tăng Khả Tuệ nói rồi kéo vali đi ra khỏi phòng , cô láy xe đi về chung cư để bình tâm lại .
................
Hai ngày sau Tăng Khả Tuệ luôn ở miết trong chung cư và cũng không đến tập đoàn để làm việc .
*king kong*
Tăng Khả Tuệ vui mừng vì cứ nghĩ là Đông Phương Thiên Nhật đến tìm cô nên cô liền nhanh chân chạy ra mở cửa .
* Cạch *
" Khả Tuệ? " Là Hoắc Nhiên
" Sao anh biết tôi ở đây? "
" Anh muốn biết thì không khó tìm ra "
" Anh vào nhà đi , anh tìm tôi có việc gì? "
" Khả Tuệ xin lỗi em " Hoắc Nhiên đi lại sofa ngồi xuống
Chương 45 : Rời Đi
" Khả Tuệ xin lỗi em " Hoắc Nhiên đi lại sofa ngồi xuống
" Được rồi em không trách anh đâu , cũng một phần là lỗi của em "
" Anh sẽ đi gặp Đông Phương tổng nói rõ mọi chuyện "
" Không cần đâu " cô cười khổ lắc đầu
" Nhưng ..."
" Em tự giải quyết được "
" Ừ , một lát anh ra sân bay đi về Mỹ rồi , em hạnh phúc nhé "
" Vâng "
Tăng Khả Tuệ và Hoắc Nhiên nói chuyện một lát thì Hoắc Nhiên đứng lên ra về , nhưng vừa đứng lên thì cánh cửa bật mở Đông Phương Thiên Nhật và tiểu Nam đi vào .
Đông Phương Thiên Nhật nhếch môi cười nhạt khi thấy Hoắc Nhiên ở đây , anh để tiểu Nam ngồi xuống sofa rồi nhìn cả hai
Chương 45 : Rời Đi
Đông Phương Thiên Nhật nhếch môi cười nhạt khi thấy Hoắc Nhiên ở đây , anh để tiểu Nam ngồi xuống sofa rồi nhìn cả hai
" Làm phiền hai người rồi , con nhớ em nên tôi đưa đến đây , tôi về trước "
" Nhật ?Anh hiểu lầm rồi " cô níu tay anh lại
" Đông Phương tổng tôi và anh nói chuyện một chút được không? " Hoắc Nhiên nói
" Tôi rất bận , tôi không có thời gian để nói chuyện với một kẻ cướp vợ người khác "
" Ba ? ba mẹ hai người cải nhau sao? " tiểu Nam nhìn thì đã biết .
" Ngày mai ba đến đón con đi học , ba bận việc rồi "
"Nhật? "
" Bỏ ra "
Tăng Khả Tuệ từ từ buông lỏng tay ở cánh tay anh , bây giờ càng ngày càng rất khó giải quyết . Hoắc Nhiên nhìn cô như vậy mà anh cảm thấy mình thật hèn hạ khi xen vào hạnh phúc của người khác để bây giờ làm tổn thương người mà anh thương .