《 Tà dương ca 》nổi như cồn, nổi đến nỗi nhà đầu tư và Tinh Huy cũng không ngờ tới, ngày đầu công chiếu thành công như vậy đối với toàn bộ đoàn phim mà nói đã một tin tức tốt, ai cũng không nghĩ tới sau ngày thứ hai công chiếu, thành tích hầu như tăng thêm gấp bội, áp lực cũng giảm bớt, trong thời gian ba ngày doanh thu cũng đã thoải mái tăng lên 100 triệu.
Thành tích như vậy đã phá vỡ kỷ lục ba ngày năm đó của bản cũ, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn, mặc dù có một số tin cho rằng đoàn phim cố ý xào nấu đề tài, gia tăng tình tiết nam phẫn nữ trang (nam mặc đồ nữ) thật sự là gấm chắp vải thô, nhưng đại bộ phận người xem vẫn đánh giá cao《 Tà dương ca 》.
“Đã lâu lắm rồi không được xem bộ phimxúc động như vậy.”
“Người diễn Nhạc Triêu Ca, gọi là gì, Lạc Khâu Bạch đúng không? Thanh âm của anh ấy làm tôi xúc động hai lần.”
“Tiểu bạch nữ manh chết! Cùng hoàng đế và sư phụ đều hảo xứng hảo xứng! Phe Diệp xLạc hay Mạnh x Lạc cái gì, thật khó chọn a a! P/S: Rõ ràng là họ đều trưởng thành nhưng vì sao tôi cảm thấy có mùi gian tình.”
“Muốn huynh đệ hay là muốn quốc gia, tân bản này tăng cường xung đột, tân nhân biểu hiện không tầm thường, không thua ảnh đế, khen một cái.”
Diễn đàn trên Internet thảo luận khí thế ngất trời, tin tức truyền thông đưa tin cũng kinh thiên động địa.
Thanh danh của Mạnh Lương Thần và Diệp Thừa đã chứng minh sức hút phòng vé, truyền thông tranh nhau đưa tin, tiêu điểm đều đặt vào Lạc Khâu Bạch tân nhân gần đây được tranh luận sôi nổi.
Hắn vốn có tư chất thường thường, lại có scandal quấn thân, rất nhiều người lấy đủ loại mục đích đi xem nhưng cũng có vài người đi xem là vì hắn.
Chờ đến khi ra khỏi rạp chiếu phim mới phát hiện, Nhạc Triêu Ca nhân vật được xem như linh hồn của điện ảnh đã được hắn biến tấu linh hoạt, thậm chí không ai quan tâm hắn là ai, lại ít nhiều dính vào scandal, một khắc kia hắn chính là Nhạc Triêu Ca, mặc kệ là nam nhân khi lãnh ngạnh chém giết, hay là nữ nhân khi quyến rũ phong tình, hay khi thanh âm khiến cho da đầu run lên…
Không thể nghi ngờ làm người khắc sâu ấn tượng, đáng giá nhớ lại.
Trong lúc nhất thời, điện thoại của Trịnh Hoài Giang gặp bão, những đạo diễnvà nhà sản xuất trước kia căn bản khinh thường tiểu minh tinh, giờ lại sôi nổi dồn dập chờ mong được hẹn gặp Lạc Khâu Bạch.
Trước hắn quay quảng cáo cho tập đoàn tài chính Côn Luân, cũng trong thời gian được các đài phát, trên màn ảnh, hắn mặc bộ đồ thể thao màu trắng cùng một đám tiểu hài tử chơi đùa, chạy trốn trên cỏ, cười vô tư, giống đại nam hài ngốc nghếch, vô hình chung cũng đưa tới một số fan hâm mộ là các dì lớn tuổi.
Điện ảnh gây bão, nhân khí đại nhiệt, Lạc Khâu Bạch cũng có một nơi cổ động mình, nơi đó thường trú một đám sinh vật cổ quái (hủ nữ), chuyên môn viết cái gì 《 Giản Đồng x Nhạc Triêu Ca cao H》《(Diệp x Lạc hiện đại thiên) cả đời này duy vọng quân an 》《 Bệ hạ, sư phụ chúng ta đi làm giảo cơ (làm gay) ( Mạnh Diệp Lạc 3P thận nhập )》những thứ linh tinh làm người ta không hiểu, tùy tay click vào, hiện lên hình ảnh hai người đàn ông lộ da thịt làm người đỏ mặt tim đập.
“Phanh” một tiếng, máy tính bị đóng lại, bàn làm việc cũng lay động theo.
Kỳ Phong mặt không đổi sắc ngồi ở trên ghế, chau mày, thoạt nhìn phi thường không vui.
Y rất hối hận, ngay từ đầu y không nên để phù dung câu tiến vào giới giải trí! Trước kia y rất phóng túng với thê tử của mình, mới có thể cho phép y đóng phim đồi phong bại tục (làm bại hoại thuần phong mỹ tục) như vậy, còn có những bạo dân gì đó trên mạng, rốt cuộc có mắt hay không, từ nơi này nhìn ra thê tử của y cùng nam nhân khác có cảm giác điệu tây bì (CP)!
Đúng rồi, cảm giác điệu tây bì(CP) lại là thứ chó má gì?
Kỳ Phong gắt gao cau mày, tâm tình đã ác liệt tới cực điểm, lúc này tại phòng cách vách truyền đến tiếng bước chân, Lạc Khâu Bạch bưng một bàn đồ ăn đi ra, hướng hắn cười phất phất tay nói, “Anh ở đó làm gì, mau tới đây ăn cơm, hôm nay em làm món cà chua chiên anh thích ăn này, nếm thử đi.”
Bởi vì gần đây công việcbận rộn, làmKỳ Phong mãnh liệt bất mãn, Lạc Khâu Bạch bị Trịnh diêm vương mắng xé xác, dứt khoát kiên quyết bắt hắn ở nhà nghỉ ngơi một ngày.
Tin tức bên ngoài kinh thiên động địa, hắn lại không có gì ảnh hưởng, dù sao với điền sản Kỳ gia, cũng không có mấy người tìm hắn.
Kỳ Phong không mặn không nhạt tiêu sái đến nhà bếp, nhìn một bàn đồ ăn, biểu tình vẫn cứ không giảm bớt.
Lạc Khâu Bạch cười hỏi y, “Ai lại chọc giận anh không cao hứng vậy, biểu tình còn thối hơn bụng của Phong Phong lúc nó đói nữa?”
Kỳ Phong từ trong xoang mũi phát ra đơn âm, quyết định không cùng thê tử “Trên tinh thần hồng hạnh xuất tường” nói chuyện, tùy tay mở ra tờ báo, kết quả vừa thấy tiêu đề lại là 《 Tà dương ca 》, mặt trên là ảnh chụp Lạc Khâu Bạch nam phẫn nữ trang ám sát Giản Đồng, lúc này sắc mặt của y càng khó nhìn, tiện tay ném báo sang một bên.
Lạc Khâu Bạch nhìn thoáng qua, lập tức hiểu được nam nhân tức giận cái gì, từ ngày đầu tiên công chiếuđại điểu quái liền biến thành cái dạng đức hạnh này, rõ ràng sinh khí còn không nói ra, giấu ở trong lòng nhăn mặt, người sắp30, như thế nào cònbiệt nữu như vậy.
Cười lắc đầu, hắn xoay người nhặt lên tờ báo trên mặt đất, vò lại thành quả bóng, chuẩn bị ném vào thùng rác, đỡ để đại điểu quái tính tình cổ quái lại ăn dấm bậy bạ, kết quả giở mặt sau tờ báo, phía dưới có một phần tin tức tài chính và kinh tế, vừa lúc là về tập đoàn Côn Luân.
“Ai? Kỳ Phong, công ty anh lên báo a, anh được phỏng vấn ?”
Lạc Khâu Bạch mở báo ra, đang muốn cẩn thận nhìn, Kỳ Phong như đột nhiên nghĩ tới điều gì, đột nhiên đứng dậy, nóng nảy đoạt báo trong tay hắn.
Lạc Khâu Bạch không nhượng bộ, lắc mình, rốt cục thấy được toàn bộ, sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Kỳ Phong, lại cúi đầu xem báo, nửa ngày sau mới đột nhiên buồn cười rộ lên.
Không vì cái gì khác, bởi vìtrong đâycó mấy tấm ảnh, đúng là ảnh Kỳ Phong lúc còn đi học.
Đại khái là phóng viên vì bày ra thành tích xuất sắc từ nhỏ đến lớn của Kỳ Phong, quan hệ nổi tiếng, cho nên cố ý đăng lên mấy tấm hình chụp tập thể, có tiểu học, cũng có sơ trung, nhưng lại sợ người xem không phát hiện ra, cố ý tô vòng tròn đỏ.
“Anh khi còn bé còn đeo khăn quàng đỏ và mũ nhỏ a? Ha ha ha… Thật đáng yêu!”
Lạc Khâu Bạch chỉ vào ảnh chụp cười ha ha, ảnh chụp nam nhân, từ nhỏđã mặt than rồi, cho dù là chụp hình tập thể cũng nhìn không ra một chút tươi cười, mặt than, biểu tình không kiên nhẫn khi nhìn máy ảnh, tuy rằng là con hạc suất khí xinh đẹp trong bầy gà, nhưng khuôn mặt không đổi sắc mặt còn hơi béo, đôi mắt tròn hoe không có sắc bén nhưbây giờ, biểu tình tương đối nghiêm túc, nhưng lại đáng yêu làm người ta muốn bóp nhéo.
“Câm miệng của em lại, sao nhiều lời như thế!”Lỗ tai của Kỳ Phong đều đỏ, lãnh mặt cướp tờ báo.
Ảnh chụp này y không nghĩ cũng biết là lão gia đưa cho người khác, ông thích nhất là để người khác biết ylà tôn tử duy nhất, hận không thể cho toàn thế giới biết tôn tử ông nổi tiếng từ nhỏ, thư ký đem tờ báo này đểtrên bàn y, nhắc nhở y đọc, y lại bởi vì chuyện của Lạc Khâu Bạch mà quên mất, tùy tay nhét vào túi da mang về nhà, lúc này mới bị thê tử nhìn thấy thật mất mặt!
“Ai, anh đừng thẹn thùng đi, em còn chưa nhìn xong, cho em nhìn một cái đi.”
Lạc Khâu Bạch cùng y cướp qua cướp lại, Kỳ Phong đâu thể nào nhượng bộ, cứng rắn trừng hắn, cầm báo xoay người lên lầu, Lạc Khâu Bạch đã sớm biết tính tình cổ quái của nam nhân này, phỏng chừng chờ đến khi hai người tóc đều trắng xoá, y cũng sẽ không lấy ra ảnh chụp cho mình nhìn, cho nên lúc này có cơ hội hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua, huống chi hắn rất muốn biết khi còn bé đại điểu quái đến tột cùng là bộ dáng thế nào.
Hắn ngăn lại đường đi của y, một bộ dáng không cho tôi xem tôi không cho đi.
“Tránh ra.”
Lỗ tai Kỳ Phong đỏ lên, khẩu khí càng thêm nóng này, vươn tay muốn đẩy hắn ra, lúc này Lạc Khâu Bạch che dạ dày nói, “Em đã choáng váng buồn nôn, anh còn bá đạo như vậy, không cho em xem báo sao? Không cho thì thôi.”
Nói xong hắn xoa thái dương, vẻ mặt không thoải mái đi vào phòng khách, không phản ứng Kỳ Phong.
Ngã lên sô pha, hắn than một hơi, “Ai…”
Kỳ Phong nhìn hắn thật không thoải mái, gắt gao mím môi, hơn nửa ngày mới lãnh mặt đi qua, đem báo để vào trong tay hắn, lãnh mặt cứng rắn nói, “Muốn xem thì xem lẹ đi, anh còn vứt đi.”
Lạc Khâu Bạch ở trong lòng giơ lên chữ V, cười hắc hắc, nhìn chằm chằm ảnh chụp Kỳ Phong khi còn bé, nhìn chằm chằm cậu bé năm sáu tuổi, mặc tiểu tây trang màu đen, cầm giấy khen, nhịn không được cười nói, “Gien nhà của anh thật tốt, từ nhỏ đã là đại mỹ nhân, còn đa tài đa nghệ như vậy.”
“… Câm miệng, ít dùng từ ghê tởm như vậy đi!”
Kỳ Phong quay đầu đi không nhìn hắn, Lạc Khâu Bạch nhìn nam nhân thân hình cao lớn trước mắt, lại cúi đầu nhìn nhìn hình y khi còn bé, đột nhiên nhịn không được hỏi, “… Kỳ Phong, anh có … Muốn sinh hài tử?”
“Đầu em chập mạch sao?” Kỳ Phong nhíu mày.
“Không phải, em cảm thấy nếu có hài tử, khi sinh ra khẳng định cũng sẽ giống anh khi còn bé đáng yêu như vậy, tiểu hài tử… Ân, mềm mềm lại nghịch ngợm, em cũng thực thích.”
Hắn cố gắng nói uyển chuyển một chút, không muốn giải thích nhiều, kỳ thật hắn cũng không thật sự muốn theo ý lão gia, khuyên bảo người yêulàm thụ tinh nhân tạo, hắn có thể tiếp nhận hài tử của Kỳ Phong, nhưng nghĩ đến đây thì trong lòng cảm thấy lạ.
Nhưng vừa rồi nhìn thấy ành chụp Kỳ Phong khi còn bé, hắn lại có điểm tâm động.
Có lẽ… Kỳ Phong không phải không thích tiểu hài tử, nhưng ngại quan hệ với hắnnên mới kiên quyết cự tuyệt. Nhưng vừa nghĩ tới Kỳ Phong ưu tú như vậy, về sau đã định trước không có hậu đại, chờ đến khi già, thậm chí không có cách nào lấy ra ảnh chụp khi còn bé, kiêu ngạo nói cho con mình “Nhìn đi, đây là ba ba của con”.
“Tiểu hài tử có cái gì mà thích ? Vừa xấu vừa phiền toái.”
“Sẽ không a, đó là bởi vì anh chưa trải qua cảm giác của người cha thôi, tựa như Phong Phong béo vậy, anh nói nó vừangốc lại tham ăn, mỗi ngày đúng hạn phải cho nó ăn, người làm chuyện này chẳng phải anh sao?”
“Anhchưa trải qua, em trải qua rồi sao?” Kỳ Phong lạnh lùng liếc hắn, cầm lấy tờ báo, “Hôm nay em rốt cuộc làm sao vậy, nhiều lời như thế, nhàn rỗi không có việc gì làm sao? Em cũng biết anh mỗi ngày đều phải vì một con xuẩn miêu hao phí thời gian, vậy về nhà giúp anh một chút, đừng đem tinh lực đặt ở mấy chuyện nhàm chán đó nữa, cũng không cần ở trong giới giải trí làm mấy chuyện loạn thất bát tao đó.”
Lạc Khâu Bạch bất đắc dĩ sờ sờ cái mũi, kỳ thật Kỳ Phong không cần vì một mình mình mà không cần hài tử, hắn rất muốn một tiểu hài tử xinh đẹp giống đại điểu quái khi còn bé, dù cho không phải con ruột cũng tốt.
“Điều này sao lại nhàm chán, anh có cố kỵ không muốn em đi, vậy em với anh cùng đi được không? Như vậy trong nhà sẽ có nhiều tiểu tử, nhớ tới cũng rất náo nhiệt.”
Kỳ Phong lập tức quay đầu, sắc mặt không vui nói, “Em còn muốn anh cùng nữ nhân khác sinh hài tử?! Em rốt cuộc có biết mình đã kết hôn, em có xem đây là gia đình hay không!”
Lạc Khâu Bạch bị nghẹn một chút, lúc này dở khóc dở cười.
Tôi con mẹ nó chính là bởi vì có gia đình, mới có thể nói cho anh loại chuyện này!
“Sao chứ, bộ dạng em xấu như vậy, hơn nữa đầu cũng ngốc, sinh hạ hài tử khẳng định không thông minh bằng anh, cho nên anh muốn sinh hài tử hay không đều không hề gì. Em chỉ là thích tiểu hài tử mà thôi, nếu như là hài tử của anh em khẳng định sẽ càng thích, chuyện em muốn đi tìm nữ nhân có quan hệ với nhau đâu? Đầu anh bị hư sao?”
Câu nói kế tiếp hắn còn chưa kịp nói xong, đã bị Kỳ Phong đột nhiên đè lên trên ghế sô pha, nóng nảy lại sinh khí ngăn chặn bờ môi của hắn.
“!” Lạc Khâu Bạch bị sặc một cái, tiếp môi bị nam nhân hung hăng cắn một hơi.
“Anh không cần hài tử.” Kỳ Phong đứng thẳng thân thể, từ trên cao nhìn xuống hắn, đồng tử màu đen thâm trầm.
Lạc Khâu Bạch theo dõi y, rất muốn hỏi y”Anh kiên quyết cự tuyệt rốt cuộc là vì cái gì? Em cũng đã đồng ý, anh lại băn khoăn cái gì?”, chính là lời này đến bên miệng vẫn không muốn nói ra, trong lúc nhất thời trong phòng khách chỉ có Phong Phong béo không rõ cho nên miêu đến miêu đi, ngoe nguẩy cái đuôi, lăn thành một quả cầu, đôi mắt trông mong nhìn hai ba ba hôn môi.
Lúc này, Kỳ Phong mở miệng, “Quái bệnh của Kỳ gia đã di truyền rất nhiều năm.”
“Em có thể hiểu được cảm giác khi anh vừa sinh ra đã biết mình sẽ chết khi nào, cho dù không quan tâm cũng nhịn không được mỗi ngày đếm ngược sống qua ngày không?”
Lạc Khâu Bạch sửng sốt, lần đầu nghe được Kỳ Phong nói trực tiếp như vậy, nam nhân này tựa như hiểu ánh mắt của hắn, cho dù không cần mình mở miệng, cũng đã đoán được ý của hắn.
“Trước khi 30 tuổi, không may mắn tìm được lô đỉnh, người bất hạnh sẽ tử vong, cho nên anh không cần hài tử, nếu sinh ra mà bị tra tấn như vậy, anh tình nguyện không cần sinh bọn chúng ra để chúng chịu khổ.”
“Chính là… Bệnh của nhà anh không phải di truyền cách một đời sao? Hơn nữa hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, có lẽ… Chờ đến khi anh có hài tử, bệnh nhà anh chắc không sao.”
Kỳ Phong cười lạnh một tiếng lắc lắc đầu, “Anh trời sinh khắc thê khắc tử, có lẽ đợi không được cách một thế hệ, hài tử của anh cũng bị anh khắc chết.”
Lạc Khâu Bạch bật cười, “Loại mê tín này anh cũng tin?”
Bạn đang �
Kỳ Phong trừng hắn, trên mặt hiện lên biểu tình không vui, không phân trần cường ngạnh hôn lên.
Lạc Khâu Bạch bị biểu tình nghiêm túc của y đùa nở nụ cười, ngẩng đầu lên nắm lỗ tai nam nhân, trong lòng nghĩ muốn hảo hảo nói chuyện, cũng không biết đại điểu quái lại không nói gì, đột nhiên sinh khí.
Môi tách ra, Kỳ Phong quát lớn một tiếng, “Mặc kệ em tin hay không, tóm lại em đừng mơ tưởng anh sẽ có hài tử, mỗi ngày nhìn bộ dạng giống em như đúc đi qua đi lại trong phòng, quả thực phiền toái!”
Nói xong y lấy báo trong tay Lạc Khâu Bạch, xé thành mảnh nhỏ ném vào thùng rác, vừa nghĩ tới lần này lời nói của mình tương đương biểu đạt chiếm hữu dục với thê tử, đã cảm thấy mình quá mức sủng ái thê tử, mấy lời ngon tiếng ngọt, không quá mức buồn nôn, như vậy không tốt.
Lạc Khâu Bạch cân nhắc hiểu được ý tứ của y, cười thoải mái, “Uy, kỳ thật anh cũng thích tiểu hài tử mà, em nghe vú Trương nói, anh đều xưng ba ba vớiPhong Phong béo. Đối với tiểu động vật còn như vậy, huống chi là tiểu hài tử.”
Kỳ Phong không phản ứng hắn, Lạc Khâu Bạch tiếp tục đùa y, lôi kéo tay y nói, “Anh đừng không nói lời nào a, anh không nói lời nào coi như anh chấp nhận.”
Kỳ Phong mím môi không lên tiếng, lúc hai người đang hồ nháo, đi động đặt ở trên lầu đột nhiên vang lên.
Y như tìm được lý do rời đi, cứng ngắc rút ra cánh tay của mình, xoay người đi lên trên lầu.
“Uy, người nào đó sao giống tiểu hài tử, mỗi lần đều lấy cớ trốn tránh vấn đề.”
Thanh âm của thê tử ở dưới lầu vang lên, Kỳ Phong nghẹn nửa ngày đáp, “… Không ghét.”
Đóng sầm cửa thư phòng, lưu lại Lạc Khâu Bạch một mình ở trong phòng khách, khống chế không được cười lên tiếng.
Kỳ thật dựa theo tính tình cổ quái của nam nhân, nói không ghét chẳng khác nào là thích?
Ân… Nhất định là vậy.
*****
Lên lầu nghe điện thoại, là tổng giám đốc bộ phận ở nước ngoài của công ty gọi tới, tập đoàn tài chính Côn Luân gần đây đang cùng nhà thiết kế trang phục nổi danh của Ý tiến hành bàn bạc, chuẩn bị xuất khẩuvải vóc giá cao, một khi thảo luận xongsẽ buôn bán thượng triệu, loại quan hệ này có chiếm giữ được thị trường mới là quan trọng, đều là bậc cha chú gặp mặt trao đổi, nhưng một đoạn thời gian này thân thể của Kỳ lão gia ngày càng sa sút, hơi chút nhúc nhích, sẽ thở hổn hển, căn bản không có cách nào đi xa.
Cho nên lần trao đổi này là do Kỳ Phong đảm nhiệm.
Bởi vì chuyện đột nhiên xảy ra, Kỳ Phong mới vừa nhận được thông tin lập tức bay đi Italy, nhưng mấy việc trao đổi này trước giờ vẫn luôn là Kỳ lão gia làm, nhiều chi tiết Kỳ Phong cũng không rõ ràng, hai ông cháu lần trước kịch liệt khắc khẩu, nhìn nhau đều sinh chán ghét, cho nên hai người lúc trước khi xuất phát cũng không có gặp mặt, lão gia chỉ đem hạng mục cụ thể phân phó công việc cho quản gia, để ông ấy đi theo Kỳ Phong sang Italy.
Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng, Kỳ Phong đã rời giường chuẩn bị lên máy bay.
Lạc Khâu Bạch toàn thân mệt mỏi, dạ dày cũng không quá thoải mái, ở trên giường xoay đi xoay lại, còn nửa mê nửa tỉnh.
Lúc này, Kỳ Phong kéo hắn từ trong chăn, mặt không đổi sắc nói, “Chọn một cái cà vạt.”
Đề tài này lập lại vô số lần, trước kia Lạc Khâu Bạch còn chọn sai, bất quá hiện tại mặc dù là nhắm mắt lại cũng có thể biết Kỳ Phong muốn đeo cái nào.
“Ngô… Chọn màu xanhđi.”
Hắn cũng không rõ vì cái gì đại điểu quái chung tình với cà vạt này như vậy, tuy rằng màu sắc không tồi, nam nhân đeo lên cũng thực anh tuấn, nhưng vì sao mỗi lần đều là một cái này?
Mơ mơ màng màng chỉ tay, Kỳ Phong đem cà vạt ÄÆ°a cho hắn, âÄeo lên cho anh.â
Lạc Khâu Bạch bá» ygây sức ép nhÆ° váºy rất nhiá»u lần, từ từ nhắm hai mắt xoay ngÆ°á»i ngá»i xuá»ng, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng Äeo lên cá» cho y, tiếp chá»ng lại ánh mắt lên án của nam nhân, nhá»n không Äược cÆ°á»i Äứng lên, ngáp Äi và o nhà bếp, âÄược Äược Äược, em Äã hiá»u, anh Äừng nhìn em nhÆ° váºy, không phải là trứng á»p la sao, chá», em là m cho anh.â
Bá» Kỳ Phong biá»u thá» nhÆ° váºy, Lạc Khâu Bạch cÅ©ng hết buá»n ngủ, ngá»i á» bà n Än nhìn Kỳ Phong lá» tiết chu Äáo nhã nhặn Än bữa sáng, nhá»n không Äược há»i y, âNói, vì cái gì má»i lần anh Äi bà n chuyá»n là m Änem phải chá»ncà vạt cho anh, còn muá»n em là m bữa sáng cho anh?â
âAnh thÃch, em có ý kiến sao?â Kỳ Phong nhÆ°á»ng mi, không mặn không nhạt má» miá»ng, biá»u tình có chút cá» quái.
Thê tá» của ysao ngá»c nhÆ° váºy, cÄn bản không rõ chá»ng có chuyá»n quan trá»ng cần là m, mặc và o quần áo thê tá» chuẩn bá» cùng Än bữa Än thê tá» tá»± mình là m, má»i có thá» nhá» kỹ hÆ°Æ¡ng vá» gia Äình, trá» vá» sá»m má»t chút.
Lạc Khâu Bạch Äá»i vá»i nam nhân cá» quái biá»t nữunà y Äã sá»m quen, lúc nà y cÅ©ng không tái truy vấn, cÆ°á»i nhìn y Än xong, trÆ°á»c khi y Äi lại giúp y chá»nh cỠáo cùng cà vạt.
âLát nữaem còn có má»t tiết mục phát sóng trá»±c tiếp, không có cách nà o tiá» n anhra sân bay, lần sau sẽ bá» sung, còn có chÃnh là ⦠Ãn, cá» gắng công tác.â
Nói tá»i Äây, hắn cÆ°á»i hôn má»t chút lên môi nam nhân.
Lá» tai Kỳ Phong láºp tức Äá» lên, y nóng nảy trừng mắt nhìn Lạc Khâu Bạch, á» trong lòng thầm mắng má»t tiếng, Äem hắn Äặt trên cá»a kÃnh hôn hai cái.
Hôn xong, y cứng rắn ÄápâSá»m muá»n gì anh cÅ©ng phải Äem em ra khá»i giá»i giải trÃ!â, xoay ngÆ°á»i bÆ°á»c Äi.
âChá» má»t chút.â Lạc Khâu Bạch á» sau lÆ°ng gá»i y lại, tiến lên má»t bÆ°á»c, lúc nam nhân còn không ká»p phản ứng, hôn má»t cái lên chóp mÅ©i y, âVá» sá»m má»t chút, chá» anh vá» nhà , còn có⦠Ãn, không cần nhá» em.â
Ai sẽ nhá» em, tháºt sá»± là tá»± mình Äa tình!
Thê tá» của y phiá»n toái nhÆ° váºy, sách có nói Äây là chiêu câu dẫn y, công viá»c của chá»ng rất quan trá»ng, anh không biết là m thế nà o mà lại dung túng em là m nÅ©ng, em cÅ©ng phải phân rõ trÆ°á»ng hợp chứ.
Từ trong xoang mÅ©i phát ra má»t tiếng hừ, y xoay ngÆ°á»i bÆ°á»c Äi.
Giữa ánh bình minh, mặt của yrất há»ng, Äá»ng tác khá»i Äá»ng xe Äá»u cứng ngắc, nhÆ° là bá» ngÆ°á»i ta chá»c thủng tâm sá»±.
Kỳ Phong Äi trong chá»c lát, xe của Trá»nh Hoà i Giang Äã tá»i rá»i.
ChÆ°Æ¡ng trình lần nà y gá»i là ãNgu nhạc tá»i tiá»n tuyếnã, là chÆ°Æ¡ng trình vÆ°Æ¡ng bà i (át chủ bà i), thu tá» lá» ngÆ°á»i xem dẫn Äầu, MC miá»ng lưỡi sắc bén, ná»i danh nói vá» những vấn Äá» hóc búa, thÆ°á»ng xuyên Äà o ra bà máºt mà nhiá»u minh tinh không muá»n tiết lá», cho nên vẫn luôn Äược khán giả nhá» Äến.
Mặt khác, chÆ°Æ¡ng trìnhnà y và những chÆ°Æ¡ng trình tá»ng hợp khác bất Äá»ng á» chá», nó không phải thu trÆ°á»c, mà là phát sóng trá»±c tiếp, bá»i váºy cà ng thêm khảo nghiá»m nÄng lá»±c tùy cÆ¡ ứng biến của nghá» sÄ©. Nếu phát huy tá»t, có lẽ sẽ là m cho rất nhiá»u ngÆ°á»i xem phát hiá»n nghá» sÄ© có gì sáng chói, sẽ trá» thà nh fan, nhÆ°ng nếu phát huy không tá»t, bá» bắt Äược khuyết Äiá»m, cÅ©ng rất có khả nÄng trá» thà nh má»t vết Äen cả Äá»i rá»a không sạch.
Äá»i vá»i Lạc Khâu Bạch âTân nhânâvừa má»i ná»i mà nói, không thá» nghi ngá» vừa là kỳ ngá» (cÆ¡ há»i) lại vừa là khiêu chiến, cho nên hắn hết sức coi trá»ng chÆ°Æ¡ng trình lần nà y, vì có thá» là m cho mình biá»u hiá»n tá»t má»t chút, không Äến mức bá» MC xảo quyá»t há»i nhiá»u, hắn từ má»t tuần trÆ°á»c Äã xem hếttất cả các táºp, Äã hiá»u biết Äầy Äủvá»i lÆ°u trình của chÆ°Æ¡ng trình, nhÆ°ng hiá»n tại vẫn có chút khẩn trÆ°Æ¡ng.
Trong phòng hóa trang, diá» n viên chÃnh còn chÆ°a tá»i, Diá»p Thừa Äang kẹt xe, chá» có Mạnh LÆ°Æ¡ng Thần cùng Lạc Khâu Bạch hai ngÆ°á»i há».
Trải qua má»t lần lúng túng tại quán cà phê, hai ngÆ°á»i thủy chung vẫn duy trì khoảng cách, không có chuyá»n bất Äắc dÄ© trên cÆ¡ bản sẽ không nói chuyá»n, mà hiá»n tại Mạnh LÆ°Æ¡ng Thần Äá»t nhiên Äến bên ngÆ°á»i Lạc Khâu Bạch, nắm chặt tay hắn nói, âKhâu Bạch, Äừng khẩn trÆ°Æ¡ng, MC VÆ°Æ¡ng Thần nà y tuy rằng miá»ng lưỡi Äá»c Äá»a, nhÆ°ng chá» cần em cùng ông ta Äánh Thái Cá»±c, ông ta vì tá» lá» ngÆ°á»i xem cÅ©ng sẽ không há»i những vấn Äá» quá mức hóc búa.â
âÄến lúc Äó, nếu em tháºt sá»± không thá» trả lá»i, hãy Äẩy vấn Äá» qua cho anh.â
âKhông cần, tôi có thỠứng phó, còn có⦠Cám Æ¡n anh.â
Lạc Khâu Bạch kỳ tháºt hiá»u Äược Mạnh LÆ°Æ¡ng Thần lúc nà y có ý tá»t, nhÆ°ng hắn tháºt sá»± là không thÃch cùng hắn ta lại có bất luáºn tiếp xúc thân máºt gì, dá»ch ghế sang bên cạnh má»t chút, rút tay mình vá».
Äúng lúc nà y cá»a phòng Äá»t nhiên âRÄng rắcâ má»t tiếng má» ra.
Má»t ngÆ°á»i Äà n ông Äầu trá»c béo máºp Äi và o, ánh mắt quét qua trên ngÆ°á»i Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh LÆ°Æ¡ng Thần, nhÆ°á»ng mà y má»m cÆ°á»i, âNha, Mạnh ảnh Äế và Lạc Khâu Bạch Äá»u á» Äây, tôi có xem ã Tà dÆ°Æ¡ng ca ã, tháºt sá»± là rất cảm Äá»ng, hôm nay có thá» má»i các cáºuÄến tham dá»± chÆ°Æ¡ng trình, tháºt là vinh hạnh của tôi a!â
Äang nói chuyá»n chÃnh là MC VÆ°Æ¡ng Thần, má»t Äôi mắt tam giác khôn khéo, vừa thấy Äã biết là ngÆ°á»i thủ Äoạnvà linh hoạt, Lạc Khâu Bạch cÅ©ng hiá»u Äược ngÆ°á»i nhÆ° thế không dá» chá»c, cÆ°á»i gáºt Äầu, âThần ca, ngà i khách khà rá»i, lần Äầu tiên tôitham giaãNgu nhạc tá»i tiá»n tuyếnãmá»t chÆ°Æ¡ng trình lá»n nhÆ° váºy, lúc nà y phải khẩn trÆ°Æ¡ng, lát nữa còn phải nhá» ngà i quan tâm, tôi má»i không mất thá» diá»n có phải hay không?â
VÆ°Æ¡ng thần không rõ quét mắt nhìn hắn má»t cái, tiếu a a xua tay, âLá»i nà y nói, tôi không tha thứ ná»i, Mạnh ảnh Äế, lần nà y ánh mắt của cáºu tháºt Äúng là Äá»c ác, tuyá»n Äược âNgÆ°á»i ná»i nghiá»pâmiá»ng lưỡi tháºt ngá»t.â
âSo ra còn kém anh, có phải hay không lão VÆ°Æ¡ng?â
Ba ngÆ°á»i cÆ°á»i hoà hợp êm thấm, lúc nà y nhân viên háºu trÆ°á»ng Äến thúc giục, sẽ bắt Äầu phát sóng trá»±c tiếp .
VÆ°Æ¡ng Thần cÆ°á»i cáo từ, Lạc Khâu Bạch cảm thấy ánh mắt của ông ta dừng á» trên ngÆ°á»i mình tháºt không thoải mái, nhÆ°ng cụ thá» nhÆ° thế nà o hắn không thá» nói ra, Äá»i quần áo xong, hắn Äi theo Äoà n phim ra háºu trÆ°á»ng.
Ãm nhạc vang lên, Äèn laser lóng lánh, trÆ°á»c sân khấu là tiếng vá» tay.
Lá»i dạo Äầu ngắn gá»n xong, VÆ°Æ¡ng Thần tình cảm mãnh liá»t dâng trà o nói, âPhÃa dÆ°á»i là Äoà n phim vạn ngÆ°á»i chá» mong ã Tà dÆ°Æ¡ng ca ãÄang Äi và o hiá»n trÆ°á»ng! Vá» tay nà o!â
Cá»a má» ra, ánh Äèn laser chá»p nháy, Lạc Khâu Bạch Äi Äến trÆ°á»c sân khấu, không biết vì cái gì, trÆ°á»c kia Äoà n phim Äi tuyên truyá»n, bên cạnh hắn vẫn luôn là Diá»p Thừa, nhÆ°ng lúc nà y Äây Diá»p Thừa Äứng cách hắn hai ngÆ°á»i, theo sát hắn lần lượt là diá» n viên khách má»i Mạnh LÆ°Æ¡ng Thần.
Lạc Khâu Bạch nghÄ© Mạnh LÆ°Æ¡ng Thần là nhân viên chủ chế, lại là nhà sản xuất, Äứng á» chÃnh giữa cÅ©ng không có gì Äáng trách, nghÄ© nhÆ° váºy nên cÅ©ng Äã bình thÆ°á»ng trá» lại.
Phần trÆ°á»c là phần giá»i thiá»u Äại kháiã Tà dÆ°Æ¡ng ca ãcùng bá» pháºn háºu trÆ°á»ng, khán giả nhiá»t tình, dÆ°á»i Äà i không Ãt ngÆ°á»i giÆ¡ lên ba chữâLạc Khâu Bạchâ.
Lạc Khâu Bạch tuy rằng không có nhiá»u kinh nghiá»m trên sân khấu, nhÆ°ng cÅ©ng coi nhÆ° gặp may, hÆ¡n nữa tÃnh cách cÅ©ng không góc cạnh, cho nên cÅ©ng hữu kinh vô hiá»m vượt qua, sau khi âm nhạc thay Äá»i, phân Äoạn thứ baâVấn Äáp minh tinh âÄã Äến.
Vô sá» minh tinh nÄm Äó Äá»u âChết thảmâ tại phân Äoạn nà y, tháºm chà có ngÆ°á»i bá» thất thá» Äá»u có thá» bá» Äà o ra chuyá»n riêng tÆ° khi bạn gái chia tay vì phách chân (ngoại tình), cho nên Lạc Khâu Bạch cÅ©ng rất sợ hãi.
VÆ°Æ¡ng thần há»i Diá»p Thừa, Sâm Xuyên mấy vấn Äá», bá»n há» toà n bá» Äá»u Äánh Thái Cá»±c vượt qua, chá» Äến Mạnh LÆ°Æ¡ng Thần, VÆ°Æ¡ng Thần Äá»t nhiên chuyá»n Äá» tà i, cÆ°á»i tủm tá»m nói, âRất nhiá»u fan nói, Mạnh ảnh Äế xuất Äạo Äã Äược 5 nÄm, vì cái gì vẫn chÆ°a có bạn gái? Hoặc là ⦠Kỳ tháºt sá»m Äã có ngÆ°á»i mình thÃch mà không tiá»n nói ra?â
Má»t câu sắc bén vô cùng, ám chá» Mạnh LÆ°Æ¡ng Thần là gay, bất quá hắn ta mặt không Äá»i sắc cÆ°á»i xua tay, âTôi tham gia chÆ°Æ¡ng trình hai lần, ông cÅ©ng há»itôi vấn Äá» nà y, lão VÆ°Æ¡ng ông không phúc háºu a, Äáp án lần trÆ°á»c, ôngnói tôivẫn chÆ°a yêu ai là m sao có thá» chứ, bất quá duyên pháºn cưỡng cầu không nên, tá»± nhiên sẽ có.â
Tứ lạng bạt thiên cân, không trả lá»i thẳng thắn, VÆ°Æ¡ng Thần cÆ°á»i cÆ°á»i, tá»±a há» Äã sá»m biết Äáp án, cÅ©ng không có dây dÆ°a, ngược lại chuyá»n sang há»i Lạc Khâu Bạch, âKia Khâu Bạch thì sao? ThÃch ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o? Cáºu không muá»n Äược thế nhân chúc phúc, không muá»n yêu ai sao?â
Lạc Khâu Bạch nghÄ© nghÄ©, lúc nà y hắn vô luáºn là gáºt Äầu hay lắc Äầu Äá»u là sai, gáºt Äầu khẳng Äá»nh sẽ bá» truy vấn, lắc Äầu sẽ có vẻ giả, trấn Äá»nh cÆ°á»i má» miá»ng, âTôi cÅ©ng muá»n Äược thế nhân chúc phúc, nếu thá»±c lòng yêu, ai cÅ©ng không sai, váºy không có gì mà không chá»u nháºn giúp Äỡ chứ.â
âA ~~ Xem ra Khâu Bạch là loại hình yêu tháºt lòng, mặc ká» ngÆ°á»i ta có Äá»ng ý hay không, chá» cần yêu liá»n sẽ vô oán vô há»i sao? Bất quá trÆ°á»c kia có má»t bằng hữu trên mạng ÄÆ°a ra má»t vấn Äá», vừa lúc cùng vấn Äá» hôm nay có chút quan há», không biết Khâu Bạch có thá» giúp tôi giải thÃch má»t chút không.â
Nói xong, mà n hình lá»n Äá»t nhiên lóe lên hình ảnh, là má»t bức ảnh.
Toà n trÆ°á»ng sá»ng sá»t, không má»t chút thanh âm, Lạc Khâu Bạch nhìn thấy ảnh chụp trong nháy mắt triá»t Äá» bá»i rá»i, sắc mặt Äá»t nhiên trắng bá»ch.
Bá»i vì trong ảnh chụp, Äúng là ngà y ấy tại quán cà phê, Mạnh LÆ°Æ¡ng Thần Äuá»i theo bắt lấy tay hắn, bá»i vì góc Äá» chụp, hai ngÆ°á»i nghiêngÄầu cùng má»t chá», liếc mắt má»t cái nhìn qua giá»ng nhÆ° Äang hôn!
Lá»i của editor: Sóng gió tá»i rá»i!