Cô bình tĩnh phân phó: "Tạ thúc dẫn người đi chuẩn bị, ngày mai ở trong kinh lan tin Cả đời chỉ có một lần tiệc cưới, nếu có thể tổ chức ở Phúc Lộc Trang, không uổng phí đời này, ‘Nếu có thể ở Phúc Lộc Trang chúc thọ cho trưởng bối, coi như là hiếu tử’, ‘Đều là thư hương thế gia, nếu nhà người khác tổ chức yến tiệc ở Phúc Lộc Trang mà nhà ngươi lại tổ chức trong nhà chật chội, vậy thì quá khó coi! Những lời này truyền ra ngoài.
"Tạ Hồng mở to hai mắt.
Dung Vĩ cũng mở to hai mắt.
Còn có thể như vậy sao?Thời buổi này người có thân phận rất trọng mặt mũi, nếu như trong kinh lưu truyền như vậy, chỉ sợ đúng là có không ít người động tâm!Dung Chiêu tiếp tục: "Mặt khác lại thả ra tin tức đã có vài nhà đặt bàn trước ở Phúc Lộc Trang, Phúc Lộc Trang đang chuẩn bị thiệp mời, Phúc Lộc Trang mỗi ngày chỉ có thể tiếp đãi một nhà, không ít ngày lành đều bị người ta đặt rồi, chậm chân chỉ sợ là ngày lành trong vòng nửa năm đều bị đặt hết!"Phát pháo thứ nhất đã vang, các thủy quân cũng nên lên sàn rồi.
Quan sát sao?Không, cô sẽ không cho bọn họ thời gian chờ đợi.
Tạ Hồng: "! ???”Dung Vĩ: "????”Dung Chiêu: "Tốn chút tiền phái người đi các tửu lâu và quán cơm lớn hỏi thăm xem có nhà nào đã đặt bàn ở Phúc Lộc Trang, đến lúc đó bọn họ ở ngoài thành nhìn lén pháo hoa thần kỳ.
Nhất định phải loan tin rộng rãi, để cho các đại gia tộc trong kinh đều nhận được tin tức, biết dân chúng chú ý và mong chờ Phúc Lộc Trang ra sao.
"Dung Chiêu: "Đúng rồi, còn phải dùng tiền mời tài tử viết thơ, viết nhạc cho Phúc Lộc Trang.
”Tạ Hồng: "! ”Dung Vĩ: ".
.
”.
Dung Chiêu: "Còn có thể loan truyền tin tức hoàng thượng thương lượng với thế tử An Khánh Vương, lấy quốc khánh trong hậu cung cho An Khánh Vương phủ đi đốt pháo hoa, yến tiệc pháo hoa ở Phúc Lộc Trang đang rất thịnh hành.
”Tạ Hồng: "! !”Dung Vĩ rốt cục nhịn không được, hít sâu một hơi: "Đoạn trước không nói, nhưng hoàng thượng thương lượng với con lúc nào?"Dung Chiêu ngẩng đầu, cười nhìn phía trước: "Mọi người xem, người của hoàng thượng không phải đến thương lượng với con rồi sao?"Dung Vĩ cùng Tạ Hồng ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy một chiếc xe ngựa trong cung "lộc cộc" đi tới thôn trang bọn họ, xe ngựa càng ngày càng gần, một thái giám vén rèm lên đánh giá bọn họ.
Dung Vĩ: "! ”Thật con mẹ nó thần kỳ.
Thái giám kia từ trên xe ngựa đi xuống, khách khí hành lễ xong thì nói rõ ý đồ.
Hóa ra là hoàng đế thấy bên này có ánh lửa kỳ dị, phái hắn tới hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Dung Vĩ vội vàng tiến lên giải thích đơn giản: "Là khuyển tử cho người làm pháo hoa.
”“Pháo hoa là gì?”Dung Vĩ suy nghĩ một chút, trả lời: "Pháo cải tiến.
”Thái giám: "! ”Dung Chiêu tiến lên, thái độ ôn hòa đưa ra một tờ giấy: "Công công, đây là cách chế tạo pháo hoa, xin thay Dung Chiêu chuyển giao cho hoàng thượng.
”Thái giám và Dung Vĩ đều sửng sốt.
Nhất là Dung Vĩ, theo bản năng nhìn về phía tờ giấy kia.
Thứ này mang theo từ lúc nào?Dung Chiêu đã sớm biết đêm nay sẽ có người của hoàng đế đến?Thái giám đương nhiên sẽ không cự tuyệt, giơ tay nhận lấy.
Dung Chiêu lúc này còn nói: "Nhưng công thức này do đạo sĩ chế tạo, cực kỳ nguy hiểm, lúc làm còn có chút độc khí.
Mặc dù độc khí không mạnh, nhưng tiếp xúc thời gian dài e rằng cũng có chút nguy hiểm.
”Thái giám hơi dừng lại, trong nháy mắt cảm thấy tờ giấy trên tay hơi nặng.
Dung Chiêu cười chân thành, ngại ngùng nói: "Thứ này còn có thể dẫn đến đại hỏa, người đứng gần đều bị thương, xin công công nhất định phải thay mặt ta chuyển lời cho hoàng thượng, tốt nhất chỉ sử dụng ở hoàng trang, cách xa cung thất.
"Thái giám: "! ”Hắn muốn trả lại tờ giấy này.
Dung Chiêu gãi đầu: "Cách làm dù sao cũng có chút nguy hiểm, Dung Chiêu nếu không phải muốn trả lại tám vạn lượng bạc kia, sợ rằng cũng sẽ không chế tạo ra được.
"Dừng một chút, cô khó nén lo lắng đề nghị: "Nhất định phải dặn dò hoàng thượng đứng xa một chút, công công là người đưa công thức cho hoàng thượng, hoàng thượng chỉ sợ sẽ để công công phụ trách chế tạo, công công cũng phải cẩn thận.
”.
Danh Sách Chương: