Mục lục
Vinh Quang Chúa Tể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Cuốn sách đó à?” Anh Tuân vừa lái xe vừa nói: “Cuốn đó của bà ngoại anh, xưa ngoại anh làm tu nữ.”
Phạm Nhã hỏi: “Anh có đọc cuốn đó chưa?”
Anh Tuân rít một hơi thuốc: “Hồi đó bị căng thẳng, anh có đọc, cũng thiền qua nhưng không trụ được một tháng.

Học thiền bằng sách vở được nhưng có thầy dạy thì tốt hơn, trong quá trình hành thiền có vấn đề gì cũng có thể hỏi được.”
“Dạ”
“Có biết tới cụm từ thực tại vĩnh hằng không?” Anh Tuân nói.
Phạm Nhã lắc đầu.
Anh Tuân giải thích: “Bình thường con người chỉ sống ở trong quá khứ hoặc tương lai, chứ hiếm khi nào sống trong hiện tại lắm.

Suy nghĩ của con người nhanh như con ngựa đang chạy, hiếu động như con khỉ.

Nếu không nghĩ về quá khứ, nhớ lại quá khứ thì người ta sẽ nghĩ về tương lai, nghĩ về việc ngày mai nên làm cái gì, chút nữa nên ăn cái gì.”
“Nhưng thế giới này không có quá khứ và tương lai, chỉ có một hiện tại là thực tại vĩnh hằng mà thôi, việc thiền minh sát giúp con người ta an trú trong thực tại vĩnh hằng đó, khi đi đứng nằm ngồi biết mình đang đi đứng nằm ngồi, khi ăn biết mình đang ăn, khi đang đánh răng, rửa mặt biết mình đánh răng, rửa mặt.”
Phạm Nhã tròn mắt.
Anh Tuân lại nói: “Nghe khó hiểu phải không, anh cũng chẳng hiểu lắm đâu, nhớ gì nói đấy thôi, chuyện này anh không giúp chú được.”
“Dạ.”
Chiếc Ford Raptor chạy băng băng trên đường, gần tới nơi, anh Tuân mở hết cửa sổ, tắt nhạc để cho Phạm Nhã sử dụng siêu giác quan dò tìm thanh niên Hoàng.

Có bao nhiêu con phố để đi bộ được trong Sài Gòn?
Rất nhiều, nhưng chỉ cần thông minh một chút là sẽ nghĩ ngay tới...!phố đi bộ, tên rất trực bạch, là một con phố được xây dựng để cho người dân đi bộ, kéo dài hết cung đường Nguyễn Huệ, đối diện với sông Sài Gòn và Ủy Ban Nhân Dân Thành phố.
“Ồ” Phạm Nhã nói: “Tìm được rồi, nhanh thật.”
Anh Tuân cười khà khà: “Mày còn nhắc nó bằng chữ Walker mà, làm gì có chỗ nào đông walker hơn ở đây nữa.”
Phạm Nhã cũng cười, anh Tuân đỗ xe trước một tiệm trà sữa rồi vào đó mua mấy ly cho hội Trân, Thư ở nhà.

Phạm Nhã thì đi xuống xe, tiếp cận mục tiêu.
Thanh niên Hoàng mang combo kính râm đen thui và khẩu trang, đang đi lại không mục đích trên phố đi bộ, vừa đi vừa thì thầm: “Khoa, Phát, Hoàng, Trang.”
Tuy không hiểu làm vậy thì được gì nhưng anh ta cũng kiên nhẫn, không ngừng lập đi lập lại bốn cái tên này.
Từ xa, có một thằng bé chạy lại đưa cho Hoàng một mẩu giấy rồi lại bỏ chạy, Hoàng nhìn theo thằng bé, đây là một đứa bé theo cha mẹ mưu sinh trên đường rất bình thường.

Hoàng mở mẩu giấy ra xem, trên đó có viết một địa chỉ nằm ở khu vực thuộc quận Bình Thạnh.
Anh ta thở dài, đã hiểu.
...
Anh Tuân chở Phạm Nhã tới điểm hẹn thì đánh xe ra cách mấy con đường để chờ, đây là nơi anh Tuân chọn cho y, một công trình đang xây dựng thì chủ đầu tư gãy vốn phải bỏ ngang xương không thể tiếp tục thi công tiếp, còn gọi là công trình treo, hiện giờ bỏ hoang.
Phạm Nhã nhìn xung quanh, anh Tuân chọn chỗ này thật là rất khéo, nhà dân không nhiều, chủ yếu là mấy dự án đang xây, đến tối chỉ có mấy anh công nhân dựng lán ở lại trực.
Phạm Nhã triệu hồi áo choàng rồi bay lên trên đỉnh công trình, nhìn xuống phía dưới.

Đến giờ hẹn, một chiếc xe Toyota Innova bảy chỗ lái vào khu vực công trình, nó chạy chậm lại rồi tắt đèn xe, rà từ từ tới chỗ hẹn mới tắt máy, xem ra người lái cũng rất cẩn thận, sợ bị chú ý.
Phạm Nhã nhắm mắt, sử dụng siêu giác quan để do thám tình hình mấy cây số vuông xung quanh, phát hiện không có vấn đề gì mới tín hiệu với anh Tuân để ảnh yên tâm rồi bay xuống dưới.
Thanh niên Hoàng và Trang mắt buồn mở cửa bước xuống xe, hai người nhìn dáo dác xung quanh, Hoàng chợt nhận ra cái gì, anh ta ngẩng đầu lên thì thấy Shaka de Virgo đeo mặt nạ nửa mặt bằng vàng bay xuống đất.

Đây là lần đầu họ gặp nhau ở Địa Cầu.
Phạm Nhã nhìn hai người, Trang mắt buồn nhìn rất hốc hác còn Hoàng đã bước vào con đường của kỵ sĩ rồng, đôi mắt có màu đỏ rực và vòng dung nham.
Y thấy ngạc nhiên, không ngờ tay này lại chọn con đường có tỉ lệ tử vong cao nhất, hơn nữa còn thành công.
“Có chuyện gì?” Phạm Nhã hỏi.
Hoàng thở dài: “Đội trưởng của bọn này chết rồi, còn Phát thì...!ừm, tình trạng của nó lạ lắm, anh lại đây xem thử.”
Phạm Nhã gật đầu, Hoàng mở cửa sau của chiếc Innova rồi bật đèn trần trong xe, mấy hàng ghế sau của chiếc xe đã được gập lại, một người màu đen như hắc ín đang nằm ở trên đó.
Phạm Nhã nhíu mày, nhìn mặt mũi thì hẳn là Phát nhưng tình trạng tên này rất kỳ lạ, giống hệt như...!một sinh vật bóng tối.

Phạm Nhã tháo găng tay, nhoài người vao trong xe kiểm tra cơ thể của Phát, y cũng mở mắt của Phát lên xem, mắt của tên này cũng có màu xanh dương, bên ngoài con ngươi có một vòng sóng biển nhưng không chảy mà đứng yên một chỗ.
Y lại nhắm mắt lại, dò xét cơ thể của Phát, giống với Hoàng, y cũng cảm nhận được trong người tên này có dòng chảy của Mana, có một điều mà Hoàng không phát hiện được đó là dòng chảy Mana này mang đặc điểm của sinh vật bóng tối.
Phạm Nhã thở dài, y đã tiếp xúc với những con trăn đen của Anubis và chúa tể đen của Alphonso, Mana của sinh vật bóng tối rất kỳ lạ, nếu phải mô tả thì nó không có hoạt tính, nó như một con sông lặng lẽ và nó chịu sự điều khiển bởi dòng chảy Mana của người ký giao ước với nó.
Phát bị ai đó biến thành một sinh vật bóng tối?
Phạm Nhã không chắc lắm, dù sao y chỉ có hiểu biết sơ sài về các Phù thủy bóng tối, việc này chỉ có thể nhờ Anubis mà thôi, y nói với Hoàng và Trang mắt buồn: “Tôi chỉ có một chút suy đoán thôi nhưng không thể giúp được gì, hiện tại chỉ có một người có thể giúp được các anh.”
Gương mặt hốc hác, thiếu sức sống của Trang mắt buồn đỏ ửng, giống như bị kích động, cô ta nói: “Anh nói đi, là ai, chúng tôi sẽ đi tìm người đó.”
Hoàng lại bình tĩnh hơn nhiều, anh hỏi trước: “Người đó cũng là một Walker phải không?”
Phạm Nhã gật đầu: “Phải, là Anubis, một Phù thủy bóng tối.

Nếu như tôi đoán không lầm thì Phát đã bị biến thành một sinh vật bóng tối.


Tôi đã từng giao chiến với một sinh vật bóng tối có tình trạng hệt như anh ta.”
Hoàng hít sâu, anh ta không hiểu lắm về các con đường khác nhưng chỉ cần nghe lời Shaka de Virgo nói cũng có thể hình dung được chuyện này.
Có người hại Phát!
Trang mắt buồn chực khóc nhưng cô ta cũng nén lại, cô hỏi: “Anh nghĩ anh ấy có thể được phục hồi không?”
Phạm Nhã thở dài: “Tôi cũng không rõ.”
Trang và Hoàng không biết, chính Phạm Nhã hiện tại cũng thấy rối bời.

Bởi vì y nghĩ tới chúa tể đen, sinh vật bất tử của Alphonso, sinh vật đó không những có thể sử dụng kỹ năng hủy diệt của chúa tể mà còn có đôi mắt rực lửa của người bước lên con đường này.
Nếu vậy, hẳn đây cũng là một vị chúa tể, không, từng là một vị chúa tể, bị ai đó hãm hại, biến thành sinh vật bóng tối.

Có lẽ suy đoán này là đúng, chỉ có như vậy y mới giải thích được lý do vì sao khi nhìn thấy chúa tể đen, lòng của y lại phẫn nộ và giận dữ đến như vậy.
Trang mắt buồn hỏi: “Tôi nghe nói Anubis là người Ai Cập, bọn tôi phải đến Ai Cập sao? Nhưng bọn tôi hiện tại bị cấm xuất cảnh, anh không biết chứ quá khứ bọn tôi tệ lắm.”
Thanh niên Hoàng gật đầu.
Phạm Nhã nói: “Tôi có thể mời Anubis về đây, dựa vào quan hệ của chúng tôi, Anubis có thể giúp Phát.”
Trang cúi đầu, lí nhí nói: “Cảm ơn anh, thật sự cảm ơn anh.”
Thanh niên Hoàng thở dài: “Thật sự cảm ơn anh.”
Sau khi nhận ban ân, trải qua sự kinh khủng giữa cái chết và sự sống, Hoàng cũng đã thay đổi khá nhiều, anh ta cũng biết suy nghĩ hơn, cũng chín chắn hơn, anh ta hiểu mời một Walker nước ngoài nhập cảnh vào Việt Nam là chuyện khó như thế nào, Shaka de Virgo đồng ý giúp họ việc này, bọn họ nợ anh ta một ân huệ lớn.

Phạm Nhã lắc đầu: “Chúng ta cũng coi như có quen biết với nhau, bản thân tôi cũng rất muốn làm rõ tình trạng của Phát.

Các người không cẩn phải cảm ơn.

Chuyện này tôi sẽ sắp xếp, nếu thuận lợi thì trong ngày mai hoặc ngày mốt.

Hoàng, tối mai anh vẫn đi dạo phố để tôi liên lạc.”
“Tôi đi trước.”
Phạm Nhã bay lên không trung.
...

Ngồi trong xe, Phạm Nhã kể lại chuyện với anh Tuân, anh Tuân chỉ bình luận: “Ca này khó.”
Phạm Nhã gật đầu.

Anh Tuân lại nói tiếp: “Không biết tại sao Hion không thêm chức năng nhắn tin riêng vào ứng dụng, anh nghĩ hắn có ý đồ gì đó trong chuyện này nhưng tạm không bàn tới, giờ mời Anubis về Việt Nam hơi khó.”
“Chưa biết bên Ai Cập cô ta có bị lộ danh tính và bị theo dõi hay không, chỉ cần mày nói về chuyện này trong nhóm Walker, thông tin sẽ bị lan ra ngoài, hiện tại trong nhóm này có thêm năm người mới, chắc gì không phải tay trong của mấy gã tay to mặt bự.”
Phạm Nhã thở dài: “Có cách nào không anh? Có ứng dụng nhắn tin nào bảo mật hai chiều, xóa tin nhắn các thứ mà không ai lần ra được không?”
Anh Tuân im lặng suy nghĩ, vừa lái xe vừa rít thuốc.
Hồi lâu anh mới trả lời: “Bó tay, không có biện pháp nào vẹn toàn cả.

Chỉ có thể hạn chế đến mức thấp nhất những người biết thông tin này thôi.”
“Chút nữa anh lấy một số điện thoại áo cho mày đăng ký Telegram, mày đưa tài khoản cho cô ta, hai bên trao đổi rồi xóa dữ liệu.

Sẽ có người điều tra tài khoản của mày thậm chí ép đơn vị chủ sở hữu ứng dụng này phục hồi dữ liệu gốc nhưng điều này khá mất thời gian, đợi khi họ điều tra được thì Anubis đã ở Việt Nam rồi.”
“Đơn giản vậy?” Phạm Nhã hỏi, y nghĩ anh Tuân sẽ có nhiều “cao kiến” hơn, cái này y cũng nghĩ ra được.
“Đơn giản vậy thôi.” Anh Tuân trả lời: “Anh còn có vài phương án khác phức tạp hơn, khó lần ra hơn, thậm chí hai bên trao đổi với nhau bằng ám hiệu cũng có nhưng vấn đề là sớm muộn gì cũng bị lần ra, mà mày làm càng phức tạp, người ta càng thấy nghi ngờ mục đích của mày, càng không ổn.”
...
Anh Tuân rất cẩn thận, về biệt thự Gray Castle, anh lục lọi trong phòng một cái sim rác có thể đăng ký 3G, phát sóng wifi rồi lại xách Phạm Nhã chạy mấy chục cây số, sau thùng xe, anh Tuân mặc áo áo phanh ngực, vừa rít thuốc vừa thao tác với laptop, anh ta dùng một nền tảng tạo số điện thoại ảo, hiện tại những nền tảng này khá phổ biến, dùng để xác minh hoặc cho bất kỳ mục đích nào khác.
Sau đó anh dùng số điện thoại ảo này đăng ký một tài khoản Telegram.

Điện thoại tải ứng dụng Telegram cũng là một cái điện thoại khác.
Xong xuôi, anh Tuân nói: “Làm càng nhanh càng tốt, xong việc rút, xóa tin nhắn, bẻ sim, hủy điện thoại.

Anh không phải an ninh mạng, chỉ làm được tới đây thôi.”
Phạm Nhã gật đầu rồi đăng nhập vào nhóm chat của các Walker, điện thoại của y dùng một sóng 3G khác.
[Walker Shaka de Virgo đã đăng nhập.]
LALISA: Thần tượng lạnh lùng online kìa!
Samsung Galaxy: @Windown98 anh nói không bao giờ thấy anh ta online mà
Windown98: @Shaka de Virgo: Có chuyện gì gấp hả?
As00071647: @Rengoku Kyojuro thần tượng của cưng kìa
Chien the Great: Chắc tôi phải sống ẩn như Shaka, lâu lâu xuất hiện một lần, nhẵn mặt quá không ai chào đón cả.
Shen Long: Ai rảnh suốt ngày online như ngươi
Shaka de Virgo: @Anubis có đó không?
Anubis: @Shaka de Virgo Tôi đây, sao thế?
Shaka de Virgo: Đây là tài khoản Telegram của tôi [///], cô tìm cách kết bạn, tôi có vài chuyện rất quan trọng.
Anubis: @Shaka de Virgo Được

[Walker Shaka de Virgo đã đăng xuất.]
Chien the Great: Aaaaa @Anubis em giải thích đi, giữa em với hắn là thế nào!
LALISA: Ôi!
Vodka: Tình tay ba sao, hahaha
...
Phạm Nhã mở Telegram bằng cái điện thoại của anh Tuân, chờ gần cả tiếng đồng hồ mới thấy một lời mời kết bạn, y ấn vào chat voice, bên kia vang lên một giọng nữ nói bằng cổ ngữ Rune: “Tôi đây, sao thế?”
Phạm Nhã: “Tôi có chuyện riêng rất cần cô giúp đỡ, cô có thể bay về Việt Nam không?”
Anubis: “Được, nhưng tôi có thể biết trước là chuyện gì không, để tiện chuẩn bị.”
Nghe cô ta nhấn mạnh từ “chuẩn bị”, Phạm Nhã lại nói tiếp: “Không phải chiến đấu, cần hiểu biết của cô thôi, không tiện nói ở đây.”
Anubis: “Được, ngày mai gặp.

Anh chủ động tìm tôi nhé, tôi sẽ biết cách.”
Một người phụ nữ thông minh, Phạm Nhã nghĩ, y cũng ừ một tiếng rồi cúp máy.

Anh Tuân ngay lập tức xóa hết dữ liệu Telegram, rút sim 3G ra hủy, điện thoại cũng đập nát.

Suy nghĩ một hồi, anh Tuân cắn răng nhờ Phạm Nhã hủy luôn laptop bằng quyền trượng.
“Rút.”
Phạm Nhã gật đầu, hai anh em leo xuống thùng, đánh xe về biệt thự.
...
Khoảng cách giữa Cairo, Ai Cập và Sài Gòn, Việt Nam là 8000 cây số, Anubis phải quá cảnh ở sân bay Doha, Qatar, sau đó lại từ Doha bay đến sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất, tổng thời lượng bay gần 23 giờ đồng hồ.
Các Walker hiện tại là tâm điểm của cả thế giới, hàng trăm cơ quan tình báo của các Quốc Gia đều đang tìm kiếm tung tích và nhân dạng của họ, kể cả Phạm Nhã, không có bất kỳ một Walker nào là hoàn toàn không có “dấu vết” để điều tra, điều này càng rõ ràng hơn theo thời gian.
Giống như anh Tuân đã nói, trong nhóm Walker giờ cũng có “tay trong” của một số quốc gia, tài khoản Telegram của Shaka de Virgo vừa được công bố đã bị đóng thành tài liệu, thành manh mối chính để điều tra nhân dạng của cả Shaka de Virgo và Anubis.
Việc điều tra này buộc họ phải gây áp lực với công ty chủ sở hữu ứng dụng Telegram, việc này vốn đã rất phức tạp, liên quan đến quan hệ quốc tế.

Sau đó, bản thân Telegram cũng mã hóa dữ liệu của khách hàng nên dù tiếp cận được dữ liệu, cũng phải mất khá nhiều thời gian để giải mã, cuối cùng còn phải dịch thuật cổ ngữ Rune.
...
Ngày hôm nay, Phạm Nhã lượt lại “lịch sinh hoạt”, sáng coi tin tức, đến giờ thì leo lên sân thượng phơi nắng nhìn mặt trời, bộ giáp đen vẫn không có hy vọng hồi phục, áo choàng và quyền trượng đã hồi phục hoàn toàn.
Sau đó thay vì tập gym, Phạm Nhã lại vào phòng mình tắt hết đèn để ngồi thiền theo phương pháp Vipassana, y điểm mặt đặt tên tất cả các trạng thái tâm, sinh lý xuất hiện và biến mất, ghi nhận tất cả như một người đứng ngoài, không tham gia vào các diễn biến tâm, sinh lý.
Đến chiều tối, Phạm Nhã lại nhờ anh Tuân chở ra phố đi bộ để “tín hiệu” với thanh niên Hoàng đang dạo phố rồi đánh xe ra sân bay Tân Sơn Nhất để đón Anubis.

Cảng quốc tế ở sân bay Tân Sơn Nhất rất lớn, rất đông người, Phạm Nhã ngồi trên ghế, nhắm chặt mắt, siêu thính giác của y bị hàng tỉ âm thanh quấy nhiễu, từ tiếng người với vô số thứ ngôn ngữ khác nhau, vô số tiếng bước chân, âm thanh từ động cơ máy bay, của xe kéo hàng lí, âm thanh phát ra từ các thiết bị thông báo.
Phạm Nhã tập trung tinh thần để nghe một âm thanh đặc biệt, rất lâu sau đó, y nghe được cổ ngữ Rune!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK