Là một lão bà năm mươi mấy tuổi sao?
"Bà nội, con có thể cũng hỏi người một chuyện không?"
Chung Huyên không nghĩ tới, bà đã nói đến mức này , cháu nội lại vẫn một mực nhàn nhã.
Thật chẳng lẽ không cần thiết?
Lão phu nhân có chút đoán không ra.
Hạ Lan Tuyết có tầm quan trọng đối với cháu nội như thế nào, bà đều nhìn thấy trong mắt ,trong một năm đó, có thể vì cô ấy mà bay sang Anh quốc đến năm mươi lần!
Thậm chí có một lần, máy bay xảy ra chút ít ngoài ý muốn,sau khi thoát khỏi nguy hiểm , hắn không để ý đếm sống chết của mình, vẫn đúng giờ xuất hiện ở trước mặt cô ấy.
Cũng là bởi vì có Hạ Lan Tuyết tồn tại, bà mới muốn cho Tiểu Tây gả cho cháu nội, lại không nghĩ rằng Hạ Lan Tuyết hồng nhan bạc mệnh.
Càng không có nghĩ tới, dù là Hạ Lan Tuyết đã chết nhiều năm, người mà cháu nội mê mẫn, thế nhưng lại đột nhiên thay đổi...
" Cháu không cần hỏi, ta cũng biết cháu muốn nói gì!" Lão phu nhân nói: "Cháu có phải muốn hỏi, vì sao ta đối với Tiểu Tây lại đột nhiên thay đổi?"
"Đúng vậy!" Sở Trạm Đông vẻ mặt khó hiểu: "Cũng bởi vì cô ấy cùng Âu Dương Lâm sao?"
Hàn Tử Tây đúng là làm lão phu nhân đau đến tận xương , thậm chí vượt qua mình và Sở Bích Đình, nếu như nói chỉ bởi vì sự kiện kia, để cho thái độ vủa bà đột biến, Sở Trạm Đông thật đúng là không thể nào tin được!
Lần lão phu nhân lần trở về này, quá không bình thường!
"Cũng bởi vì?" Chung huyên không thể tưởng tượng nổi: "Chẳng lẽ cháu không quan tâm?"
"Quan tâm a!" Sở Trạm Đông nhăn mi: "Đây chính là vợ của con, con làm sao có thể không quan tâm!"
"Phải không?"
"Bà nội không tin!" Sở Trạm Đông bĩu môi: "Nói thật, bản thân con cũng không tin, con rõ ràng đã tha thứ cho cô ấy!"
Thở dài một hơi: "Vừa mới bắt đầu con xác thực rất tức giận, hận không thể giết cô ấy, cho nên mới phải cố ý nói ra làm cho Chú hai bọn họ tìm cô để gây phiền toái, nhưng khi thấy cô ấy bị chú hai chỉnh thành như vậy, con cũng không có vui vẻ khi trả thù, ngược lại..."
Chỉ vào ngực của mình: "Nơi này rất đau! Khi đó,con mới biết được, con đối với cô ấy... Không còn như trước!
Phụ nữ mà làm ra chuyện như vậy, xác thực rất tệ, ở cổ đại tuyệt đối sẽ bị dìm lồng heo !
Đặc biệt là gia đình chúng ta như vậy, bất cứ lúc nào cũng dung không = được, nhưng mà con không bỏ được!
Mười sáu năm, cô ấy đi vào bên cạnh con mười sáu năm, cho đến khi tối hôm qua chứng kiến thời khắc ly hôn kia, con mới biết được, cô ấy đối với con mà nói, không còn là có cũng được mà không có cũng không sao !
Lời nói không dễ nghe ,con phản bội cô ấy vô số lần, đầu ngón tay đầu ngón chân chung vào một chỗ, cũng không đủ !
Cô ấy mới một lần, liền đuổi đi!
Bà nội đã từng nói, qua cái thôn này, sẽ không cái tiệm khác, con cảm thấy rất đúng!
Con thật sự sợ hãi,con vừa buông tay, cô ấy liền chạy, dù sao bà nội ngay cả nhà dưới đều giúp cô ấy tìm xong rồi không phải sao?"
"..."
"Bà nội, thật sự muốn không còn kịp rồi!" Sở Trạm Đông đứng lên, vỗ vỗ y phục, đối với lão phu nhân làm ra mời tư thế xin mời.
"..." Thật sự đã thành cục định sao?
Không được, tuyệt đối không được, công khai thân phận của cô xong, hết thảy đều không thể vãn hồi rồi!
**
Một đám người đang chờ ở bên ngoài,mười cô tám dì đứng ở trước cửa Sở gia, nhìn Hàn Tử Tây với ánh mắt mang theo đao kiếm , nhưng cũng không dám lỗ mãng!
Không có trải qua sự kiện một tuần trước, bọn họ tuyệt đối sẽ không thành thật như thế, đã sớm hợp nhau tấn công, trải qua một vòngkia, bọn họ xem như thấy được Hàn Tử Tây lợi hại, người phụ nữ này không thể trêu vào!
Hiện tại Sở Trạm Đông còn muốn ở tiệc chúc mừng công ty tròn một trăm năm giới thiệu cô ta, về sau cô ta chính là thiếu phu nhân của Sở gia danh chính ngôn thuận , lại càng không dễ chọc!
Nhưng xem ý của lão phu nhân, thật giống như không đồng ý!
Lần này lão phu nhân hình như cũng là bị chọc tức, người mình hiểu rõ nhất , lại làm ra chuyện như vậy, không thể nghi ngờ là đánh trên mặt cô, lão phu nhân cũng có thể lấy lại được một chút mặt mũi, nếu không lần này cũng sẽ không tùy ý bọn họ gây sự với Hàn Tử Tây, mà làm như không thấy !
Hừ, muốn làm nữ chủ nhân của Sở gia , cũng không nhìn một chút mình có đủ tư cách hay không!
Ánh mắt của bọn họ, Hàn Tử Tây sao lạicó thể không nhìn thấy, nhưng mà thật là buồn cười!
Chỉ sợ họ phải thất vọng !
Sở Trạm Đông đã ra quyết định, bất luận kẻ nào cũng không thay đổi được !
Ý niệm trong đầu cô vừa qua khỏi, cửa lớn liền mở ra, Sở Trạm Đông cùng lãp phu nhân với sắc mặt không tốt đi ra
Hắn nói: "Đều đi chuẩn bị đi, lập tức liền bắt đầu!"
Nói xong, hắn buông tay lão phu nhân ra, đi đến trước mặt Hàn Tử Tây , thay cô chỉnh lại một số sợi tóc hỗn loạn trước trán, giọng nói nhu hòa hận không thể chảy ra nước: "Khẩn trương sao?"
Hàn Tử Tây vẫn chưa trả lời, ngược lại bị lão phu nhân đoạt trước, bà tiến lên , đánh ngựcSở Trạm Đông một tý, nhưng trên mặt tươi cười nói: "Tiểu tử thúi, lần này đừng làm cho bà già này thất vọng nhé!"
"..."
Lần này tất cả mọi người đều kinh ngạc!
Vậy là lão phu nhân đã đồng ý !
Trước giờ là đang diễn trò!
" Bà nội, con thay ngài báo danh Oscar nha!" Sở Trạm Đông hôn tay lão phu nhân một tý: "Gừng quả nhiên là càng già càng cay!"
Diễn trò sao?
A, thà theo các cô chơi còn vui hơn!
"Tiểu Tây, con sẽ không trách nãi nãi chứ?" Lão phu nhân lôi kéo tay Hàn Tử Tây , vẻ mặt xin lỗi: "Bà nội chỉ là muốn thay con thử dò xét thái độ của tên tiểu tử thúi này , tối hôm qua nhìn bộ dáng con nói chuyện với bà , bà thật sự sợ, con ghi hận bà!"
"Không có!" Hàn Tử Tây cười nhạt.
Là diễn trò sao?
Chưa chắc đi!
"Vậy là tốt rồi!" Lão phu nhân kéo tay hai người ,thả cùng một chỗ, nơi nơi hiền lành: "Vợ chồng quý ở thành tâm mà đợi, Đông tử rốt cục phát hiện con tốt, bà nội rất vui mừng!"
"Này nhờ có bà nội !" Sở Trạm Đông đưa cánh tay dài ra, nắm lấy tay hai người: "Đi thôi, trong đời con có hai mỹ nữ là quan trọng nhất!"
**
Tiệc chúc mừng một trăm năm gồm có 3 phần.
Đầu tiên chủ yếu là giới thiệulịch sử tập đoàn , cùng với thành tựu!
Thứ hai ban thưởng một chút cho công nhân viên xuất sắc !
Thứ ba chủ tịch đọc diễn văn hầu rượu sẽ bắt đầu!
Thuận lợi hơn ngoài dự đoán!
Sở Trạm Đông đừng thấy bình thường rất không nghiêm túc , còn có chút không biết điều, nhưng mà không thể phủ nhận, hắn là một lãnh đạo xuất sắc!
Khi Sở thị được giao vào trong tay hắn, hắn chỉ mới hai mươi tuổi, là một tiểu tử mới ra ngoài xã hội!
Hàn Tử Tây lúc ấy có một lần cho rằng, hắn tuyệt đối đảm nhiệm không được!
Nói hắn sống phóng túng, hẳn tuyệt đối không nói chơi, nói hắn quản lý công ty thì...
Chuyện thực chứng minh, cô đã nghĩ lầm rồi!
Mới vào công ty, hắn cũng không trực tiếp ngồi vào ngai vàng tổng giám đốc , mà là một công nhân viên bình thường nhất!
Dùng thời gian không đến một năm, hắn dùng hành động thực tế, làm cho tất cả cổ đông tâm phục khẩu phục!
Chỉ bảy năm, Sở thị được hắn dẫn dắt, hiện thời ở toàn bộ thế giới đều là được mọi người cực kỳ hâm mộ !
Nghe trước sân khấu truyền đến từng đợt tiếng vỗ tay, ở phía sau đài Hàn Tử Tây ngay cả chính cô cũng không phát giác, khóe miệng là liên tục giơ lên !
Những năm kia,cô đều có tham dự,cô thấy tận mắt những cố gắng của hắn...
"ok, dài dòng nhiều như vậy, mọi người nhất định cũng phiền..."
"Không có phiền đâu, tổng giám đốc đại nhân mời tiếp tục!" Một đám công nhân viên háo sắc lớn mật la lên!
"Mấy người không phiền, nhưng mà tôi sợ có người sốt ruột chờ ..." Sở Trạm Đông một bộ dạng ủy khuất: "Dài dòng nữa mà không đi xuống, tổng giám đốc đại nhân đây nói không chừng đêm nay phải bị ngủ trên sàn nhà a!"