• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 49: Tự mình đa tình !!!

Cô thật sự không đoán được tâm tư của người đàn ông này nghĩ gì, muốn làm gì, mỗi ngày đều phải thận trọng từng chút một, chỉ sợ làm sai điều gì chọc anh tức giận.

Ngay cả, bản thân cô muốn đi đâu, muốn làm gì, đều phải có sự cho phép của người đàn ông này.

Cứ khép nép như vậy thật sự rất mệt mỏi. Ặc, nếu như anh không thích cô cũng tốt!

Cô khỏi cần phải si tâm vọng tưởng, thật may là mình phát hiện sớm, không bị anh hấp dẫn đến mù quáng đem cả trái tim giao cho anh.

Cười khổ một tiếng, thật đúng là tự mình đa tình !

“Ngải Tuyết, chờ một chút” Vừa đi vừa gọi tên cô, muốn giải thích cho cô nghe, nhìn vẻ mặt cô lạnh nhạt lại phát hiện bản thân mình cái gì cũng không thể nói nên lời.

Đi vòng qua anh, trở về phòng, yên lặng nằm xuống, nhắm mắt, giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra!

Ai cũng không biết, trong lòng của cô lúc này thật khó chịu, tâm trạng quá đau khổ, đau đến mức ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn!

Khóe mắt rưng rưng nước mắt, chớp mắt một cái , nhẹ nhàng kéo chăn lên, đắp kín cả cái đầu nhỏ của mình.

Chốc lát sau, truyền đến tiếng hít thở đều đều, cô khóc rồi ngủ thiếp đi.

Mộ Dung Kiệt rón rén đi tới, kéo chiếc chăn ra, nhìn khuôn mặt cô đỏ bừng vì khóc, thở dài có chút không đành lòng!

Nhẹ nhàng hôn qua khóe mắt cô, lau đi những giọt nước mắt còn sót lại trên mặt cô, thật ra thì, trong lòng anh có chút vui mừng.

Bởi vì lúc nãy cô rơi nước mắt chứng tỏ rằng trong lòng cô đã có một chỗ dành cho riêng anh.

Khóe miệng mỉm cười rồi hôn lên mặt cô lần nữa!

Mình càng ngày càng thích nha đầu ngốc này rồi sao!

Sáng hôm sau, Ngải Tuyết rửa mặt xong đi xuống lầu ăn điểm tâm.

“Chào buổi sáng chị dâu!”Quý Tử Hiên nhiệt tình chào hỏi Ngải Tuyết, bên cạnh anh là một người phụ nữ thật quyến rũ.

“Chào buổi sáng ! Cô là…..?” Có phải tiếng rên rỉ hôm qua là của cô gái này, để không phải xấu hổ, giả vờ hỏi như không biết.

“Chào buổi sáng chị dâu, em tên là Lam Tịch Ảnh, là bạn gái của Quý Tử Hiên!” Cô gái mỉm cười tự giới thiệu mình, thể hiện lên sự ưu nhã, hào phóng trong cô.

“Xin chào, tôi tên Ngải Tuyết, sau này cứ gọi tên của tôi là được rồi không cần phải gọi trịnh trọng như thế!” Lịch sự trả lời lại.

Chậm rãi ngồi xuống, ưu nhã cầm một miếng sandwich lên khẽ cắn một miếng!

“Chị dâu, sáng sớm anh Kiệt phải đến công ty rồi!”Quý Tử Hiên tự nhiên báo cáo lịch trình của Mộ Dung Kiệt cho Ngải Tuyết nghe.

“Ặc, tôi biết rồi!” Giọng nói rất nhạt, vẻ mặt nhìn không ra vui hay buồn nào.

Sao lại bình tĩnh như vậy chứ? Chẳng lẽ tối hôm qua chuyện gì cũng không có xảy ra sao?

Không khí có chút bị đè nén, Ngải Tuyết tự nhiên ăn bữa ăn sáng, giống như không có người!

“Tử Hiên, có thời gian đi mua túi xách với em được không?” Lam Tịch Ảnh có chút ngượng ngùng đưa ra đề nghị với Tử Hiên.

 

Chương 50: Quà gặp mặt

“Em có rất nhiều túi xách rồi, thế nào lại mua nữa?”Quý Tử Hiên có chút khó chịu cau mày, phụ nữ, sao lại phiền toái như vậy!

“Hôm qua ở siêu thị em nhìn thấy một kiểu mới về, cũng không mắc lắm, chỉ hơn một vạn, mà số lượng có hạn, em sợ người khác mua mất, anh đi với em nha!” Lam Tịch Nhan làm nũng lắc lắc cánh tay Tử Hiên.

Ngải Tuyết mới hớp một ngụm sữa tươi, đúng lúc Lam Tịch Ảnh nói giá tiền chiếc túi xách đó, cô rất không khách khí phun hết sữa ra bàn!

“Khụ khụ. . . . . . Khụ khụ khụ. . . . . .” Ngải Tuyết bị sặc đến đỏ bừng cả khuôn mặt! !

Tử Hiên vội vàng vươn tay đấm nhẹ vào lưng Ngải Tuyết.

“Khá hơn chút nào không?” Mang theo chút quan tâm hỏi thăm.

“Khụ. . . . . .Ừ, cám ơn, tốt hơn nhiều!”Có chút ngượng ngùng nhìn hai người họ gật đầu một cái.

Một chiếc túi xách hơn một vạn, còn nói không mắc, thật là dư tiền ! ! !

“Chị dâu, chị đi cùng chúng em chứ!” Lam Tịch Ảnh đề nghị, không để ý đến chuyện Ngải Tuyết thất lễ lúc này.

“Tôi tên Ngải Tuyết!”Ngải Tuyết nhắc lại tên của mình lần nữa.

“Được rồi, Ngải Tuyết, chúng ta cùng đi nha, chị xem, chúng ta đã gặp nhau nhưng quà gặp mặt cũng chưa tặng!” Mặt mong đợi nhìn Ngải Tuyết, có như vậy Ngải Tuyết mới không cự tuyệt!

“Hai người không cần khách sáo như thế!”Khẩu khí trầm tĩnh như cũ.

Ba người lái xe tới đến khu trung tâm mua sắm bậc nhất của thành phố S.

Lam Tịch Ảnh nhiệt tình lôi kéo Ngải Tuyết đi dạo quanh các cửa hàng một lượt.

Quý Tử Hiên từ đầu tới cuối đều không khỏi lắc đầu khó chịu trước sắc mặt của Ngải Tuyết.

Cô gái này thật lạ lùng, từ tối hôm qua tới giờ nếu đổi thành những cô gái khác chỉ sợ rằng náo loạn khóc thét không ngừng!

Nhìn trên người cô gái này dường như không có mất chút sức lực nào!

Quan trọng hơn là, dáng dấp anh đẹp trai như vậy, cũng không hấp dẫn được ánh mắt của cô.

Chẳng lẽ ở cùng anh Kiệt lâu quá, nên thẩm mỹ cũng có vấn đề?

“Ngải Tuyết, chị lại xem, đây là chiếc túi xách em nói lúc nãy trên bàn ăn đấy, như thế nào? Nhìn có đẹp không?” Lam Tịch Nhan gở túi xách xuống, đặt ở trong tay Ngải Tuyết.

Ngải Tuyết chau mày lại, “Rất đẹp, màu sắc rất tươi!”Bởi vì màu cô thích nhất là màu vàng nhạt.

“Vậy thì tặng cho chị đó, coi như là quà ra mắt được không?”Gương mặt Lam Tịch Ảnh cười đùa, cô rất thích Ngải Tuyết không kiêu ngạo, không nóng tính, rất trầm tĩnh!

“Tặng cho tôi?Không phải cô cũng thích chiếc túi này sao?”Ngải Tuyết có chút kinh ngạc.

Lam Tịch Ảnh xin lỗi cười không ngừng”Hì hì, lúc nãy Quý Tử Hiên cũng có nói á…, túi xách em có rất nhiều, nên muốn tặng chị thôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang