Phương Tích Ca tự biết đuối lý, liền đưa ra lời mời bọn họ ăn cơm bồi tội.
"Khó được vừa lúc tôi tan tầm, liền cùng nhau ăn bữa cơm đi?"
"Chính là tôi không muốn cùng cậu cùng nhau ăn cơm.
" Chung Cảnh Tri giành trước nói, bởi vì cùng Phương Tích Ca cùng nhau ăn cơm bất kể đồ ăn có thơm ngon bao nhiêu, cậu ta nói một câu là có thể khiến người ta nuốt không vô.
Chung Cảnh Tri vừa nhớ tới lúc cùng cậu ta ăn cơm, ăn một miếng thịt bò, cậu ta có thể giảng giải một miếng thịt nói thành một khối thi thể, quả thực chính là không thể chịu nổi.
Đương nhiên, Phương Tích Ca cũng không phải mỗi lần đều như vậy, nhưng nếu có người không cẩn thận nhắc tới, anh ta có thể nói thao thao bất tuyệt.
Nhưng Phương Tích Ca mặc kệ Chung Cảnh Tri phản đối, anh ta hướng mắt trông mong nhìn Lục Hòa Ngọc, anh ta cảm thấy chỉ cần Lục Hòa Ngọc đáp ứng, Chung Cảnh Tri phản đối không có hiệu quả.
Đáng tiếc, không đợi Lục Hòa Ngọc mở miệng, liền nghe được bệnh viện thông báo khẩn cấp vang lên, có vẻ như là nơi nào đó phát sinh sự cố giao thông, người bị thương quá nhiều cần phải cấp cứu khẩn cấp.
Phương Tích Ca tức khắc phất tay nói "Có cơ hội lại cùng nhau ăn cơm, tạm biệt.
"
Lục Hòa Ngọc phát hiện Phương Tích Ca tuy rằng thiếu hụt ở phương diện tính cách, nhưng khi nói đến công việc, khí tràng liền hoàn toàn không giống nhau, giỏi giang, bình tĩnh, vững vàng đều có thể từ trên người anh ta thấy được.
Lục Hòa Ngọc nhìn chằm chằm vào Phương Tích Ca khiến cho Chung Cảnh Tri có chút ghen tị, bất quá anh thức thời chưa nói cái gì, mà nói "Nếu cậu ta không có thời gian ăn cơm, chúng ta đây liền đi ăn cơm trước đi.
"
"Vậy đi thôi.
" Lục Hòa Ngọc gật gật đầu, cái nghề như bác sĩ này tốt xác thật là tốt, chính là cảm giác một khi có việc gì đó lại như phải hóa thành siêu nhân không rảnh được lúc nào.
"Lời vừa rồi tôi nói cùng với Lục Như Y, em có cảm thấy quá mức hay không?" Chung Cảnh Tri hỏi.
"Anh đã đoạt lời kịch của em, kỳ thật em cũng tưởng cùng cô ta nói như vậy.
" Lục Hòa Ngọc nhấp miệng cười nói.
"Điều này chứng tỏ chúng ta là tâm hữu linh tê.
" Chung Cảnh Tri nhịn không được nhếch môi, lời này anh thích nghe.
"Da mặt anh đúng là luôn dày như vậy.
" Lục Hòa Ngọc nhịn không được duỗi tay nhéo gương mặt của anh một chút.
"Anh sợ quá mỏng theo đuổi không được em a.
" Chung Cảnh Tri không chờ cô thu tay về liền bắt lấy tay cô ở trên mặt mình cọ cọ, ngữ khi mang theo chút bất đắc dĩ "Thật hy vọng có một ngày em có thể thực tình tiếp nhận anh.
"
Bàn tay bị Chung Cảnh Tri bắt lấy hơi co lại một chút, tươi cười trên mặt Lục Hòa Ngọc chậm rãi phai nhạt đi.
Chung Cảnh Tri xác thật chưa nói sai, cô đã chấp nhận anh xuất hiện ở bên người mình, cũng đúng là thực sự thích anh, nhưng lại không thể nói là hoàn toàn tiếp nhận anh, càng chưa nói tới yêu.
Lúc trước cô cũng đã nói qua, nhưng cô cũng tự mình hiểu nếu so sánh cảm tình của cô so với Chung Cảnh Tri chắc chắn thua xa, cô so với suy nghĩ của anh còn càng lý trí hơn, đại khái là do phần lý trí này làm cho Chung Cảnh Tri cảm thấy bất an đi?
"Có lẽ, lâu ngày sinh tình tương đối thích hợp với em.
" Lục Hòa Ngọc biết Chung Cảnh Tri chỉ là muốn xác định trong lòng mình có anh hay không.
Cô biết mình là người có tính cách như thế, đại khái thật đúng là có chút máu lạnh vô tình.
Chung Cảnh Tri nghe được lời này của cô, đôi mắt hơi sáng lên, nếu không phải ở trước mặt công chúng, anh thật sự hận không thể ôm cô hôn điên cuồng.
"Đi thôi, không phải nói muốn ăn cơm sao? Hay là về nhà nấu cơm?" Lục Hòa Ngọc liếc mắt hỏi.
"Chúng ta cùng đi mua đồ ăn đi.
" Chung Cảnh Tri cảm thấy mình nấu cơm càng tốt, có thể ở cùng cô càng nhiều thời gian.
Lục Hòa Ngọc gật gật đầu, kỳ thật cô cũng cảm thấy ở nhà ăn cơm khá tốt, chính là cô không quá thích rửa chén, cũng may còn có máy rửa chén.
Hai người đi siêu thị mua đồ ăn, lúc về hai người về nhà Chung Cảnh Tri nấu cơm, chủ yếu là phòng bếp trong nhà Lục Hòa Ngọc không đầy đủ đồ vật bằng phòng bếp nhà anh.
Thời gian về nhà có chút muộn, bởi vậy Lục Hòa Ngọc cũng không ngồi chờ ăn mà hỗ trợ nhặt rau, rửa rau, Chung Cảnh Tri nhìn cảnh hai người cùng nhau làm việc, khóe miệng liền nhịn không được giơ lên.
Hai người bận bịu gần một giờ đồng hồ mới làm được ba món đồ ăn, bởi vì thời gian về có chút muộn nên cũng chỉ làm canh cà chua trứng, cũng coi như là 3 món 1 canh.
Sau khi ăn xong, Chung Cảnh Tri liền pha hai ly trà đưa cho Lục Hòa Ngọc một ly nói "Uống trà đi.
"
"Trà này giống như có mùi gạo nếp nhàn nhạt nhưng cũng lại không phải mùi gạo nếp? Đây là trà gì?" Lục Hòa Ngọc lập tức ngửi thấy được mùi trà, trà trong ly hơi hơi có màu vàng kim, cô chính là người không thích uống trà đều có chút muốn nếm thử.
"Trà này gọi là gạo nếp hương, ở huyện G tỉnh Y bên kia mỗi nhà đều là uống trà này, nghe nói có công hiệu ngăn quá trình lão hóa, anh cũng là do đi công tác trùng hợp uống qua, cảm thấy không tồi, liền mua chút trở về.
" Chung Cảnh Tri cười nói.
"Lá trà bên đó rất nổi danh sao, anh cũng đầu tư sản xuất cho cái này đi?" Lục Hòa Ngọc nhưng không tin anh liền sẽ vừa khéo đi qua bên kia.
"Cái gì cũng đều không thể gạt được em.
" Chung Cảnh Tri cười nói.
"Hương vị uống vào đúng là không tồi, rất ngọt dịu, cảm giác miệng có lưu lại hương thơm của gạo nếp, sau khi uống qua, cảm giác giống như sẽ không muốn uống loại trà nào khác.
" Lục Hòa Ngọc nhấp một ngụm, liền có chút nhịn không được lại uống nhiều một ngụm.
"Anh cảm thấy em chính là sẽ thích.
" Chung Cảnh Tri duỗi tay xoa xoa đầu Lục Hòa Ngọc, cảm thấy cô kỳ thật cũng không khó lấy lòng, chẳng qua cần kiên nhẫn đi tìm hiểu cô yêu thích cái gì.
"Cái này xem như là lấy lòng em sao?" Lục Hòa Ngọc liếc mắt nhìn anh một cái, bên môi mang theo ý cười hỏi.
"Đúng vậy, xin hỏi A Hòa cô nương có vừa lòng không?" Chung Cảnh Tri cười hỏi.
Lục Hòa Ngọc chợt duỗi tay ôm lấy cổ anh khiến anh dựa gần hướng vào mình, tiến lên ở bên cạnh khóe miệng anh hôn một cái, lại đem anh đẩy ra, nhìn anh nói "Ừ, rất vừa lòng.
"
Chung Cảnh Tri sờ sờ vị trí được hôn, vừa buồn cười vừa tức giận "Anh cảm thấy một chút như vậy đều không hài lòng.
"
"Anh không phải hỏi em vừa lòng hay không sao? Em rất vừa lòng là đủ rồi.
" Lục Hòa Ngọc cười tinh nghịch mà nói.
"Anh cảm thấy, anh cũng muốn vì chính mình mưu cầu một chút phúc lợi.
" Chung Cảnh Tri rướn mình đem Lục Hòa Ngọc áp đến trên sô pha, bá đạo giữ cố định mặt cô hôn một nụ hôn thật sâu.
Lục Hòa Ngọc còn không có kịp tự hỏi, mà nụ hôn tràn ngập bá đạo khiến cô khó có thể hô hấp, cả người trầm luân đi xuống.
Nụ hôn càng thêm sâu, càng thêm động tì.nh, thời điểm Chung Cảnh Tri cảm thấy mình muốn mất khống chế, miễn cưỡng mà khẽ buông lỏng cô, thở hổn hển ở trên má cô hôn một chút, như thế nào cũng cảm thấy không đủ.
Ánh mắt Lục Hòa Ngọc có chút mê ly dần dần khôi phục, ngực không nhịn được mà phập phồng có chút không thở nổi mà Chung Cảnh Tri còn đè ở trên người mình, nhịn không được đẩy đẩy anh nói "Nặng chết mất, tránh ra.
"
Lục Hòa Ngọc nhịn không được cảm thấy thẹn thùng, vừa rồi nếu không phải Chung Cảnh Tri đột nhiên dừng lại, cũng thật sự may mắn Chung Cảnh Tri vẫn là thực tôn trọng mình, bằng không cô phỏng chừng cũng thật sự bởi vì một cái hôn mà.
.
Chung Cảnh Tri nhìn cô cả mặt đỏ bừng, cười trầm thấp, trong lòng thực sung sướng, lại không có bởi vậy buông ra mà ôm lấy cô ngồi dậy, bởi vì cũng không phải chỉ có một mình anh động tì.nh, kỳ thật cô cũng thực thích mình.
Bất quá, anh cũng không dám chọc thủng, vạn nhất cô thẹn quá hóa giận, vậy chính mình về sau liền không thể mưu cầu phúc lợi.
Nhìn biểu tình sung sướng của Chung Cảnh Tri, tuy rằng hành vi ngày thường của anh có chút khiến người ta làm tức giận nhưng ít ra không có thật sự xằng bậy, Lục Hòa Ngọc nghĩ như vậy cũng liền chấp nhận rồi, ít nhất Chung Cảnh Tri người này thoạt nhìn cũng tương đối không tồi.
Phảng phất tâm hữu linh tê, hai người nhìn nhau, đã hiểu thấu ý nghĩ của đối phương, trong mắt tỏa ra ánh sáng nhu hòa.
Ở trong tình yêu, chuyện hạnh phúc nhất không gì hơn lưỡng tình tương duyệt*.
* lưỡng tình tương duyệt: Cả hai người đều yêu lẫn nhau
"Chung Cảnh Tri, em nghĩ sự yêu thích của em đối với anh so với em nghĩ càng nhiều một chút.
" Lục Hòa Ngọc nhìn đôi mắt của anh nói.
"Anh sẽ nỗ lực làm em càng thích nhiều thêm một chút.
" Chung Cảnh Tri mỉm cười nhìn cô mà nói.
Lục Hòa Ngọc hai tay duỗi đến trên đầu của anh dùng sức xoa xoa, nhìn đầu tóc của anh nguyên bản không chút cẩu thả bị làm cho hỗn độn, nhếch lên khóe miệng nói "Em đang chờ.
"
Chung Cảnh Tri tùy ý để cô ở trên đầu mình tác quái, sủng nịch cười nhìn cô nói "Anh sẽ khiến em mỗi ngày đều thích anh một chút, như vậy thực mau là có thể biến thành yêu.
"
Anh thật sự không giống như là loại người sẽ nói ra lời này, Lục Hòa Ngọc nghe xong nhịn không được cười ra tiếng tới.
Hai người chơi đùa cười qua đi, Lục Hòa Ngọc lại nghĩ tới chuyện hệ thống thông minh đưa ra thị trường, hỏi "Nếu lại đồng thời đẩy ra một trò chơi di động mới thì sao.
.
"
Chung Cảnh Tri nghe cô nói như vậy, sờ sờ cằm suy tư, kỳ thật cũng không phải không được, cứ như vậy xác thật sẽ khiến cho mọi người hưởng ứng rất lớn, chẳng qua có lợi cũng có hại, đây chính là một phương pháp khiến mọi người sẽ cảm thấy hệ thống thông minh này cực kỳ thích hợp để chơi game, sẽ không ai chú ý vào hệ thống.
Bất quá, Lục Hòa Ngọc cũng chỉ đưa cái kiến nghị, trên thực tế vẫn là công ty W bên kia nắm quyên chủ đạo, đương nhiên mọi việc cũng cần bọn họ ưu tiên suy xét.
Chờ đến khi Lục Hòa Ngọc trở lại chính nhà mình mới phát hiện Cao Ninh cùng Diệp Hàm đã gửi rất nhiều tin tức lại đây, hơn nữa nói chuyện cực kỳ kích động, cô cẩn thận xem lại những tin nhắn ở phía trên, là nói về chuyện của Trì Lam.
Nguyên lai Trì Lam bị Lục Như Y như vậy vạch trần, quan hệ giao lưu với mọi người đang khá tốt liền trở nên tồi tệ, duyên phận đối với người khác giới lại biến hóa cực lớn, ngược lại so với trước kia càng ngày càng nhiều.
Nhưng là, duyên phận đối với người khác giới tốt lên, cô ta đại khái cũng đã cự tuyệt, chẳng qua vẫn ngăn không được vẫn có nam sinh kiên trì không dứt theo đuổi, huống chi cô vốn dĩ liền có chút lòng hư vinh, đương nhiên cũng rất vui vẻ hưởng thụ quá trình được người khác theo đuổi.
Lại không nghĩ rằng không cẩn thận lật xe, có một học trưởng đã có bạn gái nhưng ở thời điểm lần đó Lục Như Y đi trường học nháo chuyện, học trưởng kia sau khi gặp qua Trì Lam, không biết sao lại thích cô ta, sau đó phát hiện cô ta lại là học muội của khoa anh ta, liền nhân cơ hội này để tiếp xúc thêm.
Trì Lam nào chịu được sự trêu chọc này, cho dù lúc trước cô ta đối với Địch Phàm phương tâm ám hứa*, nhưng Địch Phàm sau khi ngồi tù cô ta liền sợ hãi nhìn thấy, Địch Tư Khải cũng đã trốn rồi, hơn nữa học trưởng lớn lên cũng rất đẹp trai, soái khí, người đẹp lại có tiền, nói lời âu yếm tới cũng là tương đối giỏi.
Trì Lam kỳ thật cũng biết học trưởng có bạn gái, nhưng cô vẫn nhịn không được trêu chọc, tuy rằng trên mặt vẫn cự tuyệt nhưng trong lòng lại phi thường hưởng thụ.
* Phương tâm ám hứa: Đơn phương định ước
Thậm chí còn thỉnh thoảng đáp lại, liếc mắt đưa tình.
Cũng không biết như thế nào đã bị bạn gái học trưởng phát hiện, bạn gái học trưởng cũng là học tỷ trong trường học, tương đối khó trêu chọc, bắt được thời điểm bọn họ hẹn hò với nhau đã trực tiếp tiến lên túm tóc Trì Lam sau đó hướng trên mặt cô ta cho vài cái tát, sau đó lại đá mạnh vào người học trưởng tra nam một trận, tuyên bố chia tay.
Đồng thời còn bồi thêm một câu "Chúc các đôi cẩu nam nữ các người ở bên nhau thiên trường địa cửu.
"
Mọi người đều cho rằng Trì Lam sẽ cùng học trưởng tra nam ở bên nhau, ai biết cùng ngày hai người này cũng đã tranh cãi lớn, đến nỗi lý do là gì mọi người cũng không biết.
Lần này Trì Lam lại một lần nổi danh, làm cho Trì Ngạn ở trường học cũng cực kỳ mất mặt, nguyên bản vị trí thực tập của anh ta cũng liền bởi vì chuyện này mà bị giáo viên loại trừ.
Cái mối lương duyên đối với người khác giới của Trì Lam nhưng thật ra làm cho Lục Hòa Ngọc nhớ tới dàn nam phụ trong nguyên tác cốt truyện, chẳng qua Trì Lam lần này tương đối xui xẻo, không có quang hoàn về gia thế, cũng đã không có nam chính bảo hộ, cho dù hấp dẫn ánh mắt khác phái lại không có bất luận cái tác dụng gì.
Lục Hòa Ngọc có một loại trực giác, chuyện xui xẻo của Trì Lam sẽ không như vậy mà ngừng lại.
.
Danh Sách Chương: