“Dược Thiên ca ca có thể tư vấn giúp ta nên chọn tu luyện công pháp nào không?” Nhìn trên trăm bản công pháp đều là huyền giai cao cấp, Dược Linh nhất thời hồ đồ, không biết chọn bản nào cho thích hợp.
“Muội thuộc tính gì?”
“Là Hoả, Mộc, Thổ!”
“Đây là “Ngũ hành Luân Ly Hoả quyết”. Rất thích hợp với muội. Tuy rằng chỉ có 4 tầng đầu nhưng ta nghe nói công pháp này có đủ 9 tầng tu luyện tới đấu thánh. Đồng thời đây là một bản song trọng công pháp, vừa hấp thu hoả nguyên tu luyện, vừa là vũ kỹ cao thâm. Phần lớn tộc nhân đều tu luyện pháp quyết này. Đồng thời muội có thể phối hợp công pháp ta hướng dẫn luyện thể lúc trước, hiệu quả sẽ to lớn hơn nhiều.”
“Nhưng đây không phải chỉ đủ ngũ hành chi thể mới có thể hoàn mỹ tu luyện sao? Muội thiếu hành thuỷ và hành kim.”
“Không vấn đề gì. Phương pháp luyện thể của ta có thể bù đắp được 2 thuộc tính muội thiếu khuyết. Ta cũng từng luyện thử bản pháp quyết này, không thành vấn đề!”
“Được, muội tin Thiên ca ca! Đa tạ Thiên ca ca!” Nói xong, cô bé nhẹ nhàng hôn má Dược thiên một cái, sau đó xấu hổ chạy đi.
Vuốt vuốt má. Dược Thiên lắc lắc đầu cười.
Hắn cũng không vội vã đi ra. Lần này vào đây hắn chủ yếu tìm một vài pháp quyết thôn nạp thiên địa linh khí một cách mau chóng. Bởi hắn cũng không hài lòng với tốc độ tu luyện hiện nay của mình. Theo hắn dự tính, căn cứ theo tốc độ này, hắn ít nhất 10 năm nữa mới đạt cảnh giới trước kia. Tuy rằng khi ấy hắn mới 16 tuổi đã là đấu hoàng nhìn như cao nhưng thật ra là rất chậm. Thế giới này thiên địa nguyên khí dày đặc gấp 10 lần thế giới trước. Do đó, tốc độ như thế rất chậm. Hắn phải cải tiến công pháp của mình.
Vì thế, hắn chậm rãi xem giới thiệu từng quyển từng quyển công pháp từ hoàng giai hạ phẩm đến huyền giai thượng phẩm.
Hắn tìm được 4 bản pháp quyết:
Hoàng giai hạ phẩm: côn bằng quyết (bản thiếu) tu luyện công pháp bằng thôn phệ (ăn) tất cả vật chất mang năng lượng thuỷ thuộc tính từ đó chuyển hoá thành đấu khí cho cơ thể. Do không có phần tinh luyện đấu khí nên rơi xuống hoàng cấp hạ phẩm. Yêu cầu: ngũ hành thể chất.
Huyền giai trung phẩm: Mộc thần quyết (bản thiếu) hấp thu mộc tinh hoa từ thực vật, luyện hoá thành năng lượng cho cơ thể hấp thu. Yêu cầu: thuần mộc thể chất.
Huyền gia thượng phẩm: thôn thiên pháp quyết: hấp thu nhật nguyệt tinh hoa luyện hoá thành đấu khí cho cơ thể. Yêu cầu: ngũ hành thể chất.
Huyền giai thượng phẩm: phệ hoả quyết: hấp thu năng lượng từ các loại hoả chủng khác nhau từ đó lớn mạnh đấu khí cơ thể. Yêu cầu hoả mộc thể chất.
Đây là những pháp quyết mà Trần Thiên cảm thấy phù hợp nhất với mình hiện nay. Thần thông thiên nhãn của hắn đã định hình và dần mở ra những kĩ năng mới. Trong đó, kĩ năng tước đoạt có nguyên lý gần giống với những pháp quyết trên. Do đó, hắn muốn hoàn thiện và biến kĩ năng này thành pháp quyết độc môn của hắn.
Kĩ năng tước đoạt ban đầu là chạm trực tiếp vào đối thủ có năng lượng yếu hơn bản thân hoặc đã bị giết chết hấp thu năng lượng cho cơ thể sử dụng. Qua quá trình tinh luyện, cơ thể có thể sử dụng ít nhất một phần mười năng lượng còn lại của đối thủ.
Còn bản thân hắn ở thế giới trước tu luyện cũng là hấp thu năng lượng tự nhiên, đồng hoá và cho cơ thể sử dụng thông qua ngũ tâm.
Bốn bản công pháp hắn thấy đều là tàn thiên nhưng nội hàm rất sâu, câu chữ khá tối nghĩa. Do đó, hắn dự đoán những bản full đều tối thiểu là thiên giai. Chính vì vậy, hắn dự định mượn bốn bản pháp quyết này để hoàn chỉnh công pháp của hắn.
Tại sao hắn muốn vậy. Theo địa vị của hắn, tu luyện đến trình độ nhất định thì thiên giai công pháp ở dược tộc rất dễ dàng đến tay hắn mà thôi.
Trên thực tế, hắn vào đấu khí đại lục, thông qua hệ thống cung cấp tình báo, tất cả công pháp đều không thể giúp đột phá đấu đế. Mà đấu đế mới có chưởng khống thiên địa này, mới thu được đại lượng bản nguyên cho bản thân và hệ thống thăng cấp. Chỉ trừ Tiêu Viêm thu được bản công pháp tiến hoá Phần Quyết. Bản chất công pháp này là thôn phệ dị hoả, hay nói cách khác cũng là thôn phệ bản nguyên nhưng chỉ mang hoả nguyên tố mà thôi. Đối với Trần Thiên không đủ. Hắn không có tự tin tiêu diệt thế giới chi tử, có quá nhiều biến số. Giống như thế giới trước, Naruto và Sasuke từ Siêu ảnh nhảy vọt lên thần cấp đỉnh phong không tốn chút sức lực, còn Tiêu Viêm ở thế giới này từ đấu thánh 7 sao nhảy vọt lên đấu đế cũng không tốn chút sức lực.
Chính vì thế, hắn phải sáng tạo ra cho được con đường tu luyện của mình. Mà hắn chắc chắn rằng thần thông sẽ trở lại nếu hắn tu luyện đến đấu hoàng hoặc đấu tông. Lúc ấy, công pháp hắn sáng tạo ra sẽ phát huy ra uy lực mạnh nhất.
Sau khi ra đại điện, hắn đưa lên bốn bản pháp quyết cho trưởng lão trông coi công pháp điện để đăng ký bản sao và mượn về tu luyện.
Mỗi bản pháp quyết đều gợi lên cho Trần Thiên dẫn dắt cực lớn. Côn bằng quyết thông qua nhâm mạch hấp thu năng lượng từ miệng theo con đường Âm kinh chi hải rót vào đan điền. Tuy nhiên bản pháp quyết này thiếu phương pháp luyện hoá năng lượng nên hiệu suất cực kì thấp kém. Mộc thần quyết thông qua tinh thần và cảm quan thiết lập liên hệ với thực vật từ đó hấp thu lấy tinh khí của thực vật thông qua huyệt Bách hội, nhân trung và các huyệt vị trên các đầu ngón tay dẫn dắt vào đan điền từ đó vận chuyển 36 chu thiên để tinh thuần hoá năng lượng. Thôn thiên pháp quyết và phệ hoả quyết còn bá đạo hơn. Sử dụng 365 huyệt vị trên toàn cơ thể mở ra 365 tiểu đan điền, hấp thu tinh hoa năng lượng mặt trời, mặt trăng, thú hoả, thiên hoả, địa hoả vào các tiểu đan điền không ngừng rèn luyện tinh thuần sau đó theo các đường kinh mạch vận chuyển theo nhân đốc nhị mạch bồi dưỡng cơ thể và hợp với năng lượng tự thân từ đó lớn mạnh đấu khí.
Mỗi phương pháp đều có ưu điểm hạn chế riêng, Trần Thiên phải thôi diễn từng phương pháp sau đó tổng hợp lại thành một bản hoàn chỉnh.
Nửa năm sau, Trần Thiên vẫn không ngừng thôi diễn và luyện tập thử, hầu như tiến triển rất nhỏ. Bây giờ khung pháp quyết nếu xét về cấp độ tương đương địa giai hạ phẩm. Bí quá, Trần Thiên bèn nhờ hệ thống.
“Hệ thống, có biện pháp nào giúp ta thôi diễn pháp quyết này không?”
“Báo cáo kí chủ, có hai biện pháp. Một là hệ thống tự tiêu hao năng lượng bổn nguyên để thăng cấp công pháp. Hai là kí chủ sử dụng bổn nguyên của mình tăng cường trí tuệ và ngộ tính tức thời để tự thôi diễn công pháp.”
“Biện pháp nào hiệu quả hơn!” Trần Thiên băn khoăn hỏi.
“Hệ thống thôi diễn công pháp tiêu hao năng lượng bản nguyên bằng với sáng tạo công pháp, tương đương với hư không tạo vật tức ngang bằng giá trị công pháp. Ký chủ tự thôi diễn công pháp tiêu hao bản nguyên theo giờ. Cứ mỗi giờ tiêu hao 1 điểm năng lượng bản nguyên thế giới thật. Nói cách khác, kí chủ có 10 giờ để tiêu hao. Thôi diễn được bao nhiêu là tuỳ theo kinh nghiệm, ngộ tính và vận khí của ký chủ. Và xin hữu nghị thông báo, hệ thống hiện giờ có 70 điểm bản nguyên, nói cách khác, hệ thống chỉ có thể thôi diễn ra hoàng cấp trung phẩm công pháp.”
“Được, sử dụng bản nguyên tăng ngộ tính!”
Trần Thiên bỗng thấy đầu óc minh mẫn hẳn lên, từng đường kinh mạch từng lộ tuyến vận công đều hiện lên rõ ràng. Hắn không ngừng cắt tỉa, không ngừng phối hợp các huyệt vị, không ngừng thôi diễn, thử nghiệm. Cơ thể hắn hiện như một máy vi tính đang dò quét virus và tối ưu hoá hệ thống.
Một giờ đi qua, hắn đã hoàn thiện khung pháp quyết.
Hai giờ đi qua, hắn thôi diễn ra tầng 1 pháp quyết.
Năm giờ đi qua, hắn thôi diễn ra tầng 2 pháp quyết.
Mười giờ đi qua, hắn hợp 2 tầng pháp quyết thành một tầng đồng thời hoá pháp quyết thành pháp vũ công pháp. Tức là công pháp là vũ kỹ, vũ kỹ là công pháp. Lúc thi triển vũ kỹ cũng là lúc tu luyện công pháp và ngược lại. Công pháp càng tinh thâm thì vũ kĩ càng tinh thâm.
Kết thúc quá trình, hao hết bản nguyên dự trữ, hắn cũng hoàn thiện pháp quyết của mình.
“Hệ thống, mở bảng giao diện cá nhân”
- Kí chủ: Trần Thiên (Dược Thiên)
- Thế giới: Đấu khí thế giới (đẳng cấp 11)
- Tuổi: 7
- Năng lượng: 3125 (Đại đấu sư ngũ tinh)
- Bổn nguyên điểm: 10
- Công pháp:??? (vô cấp)
- Kĩ năng: phân thân thuật, biến thân thuật, Rasengan, thể thuật lưu
- Thần thông: thiên nhãn (chưa mở ra)
- Đẳng cấp hệ thống: cấp 3 (năng lượng bổn nguyên 1180/1110)”
“Xem ra nửa năm nay cũng không phải là vô dụng, ngồi không cũng lên cấp. Rất tốt.”
“Hệ thống, đặt tên công pháp là “Thôn thiên Phệ địa quyết”!
Hệ thống phán định công pháp Trần Thiên là vô cấp bởi vì hắn đã sáng tạo ra một công pháp có khả năng tiến hoá theo sức mạnh của hắn. Công pháp này có thể thôn phệ mọi loại năng lượng, sau khi vào cơ thể, mỗi huyệt vị sẽ hoá thành một tiểu đan điền cùng đồng bộ tinh luyện năng lượng sau đó theo các tiểu kinh mạch cung cấp cho tế bào dự trữ. Huyệt vị nào tinh luyện nhanh hơn thì năng lượng ở các huyệt vị khác tràn về hỗ trợ tinh luyện. Nói cách khác, cơ thể đồng thời 365 tiểu đan điền đều không ngừng hấp thu tinh luyện năng lượng. Khi tế bào tràn đầy năng lượng thì năng lượng sẽ được tinh luyện trở lại dọc theo kinh mạch và tiếp tục dự trữ trong lục phủ ngũ tạng, cuối cùng mới tràn vào khí hải đan điền.
Quá trình nghe tuy rất dài dòng, nhưng năng lượng của hắn cực lớn và không ngừng tinh luyện tinh thuần. Nếu so đồng cảnh giới, năng lượng của hắn thậm chí gấp cả ngàn tên đồng cấp. Khi ấy, đừng nói là vượt cấp chiến đấu, mà vượt một hai đại cảnh giới đối với hắn cũng không thành vấn đề. Khuyết điểm duy nhất của pháp quyết này là tu luyện cực kỳ tốn hao năng lượng và cũng cực kỳ lâu dài. Tuy nhiên, cơ thể hắn thời thời khắc khắc hấp thu thiên địa nguyên khí, rèn luyện thể phách và rèn luyện đấu khí. Do đó, hắn tu luyện theo con đường toàn diện. Hắn thiếu khuyết phương diện tu luyện tinh thần mà thôi. Mà hắn không ngừng phân thân tu luyện tại các thế giới, tâm cảnh và tinh thần lực của hắn sẽ ngày càng tăng cường, thậm chí thể phách của hắn tăng trưởng có thể không theo kịp tinh thần của hắn.