• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Lúc này Bối Di mới nhìn thấy khuôn mặt của anh ta, nhìn bên ngoài còn đẹp hơn cả trong ảnh, có điều vấn kém hơn Quân Dư Thần một bậc.
Cô lắc đầu mấy cái, tại sao cô cứ liên tục nghĩ đến anh vậy nhỉ?
Lục Thần Phi cảm thấy lạ bèn lên tiếng hỏi:
“Sao vậy? Bị tôi hớp hồn rồi à?”
Cô nhìn anh ta từ đầu đến chân rồi bĩu môi một cái:
“Anh nghĩ anh là ai vậy?”
Lục Thần Phi ngây người trong phút chốc sau đó bật cười lớn, đây là lần đầu tiên anh ta bị hỏi như vậy đấy, bình thường nếu các cô gái biết anh ta là Lục Thần Phi thì đã vội vàng lao đến như thiêu thân rồi.
“Cô đúng là thú vị thật đấy…”
Bối Di không thèm quan tâm tới anh ta nữa, nhìn ra bên ngoài cửa kính xe ô tô.


Lục Thần Phi chọn một nhà hàng sang trọng và kín đáo, lúc gặp nhân viên phục vụ anh ta lại phải đeo khẩu trang rồi cúi gằm mặt xuống nhằm che giấu thân phận của mình.
Hai người vào phòng ăn kín đáo, nhà hàng trang trí theo phong cách đơn giản mà tinh tế và sang trọng, Bối Di thầm đánh giá rồi bỗng nhiên lẩm bẩm:
“Cứ tưởng anh ta phải chọn nhà hàng phô trương lắm chứ.”
“Cô nói gì cơ?”
Lục Thần Phi không nghe rõ cô đang nói gì cả, Bối Di mỉm cười rồi xua tay nói:
“Không.

Tôi đang nghĩ nhà hàng này rất đẹp thôi.”
Anh ta cười nói:
“Được ăn cùng với người đẹp thì lại càng vui hơn.”
Bối Di cười khan hai tiếng, coi như không nghe thấy những lời mà anh ta vừa nói.
“Tôi đã đồng ý đi ăn với anh rồi, mau đưa cho tôi tập kịch bản đó đi.”
Lục Thần Phi nở nụ cười:
“Cô cứ bình tĩnh, ngồi xuống ăn cùng tôi đi đã, sau đó tôi sẽ đưa cho cô.

Lục Thần Phi này nói lời giữ lời.”
Anh ta ấn cô ngồi xuống ghế, sau đó bảo cô chọn món, Bối Di chọn toàn các món ăn đắt tiền cho bõ ghét, tuy nhiên Lục Thần Phi lại chẳng hề để ý tới giá tiền, còn cười rất thoải mái.
“Không ngờ nhìn cô gầy như vậy mà lại ăn nhiều thế.”
“Sao vậy? Lục ảnh đế tiếc tiền à?”
Lục Thần Phi phất tay:

“Bối tiểu thư muốn ăn bao nhiêu tôi cũng có thể trả được.”
Bối Di bĩu môi một cái, hai gò má trắng mịn bầu bĩnh như trẻ con khiến cho Lục Thần Phi nhìn mãi không dứt.
“Bối tiểu thư, trước đây cô từng làm diễn viên hay có tham gia đóng phim hay không nhỉ? Tại sao tôi lại chưa nhìn thấy cô bao giờ?”
Ánh mắt anh ta nhìn cô như phát sáng, đúng lúc đó phục vụ mang đồ ăn lên, Bối Di lập tức cầm đũa lên gắp thức ăn liên tục vào miệng, tiếp sau đó mới phồng mồm trợn má nói:
“Tôi từng biểu diễn trên sân khấu tại trường học.”
Lục Thần Phi cười khan, cầm giấy ăn lau hạt cơm dính trên khuôn mặt của mình, miễn cưỡng hỏi:
“Trường đó là trường nào vậy?”
Bối Di và thêm một miếng cơm vào miệng, đáp:
“Đại học Nghệ Thuật Lục Bắc.”
“Ồ?” Lục Thần Phi ngạc nhiên, đây là một trong những trường đại học nằm trong top đầu của thành phố, anh ta cười nhìn Bối Di, lại hỏi tiếp:
“Chắc lúc đó cô có rất nhiều người theo đuổi nhỉ?’’
Bối Di chợt sững người, đúng là lúc đó cô có rất nhiều người theo đuổi, Trình Mục Dương cũng là một trong số những người đó, còn có rất nhiều người hơn anh ta ở mọi mặt, vậy mà Bối Di lại lựa chọn anh ta.

Nghĩ lại đúng là buồn cười thật…
Thấy cô ngây người, Lục Thần Phi lên tiếng gọi cô mấy lần:
“Bối tiểu thư…”
Bối Di sực tỉnh, bên môi xuất hiện nụ cười giễu:
“Đúng vậy.”
Lục Thần Phi định hỏi thêm điều gì nữa nhưng Bối Di nhanh trí chặn họng anh ta:
“Lục ảnh đế, xem ra anh rất quan tâm tới đời tư của tôi đấy nhỉ? Anh mau ăn đi nếu không đồ ăn nguội hết bây giờ.”

Anh ta nhe nhởn đáp:
“Chỉ cần nhìn người đẹp ăn thôi là tôi thấy no rồi.”
Nghe câu nói của anh ta thôi mà cô bị sặc cơm, Bối Di ho liền một tràng, Lục Thần Phi nhanh nhẹn rót nước đưa cho cô uống.
“Ăn từ từ thôi.”
Anh ta làm sao biết là tại anh ta nên cô mới bị sặc cơ chứ? Bối Di lau miệng, nói:
“Lục ảnh đế, ăn cũng đã ăn rồi, nước cũng đã uống rồi, anh muốn hỏi gì tôi cũng trả lời rồi, bây giờ anh trả kịch bản cho tôi được rồi chứ?”
Lục Thần Phi tựa người vào ghế, một tay đặt lên tập tài liệu, hờ hững nói:
“Vậy cũng được nhưng tôi còn một điều kiện cuối cùng.”
“Điều kiện gì?”
“Cô hôn tôi một cái, vậy thì tôi sẽ đưa cho cô.”
Bối Di lập tức chau mày:
“Lục ảnh đế, anh đừng có mà được voi đòi tiên.”
Anh ta nhướn mày: “Tùy Bối tiểu thư thôi, kịch bản đang ở trong tay tôi.

Quyết định hay không là ở cô.”
Bối Di nghiến răng, lườm anh ta một cái cháy mặt, tên khốn này đang muốn ép cô đây mà…khuôn mặt điển trai của Lục Thần Phi hiện lên nụ cười đầy hàm ý..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK