• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra, so với các xuyên không giả đồng nghiệp, Lăng Uyển Nhược xem như may mắn nhiều lắm. Ít nhất, nàng có một cái thân phận cùng tình huống vô cùng tốt.

Lăng gia là chủ nhân của Lăng thành, gia chủ Lăng gia cũng chính là thành chủ. Nhị tiểu thư Lăng Uyển Nhược từ nhỏ được lão xem như trân bảo, phủng trong lòng bàn tay.

Thâm chịu phụ thân sủng ái, mẹ cả ôn hòa, tỷ tỷ duy nhất hơn nàng đến hai mươi tuổi, là Hoàng đế phi tử, cả năm không chạm mặt. Có thể nói, Lăng Uyển Nhược chính là xuyên không giả trung đệ nhất tốt số!

Ngay đến thể trạng ốm yếu cũng là một cái may mắn của nàng. Vì quanh năm dưỡng trên giường bệnh, gặp qua nàng cơ hồ chỉ có tỳ nữ thân cận. Mà tỳ nữ này, trước đây không lâu gặp hỏa hoạn bỏ mình. Như vậy, không ai có thể nhận ra nàng hiện tại khác biệt.

Nhưng mà, nàng vẫn rất sợ rất sợ!

Nơi này lễ nghi phiền hà, thủ tục rắc rối, quan niệm cổ hủ nặng nề, thế nhân nặng về tâm kế, nàng không lúc nào nguôi lo sợ bản thân yếu đuối không làm chủ được số phận, lâm cảnh vạn kiếp bất phục...

"Nô tỳ tham kiến lão gia. Tiểu thư đang nghỉ ngơi trong phòng."

Lão gia?

Lăng Uyển Nhược vừa đứng dậy, đã thấy Lăng lão gia bước nhanh vào, liền nở một nụ cười ngọt ngào: "Phụ thân." Cười này xuất phát từ chân tâm. Người phụ thân này là thực sự quan ái nàng, mỗi ngày đều vài lần hướng nơi này chạy tới, ân cần hỏi han.

"Nhược nhi." Lăng Thiên Hậu nghiêm mặt. "Như thế nào không nằm trên giường? Thân mình tốt không tốt?"

"Đã tốt lắm! Nữ nhi khiến phụ thân lo lắng rồi!"

"Cái gì lo lắng không lo lắng?" Lăng Thiên Hậu còn thật sự làm mặt giận. "Ngươi là nữ nhi của ta, ta thế nào có thể không quan tâm?"

Lăng Uyển Nhược mềm mại cười, cũng không nói tiếp.

"Phải rồi, về phần nô tỳ tên A Châu đó, mẫu thân ngươi đã an bài người mang lượng bạc lớn qua nhà nàng ta, ngươi cũng có thể an tâm."

Lăng Uyển Nhược ngẩn người, lúc này mới nhớ ra A Châu là tùy thân a hoàn trước đây của "nàng", vừa mới táng thân trong hỏa hoạn.

Biểu cảm của Uyển Nhược rơi vào mắt Lăng Thiên Hậu, dĩ nhiên lại thành khổ sở. Lão thở dài an ủi: "Ngươi a, cũng không nên nghĩ ngợi quá nhiều. Ta đã phân phó mẫu thân ngươi, chọn ra vài cái nhất đẳng a hoàn trong phủ, ngày mai sẽ đưa qua chỗ ngươi."

Tân a hoàn sao?

Lăng Uyển Nhược đảo mắt, lập tức nhớ tới nhất cọc sự kiện.

Cái này liên quan rất nhiều, đầu tiên phải nói đến Lăng gia.

Tại Triệu quốc, Lăng gia là một tồn tại đặc biệt. Lăng gia tại giang hồ có địa vị to lớn, cho nên dẫu Lăng thành long xà hỗn tạp nhưng không một kẻ dám làm càn. Mặt khác, lịch đại Lăng gia đều dùng nam nhi huyết để bảo vệ Lăng thành, bảo vệ mấy ức bá tánh tại đây, dần dần cũng tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với triều đình. Mà Lăng gia chủ hiện tại càng đặc biệt, vừa là võ lâm minh chủ, lại cũng là đương triều quốc cữu.

Lăng Thiên Hậu có hai nữ nhi, nhị tiểu thư chính là Lăng Uyển Nhược, mà đại nữ nhi tên Lăng Thiên Nhu, là trung cung Thục phi. Thục phi năm nay đã ba mươi sáu tuổi, dưới gối có hai hoàng tử, địa vị vững chắc. Đại nhi tử Độc Cô Trác, đứng hàng thứ hai. Nhị nhi tử Độc Cô Vũ, đứng hàng thứ tám. (Ý là Nhị hoàng tử cùng Bát hoàng tử nhé các nàng)

Mà Độc Cô Trác, chính là nam chủ trong truyện.

Nữ chủ Tô Tử Nhụy, nguyên bản là hôn thê của Độc Cô Vũ, thế nhưng lại dây dưa không ngừng với đại ca của hắn. Tất nhiên, nam chủ luôn bất bại, cuối cùng Độc Cô Vũ đành anh dũng knock-out.

Lúc này cách năm mới thời gian còn khoảng chừng một tháng, nói vậy một tháng sau, là lần đầu nam nữ chủ chạm mặt. Đáng hận, địa điểm lại chính tại Lăng gia.

Lăng Uyển Nhược nàng thân phận dù sao cũng là trưởng bối, theo lý hẳn là không nên cùng nam nữ chủ xảy ra cái gì xích mích. Có điều, nàng quanh năm dưỡng bệnh tại khuê phòng, này là lần thứ nhất lộ diện, không ngờ vì quá đẹp mà đoạt Tô Tử Nhụy hào quang, rước họa vào thân.

Tô Tử Nhụy vì ghen tị mà thiết kế nàng, còn rất tự đắc việc mình làm thiên y vô phùng, bởi vì bên cạnh nàng có người của nàng ta. Về phần thiết kế thế nào, cùng với ai là kẻ chân ngoài dài hơn chân trong.... Lăng Uyển Nhược muốn khóc! Mẹ rõ ràng đã đưa bản thảo cho nàng a! Nàng lúc đó suy nghĩ gì mà lại không đọc?

Còn may, chưa phải cái gì cũng không biết. Ít nhất, vài cái tân a hoàn này, một người cũng không được thu!

Tâm niệm vừa động, Lăng Uyển Nhược quay qua Lăng Thiên Hậu, đáy mắt rưng rưng, muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu: "Phụ thân, nữ nhi có một giấc mộng..."

"Nga? Là cái gì mộng?"

"Là một cái kỳ quái mộng. Nữ nhi thấy, một bạch y lão giả, đứng giữa mờ ảo sương khói, nói với nữ nhi, số mạng ta mỏng, cần một cái nha hoàn thật phù hợp đến chống đỡ mới được."

"Hoang đường! Thế nào mới gọi là phù hợp?"

"Lão nói... lão nói nữ nhi mệnh thủy. Chủ tử mệnh thủy, nha hoàn nhất định phải mệnh hỏa. Nữ nhi sinh vào ngày mùi giờ mùi, nha hoàn cũng phải chọn người sinh ngày mão giờ mão. Cái khó chính là người này tuổi phải vừa đúng mười bốn, hơn nữa phải đến từ nơi khác. Khắc khắc hợp hợp, vậy mới là tốt nhất!"

Lăng Uyển Nhược đây hoàn toàn là hồ ngôn loạn ngữ. Nàng trước giờ không quen nói dối, lần này thực sự sống lưng lạnh toát, vốn muốn vài chục cái điều kiện, nhưng lại không thể lập tức nghĩ ra.

Lăng Thiên Hậu nhíu mày. Nữ nhi này hắn biết, nàng từ nhỏ yếu đuối nhát gan, hẳn là không có can đảm dối gạt hắn. Nếu thực là vậy, lão giả kia... không lẽ là tiên nhân chỉ mộng?

Lăng Thiên Hậu tuy rằng bản lĩnh cao tuyệt, nhưng vẫn chịu quan niệm của thế giới này, đối với rất nhiều sự việc đều ôm thái độ kính sợ, cho nên chỉ hơi ngạc nhiên thoáng qua, lại tuyệt không nghi ngờ.

Lão nhíu mày. Dù sao điều kiện không khó, hơn nữa chỉ là một cái nha hoàn, cũng không tính cái gì đại sự. Nghĩ vậy, liền gọi quản sự đến, căn dặn phái ra nhân thủ, trước mắt tại Lăng thành tìm xem có thể có người người phù hợp.

Lăng gia quản sự là một trung niên trạc tứ tuần, ngũ quan đoan chính, gương mặt phúc hậu, thân hình hơi mập mạp. Lão sau khi nghe xong, trợn mắt ngạc nhiên:

"Gia chủ, cái này... cái này... thực quá trùng hợp đi!"

"Chuyện gì?"

"Lão nô vừa nhận được danh sách gia nhân mới, có một nữ tử, mười bốn tuổi, quả thực phù hợp với điều kiện của tiểu thư."

Không thể nào!

Lăng Uyển Nhược muốn khóc vô cùng. Tuy rằng nàng nêu ra mọi thứ đều không khó, nhưng có cần dễ dàng tìm ra như vậy không?

"Quản gia, ngay cả ngày giờ sinh cũng phù hợp sao? Có thể có sai khác?" Lăng Uyển Nhược vội vàng còn nước còn tát. Tuyển người làm mà thôi, các ngươi cũng điều tra ngày sinh tháng đẻ?

"Tiểu thư không biết, triều đình có lệnh, mỗi phủ từ chủ tử đến nô tài đều phải khai báo ngày sinh tháng đẻ với quan hộ tịch, Lăng gia chúng ta cũng không thể làm trái, lão nô tự nhiên là nắm được, tuyệt không sai lệch!"

Lăng Thiên Hậu cười lớn, trong lòng càng thêm nắm chắc. Cái này còn không phải lão thiên gia an bài? "Hảo! Nàng ta ở đâu?"

"Bẩm gia chủ, nàng kêu Tiểu Bạch, vừa mới được thu xếp làm thô sử nha hoàn."

"Tính nàng may mắn! Ngươi tới, gọi nàng đến gặp tiểu thư."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK