Trên màn hình camera giám sát mười vị tổ trưởng âm thầm theo dõi và kết luận chính xác một điều. Thiếu nữ phòng 203-T2 hiện tại không thể phát huy được hết khả năng của mình. Rất nhanh chóng các vị tổ trưởng đã ra lệnh cho đội viên của tổ mình chuẩn bị tổ chức một đợt tấn công giải vây cho thiếu nữ phòng 203-T2.
“Tổ Khảm, Cấn, Tốn, Khôn mở trận”
“Tổ Ly, Đoài, Càn, Chấn phong trận”
“Tổ Hắc chủ động tấn công”
“Tổ Bạch chủ động cứu trợ”
Ngay lập tức trong trận tràn ra mười tám thiếu nữ mặc trang phục bó mầu đen. Chín thiếu nữ mục tiêu là thiếu nữ phòng 203-T2. Chín thiếu nữ còn lại mục tiêu là phía thiếu niên Ngọc Bách.
Thiếu niên Ngọc Bách thấy tại vòng vây xông ra một lúc gần hai chục thiếu nữ hắn `thầm kêu không ổn. Vội vàng điều chỉnh năng lượng áp lực dồn lên chân phải thiếu niên nhanh chóng bật mạnh rời khỏi vị trí cũ của mình. Quay đầu nhìn lại hắn thấy lạnh gáy khi thấy có ba thân anh xinh đẹp vừa vặn tấn công vào chỗ hắn đứng lúc trước. Hiện tại bên này cũng đang có ba thiếu nữ đang tiến tới.
Không có nhiều thời gian cho Ngọc Bách. Thiếu niên vội vội bật thêm một cái nữa về đằng sau ba thiếu nữ vừa tấn công vào vị trí cũ của hắn. Lúc này hắn đang ở giữa vòng vây chín thiếu nữ của tổ Hắc và ba thiếu nữ phong trận của tổ Ly. Nhìn vòng vây càng ngày càng hẹp lại thiếu niên gấp gấp tìm quân sư quạt mo của mình “SIRA … Hiện tại phải làm sao đây” Ngọc Bách thầm gào thét trong lòng
“Hiện tại có hai cách …” Giọng nói của SIRA vang lên “Một là mạnh mẽ dùng sức mạnh cưỡng bức mở ra một lối thoát. Hai là tính toán tìm ra lối thoát.
“Theo ngươi hiện tại sử dụng cách nào” Thiếu niên vội vã hỏi
“Hai cách đều tốt như nhau …” Giọng nói của SIRA vang lên khăng định một điều chắc chắn “Cách thứ nhất khả năng thành công là 1%. Cách thứ hai khả năng thành công là 0,1%”
“Vì sao a …” Đầu của thiếu niên như muốn đập xuống đất sau khi nghe xong đáp án của SIRA mặt anh lại xanh lại như lá chuối thật sự rất muốn thông ASS thằng điên này vậy mà nó còn bảo tốt được mới hay.
“Thực lực của ký chủ quá yếu ớt …” Giọng nói của SIRA vang lên như trêu chọc thiếu niên vậy “Khả năng sử dụng sức mạnh để cưỡng bức mạnh mẽ mở đường là không cao. Khả năng tính toán của ký chủ quá tệ vì thế khả năng cao không thể tính toán được lối ra.”
“Vậy sao ngươi còn kêu là tốt …” Thiếu niên Ngọc Bách khóc thầm trong lòng “Tốt cái củ đậu a.”
“Có cách giải quyết không phải là tốt rồi sao?” Giọng nói của SIRA vang lên
Thiếu niên Ngọc Bách sững sờ thật sự rất là muốn khóc. Nhưng thân là nam nhân đổ máu không rơi lệ. Nhìn mười hai thiếu nữ như lang như hổ đang chuẩn bị vồ tới Ngọc Bách cắn răng nghĩ thầm“Thật sự đã hết cách rồi sao”
“Hiện tại thật may vì còn một cách nữa” Giọng nói của SIRA lại vang lên
“Củ đậu …” Thiếu niên không nhịn được mắng “Ta biết ngay tên khốn ngươi chuyên môn giấu diếm mà … Ta đậu …”
“Ký chủ có muốn biết cách cuối cùng không?” Giọng nói của SIRA vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ y y của thiếu niên
“CÓ …” Thiếu niên Ngọc Bách gấp gấp gào lên trong lòng
“Cách cuối cùng rất đơn giản a …” Giọng nói của SIRA vang lên chậm rãi từng lời một “ĐẦU HÀNG”
Thiếu niên Ngọc Bách sau khi nghe xong đáp án ngây ra rồi cười lớn nghĩ thấm “Sao ta không nghĩ ra a” Nhìn các thiếu nữ đang chạy đến thiếu niên Ngọc Bách nở một nụ cười tươi thật tười chào đón các nàng. Chậm rãi giơ hai tay lên hét lên “TA …”
“BỊCH BỊCH” Hai cú sút như búa tạ đập vào hai bên mông thiếu niên Ngọc Bách làm hắn mất thăng bằng lao về đầng trước. Lúc này trước mặt hắn có hai vị thiếu nữ xinh thật xinh đang giơ hai cặp giò ngon thật ngon đón đợi hắn lao tới. Lúc này hắn chỉ biết hét lên “ĐẬU …”