“Tiết Lãng…” Mạnh Trần run bần bật, phát cuồng chạy đến chỗ hắn, “Dừng lại cho ta!!”
Muộn rồi, thân thể Tiết Lãng bị nguồn sức mạnh vô hình kéo lên không trung, khói đen từ bốn phía bao bọc hắn, tham lam hút cạn máu của hắn.
“Không biết ngươi là đại ma đầu cấp bậc thế nào, có đánh thắng Chung Ly Tĩnh được không đấy?” Tiết Lãng cố gắng làm ngơ đau đớn, thả lỏng cơ thể cho khói đen xâm nhập, “Chắc là thắng rồi, dù gì cũng là tà linh mấy nghìn năm trước, tệ lắm cũng phải là Đại Thừa đỉnh cấp chứ.”
“Thân thể này tùy ngươi sử dụng, ta chỉ có một thỉnh cầu. Xin ngươi hãy bảo vệ huynh ấy, bảo vệ… người ta yêu nhất.”