Hứa Gia Minh có 2 căn biệt thự ở thành phố A, nhưng hai căn hiện tại đều không có người ở.
Đột nhiên Tô Tiểu Bắc nảy ra một phát hiện: "Này, tại sao không dùng số điện thoại vừa rồi của cậu ta để tra địa chỉ IP."
Ngay lập tức, Cao Vũ Đình bắt tay vào việc.
Không mất quá nhiều thời gian để tìm được địa chỉ IP của số điện thoại vừa rồi.
Hứa Gia Minh hiện đang ở trong một căn biệt thự nằm ở ngoại ô thành phố A, mất nửa tiếng lái xe.
Theo địa chỉ IP, Phó Dật Thần và Tô Tiểu Bắc lái xe đến căn biệt thự kia, thế nhưng khi đến nơi, căn biệt thự tối đen, cử người đột nhập vào thì phát hiện lại không có ai cả.
"Mắc bẫy rồi." - Phó Dật Thần phát giác ra.
Anh gọi điện cho Cao Vũ Đình.
"Jade, cô tìm hiểu xem căn biệt thự này là của ai, Hứa Gia Minh có quan hệ gì với chủ căn biệt thự này."
Chưa đầy 2 phút sau, Cao Vũ Đình gọi lại.
"Sếp Phó, tra ra được căn biệt thự này của một người đàn ông tên Nhậm Trường, anh ta là một bác sĩ tâm lý nổi tiếng."
Nghe thế, Tô Tiểu Bắc vỗ đùi.
"Tôi hiểu rồi, Nhậm Trường đây là đang trả thù.
Hắn cũng là người của Hắc Mã.
Có thể lúc gọi điện thoại, Hứa Gia Minh đang ở căn biệt thự này, nhưng sau đó, chúng đã chuyển con tin đến nơi khác.
Tìm nơi ở khác của Nhậm Trường xem."
Đầu dây bên kia, bàn tay Cao Vũ Đình lướt trên bàn phím, chỉ mấy giây sau, cô đã trả lời: "Cách đây 10 phút lái xe, có một căn khác."
Lần này Phó Dật Thần đích thân lái xe.
Căn biệt thự khác của Nhậm Trường có 4 tầng, tối om, Tô Giai Thụy là người lẻn vào bên trong.
Sau khi hack hết tất cả camera và chuông báo động của biệt thự, Tô Giai Thụy dùng dây thừng leo lên tầng hai của căn biệt thự trước, bên hông cậu giắt một khẩu súng.
Ở phía dưới, Tô Tiểu Bắc và Phó Dật Thần cũng ra khỏi ô tô, tìm một chỗ nấp.
Tô Giai Thụy lẻn vào, tầng hai không có người ở.
Cậu định xuống tầng 1 trước thì đột nhiên nghe thấy tiếng động trên tầng 3.
Tô Giai Thụy có dự cảm không lành, cậu ta nói nhỏ qua chiếc dây chuyền trên cổ: "Anh, căn biệt thự này có người."
Tầng 3 có tất cả là 3 phòng, Tô Giai Thụy cố tình đi tạo tiếng động.
Mà ở bên trong một căn phòng, Chu Nhất Dương đang bị trói trên giường, bên cạnh là Nhậm Trường với chiếc máy quay.
Nghe thấy tiếng động bên ngoài hành lang, Hứa Gia Minh ở một phòng khác bước ra kiểm tra, lúc này Tô Giai Thụy lại khẽ nấp sau một tấm rèm.
Hứa Gia Minh nhìn một lúc, thấy không có ai, liền quay trở lại phòng.
Còn Tô Giai Thụy mật báo: "Báo cảnh sát đi anh."
Tô Giai Thụy định chờ đợi cảnh sát đến thì đột nhiên nghe thấy tiếng rất nhỏ của Chu Nhất Dương trong một căn phòng.
Tô Giai Thụy lắng nghe thật kĩ, cậu hoảng sợ phát hiện ra, thì ra Chu Nhất Dương bị nhốt ở một phòng, còn Hứa Gia Minh ở phòng khác.
Từ tiếng kêu của Chu Nhất Dương, có thể xác định, cậu đang ở trong phòng với một người khác nữa, mà khả năng cao người đó là Nhậm Trường.
Tô Giai Thụy biết Nhậm Trường là một bác sĩ tâm lý, nhưng bản thân hắn cũng có bệnh tâm lý.
Chính Tô Giai Thụy cũng suýt rơi vào tròng của Nhậm Trường.
Năm cậu 18, có một lần đi dự tiệc sinh nhật của một người bạn thì gặp Nhậm Trường.
Lúc đó đúng là Tô Giai Thụy bị hấp dẫn bởi người đàn ông lịch lãm, quyến rũ này.
Năm đó, hắn ta nói lời ngon ngọt dụ cho Tô Giai Thụy suýt thì tình nguyện lên giường với hắn ta, nếu như cậu không tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của tình nhân hắn trong nhà vệ sinh.
Nhậm Trường là một tên cực kì sạch sẽ, vậy nên các tình nhân của hắn cũng đều phải "sạch", nhưng khi lên giường, hắn rất thích chơi mấy trò như khăn bịt mắt, còng tay, xích, hay thậm chí có cả roi.
Hắn còn bi3n thái tới mức nếu như gặp một tình nhân mà thuộc dạng non tơ, mịn màng, xinh đẹp, thì sẽ quay video những lần hắn quan hệ.
Nhậm Trường sẽ không phát tán những video đó, hắn chỉ thích thú cùng với tình nhân khác xem lại, sau đó cùng quan hệ.
Tô Giai Thụy nghe mà phát ớn, khi ấy, cậu cũng vừa mới gia nhập Iris, có hỏi Tô Tiểu Bắc về Nhậm Trường, lúc đó biết thêm được, hắn là người của Hắc Mã.
Nếu Nhậm Trường ở cùng phòng với Chu Nhất Dương, thì sợ rằng khi cảnh sát đến, sẽ không kịp nữa.
Nghĩ thế, Tô Giai Thụy chỉ kịp trình bày ngắn gọn tình hình hiện tại cho Tô Tiểu Bắc qua chiếc dây chuyền trên cổ rồi tiến đến gõ cửa phòng, nơi phát ra tiếng của Chu Nhất Dương.
Tô Giai Thụy gõ cửa, tay đã thủ sẵn khẩu súng.
Đợi đến khi Nhậm Trường ra mở cửa, chưa kịp nhìn rõ là ai thì thấy trán lành lạnh, một khẩu súng dí trên trán hắn.
Lúc ngước mắt lên nhìn Tô Giai Thụy, hắn không có vẻ gì là sợ sệt, chỉ mỉm cười, một nụ cười sâu xa.
Sau đó, Tô Giai Thụy cảm nhận được sau gáy cậu có một khẩu súng khác đang chĩa vào.
Không cần quay ra, Tô Giai Thụy biết người chĩa súng vào cậu là Hứa Gia Minh.
Liếc mắt nhìn vào trong phòng, Tô Giai Thụy thấy Chu Nhất Dương đang bị bịt miệng, hai tay bị trói bằng xích trên giường, cổ áo bị mở phanh ra.
Chu Nhất Dương nhìn Tô Giai Thụy, lắc đầu nguầy nguậy.
Tô Giai Thụy không hiểu ý Chu Nhất Dương, cậu ta chỉ biết là trước mắt phải cứu người.
Tô Giai Thụy hít sâu một hơi, rồi bằng tốc độ cực nhanh, cậu cúi người, thu lại súng, chuyển mục tiêu sang Hứa Gia Minh.
Báng súng đập vào mặt Hứa Gia Minh, một chân sau của Tô Giai Thụy đạp Nhậm Trường.
Nhưng cùng lúc bị báng súng đập vào mặt, Hứa Gia Minh nổ súng..