Ran cầm khung hình lên nhìn , trong hình 1 đôi nam nữ 1 nằm trên một đồi hoa , cô gái mặc chiếc áo cúp ngực trắng , váy đen và cái thắt lưng đỏ bé xíu làm điểm nhấn , cô gối đầu trên tay Kun , Kun đang mặc bộ vest xám lãng tử , cả hai nhắm mắt như đang cùng một giấc mơ
- Đẹp quá đi mất - Ran thốt lên
- Cậu nói ai thế - Kun từ phòng Ken về
- Cô gái này đẹp quá - Ran chỉ vào khung hình
- À ! Bảo bối ấy hả , ừm em ấy rất đẹp phải ko như môt thiên thần mang đôi cánh ác quỷ cứu sống nhân thế vậy - Kun nói đầy ẩn ý
- Um , bạn gái anh hả - Ran hỏi nhỏ
- Oh cậu gọi tớ bằng anh hả - Kun ngạc nhiên
- Thì anh sinh trước em 2 tháng mà - Ran cười
- Xem ra đã điều tra được về anh ko ít nhỉ - Kin cũng đổi xưng hô
- Um - Ran ko phản bác
- Ko phải bạn gái , là một người quan trọng trong đời anh , thế thôi - Kun nhún vai
- Người yêu ? - Ran buồnanh kể
- Hahaha đừng buồn vậy chứ , anh thích em em chỉ cần biết thế thôi , còn em ấy khi nào rảnh anh kể cho em nghe ha ngủ đi anh ngủ dưới phòng khách - Kun nói rồi lại giường lấy gối
- Ngủ chung đi - Ran đỏ mặt nhìn anh
- Ko sợ anh sao - Kun cười đểu
- Em tin Kun ko phải loại người đó đâu đúng ko - Ran tự tin nhìn anh
Thế là tối hôm đó Kun ôm Ran ngủ , Rin ngủ trên giường ; Kin ngủ trên sofa trong phòng , Ken đi cả đêm , đến khuya mới về , lúc về thì Ken ko lên phòng mà ngủ trong phòng Sandy ; Ren cả đêm đó ngủ ko được cứ nhớ mãi những việc xảy ra ban nãy . 1 đêm dài trôi qua tron im lặng , hạnh phúc , khó chịu , tức giận , vui vẻ tùy từng người