Đêm qua, vốn dĩ chỉ có Lâm Ngạn nửa đêm bò tới giường cô, ai ngờ lúc sau động tĩnh của hai người quá lớn, đánh thức ba con sói khác, không gian giường nhỏ có hạn, cuối cùng năm người chỉ có thể chuyển ra phòng khách nhỏ, cuồng hoan một trận suốt cả đêm. Bất kể là trêи bàn trà, trêи bàn ăn hay là trêи sô pha, tất cả đều thành chiến trường.
Thậm chí bởi vì một cái danh hiệu "Ai lợi hại nhất", bọn họ đều "lao động" đến hăng say. Mật huyệt sưng đỏ không biết bị bắn bao nhiêu lần đến mức tràn ra ngoài, từ đáy huyệt đến đường đi, chỗ nào cũng bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ cọ rửa ướt sũng. Chờ đến khi cuối cùng xong việc đi rửa người, ngón tay chỉ cần nhẹ nhàng quét qua một cái liền có một lượng lớn sữa trắng trào ra từ chỗ nếp uốn.
Mặc dù giờ phút này tất cả đã kết thúc, Cố Viện vẫn cảm thấy hai chân không khép lại được, thậm chí đến qυầи ɭót cũng không thể mặc được, môi âm hộ lớn bên ngoài sẽ bị cọ xát, gây cảm giác đau nhức kịch liệt.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, trong tầm tay còn có bữa sáng được đặt trong hộp giữ ấm mà trước lúc đi bọn họ đã làm cho cô.
Ngày hôm qua đi ngang qua học viện không quân danh tiếng lâu đời của thành phố B, vừa vặn đụng phải giảng viên thời đại học của nhóm Trần Vũ Hàng. Vị giảng viên này đối với mấy học trò cưng này vẫn còn nhớ như in, mời bọn họ tới trường học để chia sẻ kinh nghiệm, chỉ đạo dạy học thực tiễn.
Kết quả là sáng sớm hôm nay, bốn người liền mặc quần áo vào rồi rời đi.
Giờ phút này, trêи xe trống rỗng, hẳn là chỉ có Cố Viện cùng với Thẩm Vạn Cẩm đang ở trong phòng.
Cố Viện nhắm mắt trầm tư, càng thêm cảm thấy bản thân hư hỏng muốn chết. Từ khi bắt đầu bên nhau với bốn người đàn ông, mỗi lần làm tình cô đều đặc biệt kϊƈɦ động. Có khi ăn ngủ ngoài trời, cô thậm chí lo lắng rằng mình kêu ɖâʍ không kiềm chế chút nào sẽ gọi cả sói hoang tới. Ngoại trừ làm tình tập thể thật khiến người ta điên cuồng về mặt thể xác, chưa chắc rằng trong lòng cô lại không hề có ý tức giận Thẩm Vạn Cẩm.
Hắn chướng mắt mình như vậy, thật sự sẽ không sinh ra ɖu͙ƈ vọng sao?
Vấn đề này cô không chắc lắm, nhưng Cố Viện bằng mắt thường có thể thấy được quầng thâm đen dưới mắt người đàn ông càng ngày càng đậm.
Bên tai chợt nghe tiếng mở cửa, Cố Viện lập tức nhắm mắt lại giả bộ ngủ, còn cố ý thả rơi một nửa tấm chăn lông xuống, để mặc cho da thịt của bản thân lộ ra trong không khí.
Người đàn ông mở cửa ra, có cảm giác dép lê đang nện trêи mặt đất, có tiếng vải vóc cọ xát. Thẩm Vạn Cẩm vẫn như ngày thường đặt máy tính lên trêи bàn, lấy một lon nước có ga từ tủ lạnh nhỏ ra, hẳn là Coca mà hắn thích uống, khui ra vang lên một tiếng "Răng rắc", xoay người vừa đi vừa uống vang lên tiếng nuốt.
Ùng ục ùng ục, hơi khựng lại, sau đó là tạm ngưng một thời gian thật dài.
Cố Viện khẳng định chắc chắn rằng hắn thấy cô.
Tầm mắt người đàn ông như máy rà quét, xẹt qua cơ thể cô gái đang trần trụi trêи sô pha, từ vai ngọc mượt mà, xương quai xanh tinh xảo, đến bộ ngực sữa đầy đặn, bụng nhỏ bằng phẳng, lại đến đùi ngọc thon dài thẳng tắp, chỗ riêng tư bị che phủ bởi rừng cây màu đen, trêи da thịt trắng như tuyết có vết hồng nhạt nổi lên, trêи người còn có một lượng lớn vệt đỏ, có chỗ còn có dấu răng, vừa nhìn đã biết là hoàn toàn do quá ɖâʍ loạn.
Cố Viện không nghe thấy chút âm thanh nào, tựa hồ ngay cả tiếng hít thở cũng biến mất, cô không có cách nào đoán được Thẩm Vạn Cẩm đang làm gì. Nhưng trong lòng đột nhiên dâng lên vài phần ý niệm quyết không chịu thua. Hắn cứ luôn miệng nói 5 vạn tệ thật quý giá, cô phải làm cho hắn nhìn xem, chỗ Thủy Liêm Động kia của mình tuyệt đối là vật vô giá.
Lòng hiếu thắng càng ngày càng mạnh, Cố Viện rốt cuộc vẫn làm bộ như trong lúc ngủ mơ mà rêи "hừ hừ" xoay người lại, một chân thuận thế mở ra, phơi toàn bộ nửa người dưới ra trước mặt người đàn ông.
Một nơi đỏ rực, nhục động ướt át hoàn toàn phơi ra trước mắt, thoạt nhìn thật sạch sẽ, môi lớn âm hộ bởi vì bị cọ xát quá độ mà có chút sưng đỏ lên, khó khăn mở rộng ra bên ngoài. Thịt non trùng điệp bên trong cũng lấp ló bại lộ ra bên ngoài, bị ɖâʍ dịch trong suốt bôi đến tỏa sáng. Gió nhẹ thổi qua, không chỉ có cửa huyệt mấp máy theo, lông đen chỉnh tề phía trêи cũng bay múa, theo đó là thịt hạch nhỏ sung huyết đứng thẳng lộ ra.
Nhu chi giao điệp phúc mấy trọng, um tùm tiên thảo sấn ngọc phùng. Hoa môi hơi trán xấu hổ khó nén, diễm đế kiều tủng tình đã động.
Trong chớp mắt, trong đầu Thẩm Vạn Cẩm lặp đi lặp lại mấy lần đoạn thơ ɖâʍ không nhớ đã từng nghe lúc nào. Không kiềm chế được, hắn đi về phía trước vài bước, nhìn càng rõ thêm chút.
Chính là chỗ này ư? Hắn đã từng thấy Trần Vũ Hàng đem vật dưới háng của mình bỏ vào đây, cũng từng mấy lần nghe thấy cô cùng người đàn ông khác làm tình. Đặc biệt là gần đây, cơ bản mỗi ngày đều là diễn đông cung sống trắng đêm, cho dù Thẩm Vạn Cẩm có dùng nút bịt tai bịt kín cũng vẫn có thể nghe được đôi chút.
Nhưng âm thanh đó, những hình ảnh đó, giống như hoa anh túc tràn đầy dụ hoặc, đánh sâu vào trái tim hắn. Mỗi khi dao động lúc nửa đêm, hắn chỉ có thể lấy tiền trong ví ra, đếm đi đếm lại, lấy điều đấy làm áp lực để tự khắc chế mình.
Dây cung trong đầu tựa hồ đứt phựt, Thẩm Vạn Cẩm bất giác vươn tay ra, cách vị trí ấy một xăng ti mét, dọc theo cẳng chân cô gái hướng lên trêи, không giống như vẻ độc miệng ngày thường, lúc này đây ánh mắt hắn thật phức tạp.
Cố Viện có thể cảm giác rõ ràng được tay người đàn ông đang ở ngay phía trêи thân thể cô, không chạm vào, lại có thể cảm giác được hơi thở ấm áp, lông tơ nhỏ toàn thân đều đồng loạt dựng đứng cả lên, theo sự chuyển động của người đàn ông mà hơi lay động.
Đó là một cảm giác thật thần kỳ, thân thể bắt đầu ngứa ngáy hư không, bắt đầu khát vọng được thật sự vuốt ve một chút, tốt nhất là mạnh mẽ xoa nắn một phen.
Bản edit này được đăng duy nhất tại w pat Vivi_V1989 và wordpress vivisac. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.
Đang lúc cái tay kia chạm vào bên trêи hoa huyệt no đủ, Cố Viện rốt cuộc nhịn không được nữa, phần eo dùng sức hất lên một cái, đưa toàn bộ âm hộ đầy đặn của cô gái vào trong tay người đàn ông.
Cặp mắt yêu mị diễm lệ cũng mở ra, mang theo vẻ xuân tình nhìn người đàn ông, khóe môi tràn ra mị hoặc mời mọc: "Muốn không?"
Bên trong chiếc xe cao cấp, một nam một nữ giằng co trong tư thế ɖâʍ đãng. Trong không khí có thể ngửi được hương thơm ngọt ngào của ɖâʍ thủy, tạo nên sự hấp dẫn lộn xộn khó gọi tên giữa hai người.
Cố Viện vốn tưởng rằng đã nắm chắc, lại không ngờ ngay sau đó, một dòng chất lỏng màu đỏ chảy ra từ mũi người đàn ông.
Thẩm Vạn Cẩm, chảy máu mũi!
Quả nhiên là kϊƈɦ thích quá mức rồi sao? Khóe miệng Cố Viện hiện lên ý cười, còn chưa mở miệng trêu chọc, người đàn ông trong nháy mắt bừng tỉnh, nhanh chóng thu hồi bàn tay đang vỗ lên nơi riêng tư của cô, gần như chật vật vọt vào trong nhà vệ sinh, chỉ để lại một câu trong không khí: "Đừng có nói chuyện nghiệp vụ với tôi, không có tiền!"
—————————————————
Vivi:
trong phiên ngoại tác giả vốn muốn viết về anh Thẩm và anh trai của Trần Vũ Hàng, nhưng cuối cùng chỉ có của anh Thẩm thôi. Lý do à? Vì lười!!! Tác giả nói vậy đấy
Ta bó tay với bả luônnn.
À đọc hết chương nhớ nhấn ️
nhaaaa!