Mở cửa phòng nàng đã nhìn thấy nụ cười ma mị của chàng.Nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy nàng,chàng nói nhẹ nhàng:
"Nàng vừa vào Tử Nguyệt Tháp à,tình hình sao rồi,người bên nàng có nặng lắm không?".
Chàng nói tiếp:
"Thật ra người Kim Gia hống hách một phần cũng vì có hội liên hiệp luyện đan sư chống lưng và một người đàn ông thần bí đã nhận nhị tiểu thư của Kim gia Kim Như Họa làm đệ tử."
"Hắn là một người rất cổ quái rất ít khi ra khỏi nơi tu luyện,ta đang cử thêm người điều tra về hắn."
"Kim gia là một gia tộc hẹp hòi,lầm này thua thiệt trong tay nàng,nàng phải cẩn thận hơn,thời gian này ta có chút việc nên không thường xuyên bên cạnh,một lát ta sẽ để nha đầu Phong Lan ở đây đi theo bảo vệ nàng."
Chàng nói luôn:
"Nàng đừng từ chối,có lẽ thời gian sắp tới ta phải rời khỏi đây một thời gian để lấy lại sức mạnh đã phong ấn,cố gắng chờ ta."
Hai người ôm nhau một lúc Mạc Thiên Vũ không nỡ rời xa nàng,tận đến khi nàng ngủ chàng mới chậm ra về.
Một bóng đen lóe lên,giọng Thiên Vũ lạnh lùng:
"Ngươi đi theo bảo vệ Vương phi thật cẩn thận có chuyện gì phải báo cho ta ngay lập tức,không được để nàng xảy ra chuyện gì ".
Bóng đen kia vội vã quỳ xuống kính cẩn nói:
""Thuộc hạ xin tuân lệnh ".
Chàng ưu tư quay lại nhìn,lần này có lẽ chàng đi sẽ hơi lâu một chút,thật sự không nỡ chút nào.
Sáng hôm sau,mọi người tập hợp đến từ rất sớm,hôm nay là vòng thi cuối cùng vòng thi quyết định.
Nguyệt Lan hôm nay mặc một bộ y phục màu đỏ,tóc dài bay trong gió,hôm nay nàng mang theo một phong cách ma mị,nụ cười của nàng khiến ai cũng phải say đắm.
Nguyệt Lan cứ cảm giác có ánh mắt nhìn từ phía trên nhìn nàng,nàng ngẩng lên thì ra là Thái tử Lâm Tuyền,hắn dịu dàng cười với nàng.Nàng nghĩ thầm từ khi nào hắn lại thân thiết với nàng như thế.
Kim Như Ngọc ánh mắt ghen ghét nhìn về phía nàng,hôm nay ả ta sẽ cho mọi người biết ai mới là nữ nhân mạnh nhất ở nơi đây.
Trận đấu đầu tiên của ngày hôm nay sẽ do Thủy gia đấu với Mộc gia.
Trận đấu thứ hai sẽ do Kim gia đấu với Dạ gia,để tranh bán kết và trung kết.
Trọng tài đứng lên hô to:
"Trận đầu tiên Thủy gia đấu với Hỏa gia ".
Hai người bay lên lôi đài,chắp tay chào nhau.Hai bên cùng đưa tay kết ấn,một con rồng nước to lớn hiện ra lao vào đối phương với tốc độ nhanh kinh khủng.
Hỏa Vô Giới cũng không yếu thế,từng ngọn lửa lớn rực cháy từng vòng từng vòng một bao quanh con rồng,tấn công thẳng Thủy Mặc Lâm.
Hỏa Vô Giới nhanh nhẹn chớp lấy thiên cơ hắn đưa tay kết ấn một con Hỏa ngục liền xuất hiện,mồm nó to như chậu máu muốn nuốt chửng Mặc Lâm.
Mọi người ở dưới xuýt xoa linh thú cấp sáu,lần này Hỏa gia quyết thắng thua rồi,e rằng Thủy gia sẽ thua mất.
Thủy Mặc Lâm vẫn rất bình tĩnh,Y đưa tay kết ấn tạo ra một bức tường thành vững trãi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Mùa Xuân Trong Đôi Mắt Tôi
2. Loạn Thế Có Giai Nhân
3. Cua Con Trai Chủ Trọ
4. Lương Sử: Mạnh Giác
=====================================
Hỏa Vô Giới hoảng loạn,trời ơi vậy mà Mặc Lâm lại là song linh hệ,mọi người phía dưới đều hít hà,phải biết song linh hệ ở Huyền Không đại lục này có sức ảnh hưởng lớn thế nào.
Phần thắng nhanh chóng nghiêng về phía Thủy Mặc Lâm,một ma pháp sư song hệ tương đương với hai người,cho dù Hỏa Vô Song có linh thú đi chăng nữa cũng vẫn sẽ bị tiêu hao linh lực.
Chỉ một lúc sau,con rồng nước càng ngày càng lớn mạnh dập tắt hết ngọn lửa của Hỏa Vô Song.
Linh lực cạn kiệt Hỏa Vô Song bất lực ngồi xuống nhận thua.
Mọi người ai cũng bất ngờ,Kim Như Ngọc nhìn Thủy Mặc Lâm bằng ánh mắt dè chừng,cũng may ả ta không gặp phải Y chứ không thì ả ta cũng sẽ rất vất vả để đánh trận này.
Trọng tài đứng lên Tuyên bố:
"Thủy Mặc Lâm gia tộc Thủy gia chiến thắng vào trung kết ".
Toàn bộ mọi người ở phía dưới đều vỗ tay tán thưởng,trận đấu thật là đã mắt,phía trên khán đài giám khảo cũng thầm gật đầu tán thưởng.
Còn trẻ như thế mà là song linh hệ lại còn là tôn sư trung cấp nữa thật có triển vọng.
Nghỉ ngơi một lúc trọng tài đứng lên hô to:
"Trận đấu thứ hai Kim Gia đấu với Dạ gia ".
Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm lên lôi đài sợ sẽ bỏ lỡ trận đấu hay.
Nàng đứng trên lôi đài tóc dài bay trong gió,vẻ đẹp của nàng chói sáng khiến Lâm Ngư Ngọc ảm đạm đi vạn phần.
Mạc Thiên Vũ nhìn nàng cưng chiều,nữ nhân của chàng lúc nào cũng tỏa sáng,cho dù nàng ở bất cứ đâu bất cứ hoàn cảnh nào đi chăng nữa không cái gì có thể che đi ánh hào quang của nàng.
Thủy Mặc Lâm thì luôn dõi theo,Y có cảm giác lần tranh đấu này sẽ làm cho Y có cách nhìn khác về nàng.Nàng không giống như vẻ ngoài mà mọi người thấy,trực giác nói cho Y biết nàng sẽ là một con át chủ bài của Dạ gia,Y thật trông mong.