kiểm tra cho cô, xem xét tình trạng của cô rồi nhìn anh lên tiếng.
- Tình trạng cô ấy rất yếu nên giờ tôi sẽ tiêm một liều thuốc bổ cho cô ấy.- Bác sĩ giọng có chút run run.
-...- Im lặng.
Cô y tá nhanh chóng lấy ống tiêm và lấy một loại dung dịch sóng sánh màu đỏ ra mà tay cứ lóng ngóng mãi, anh lặng lẽ nhìn cô bằng nỗi buồn man mác. Vị bác sĩ tay run run chuẩn bị tiêm thuốc bổ cho cô thì anh bất chợt lên tiếng.
- Ai cử tới?- Anh giọng lạnh lùng.
- Anh nói gì tôi không hiểu?- Vị bác sĩ tay run run cầm tay cô tìm ven để tiêm thuốc.
Cô y tá càng run hơn làm khay thuốc trên tay rung rung khiến các dụng cụ chạm nhau kêu leng keng. Anh nhìn vị bác sĩ bằng ánh mắt sắc nhọn, lao vào đẩy vị bác sĩ ra khi anh ta đang châm chiếc kim vào tay cô và bắt đầu tiêm dung dịch sóng sánh đỏ.
- Không được chạm vào cô ấy!- Anh quát lớn.
Vị bác sĩ bị anh hất ngã làm cho chiếc kim tiêm bị trệch đi, máu bắt đầu chảy ra trên cánh tay của cô. Anh nhanh chóng rút chiếc tim tiêm nhẹ nhàng ra và dùng áo mình cầm máu cho cô. Nhân lúc anh đang lo lắng cho cô thì vị bác sĩ bị anh đẩy ngã từ từ đứng dậy, anh ta cùng cô y tá lúc nãy đồng loạt rút súng trên thắt lưng dí sát ngay hay bên thái dương của anh.
- Mày đứng yên! Nhúc nhích tao bắn vỡ sọ.- Vị bác sĩ lớn giọng quát.
Anh đứng yên nhìn cô mà trong lòng tim quặn thắt, anh lại hành động chậm để cô bị thương. Lúc này anh chỉ trách bản thân quá vô dụng khi không bảo vệ được cô.
- Ha ha! Mày tính anh hùng cứu mỹ nhân sao? Còn kém lắm con.- Tên giả dạng bác sĩ gằn giọng nói.
- Anh cũng đẹp đó chứ! Hay đi cùng ta nhỉ.- Cô gái giả dạng ý tá dở giọng lẳng lơ.
- Chúng mày là người của Trần Thiên Phú? Chúng mày đã tiêm dung dịch gì cho cô ấy?- Anh vẫn đứng đó nhìn cô bằng cái nhìn vô hồn.
- Tên ông chủ để mày gọi sao? Và tao chỉ giúp cô ta hoàn toàn không mở mắt thôi! Mày sẽ được chết cùng nó!- Tên giả dạng bác sĩ.
- Chúng mày chết thì đúng hơn đó!- Sky dí súng ngay sau gáy tên giả bác sĩ.
- Cả mày nữa!- Scorpio chĩa súng ngay thái dương cô gái giả y tá.
Tên giả bác sĩ và cô gái giả y tá khá bất ngờ khi súng chĩa ngay sau mình nhưng rồi chúng lấy lại bình tĩnh lên tiếng đe doạ.
- Chúng mày buông súng xuống không tao bắn vỡ sọ nó!- Hắn ta quát.
- Nếu thiên thần kia bị bắn thì sao nhỉ? Hay để ta giúp cô ta nhé!- Cô gái chĩa súng về cô.
Tình trang lúc này thật nguy hiểm khi cả hai bên nổ súng thì cả hai sẽ đều bị thương. Bàn tay anh mắm chặt lại tạo thành những đường gân xanh.
- Chúng mày quyết định mau đi.- Hắn ta mất kiên nhẫn.
- Phải chết!- Giọng nói cao vút đầy dứt khoát cất lên.
Tất cả đều hướng mắt ra phía cửa tìm người nói ra câu nói đó. Trước cửa phòng là một người đàn ông trung tuổi có khuôn mặt hiền từ nhìn hai tên giả dạng bác sĩ và y tá với đôi mắt chứa đầy sự tức giận.
- Chủ tịch.- Sky và Scorpio đồng thanh.
- Ai sai?- Ông rút súng ra tiến lại hai tên giả dạng.
Hai tên sát thủ run sợ khi nhìn thấy người đàn ông. Anh nhìn người đàn ông đầy sự bất ngờ xem lẫn hoang mang.
Cộp... cộp
Tiếng giầy chạm xuống nền đất tạo ra tiếng kêu khô khốc đầy sợ hãi. Ông Hoàng tiến tới phía tên sát thủ đang hướng súng về phía cô. Sự sợ hãi hiện trên nét mặt của hai tên sát thủ.
- Chúng mày đã làm gì con gái tao?- Ông Hoàng đôi mắt đỏ ngầu đầy tức giận.
- Chỉ là chút thuốc bổ thôi!- Nữ sát thủ nhìn ông Hoàng.
Đoàng... bịch.
Hàng loạt những âm thanh vang lên. Tiếng súng vang lên lạnh lùnh kèm theo đó là tiếng súng rơi. Nữ sát thủ nhìn ông Hoàng đầy kinh ngạc khi một phát súng của ông đã làm chiếc súng trên tay cô ta rơi xuống đất.
- Không hổ danh là chủ tịch tập đoàn Sunlight.- Nữ sát thủ tỏ vẻ thách thức.
- Im.- Scorpio dí sát súng vào thái dương cô ta.
- Ha ha! Ông có một cô con gái đúng như một thiên thần.- Nữ sát thủ nhìn cô đang nằm trên giường bệnh.
- Chúng mày đã tiêm dung dịch gì cho cô ấy?- Anh túm lấy cổ áo tên sát thủ.
- Chỉ là chút độc do cậu chủ chúng tao chế ra thôi!- Tên sát thủ lấy lại bình tĩnh bình thản trả lời.
Bịch.
Chiếc súng trên tay ông Hoàng rơi xuống, nét mặt ông lúc này là sự bàng hoàng. Ông lao tới phía giường cô, nhìn con gái mình trên giường bệnh nước mắt ông rơi. Giọt nước mắt của sự đau đớn.
- Nhi! Nhi! Con gái yêu của ba!- Ông Hoàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô.- Ba đã về muộn rồi! Ba xin lỗi con gái yêu!
Anh ngồi sụp xuống nền đất, sự đau đớn, xót xa và hối hận tột cùng vây lấy anh.
- Gọi bác sĩ mau lên!- Ông Hoàng hét lên.
- Không có tác dụng đâu. Loại độc này được lấy từ nọc rắn hổ mang và kết hợp một số chất độc nên cô ta sẽ không sống nổi trong vòng 2 giờ.- Tên sát thủ vẻ kiêu ngạo.
- Chúng mày! Xử chúng đi!- Ông gằn lên đầy tức giận.
Ông Hoàng vừa dứt lời thì hai tên sát thủ ngã lăn ra sàn, trên khoé môi máu chảy ra, hai mắt trợn tròn.
- Mau gọi bác sĩ tới đây!- Ông Hoàng hét lên.
Sky chạy ra khỏi phòng bệnh đi tìm bác sĩ, Scorpio dọn dẹp hai cái xác.
Đôi môi cánh đào đã chuyển sang màu thẫm, làn da mỏng manh của cô cũng trở nên nhợt nhạt.
- Nhi! Ba về rồi? Con phải gắng lên con!- Ông Hoàng nắm chặt bàn tay của cô.
- Cô phải sống! Phải sống!- Anh nhìn cô đầy đau đớn.
- Hãy chuyển bệnh nhân sang phòng cấp cứu mau!- Vị bác sĩ vẻ lo lắng.
Ông Hoàng nhìn thấy vị bác sĩ thì lập tức lao tới nắm chặt vai bác sĩ.
- Phải cứu lấy con gái tôi! Tôi xin bác sĩ!
- Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức. Ông Hoàng hãy yên tâm.- Vị bác sĩ trấn an ông.- Mau chuyển bệnh nhân đi, mang theo dung dịch tiêm cho bệnh nhân và kiểm tra đó là gì.
Các y tá gấp rút chuyển giường bệnh của cô sang phòng cấp cứu. Ông Hoàng nắm bàn tay nhỏ bé của con gái cho đến khi vào phòng cấp cứu. Đôi bàn tay nhỏ bé của con gái dần dần tuột khỏi tay ông. Cố với lấy nó nhưng vô dụng. Lúc này tim ông như xé ra hàng trăm mảnh. Cửa phòng cấp cứu từ từ đóng mang theo bao hi vọng và sự lo lắng tột cùng của tất cả mọi người.
- Mau gọi bác sĩ Bryan.- Ông Hoàng nhìn Sky.
- Bác sĩ Bryan đang được người của ta đưa tới thưa chủ tịch.- Sky nhìn ông Hoàng đượng buồn.
- Hãy đảm bảo bác sĩ Bryan an toàn vì ông ta sẽ làm bất cứ giá nào để hại bác sĩ.
- Vâng!
Không khí lại lắng xuống, lúc này ai cũng hướng mắt về phía phòng cấp cứu và cầu nguyện một phép màu sẽ xảy ra.
Bác sĩ Bryan một trong những người giỏi về độc dược được những vệ sĩ nhà họ Hoàng bảo vệ tới bệnh viện.
Ông Hoàng vừa thấy bác sĩ Bryan thì vội vàng đứng lên.
- Tôi đã biết tình trạng của con gái anh nên tôi sẽ gắng hết sức cứu cô bé. Anh hãy yên tâm.- Bác sĩ Bryan đặt tay lên vai ông Hoàng.
- Tôi tin anh!- Ông Hoàng nhìn bác sĩ Bryan