Mục lục
Sống Lại Làm Mẹ Kế Của Chồng Cũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 46

Diệp Vấn ngồi lặng người trong phòng, nghĩ lại những lời Lam đại phu nói mà nặng nề thở dài.

Nghĩ đến cái gì, hắn gọi: “Người đâu, kêu Nhược Yên và Nhược Tuyết đến gặp ta.

Diệp Vấn vừa tỉnh lại đã ra ngoài tìm đại phu nên chưa biết việc Diệp Vãn Tình đã đổi tên cho Hải Đường.

Khoảng một khắc sau thì hai người đến, Hải Đường vừa từ ngoài về chưa biết chuyện gì cũng đi theo đến viện của Diệp Vấn.

Trong lòng lo lắng, không lẽ tiểu thư đã xảy ra chuyện gì? Đến nơi, Nhược Tuyết và Hải Đường lần lượt hành lễ.

“Nhược Tuyết thỉnh an lão gia”

“Hải Đường thỉnh an lão gia”

Diệp Vấn nghi hoặc: “Hải Đường? Ta nhớ tên ngươi là Nhược Yên cơ mà?”

Tên Nhược Yên là do Vương Lan đặt, nên Diệp Vấn nhớ rất rõ.

Hải Đường nghe hỏi thì bước lên trước, nàng nhún gối đáp: “Bẩm lão gia, sau khi tiểu thư tỉnh lại thì đã đổi tên cho nô tỳ thành Hải Đường rồi ạ”

Diệp Vấn gật đầu, bắt đầu hỏi chuyện về Diệp Vãn Tình: “Trong khoảng thời gian ta đi vắng, ở chỗ tiểu thư có chuyện gì xảy ra không?”

Hải Đường tiện đà trả lời luôn: “Bẩm lão gia, trong khoảng thời gian ngài đi vắng, lão phu nhân có đến Hải Đường viện vài lần…để thuyết phục tiểu thư làm thiếp cho vương phủ ạ”

Sau khi lão phu nhân đến tẩy não Diệp Vãn Tình, bà ta đã sai người cảnh cáo các nàng không được phép nói chuyện này cho Diệp Vấn biết, nhưng Hải Đường từ trước đến nay đã chịu ơn Vương Lan, tuy nàng không hiểu những thứ quanh co lòng vòng trong đó.

Nhưng theo nàng thấy để tiểu thư làm thiếp, cho dù có là thiếp của Chiến Bắc vương phủ thì cũng là ủy khuất tiểu thư.

Thế nên Hải Đường chẳng ngại gì, mạnh dạn nói hết tất cả mọi thứ ra, mong Diệp Vấn khuyên nhủ Diệp Vãn Tình.

Diệp Vấn vừa nghe thì đã hiểu mẹ hắn muốn cái gì, trong lòng không khỏi tức giận, lại hỏi Hải Đường: “Thế tiểu thư trả lời thế nào?”

Hải Đường: “Dạ bẩm…có lẽ tiểu thư không đồng ý ạ, bởi vì lần nào lão phu nhân đến tiểu thư cũng đập phá đồ đạc”

Diệp Vấn chau mày: “Chỉ riêng lúc lão phu nhân đến mới thế?”

Hải Đường nhìn thoáng qua Nhược Tuyết bên cạnh: “Bẩm lão gia, lúc trước thì thế, nhưng không biết sao sau khi lão phu nhân không đến nữa thì…mỗi khi tiểu thư nhìn thấy Nhược Tuyết lại đập đồ ạ”

Diệp Vấn chuyển mắt lên người Nhược Tuyết, vì nha hoàn này có nhiều nét giống đứa con gái thứ hai đã mất của hắn nên không khỏi được cưng chiều thêm một chút, đặc biệt là Diệp Vãn Tình gần như coi Nhược Tuyết như muội muội mà đối đãi.

Nhược Tuyết thấy Diệp Vấn nhìn mình, nước mắt đã lưng tròng: “Bẩm lão gia đúng là thế ạ, Nhược Tuyết cũng không biết mình đã làm gì khiến tiểu thư không vui nữa”

Diệp Vấn tạm thời không hỏi Nhược Tuyết mà hỏi Hải Đường, trong đám nha hoàn của Diệp Vãn Tình thì người mà phu thê hắn tin tưởng chỉ có Hải Đường.

“Tiểu thư chỉ như thế với mình Nhược Tuyết?”

Hải Đường ngẫm nghĩ kỹ càng rồi gật đầu.

Diệp Vấn đưa mắt đánh giá hai người, Hải Đường ăn bận đúng theo quy chế dành cho nha hoàn, tuy dụng mạo không quá xinh đẹp nhưng hơn ở chỗ khí chất trầm lắng dịu dàng.

Còn Nhược Tuyết…

Trong đầu Diệp Vấn lóe lên một suy nghĩ, có lẽ hắn đã biết lý do rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK