Ảnh đại diện là hình một con mèo, bây giờ đa số nam sinh đều lấy hình mèo làm hình đại diện, Hứa Đình Xuyên lập tức gửi tin nhắn hỏi.
“Là bạn cùng phòng của em, chú add đi!”
Hứa Đình Xuyên tuy có chút nghi hoặc, tại sao phải thêm bạn cùng phòng của cô, nhưng nghĩ lại cô nói cũng đúng, không truy vấn nữa mà trực tiếp bấm thêm bạn.
Tô Mạt Mạt quay đầu nói với Lâm Mạn: “Chú tớ kết bạn với cậu rồi đấy, đồng ý đi!”
Lâm Mạn hưng phấn suýt nữa nhảy dựng lên, run tay nhấn đồng ý, phát hiện ảnh đại diện là mô hình máy bay, vòng bạn bè chỉ có một hình trái dâu tây, dòng mô tả là hai chữ “Hoài niệm".
Hứa Đình Xuyên sau khi thêm bạn, vẫn nhịn không được dò hỏi: “Tại sao phải thêm bạn với bạn của em?”
“Không phải chú thích mấy cô gái trẻ sao? Giới thiệu cho chú một người đấy, buông tha cho em đi.”
Tin nhắn này làm Hứa Đình Xuyên máu chảy cuồn cuộn, cái gì mà thích gái trẻ? Buông tha cho cô?
Lúc trước rõ ràng là cô dùng mọi cách dụ dỗ anh lên giường, là anh e ngại tuổi tác mới cực lực ẩn nhẫn, như thế nào bây giờ lại nói anh thích gái trẻ, anh chỉ thích làm cô thôi!
Bên này thấy Hứa Đình Xuyên thật lâu không có hồi âm, Lâm Mạn lại nhảy nhót chạy tới, hỏi: “Tại sao ảnh đại diện của chú cậu lại là hình máy bay? Đẹp trai vậy sao lại không để hình bản thân nhỉ, thật đáng tiếc! Còn nữa, chú ấy cũng thích dâu tây giống cậu đấy. Nhưng làm gì mà đến mức phải hoài niệm nhỉ, cảm giác cứ quái quái!”
“Chú ấy là cơ trưởng, thích mô hình máy bay, còn dâu tây là sao, cho tớ xem thử.” Tô Mạt Mạt không rõ nguyên do, cô còn chưa kịp dạo qua vòng bạn bè của anh.
“A! Là cơ trưởng! Quá ngầu! Sao cậu lại có người chú độc thân cực phẩm thế chứ?” Lâm Mạn kích động tay chân đều run, nhấn vào vòng bạn bè của anh để xem lại hình dâu tây, ai ngờ nhấn vào lại không có gì cả.
“Chú của cậu...sẽ không xoá tớ đấy chứ?” Lâm Mạn thử gửi đi một biểu cảm, quả nhiên xuất hiện một dấu chấm than màu đỏ.
“Có ý gì chứ? Sao lại thêm rồi xoá? Có phải vòng bạn bè của tớ khó coi quá không? Mạt Mạt, cậu có thể gửi một tấm hình tớ đẹp một chút gửi cho chú cậu không? Lúc chú ấy tới đây, tớ đang mặc đồ ngủ lại để mặt mộc, chú ấy chắc chắn không biết nếu tớ trang điểm sẽ đẹp thế nào?” Lâm Mạn khó chịu lẩm bẩm không ngừng.
“Lần sau nếu còn đẩy anh cho cái người không rõ ràng nào đó, anh sẽ trực tiếp tới ký túc xá tìm em.” Hứa Đình Xuyên mặc dù đã xóa bạn bè, nhưng lồng ngực vẫn phập phồng, nhớ tới tin nhắn của cô nhóc kia lại sôi máu.
Tô Mạt Mạt không trả lời, truy cập diễn đàn của trường tải tấm ảnh cô chụp với Jeff xuống, đăng lên vòng bạn bè, đương nhiên chỉ để Hứa Đình Xuyên thấy được.
Caption: Nguyện quãng đời còn lại ấm lạnh có nhau, vui buồn chia sớt, nắm tay nhau đến thiên hoang địa lão
Ở đâu đó, Hứa Đình Xuyên sau khi nhìn thấy bài đăng mới của cô, khí giận bốc tới đầu, cô mời vừa cùng mình làm tình, quay đầu đã đăng hình chụp chung với thằng khác, còn soạn ra câu chữ văn vẻ như vậy, sợ người ta không biết cô học khoa tiếng Trung sao! Còn không phải là đăng cho anh thấy sao?
Anh dùng mọi thủ đoạn, muốn cho cô thoải mái, để lấy lòng cô, vậy mà trong mắt cô là anh đang càn quấy.
Hứa Đình Xuyên trừ bỏ lúc trên giường tương đối thô bạo, còn từ trước đến nay cử chỉ đều hào hoa phong nhã, bây giờ lại mất đi lý trí, tức giận ném điện thoại xuống đất.
Bà nội Hứa lúc trưa đã ngủ đủ, bây giờ lại không buồn ngủ, đi ngang qua phòng Hứa Đình Xuyên, vừa lúc nghe được tiếng vang, đi đến gõ cửa hỏi thăm.
Hứa Đình Xuyên mở cửa, liền giải thích lúc không để ý làm điện thoại rơi xuống đất.
Bà nội Hứa vào cửa, nhìn màn hình điện thoại đã vỡ nát, cười như không nói: “Cháu cũng quá không cẩn thận rồi, làm rơi điện thoại lợi hại như vậy, sợ là không phải rớt từ trên giường rồi.”
“Bà nội, thời gian không còn sớm, bà về phòng nghỉ ngơi đi.” Hứa Đình Xuyên khôi phục lý trí, cảm thấy có chút chột dạ, muốn đưa bà nội đi nhanh.
“Buổi trưa đã ngủ rồi, giờ không ngủ được vừa lúc nói chuyện với cháu, Mạt Mạt đâu rồi? Lần trước nói có thời gian sẽ làm bánh táo cho bà, như thế nào lại không tới nữa? Hai con không cãi nhau đấy chứ?” Bà nội Hứa ngồi lên sô pha, chọn tư thế thoải mái, thoạt nhìn trong thời gian ngắn sẽ không ra ngoài.
“Không...không có…” Hứa Đình Xuyên không giỏi nói dối, đêm nay đã nói dối hai lần nên có chút hoảng.
“Đình Xuyên, không phải bà nội trách cháu. Ba con đã đủ khoan dung với cháu rồi. Cháu là con trai độc nhất, không muốn tiếp quản công ty, nó cũng không ép cháu, chỉ nói sẽ tìm giám đốc quản lý công ty lúc nó nghỉ hưu. Chỉ mong cháu kết hôn sinh con, cũng không yêu cầu môn đăng hộ đối, chỉ cần cháu thích, gia đình trong sạch là được. Cháu vất vả lắm mới có bạn gái, cũng không nên ba ngày cãi nhau một lần. Không riêng gì ba cháu, bà nội cũng mong có thể sớm ngày ôm chắt trai rồi.” Bà nội Hứa ân cần nói.
Hứa Đình Xuyên thật sự không thể giấu nữa, liền nói đúng sự thật: “Bà nội, thật ra Mạt Mạt cô ấy…”
Đã chia tay với cháu rồi, mấy chữ này còn chưa kịp nói.
Bà nội Hứa liền nói tiếp: “Bà biết nó mới 18 19 tuổi, nhưng bà không phải người bảo thủ, dù là thành niên nhưng không phải bị cháu cưỡng bách là được. Không ngại tuổi nhỏ, chỉ cần cháu thích là được. Lúc trước bà với ông nội cháu yêu nhau, bà còn nhỏ hơn cả nó. Cha mẹ đều ngại nhà ông nghèo tuổi lại lớn, nói bà bị ông lừa, sống chết không đồng ý cho ông bà cưới nhau. Lúc bà đủ tuổi kết hôn, trộm sổ hộ khẩu đi đăng ký, ông cháu cũng không bạc đãi bà. Dù giàu hay nghèo đều không lên mặt với bà, bà muốn gì đều tìm cách đáp ứng, có thể thấy được tuổi nhỏ cũng chưa chắc dễ bị lừa. Mấu chốt là có gặp được đúng người hay không. Đàn ông nhà họ Hứa đều yêu vợ, ông cháu, ba cháu đều thế. Nếu tương lai Mạt Mạt gả vào nhà chúng ta, bà tin nó chắc chắn sẽ không hối hận.”
Lời nói của bà nội là Hứa Đình Xuyên có chút rung động, chủ động nói: “Trước đó vài ngày, là cháu e ngại tuổi tác nên mới chia tay với cô ấy, bây giờ cô ấy kiên quyết không chịu quay lại. Cháu lại chưa yêu đương bao giờ, không biết lấy lòng con gái, bây giờ lòng rất loạn.”
“Cháu từ nhỏ đã chất phác không thú vị, nhưng hẳn phải biết muốn theo đuổi con gái phải gãi đúng chỗ ngứa. Cô ấy thích gi không thích gì, cháu phải biết rõ, mới theo đuổi được. Như vậy đi, cháu tìm nó, nói là bà nội muốn gặp. Để cô ấy tới nhà, bà giúp cháu hỏi thăm. Cháu chỉ cần thuyết phục, nói nó bà chưa biết chuyện chia tay, để nó giúp cháu. Cô nhóc này có lòng thiện lương, chắc chắn sẽ đồng ý!” Bà nội Hứa đưa ra chủ ý.
Hứa Đình Xuyên cảm thấy rất có đạo lý, là anh chưa gãi đúng chỗ ngứa. Lúc trước cô thèm muốn cơ thể mình, hôm nay anh ra sức như vậy, nhưng hiệu quả lại không tốt. Xem ra phải tìm người nào hiểu con gái một chút. Cũng may màn hình điện thoại tuy đã vỡ, nhưng vẫn còn dùng được, nghĩ nghĩ một hồi, Hứa Đình Xuyên lại thêm bạn với Lâm Mạn.
Bên đây trên giường ngủ của Lâm Mạn, vừa thấy Hứa Đình Xuyên chủ động thêm bạn với mình, kinh ngạc lộn từ trên giường xuống, hét với Tô Mạt Mạt: “Mạt Mạt! Chú của cậu thêm bạn với mình này.”