Mục lục
Huyết Họa Tu Chân Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Sau khi ác ma chi huyết dung hợp cùng với huyết mạch tự thân thì những người dân bên trong hắc nham thành cũng không còn cảm thấy thống khổ nữa mà thay vào đó là một loại kích động không nói nên lời, bọn hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh từ sâu bên trong cốt tủy lan tràn ra toàn thân.

Luồng sức mạnh kia cũng không có cuồng bạo mà rất ôn hòa, nó đi tới đâu liền tẩm bổ thân thể của bọn họ tới đó, ở trong thành có không thiếu người già yếu một chân đã bước vào quan tài nhưng lúc bọn họ lại lão hóa ngược.

Vốn là một đầu tóc hoa râm nay cũng đã trở nên đen nhánh, làn da nhăn nheo kèm theo nhưng vết ban màu đen giống như một cái ruộng nứt khô hạn lúc này cũng trở nên căng mịn sáng bóng đầy sức sống, ánh mắt vốn vẫn đục nay cũng là sáng ngời hữu thần.

Lấy được tân sinh bọn hắn thật vui, niềm vui không để đâu cho hết, có người còn mừng đến phát khóc. không chỉ bọn họ khóc mà con cái của bọn họ cũng khóc, ai lại không muốn người thân của mình sống lâu hơn vài năm để tận chữ hiếu, nhưng mệnh trời đã định liền khó thay đổi bọn họ cũng không thể làm gì khác hơn là nuốt nước mắt vào trong mà sống tiếp.

Nhưng hôm nay bọn họ gia nhập ác ma điện, chiếm được cơ duyên có lại một lần nữa lấy được tân sinh, bắt đầu một cuộc sống mới, bọn hắn mang ơn ác ma điện, mang ơn xuân đức.

Phát ra từ nội tâm cảm kích, lúc này vạn chúng hướng về phía xuân đức quỳ lễ.

“cảm ơn đấng tối cao đã ban cho con sức mạnh, xin đấng tối cao hãy nhận của con một lạy.”

Xuân đức lúc này đứng tên tế đàn giống như một vị thần linh cao cao tại thượng quan sát chúng sinh, sau khi chứng kiến mọi người đã thành tâm quỳ lạy ba lần thì hắn ôn hòa nói:

“đứng dậy đi.”

Lời hắn vừa ra mọi người không tự chủ mà làm theo, không chỉ có người dân bên trong hắc nham thành mà còn có cả thuộc hạ của xuân đức, bọn hắn lúc này cũng không tự chủ mà đứng dậy.

Có điều sau khi đứng dậy cũng không ai nói chuyện này nguyên một đám thần sắc cung kính đứng nơi đó chờ đợi những gì tiếp theo xuân đức nói.

Quả nhiên ngay sau khi tất cả mọi người đều đã đứng dậy thì xuân đức tiếp tục nói:


“tiếp sau đây chúng ta còn có một nghi thức nữa, ở nghi thức tiếp theo nếu như mọi người đủ thành tâm sẽ nhận được một chúc phúc thiêng liêng, chúc phúc kia có thể khiến cho mọi người trở nên mạnh mẽ hơn hay thông minh hơn. nên nhớ chỉ cần thành tâm. bây giờ nghi thức bắt đầu ta sẽ là người bắt đầu nghi thức.”

Nhìn xuống phía dưới xuân đức cao giọng nói:

“từ khi khai thiên tích địa vạn vật diễn sinh chúng ta cùng một nguồn cội.”

Sau khi hắn nói xong lời này thì người phía dưới đáp:

“chung linh hồn và chung thế giới.”

Xuân đức tiếp tục nói:

“cho tới khi nhục thân hủy diệt linh hồn tiêu tán…”

Mọi người đáp:

“chúng ta mãi là nhất thể, vĩnh viễn không rời xa.”

Sau khi mọi người nói xong thì từ trong cơ thể của xuân đức cùng tất cả mọi người nơi đây đều tách ra một đoàn phần hồn, hàng vạn đoàn phân hồn bay lên tụ cùng một chỗ hình thành nên một bức họa đồ, họa đồ to lớn che phủ cả bầu trời, từ bên trong họa đồ phát ra ánh sáng màu xanh huyền ảo. đột nhiên…

“phừng!”

Bức họa đồ kia bỗng nhiên bốc cháy sau một cái hô hấp liền tiêu tán giữa không trung, cùng lúc đó tất cả mọi người đồng thời cảm thấy một loại liên hệ thân thiết với nhau.

Đột nhiên một chuyện ngoài ý muốn phát sinh, ngay khi họa đồ vừa tan biến thì một cột sáng màu xanh lam thô to từ bên trong đám người phía dưới phóng lên trên cao. ánh sáng từ cột sáng kia chiếu rọi toàn thành khiến cả hắc nham thành trở nên đầy huyền bí.

Xuân đức ở phía trên lúc này cũng bị dị tượng thu hút, có điều hắn còn chưa kịp xem xét là có vấn đề gì xảy ra thì liên tiếp có thông báo vang lên trong đầu hắn.

“nhận được tín ngưỡng lực lượng, tín ngưỡng lực lượng gia thân thành tựu kim thân.”

“ xuất hiện ác ma tinh anh thủ hộ, ác ma thủ hộ tinh anh là hy hữu loại trong một vạn ác ma thủ hộ khó có thể xuất hiện một người, ác ma tinh anh thủ hộ có thể nhận được truyền thừa sức mạnh từ ác ma chi huyết gấp nhiều lần ác ma hộ vệ thông thường.”

Nhận được cái thông báo này thì xuân đức có phần kinh ngạc, không ngờ trong số những người phía dưới kia vậy mà xuất hiện tinh anh thủ vệ.

…..

Ở phía bên dưới.

Mọi người nhìn thấy phía bên trong cột sáng kia là một đứa bé trai tuổi tác không lớn lắm thì đều hiện lên vẻ ước ao cùng hâm mộ. còn có một chút ghen ghét trong đó, ghen ghét là bản năng của con người rồi, người khác có được mà mình không có được sinh ra ghen ghét cũng là điều bình thường mà thôi.

Có người không khỏi cảm thán nói:

“đây hẳn là chúc phúc thiêng liêng sau nghi lễ mà điện chủ nói tới. đứa bé này thật có phúc.”

Một người khác cũng gật đầu nói:

“ta có thể cảm nhận được sức mạnh đang gia tăng mãnh liệt trong người đứa bé này. không hổ là chúc phúc thần thánh vậy mà có thể để cho một đứa bé không có căn cơ tu luyện nhận được lực lượng dạng này.”


Có người lại thản nhiên mỉm cười nói:

“đây là số mệnh cũng là cơ duyên của nó, mọi người cũng nên chúc phúc cho nó, tương lai không xa đứa bé này sẽ là một trong những tân tú của ác ma điện chúng ta.”

Những người khác nghe vậy thì đồng tình, nguyên một đám lúc này hướng về đứa bé kia chúc phúc.

Ở trên đài cao xuân đức thấy vậy thì vẩy một tên thuộc hạ thân tín tới bên cạnh sau đó căn dặn người kia nên làm nhưng gì những gì. sau khi căn dặn xong thì xuân đức cũng liền rời đi, dù sao tế điển cũng đã hoàn tất nơi này cũng đã không còn việc của hắn.

Tên thuộc hạ được xuân đức phân phó đi làm việc lúc này lại gọi đến các trợ thủ đắc lực của mình phân phó xuống. những tên thủ hạ kia sau khi nghe xong lại đi gọi những người khác tới sau đó đi giải quyết những việc được giao.

Làm xong mấy việc này thì tên thuộc hạ lúc trước nhanh chân đi tới bên cạnh đứa bé nhận được chúc phúc thần thành những tín đồ của ác ma điện nhìn thấy hắn đi tới thì tự động lùi sang hai bên nhường đường cho hắn đi.

Tên thuộc hạ kia của xuân đức người cũng giống như tên, hắn lên lâm khôn làm người cũng rất khôn khéo, đối với đám tín đồ hắn cũng không có làm cái bộ dạng cao cao tại thượng mà là một bộ hòa ái dễ gần. mọi người thấy vậy thì lập tức sinh ra thiện cảm gấp mười lần.

Mẹ của đứa bé kia vốn không dám tiến lên cùng lâm khôn nói chuyện nhưng thấy hắn hòa ái dễ gần như vậy thì đánh bạo tiến lên hỏi:

“thưa đại nhân, con trai của ta…”

Nàng còn chưa nói hết thì lâm khôn đã cười nói an ủi:

“không cần lo lắng, đây là phúc mà không phải họa, không những là phúc mà là đại phúc.”

Lâm khôn vừa dứt lời thì cột sáng từ trên người cậu bé kia cũng biến mất, đứa bé trai kia cũng một lần nữa tỉnh lại, có điều khi nó vừa tỉnh lại nhìn thấy mọi người đang vậy xung quanh dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn nó thì nó vội chạy tới bên mẫu thân của nó sau đó ló đầu ra nói:

"ta cũng chỉ hơi tham ăn một chút, không chịu tu luyện thôi, hơi mập thôi cũng không có gây tội lỗi gì cả, mọi người không cần ăn hiếp ta , mụ mụ của ta rất lợi hại đó.”

Mọi người nghe vậy thì đều là mỉm cười, trẻ con ngây thơ bọn họ thực thích, bọn họ có thể từ trên người đứa bé này nhìn thấy mình trước kia. không chỉ có bọn họ mà lâm khôn đang ở gần đó cũng là như vậy.

Đúng lúc này có một tiểu cô nương xinh xắn nhỏ nhắn, mặc một bộ váy hồng vô cùng đáng yêu chạy qua bên này, chạy tới bên cạnh tiểu mập mạp kia nói:

“mập mạp, mập mạp ngươi không sao chứ? lúc nãy thấy người bất động làm người ta lo muốn chết, còn tưởng ngươi bị làm sao rồi. hóa ra ngươi còn chưa có chết.”

Tiểu mập mập có vẻ rất thích cô bé kia, nên khi thấy cô bé này nói lời quan tâm như vậy thì cười đến híp cả mắt, hắn lúc này tỏ vẻ đại anh hùng đại hào kiệt nói:

“ta làm sao có thể có chuyện gì được chứ, ta sau này còn phải bảo vệ tiểu nguyệt ngươi mà.”

Mọi người nhìn thấy bộ dạng của tiểu mập mạp lúc này đều không khỏi chớp chớp hai mắt, tên nhóc con béo ú này mới vừa nấp sau lưng mẹ nhưng hiện tại lại đứng ra hiên ngang lẫm liệt nói ra những lời mà chỉ có mấy tên mặt dày mới dám nói ra.

Thực ra đối với tiểu mập mạp cùng cô bé kia mọi người cũng không có lạ cái gì. tiểu mập mạp này tên lam ngân thảo , người chẳng giống tên, cái tên thanh nhã bao nhiêu thì thằng bé ngược lại bấy nhiêu, về phần cô bé dễ thương kia tên lam ngân nguyệt hai người là cùng chung gia tộc nhưng khác chi, lan ngân nguyệt là dòng chính còn tiểu mập mạp là chi thứ.

Do tiểu mập mạp này thường xuyên bị người khi dễ mỗi lần như vậy thì cô bé lam nguyệt kia sẽ đi ra giải cứu cầm kiếm rượt cái đám bắt nạt bạn tốt của nàng nên mọi người rất có ấn tượng.

Mẫu thân của lam ngân thảo thấy vậy thì trong lòng một mảnh vui sướng, nói thực nàng rất thích cô bé tiểu nguyệt kia có điều nàng biết đôi bên thân phận cách xa nhau tiến tới là không có kết quả nên nàng thường hay răn dạy con trai chính mình, có điều bây giờ thì khác rồi.

Nàng biết con trai chính mình tương lai sẽ là đại nhân vật, về sau có cùng với tiểu nguyệt cô bé dễ thương kia kết duyên cũng không ai dám ngăn cản hay có dị nghị gì.

Đúng lúc này lâm khôn đi tới bên cạnh hai đứa bé cười nói:


“thời gian sau này còn dài bây giờ thì theo ta đi gặp một người. mà phải rồi tiểu mập mạp ngươi tên gì?”

Tiểu mập mạp có chút nhút nhát nói:

“dạ, tên lam ngân thảo ạ.”

Lâm khôn cười trêu chọc nói:

“cái tên rất đẹp có điều người không được đẹp giống như tên.”

Nhìn thấy tiểu mập mạp này trong sâu đáy mắt hiện lên sự buồn bã thì lâm khôn nhéo má nó một cái cười nói:

“muốn không xấu nữa thì đi theo ta, về sau tiểu mập mạp ngươi không chỉ có điển trai mà thực lực còn vô cùng cao cường.”

Tiểu mập mạp nghe vậy thì trong mắt hiện lên vô số ngôi sao nhỏ, hắn hỏi:

“đại nhân nói thật sao? ta thật có thể trở nên đẹp trai hơn còn có thể trở nên mạnh mẽ hơn sao? đại nhân không có lừa ta đi, người lớn mà lừa trẻ con là xấu.”

Mọi người ở xung quanh nghe vậy thì trên trán toát mồ hôi lạnh, bọn hắn mặc dù không biết lâm khôn là ai nhưng có thể được điện chủ trực tiếp giao nhiệm vụ làm sao có thể là người thường.

Nhưng vào lúc mọi người lo lắng thì lâm khôn lại cười nói:

“thật, ai nói dối sẽ là tiểu cẩu.”

Lâm ngân thảo nghe vậy thì vui vẻ không thôi, có điều sau đó tiểu mập mạp này lại hỏi:

“có thể cho tiểu nguyệt đi cùng không đại nhân?”

Lâm khôn lần nữa bóp má hắn một cái nói:

“nhóc con lém lỉnh lắm, được rồi cái hai cùng đi.”

Tiểu mập mạp nghe vậy thì cười hì hì, lúc này kéo tay đi theo phía sau lưng lâm khôn, trước khi đi hắn còn không quên hôn tạm biệt mẫu thân hắn một cái.

Mọi người nhìn thấy ba người đi xa thì trên mặt đều xuất hiện vẻ tươi cười ấm áp.

(17.3.20)

Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK