Chương 47: Tiểu Bạch tức giận
“Tiểu Bạch, mẹ rất ngoan ngoãn, không hề làm gì cả, thật thật!” Liên Hoa giải thích.
“Hừ, trẻ con ba tuổi mới có thể tin mẹ!” Miệng của Tiểu Bạch cong lên, “ Nhất định là có người đàn ông nào làm cái gì với mẹ, mùi vị trên người mẹ là của người khác! Ngay cả quần áo cũng đổi, mẹ, mẹ đừng làm con sợ, ai làm hư đồ của mẹ? Có phải là Mục Thần bại hoại không?
Tiểu Bạch nghĩ tới đây, quả thật phát điên, gào tới gào lui ở trên giường: “A a a! Con biết ngay mà, hắn là tên bại hoại! Tại sao con có thể giao mẹ cho hắn chứ, tạm thời cũng không được! Ở Mĩ, lúc ôm người phụ nữ khác cũng nhìn lén mẹ, huống chi bây giờ là ở một mình với mẹ! Ở sân bay, rõ ràng hắn muốn đi, nhìn thấy mẹ liền không nhúc nhích, liều chết ở lại, việc này đã xảy ra chuyện!”
“Tiểu Bạch!” Liên Hoa thấy con trai càng nói càng quá đáng, những từ ngữ kia không nên toát ra từ miệng của một đứa bé, cuối cùng cũng thét lên, “Chú mục không làm gì cả, một chút thiệt thòi cũng không có, con không cần suy nghĩ loạn lên nữa!”
“Mẹ, vậy mẹ phải bảo đảm với con, không động lòng với bất cứ kẻ nào, không được đối với người khác, càng không thích Mục Thần bại hoại!” Mắt to của Tiểu Bạch nhìn chằm chằm, ngay cả nháy mắt cũng không có.
Liên Hoa liên tục bảo đảm: “Được được, mẹ bảo đảm, chỉ có một người là Tiểu Bạch.”
“Như vậy con sẽ không tin, tất cả sách đều nói, phụ nữ đối với chuyệ tình cảm sẽ trở nên ng ngốc và quên hết không biết mình nên làm cái gì.!”
Bất đắc dĩ kéo đầu Tiểu Bạch lên gối xong, Liên Hoa vặn vặn khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai: “Sẽ không, mẹ có Tiểu Bạch là đủ rồi!”
“Nhưng. . . . . .”
Trong mắt Liên Hoa đã là vẻ mặt nghiêm túc: “Hả? Liên Tĩnh Bạch, con còn muốn nói gì nữa? Nhanh lên một chút rồi ngoan ngoãn đi ngủ!”
Tiểu Bạch gối đầu ở trên gối chu môi, khi mẹ nói đầy đủ tên của bé thì không có đường thương lượng. Gương mặt của bé biến thành hình bánh bao, giọng nói mềm mại giận giữ la lên: “Độc tài! Bạo chúa! Không nghe ý kiến của con, mẹ sẽ hối hận.!”
Liên Hoa tắt đèn, hôn nhẹ lên má hồng hào của con trai: “Tiểu Bạch đừng sợ, mẹ vĩnh viễn là của con, ngoan ngoãn ngủ đi!”
Cho đến khi nghe tiếng hít thở vững vàng của Tiểu Bạch, Liên Hoa mới nhẹ nhàng xoay người rời đi.
Cả đêm ngủ tốt, sáng sớm cô rời giường rửa mặt, vẻ mặt tinh thần sảng khoái, bữa sáng dì Ngô đã chuẩn bị tốt, hai mẹ con cùng nhau ăn sáng.
“Tiểu Bạch ngoan ngoãn ăn cơm, mẹ muốn đi công tác!” Tặng cho Tiểu Bạch nụ hôn gió, Liên Hoa cầm túi xách lên, chạy tới xe của Thịnh Thế Liên Hoa đón cô.
Tiểu Bạch ai oán nhìn bóng lưng của cô, đôi đũa trong tay nặng nề đâm trứng ốp la, tức giận hừ một tiếng, bé đẩy bữa ăn sáng xuống, chạy về phòng tiến hành kế hoạch của bé.
Chương 48: Bách Bảo trả thù
“Liên tổng, đây là bản báo cáo tài vụ của nửa năm nay, xin ngài xem qua.”
“Liên tổng, đây là bước đầu phương án thiết kế lọc trong veo đã nghĩ ra, xin ngài phê chuẩn.”
“Mười một giờ đại diện tổng giám đốc của Điền thiếu chuẩn bị bàn bạc hợp tác với ngài, ngài muốn gặp hắn sao?”
. . . . . .
Ở Thịnh Thế Liên Hoa, Liên Hoa loay hoay không ngừng nghỉ, ở công ty cùng Tổng giám, nhà thiết kế, chủ quản tài vụ chính thức tiếp xúc, quen thuộc tiến hành các công việc của công ty, bất tri bất giác, đã qua buổi trưa.”
Điện thoại chợt vang lên, Liên Hoa vừa đọc thiết kế quảng cáo nhanh như gió trên máy tính, vừa nghe: “Xin chào”
“lo¬tus?” Một chuỗi anh văn bất đắc dĩ vang lên trong điện thoại, giọng nói lộ ra tình thế khó xử, “Đã xảy ra chuyện, Tiểu Bạch cho chúng tôi một vấn đề không nhỏ. . . . .”
“Daniel?” Liên Hoa cũng đổi anh văn lưu loát, “Thế nào? Tiểu Bạch hành hạ các người như thế nào?”
“Trời ơi!” Giọng nói của Daniel chính là phát điên, “Bé viết nội dung vở kịch cho《ba¬by bai》 nhưng phần mới thật sự quá đáng!”
“Bách Bảo? Tôi nói rồi, Bách Bảo là Tiểu Bạch, chỉ cần ý tưởng và phạm vi ý nghĩ của bé hợp lí, có thể nghe bé. Hai năm qua không phải đều hưởng ứng rất tốt sao? Lần này bé làm cái gì?” Liên Hoa bật cười, không nhìn máy vi tính nữa cẩn thận hỏi.
Năm đó kỷ niệm 100 ngày “Bách Bảo” thành một Anime minh tinh, FL liền sáng lập ngành quản lí sản nghiệp chuyên môn này. Tiểu Bạch hai tuổi liền hiểu chuyện, Liên Hoa liền giao Bách Bảo cho Tiểu Bạch, để bé phát huy trí tưởng tượng vô tận và sức sáng tạo thiên tài, trẻ con mới hiểu trẻ con, “baby bai” thuộc về Tiểu Bạch mới có thể thành thần thoại lâu dài. Chỉ có điều người phụ trách bộ người Anime là Daniel thường phát điên, cái thiên tài giám sát kia hình như không bắt được ý nghĩ của Tiểu Bạch.
“Tiểu Bạch mới vừa giao một bức tranh đơn giản và dàn ý, từ trước đến giờ thế giới của Bách Bảo chưa từng có tai nạn, lại ăn thịt người vào lúc trăng sáng và tàn sát rừng rậm bừa bãi, phủ xuống các loại khủng bố. . . . .” Daniel cầu cứu, “Tôi đảm bảo, nếu như kịch bản mới là như thế này, các trẻ em sẽ sợ hãi với sản phẩm trăng sáng, cha mẹ các bé sẽ không mau sản phẩm liên quan. . . . . Căn bản là bé muốn FL kết thù với Moon!”
Liên Hoa không nói được gì, lực ảnh hưởng của Bách Bảo ngày càng lớn, cô không nghi ngờ lời nói của Daniel sẽ trở thành sự thật, tập đoàn Moon cũng được mà tập đoàn Mộ Nguyệt cũng tốt, dấu hiệu rõ ràng nhất của họ chính là ánh trăng sáng khẽ cong, công ty của Mục Thần nhất định sẽ hứng chịu tất cả.
Tiểu Bạch là thật, bé muốn mượn Bách Bảo mà ra tay trả thù Mục Thần!