• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tâm tình khẩn trương của Dương Quyển thoáng hoãn lại nhưng cậu vẫn không dám ngẩng đầu, chỉ thành thật trả lời: “Cậu nhận lầm người rồi…”
Hạ Lãng rũ mắt đánh giá trang phục cậu mặc thêm lần nữa.
Hai phút trước, Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt gửi tin nhắn trong nhóm bảo đã đến cửa nơi diễn ra triển lãm.

Giờ cậu ta đang xếp hàng mua vé vào trong.

Áo T shirt trắng in hoa và quần bò màu lam nhạt, người trước mặt cũng mặc y chang vậy.
Chỉ là lúc nãy Dương Quyển nói một câu dài Hạ Lãng mới nghe ra được giọng của hai người không giống nhau.
Hắn nhịn không được lại cụp mắt nhìn quét một lượt.
Chàng trai trước mặt cao tầm đến giữa cằm hắn.

Đối phương đội mũ và đeo khẩu trang, từ đầu đến cuối vẫn luôn cúi đầu, ngay cả mặt cậu Hạ Lãng cũng chưa thấy rõ.
Hạ Lãng buông tay ra, bảo: “Xin lỗi…”
Dương Quyển không hé miệng nhưng cũng không rời đi ngay.
Đúng lúc này có một chàng trai cũng mặc một chiếc T shirt in hoa và quần bò màu lam nhạt chạy tới.

Cậu ta hết nhìn Dương Quyển rồi lại nhìn Hạ Lãng, sau đó miệng lộ ra răng trắng hỏi: “Có phải anh Lãng không?!”
Người này nhìn thế nào cũng phải cao đến hơn một mét tám, cắt quả đầu húi cua nhanh gọn tiện lợi.

Xưng hô “em gái Ngọt” kia dù thế nào cũng không nói ra khỏi miệng được.

Hạ Lãng trầm mặc hai giây rồi nghi ngờ hỏi: “Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt?”
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt nhếch miệng cười khúc khích: “Là em!” Nói xong, cậu ta quay đầu nhìn về phía Dương Quyển: “Em trai này là?”
Trái lại cũng không thể trách Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt gọi Dương Quyển là em trai.

Cậu đứng giữa hai người này đã chẳng cao, cánh tay lộ ra cũng trắng trắng gầy gầy, nhìn y chang một học sinh cấp ba tính cách hướng nội.
“Không quen biết…” Hạ Lãng cắm tay vào túi quần, đá đá cằm chỉ hướng Dương Quyển.

“Vừa nãy anh nhầm cậu ấy thành cậu”.
Thật ra Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt là người cực kỳ thân thiện mới gặp đã như rất thân.

Cậu ta nghe vậy thì mở miệng hỏi: “Em trai à, một mình em đến xem triển lãm Game Anime sao? Em là người địa phương hay là người nơi khác tới vậy?”
Dương Quyển bị hai tiếng “em trai” làm da mặt nóng lên nhưng cũng không sửa lời đối phương: “Người địa phương…”
“Tới đây một mình hả?” Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt truy hỏi.
Dương Quyển đáp: “Phải…”
“Nếu không thì em đi theo bọn anh đi?” Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt quay lại hỏi ý kiến của Hạ Lãng.

“Anh Lãng, anh thấy vậy có được không?”
Hạ Lãng không có ý kiến gì: “Được…”
Lời cự tuyệt đã trượt tới mép nhưng chợt nhìn thấy đường xương hàm cong cong xinh đẹp của Hạ Lãng Dương Quyển lại không nhịn nổi nuốt lời xuống bụng.

Từ lúc nhận ra đối phương đến giờ cậu thậm chí chưa hề có cơ hội nhìn thấy mặt Hạ Lãng.
Cứ như vậy, chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào mà Dương Quyển bị dẫn đến chỗ tụ tập của bọn họ.
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt xếp hàng ở vị trí rất cao.

Dương Quyển đi với hai người họ lên trên xếp hàng.


Lúc cả hai nói chuyện Dương Quyển chỉ biết im lặng đứng bên cạnh nghe.
“Anh Dạ chưa tới hả anh?” Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt hỏi.
“Cậu ta bảo mình sẽ tới trễ một chút”.

Hạ Lãng lời ít ý nhiều.
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt cúi đầu gõ bùm bùm trên điện thoại di động.
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Tớ gặp được anh Lãng rồi!
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Anh Lãng đẹp trai lắm luôn! Còn đẹp trai hơn hot boy trường tớ nữa kìa!
Bên dưới tất cả mọi người đều kêu gào đòi Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt mau chụp một bức ảnh Hạ Lãng.
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt thấy thế thì giơ điện thoại trên tay lên hỏi Hạ Lãng: “Anh Lãng, bọn họ muốn xem ảnh của anh”.
“Muốn nhìn thì bảo bọn họ đến tận nơi mà nhìn”.

Hạ Lãng nói bằng giọng điệu lười biếng.
“Ghi âm xong rồi!” Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt gửi đoạn lời nói của Hạ Lãng lên nhóm chat.
Tiếng oán thán kêu r3n tràn ngập cả nhóm.
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt đưa điện thoại tới trước mặt Hạ Lãng, nhấn ghi âm luôn giúp hắn: “Anh Lãng, bọn họ không tin kìa, anh nói với bọn họ đi”.
“Không có ảnh đâu, đừng mơ nữa”.

Không biết nghĩ đến cái gì mà hắn lại khẽ cười một cái: “Ảnh cúa tôi chỉ cho vợ tôi xem thôi”.
Dương Quyển đứng bên cạnh đỏ bừng hai lỗ tai.
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt thoáng nhìn thấy sự thay đổi của cậu thì không khỏi ngẩn người: “Em trai ơi, thời tiết kiểu này đội mũ và khẩu trang kín quá dễ say nắng lắm.

Em có muốn bỏ khẩu trang ra không?”
Dương Quyển lắc lắc đầu, trốn sau khẩu trang trầm giọng đáp: “Chống nắng…”
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt nhìn màu da của cậu không biết làm thế nào, cuối cùng cậu ta lấy một cái quạt nhỏ màu hồng nhạt trong túi xách ra đưa cho Dương Quyển.
Dương Quyển nhận lấy và nói cảm ơn, cậu cầm quạt nhỏ hướng về phía cổ và cổ áo mình.
Hạ Lãng liếc nhìn quạt cầm tay trong tay Dương Quyển mở miệng hỏi: “Có còn không? Cho anh một cái…”
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt nói: “Em chỉ mang có một cái thôi”.
Hạ Lãng cũng không quá để ý, hắn nhìn về phía Dương Quyển đang che mặt kín mít, nói bằng giọng nhàn nhạt: “Đưa tôi…”
Còn chưa dứt lời Dương Quyển đã luống cuống giơ tay lên quay đầu quạt nhỏ thổi gió về phía gương mặt hắn.
Làn gió mát lạnh thổi qua mặt, Hạ Lãng bị bất ngờ đến quên cả đưa tay ra nhận lấy.
Dương Quyển hơi ngẩng đầu, dáng vẻ ngoan ngoãn ít lời đưa quạt nhỏ cho hắn.
Hạ Lãng rũ mắt nhìn cậu, không biết tại sao hắn lại nhớ đến Dương Mao Quyển.
Hạ Lãng không muốn bắt nạt một bạn nhỏ mới học cấp ba bé hơn mình nên đưa tay đẩy cái quạt lại cho cậu: “Tự quạt cho mình đi, tôi đi mua chai nước”.
Dương Quyển không hề nghĩ ngợi đã lấy chai nước của mình ra ngại ngùng nói: “Tôi, tôi vừa mới mua xong, chưa uống đâu”.
Hạ Lãng hơi kinh ngạc: “Cậu giữ lại uống đi”.
“Không cần…” Dương Quyển hé miệng bổ sung: “Sáng sớm lúc mới tới tôi đã uống rồi”.
Vẻ kinh ngạc trên mặt Hạ Lãng càng rõ rệt hơn, hắn duỗi tay cố ý nắm lấy thân chai nước: “Cho tôi thật hả?”
Dương Quyển không lên tiếng, cái tay cầm chai nước lập tức buông lỏng.
Hạ Lãng cầm chai nước trên tay mà lòng khó có thể tin nổi.

Hắn nói giỡn: “Sao ngoan thế, không phải cậu biết tôi chứ?”
Dương Quyển sốt sắng lắc đầu.
Hạ Lãng không nhận ra sự chuyển biến trên khuôn mặt cậu nên không nghi ngờ gì.

Hắn nghĩ chắc là cậu còn để trong lòng chuyện được mình kéo một cái giúp đỡ nên muốn cảm ơn.

Vậy nên Hạ Lãng cũng không khách khí nữa, mở nắp chai ra ngửa đầu uống nước.

Lúc hắn uống nước cần cổ duỗi một cách thon dài, trái cổ nhô ra lăn lăn theo động tác nuốt của hắn.

Từ trong ra ngoài Hạ Lãng đều lộ ra mấy phần gợi cảm.
Con ngươi giấu dưới vành mũ của Dương Quyển mở to, cậu không tự chủ được mà nhìn theo yết hầu hắn.

Hai má dưới lớp khẩu trang cũng từ từ đỏ lên.
Suy nghĩ lại từ từ bay xa, lần thứ hai trong đầu Dương Quyển nhớ lại khi Hạ Lãng nắm lấy cổ tay cậu, lúc cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng từ trong lòng bàn tay đối phương, cả thời điểm trước đó khi Hạ Lãng kéo cậu từ phía sau làm cả người cậu quay lại đâm vào lồ ng ngực đối phương nữa.

Nhớ cảm giác bị hương vị của đối phương bao bọc khắp người.
Ánh mắt bàng hoàng trống rỗng của Dương Quyển dừng ở giữa không trung, cậu kinh ngạc đến ngơ ngẩn.
Mãi đến khi cánh tay Hạ Lãng lướt qua người cậu ném vỏ chai nước vào trong ngực Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt, bị hơi thở thuộc về đối phương cuốn theo hơi nóng mùa hè tập kích lần nữa Dương Quyển mới chợt hoàn hồn.

Theo bản năng cậu lùi về sau một bước.
Hạ Lãng không nghĩ đột nhiên cậu lại lùi lại nên cánh tay lúc rút về va phải đường viền chiếc mũ bóng chày.

Tác động làm vành mũ lệch sang một bên.
Dương Quyển ngẩng đầu theo bản năng, hai tay giữ lấy mũ.

Chưa kịp đội mũ lại tử tế thì đôi mắt đen nhánh của cậu đã đối diện ánh mắt hờ hững của Hạ Lãng.
Ánh mắt cậu khựng lại, hai tay đè mũ đột nhiên cứng đờ, cậu bối rối nhìn Hạ Lãng.
Gương mặt đối phương giống hệt như lúc nhìn qua video, mặt mày sắc nét, sống mũi cao thẳng, đường nét tuấn tú, thân hình cường tráng.
Trong nháy mắt, trong đầu Dương Quyển xẹt qua rất nhiều lời giải thích nhưng cuối cùng lại hóa thành nỗi bất lực và lo sợ không yên.

Mí mắt Dương Quyển run rẩy, cậu trầm mặc chờ đợi tùy đối phương xử lý.
Căn bản Hạ Lãng không nhìn kỹ cậu, hắn thu tầm mắt về sau đó chỉnh lại vành mũ giúp cậu: “Xin lỗi, tôi không nhìn thấy”.
Vành mũ lại che đi vệt sáng lay động trong đôi mắt, cũng che hết cảm xúc giấu trong mắt cậu, Dương Quyển sững sờ cứng đơ tại chỗ.
Hạ Lãng hoàn toàn không nhận ra cậu.
Dương Quyển không biết nên vui hay nên thất vọng, một luồng khí chặn ngang trong lồ ng ngực làm cổ họng cậu như mắc nghẹn rồi lại bất lực không thể làm gì.
Nhưng có một điều không thể phủ nhận đó là giờ trong lòng cậu đã có kết luận rồi.
Cậu thật sự rất thích Hạ Lãng.
Đúng là Hạ Lãng không hề nhận ra cậu.
Mỗi ngày hắn đều gặp rất nhiều người, mới chỉ gọi video với Dương Quyển có đúng một lần mà lúc đó cậu còn đang trang điểm và mặc đồ con gái.

Vậy nên giờ nhìn thấy đôi mắt dưới vành mũ kia của cậu đáy lòng hắn cũng chỉ có một cảm giác hơi hơi quen thuộc.
Sự quen thuộc đó nhạt đến nỗi chỉ lướt qua rồi bay mất nên Hạ Lãng cũng không để trong lòng.
Dương Quyển không đợi thêm nữa, dòng người xếp hàng đã sắp đến lượt bọn họ.

Lúc này cậu lựa chọn rời khỏi trước.
Từ cổng triển lãm đến ga tàu điện ngầm phải đi bộ khoảng mười phút, Dương Quyển cúi đầu bước nhanh quay đi.

Mãi đến tận khi đến trước thang máy cậu mới nhận ra được trong lòng bàn tay đã ướt mồ hôi.

Lúc này cậu cũng mới chợt thấy hóa ra trong tay mình vẫn đang siết chặt cái quạt nhỏ màu hồng nhạt.

Dương Quyển chớp mắt một cái, tạm thời không để ý đến chuyện của bản thân nữa mà vội quay đầu chạy hồng hộc dọc theo con đường hồi nãy về cổng nơi tổ chức triển lãm.


Cậu phải trả quạt lại cho Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt.
Nhưng hàng người trước cổng đã đi vào được thêm một đoạn dài rồi, có lẽ hai người kia đã mua vé vào cửa mất rồi.
Dương Quyển chần chừ đứng dưới ánh mặt trời nửa ngày mới ủ rũ cúi đầu rời khỏi.
Lương tâm thấp thỏm bất an, Dương Quyển không có cách nào lừa gạt người mình thích thêm nữa.

Sau khi trở về từ triển lãm Game Anime cậu quyết định muốn thú nhận sự thật với Hạ Lãng.
Bởi vì nếu thẳng thắn mọi chuyện chắc chắn sẽ liên lụy tới Trác Lan nên Dương Quyển đành đi tìm cậu ta trước.
Trác Lan đang sắp xếp tài liệu trong tiệm cà phê cạnh trường.

Lúc nghe Dương Quyển nói vậy thì tâm tình hơi phức tạp, cậu ta hỏi: “Cậu đã nghĩ kỹ chưa? Một khi chuyện giới tính này bại lộ thì hai chúng ta sẽ bị mắng rất thảm trên mạng đó”.
Dương Quyển nói: “Tớ nghĩ kỹ rồi…”
Trác Lan nhìn chăm chú vào khuôn mặt cậu, sau khi quan sát một lúc lâu cậu ta mới lộ ra vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa bất ngờ: “Cậu thích Lang Hành rồi sao?”
Mặc dù là câu hỏi nhưng giọng điệu là sự khẳng định.
Dương Quyển nghe vậy thì khuôn mặt chợt đỏ bừng.
Tuy rằng Trác Lan không nghe được câu trả lời nhưng nhìn dáng vẻ đó của cậu thì lòng cậu ta cũng tự có đáp án rồi.
Trác Lan thở dài: “Nếu như vậy thì cậu cứ công khai đi.

Giờ tớ cũng rất hiếm khi đăng nhập tài khoản chính, trừ cậu cũng không mấy ai biết Trác Nhất Ti là tài khoản phụ của Dương Liễu Ti Nhi”.
Dương Quyển chân thành cảm ơn: “Cảm ơn cậu…”
Vẻ mặt Trác Lan vừa xoắn xuýt vừa chứa mấy phần hổ thẹn: “Nói cho cùng ngay từ đầu là tại tớ kéo cậu vào cái vũng sâu này”.
Sau khi nói xong, thấy Dương Quyển trông có vẻ thấp thỏm bất an, Trác Lan không khỏi an ủi ngược lại cậu: “Chuyện đã như vậy không bằng nói ra sớm một chút cũng tốt.

Dù sao nếu không phá thì không xây được, dừng lại tổn thương đúng lúc nói không chừng còn có cơ hội tiếp tục đi tiếp”.
Nghe lời của Trác Lan Dương Quyển cũng dần dần bình tĩnh lại.
Mang theo lời an ủi của bạn cùng phòng, cuối cùng Dương Quyển cũng chờ được đến buổi tối.
Lịch trình đi chơi của mọi người xếp đến chiều, chừng bảy giờ tối Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt gửi một tấm ảnh chụp chung lên nhóm.

Người chơi nữ xinh đẹp tham gia buổi họp mặt offline không hề ít, gương mặt và chiều cao của Hạ Lãng đặt trong số người chơi nam lại cực kỳ nổi bật khiến người khác chú ý.
Vất vả lắm mới thấy được hình dáng chân thật nên các người chơi nữ trong nhóm hét chói tai.
Đứng cạnh Hạ Lãng là một cô gái có khuôn mặt tinh xảo như búp bê tây dương, có người chơi nam hỏi tên tài khoản của cô trong nhóm.
Núi xa hành: Em gái đứng hàng trước bên phải bang chủ là ai đó?
Chè khoai sọ: Là Ngủ ngủ đó.
Núi xa hành: Em gái Ngủ ngủ đẹp quá đi!
Hoa hồng của Hoàng Tử Bé: Ngủ ngủ người thì đẹp giọng thì hay!
Núi xa hành: Hỏi nhỏ một câu, có ai thấy bang chủ với Ngủ ngủ trông rất xứng đôi không?
Chè khoai sọ:? Anh Lãng có vợ rồi, ông hỏi vậy không hay lắm đâu?
Núi xa hành lập tức thu hồi câu nói kia, người chơi đang online cũng coi như không nhìn thấy.
Dương Quyển cũng thấy được câu nói kia, trong lòng cậu cũng đồng ý với lời của Núi xa hành.
Cậu cũng cảm thấy Hạ Lãng và Ngủ treo trăng trông rất xứng đôi.
Dương Quyển không nói lời nào mở từ điển ra học từ vựng.
Đến tám giờ tối Hạ Lãng mới về đến nhà.

Hắn gửi tin nhắn gọi cậu lên game và lên yy.

Dương Quyển thả từ điển xuống, đăng nhập vào trò chơi sau đó chờ đối phương trước cửa bang hội.
Có vẻ Hạ Lãng mới vừa về đến nhà, sau khi mở mic lên có thể nghe thấy tiếng xếp đồ sửa soạn phía bên hắn.
Dương Quyển làm công tác chuẩn bị trong lòng, sắp xếp câu chữ xem nên mở miệng như thế nào.
Người bên kia tai nghe cũng không biết dự định trong lòng cậu, giọng điệu vẫn thả lỏng thoải mái như ngày thường: “Vợ ơi, làm xong nhiệm vụ hằng ngày rồi đi đánh phụ bản nhé?”
Dương Quyển nói: “Tôi không đi đâu…”
Hạ Lãng không nhận ra sự khác thường của cậu: “Vậy thì đi ngắm cảnh?”
Dương Quyển vẫn nói không đi.
Lúc này Hạ Lãng mới khựng lại: “Tối nay bận lắm hả?”
“Không phải quá bận…” Dương Quyển nói bằng giọng lưỡng lự.
Hạ Lãng trầm mặc mất hai giây sau đó bất thình lình bật cười: “Tiểu Dương, không phải em đang ghen đó chứ?”

Dương Quyển đang có chuyện giấu trong lòng chợt bừng tỉnh hoàn hồn, cậu ngập ngừng hỏi: “Ghen gì chứ?”
“Chỗ đứng lúc chụp ảnh đó…” Càng nghĩ Hạ Lãng càng cảm thấy có thể mình đoán đúng rồi.

Hắn sung sướng: “Vợ đừng có hiểu lầm, chuyện này là ngoài ý muốn thôi”.

Hắn chủ động bảo đảm với cậu: “Lần sau nếu có chụp ảnh nhóm anh tuyệt đối sẽ không đứng cạnh bất cứ người con gái nào khác”.
Dương Quyển không yên lòng đáp: “Được nha…”
Hạ Lãng lấy vật cưỡi trong túi đồ ra, gửi lời mời cưỡi chung với cậu: “Đi thôi, đi làm nhiệm vụ hằng ngày”.
Dương Quyển không mở miệng.
Nếu như cậu đồng ý với đối phương thì phải đợi sau khi làm hằng ngày xong mới nói tiếp được.
Nhưng làm nhiệm vụ hằng ngày xong Hạ Lãng nhất định sẽ dẫn cậu đi đánh phụ bản hoặc làm những chuyện khác nữa.
Cậu sẽ mãi mãi không thể tìm được thời gian phù hợp để thẳng thắn với hắn.
Dương Quyển không muốn kéo dài rồi lại kéo dài thời gian thêm nữa.
Chỉ cần là chuyện cậu đã quyết định thì cậu đều muốn hoàn thành nó thật sớm.
Giống như Trác Lan đã từng nói, kỳ thật từ đáy lòng cậu vẫn luôn ôm ấp một hi vọng may mắn nhỏ bé.

Chỉ cần mình dừng lại sự thương tổn này đúng lúc có lẽ vẫn còn có cơ hội để Hạ Lãng tha thứ cho cậu.
Ôm ý niệm trong đầu như vậy, trong lòng Dương Quyển sinh ra một chút vội vã không nhịn nổi.
Dương Quyển căng thẳng, nhấn từ chối lời mời ngồi chung.

“Tôi có việc muốn nói với cậu”.
Tuy rằng cậu nói không lớn nhưng giọng nói lại lộ rõ vẻ kiên định.
Rõ ràng là Hạ Lãng cũng nhận ra điểm ấy, lòng hắn nao nao, nụ cười cũng thu lại.

Hắn hỏi: “Chuyện gì?”
“Thật ra tôi – “ Dương Quyển xiết chặt đầu ngón tay, cố gắng bình tĩnh mở miệng.
Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt vọt vào cửa bang hội.
【Gần】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Trong server mình lại có drama lớn kìa! Mọi người nhanh lên diễn đàn hóng chuyện đê!
【Gần】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Ồ? Anh Lãng và Quyển Quyển cũng ở đây sao?
Trong phút chốc giọng nói của Dương Quyển dừng lại.
【Gần】 Lang Hành: Drama gì?
Đầu óc Dương Quyển trống rỗng, tầm mắt rõ ràng rơi xuống khung trò chuyện của game nhưng đầu óc không cách nào tập chung được, cậu chọn đọc nội dung từ trong những chữ quen thuộc.
Trong thời gian ngắn lúc chờ đợi Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt trả lời trong đầu Dương Quyển đã xẹt qua vô số suy đoán có liên quan đến mình.
Chuyện giới tính của mình đã lộ rồi sao? Có người phát hiện ra trong tấm hình của cậu không phải là con gái sao? Cậu không kịp chủ động thẳng thắn với Hạ Lãng rồi sao?
Câu trả lời của Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt rốt cuộc cũng chậm rãi hiện lên.
【Gần】 Mối tình đầu chọn anh, anh rất ngọt: Trong server của bọn mình có một đôi tình nhân, không biết mọi người có biết không, tài khoản nữ vừa bị đào ra là nhân yêu*
*Nhân yêu: Nam chơi tài khoản nữ.
Tuy rằng trái tim vừa mới rời xuống của Dương Quyển đã trở về nhưng tâm trạng của cậu lại tụt xuống đáy vực.
Cậu mở kênh thế giới ra sau đó phát hiện, cậu cũng biết đôi tình nhân kia.

Chính là Muốn thử không và Thử thì thử vẫn thường hay xuất hiện trên kênh thế giới.
Diễn biến mới nhất hiện tại chính là quan hệ của hai người đã chấm dứt triệt để, Muốn thử không chặn đối phương đồng thời còn treo giải thưởng truy nã trên kênh thế giới.

Đối với chuyện bị đàn ông lừa dối tình cảm này nhà trai tỏ vẻ cực kỳ phẫn nộ.
Dương Quyển há miệng, lo sợ bất an hỏi Hạ Lãng: “Nếu như cậu là người đó, cậu cũng sẽ làm vậy sao?”
Hạ Lãng bất ngờ vì đột nhiên bị đưa ra một câu hỏi như thế này, hắn không hề để ý nhíu mày: “Muốn thử không làm như vậy đã xem như là rất nhân từ rồi.

Nếu như là anh…” Có lẽ Hạ Lãng đang thử đặt mình vào tình huống là bên bị lừa gạt, nhắn nhíu mày hai giây sau đó giọng điệu trở nên lạnh lùng thản nhiên: “Hậu quả mà người lừa dối anh phải chịu sẽ không chỉ là như thế này thôi đâu”.
Hạ Lãng nói: “Anh ghét nhất là người lừa dối anh những chuyện như thế này”.
Lòng Dương Quyển cứng lại, rất lâu sau cũng không có cách nào thốt nên lời.
“Đúng rồi…” Không nhận ra được sự bất thường của cậu, Hạ Lãng kéo đề tài về chuyện còn dang dở hồi nãy: “Em vừa định nói với anh chuyện gì vậy?
Tâm tư Dương Quyển trở nên hỗn loạn, con ngươi cũng rủ xuống.
“Ồ…” Cậu thấy mình đáp bằng giọng nhỏ xíu, “Không có gì…”Tác giả có lời muốn nói:
Hạ Lãng: Thẳng thắn sẽ được khoan hồng..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK