• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phó ……….. Tổng, anh nói cái gì? Muốn…… muốn tôi thay anh ngồi đây,…….Giúp anh phỏng vấn sao?” Đinh Thái Phong nghe xong, sợ tới mức chân cũng mền nhũn, nhìn chiếc ghế da thoải mái kia, hắn chỉ là nhân vật nhỏ không dám ngồi nha.

“ Bảo cậu ngồi thì cậu cứ ngồi, lấy đâu ra nhiều lời nói nhảm như vậy!” Nhấn xuống cái nút, tủ quần áo giống như chiếc rèm cửa, tự động mở ra, bên trong nói ít cũng có trên trăm bộ âu phục cao cấp, chỉ nhìn đến cũng muốn hôn mê.

Hắn nhìn ngoại hình Đinh Thái Phong một chút, màu da, cảm giác toàn thân từ trên xuống dưới, suy nghĩ làm thế nào thay hắn phối hợp trang phục, mới có khí phái cùng phong phạm của một phó tổng giám đốc.

“Mặc thử bộ vàng nhạt này đi.” Phát hiện ra vẻ mặt của Đinh Thái Phong, không có dũng khí nhận việc này, thanh âm của hắn trầm xuống, “ Đến đây, còn ngây ngốc ở đấy làm gì!”

“ Phó tổng giám đốc, cùng nhà thiết kế gặp mặt nói chuyện, thì cần kiến thức chuyên môn cùng khí chất đặc biệt, mặc dù tôi bên anh nhiều năm như vậy, nhưng bất kể là dùng thuật ngữ, hay là các nhà thiết kế nổi tiếng, tôi không biết được nhiều, ngộ nhỡ lộ ra sơ hở, tôi….. tôi nhất định sẽ làm hỏng chuyện”. Không nắm được phần chủ động của trận chiến, vậy thì lúc chiến đấu có thể nói là không nắm chút phần thắng nào.

“ Ai kêu cậu cùng cô ấy nói chuyện chuyên môn gì đó, dù sao đến lúc đó cậu đeo tai nghe mini vào, mà tôi cũng sẽ ở phòng khác giám sát toàn bộ, đến lúc đó phải làm gì tôi sẽ chỉ thị qua tai nghe, cậu cứ theo đó mà làm là được rồi.” Hắn đem tây trang nhét vào người Đinh Thái Phong.” Mau mặc vào, nếu không làm trễ thời gian của tôi, tôi sẽ hỏi tội cậu.” Xem đồng hồ đã 9strong0 rồi.

Vì sợ làm trễ thời gian của lão bản, Đinh Thái Phong không dám chậm trễ, hắn vừa thay quần áo vừa hỏi:” Phó tổng giám đốc, tôi vẫn chưa hiểu, chuyện quan trọng như vậy, vì sao anh không trực tiếp phỏng vấn, ngược lại muốn tôi thay thế, còn mình thì núp trong tối giám sát?” Không khổ là âu phục hàng hiệu, mặc vào cảm giác như là một doanh nhân thành đạt vậy.

“ Tôi không phải đã nói, muốn cậu đừng hỏi sao, cậu cũng không nên hỏi, tôi tự có suy tính.” Đứng ở trước gương, nhìn Đinh Thái Phong bên trong, Thẩm Nghệ Dạ chủ động thay hắn chỉnh lại vai áo.

“ Phó tổng giám đốc, thứ cho tôi nhiều lời, anh….. có phải hay không đối với Khang Tư Mỹ tiểu thư vừa thấy đã yêu?” Từ góc độ này mà nhìn vào, mới có thể giải thích cho hành vi quái dị này của lão bản.

“ Cậu có đọc qua Tam quốc chứ?” Hắn ngừng động tác, ánh mắt sắc bén nhìn hắn.

“ Đọc……. đã đọc qua!”

“Vậy cậu nên biết, Dương Tu, Khổng Dung chết như thế nào?” trong ánh mắt hắn bắn ra sát khí.

Đinh Thái Phong dĩ nhiên hiểu dụng ý của câu nói này, hai người kia cũng từng thông minh đoán trúng suy nghĩ của chủ tử, vì vậy mới bị Tào Tháo giết chết, mặc dù hắn không có thông minh như vậy, nhưng nói tóm lại, phó tổng giám đốc ngụ ý chính là hắn muốn nghĩ gì thì nghĩ, đừng hỏi nhiều.

“ Tôi…..Tôi hiểu!” Là cấp dưới, tốt nhất nên ít hỏi đến chuyện của lão bản.

Thật ra thì Đinh Thái Phong không nói sai, hắn đối với Khang Tư Mỹ là có ấn tượng, cô có tinh thần trượng nghĩa, cẩn thận, tỉ mỉ, quan sát nhạy cảm, quan trọng nhất là không có thấy tiền sáng mắt, đối mặt với một tập tiền Đôla, mặt không biến sắc, là một cô gái thanh tâm quả dục, trong cái xã hội chủ trương tôn thờ đồng tiền, thì cô coi như là động vật quý hiếm rồi ( ai, chị ấy cũng đang khổ vì tiền đấy!).

Cho nên hắn muốn Đinh Thái Phong thay chức vị của hắn tiến hành cuộc phỏng vấn, là hy vọng có thể đứng ở một bên xem lập trường của cô, quan sát phản ứng tại chỗ của cô, từ trong đó nhìn ra tính cách cùng quan điểm của cô, có phải hay không cô có biểu hiện của một cô gái thành thục.

Đối với cô gái có ấn tượng tốt đẹp, hắn luôn lấy tiêu chuẩn cao để đối đãi, cho nên hắn muốn từ quan điểm của người ngoài để quan sát cô kỹ hơn.

Khi xử lý bất kỳ chuyện gì, hắn luôn luôn chọn lựa một chiến lược ổn thỏa, cho dù giữa nam và nữ cần nói chuyện bằng cảm giác, hắn cũng vận dụng sách lược trên thương trường, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

“ Nhớ, tôi nói cái gì với anh, anh liền nói đúng y như vậy, muốn anh làm thế nào, anh phải làm cho đúng, đừng để đối phương nhìn ra anh ở đây diễn trò, nếu như anh đem chuyện này phá hỏng, rất xin lỗi, tôi liền phải mời anh trở về New York đi theo mẹ tôi, ngày ngày theo bà nói chuyện phiếm giải sầu rồi!”

Nghe lời hắn nói có vẻ hời hợt, nhưng lại dọa sợ Đinh Thái Phong.” Bồi phu nhân? Không, ngàn vạn lần không được, phó tổng giám đốc, anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ diễn tốt, sẽ không để anh thất vọng.”

Vừa nghe đến phải bồi Đoạn Phân, Đinh Thái Phong bị dọa cho sợ. Bà kỷ luật nghiêm ngặt, tính tình cổ quái lại khó phục vụ, ban đầu Thẩm Nghệ Dạ chính là nhìn thấy mẹ mình chỉnh hắn đến thất điên bát đảo, mới đem hắn từ bên cạnh mẹ mình điều đi, hôm nay lại kêu hắn trở về? Hắn chết cũng không nguyện ý.

Ai, ăn thịt người là hạng nhất, ai bảo hắn không phải lão bản, mà chỉ là nhân viên quèn.

“Chị nói cái gì?, những tin đồn bên ngoài kia đều là đồng nghiệp lợi dụng mà chèn ép?”.

Đoạn Tử Yên vẻ mặt chán ghét, giống như ăn phải bánh bao hỏng, nói “ em biết đó, chúng ta làm nghề này, bản lĩnh sở trường nhất chính là bôi nhọ bôi nhọ bôi nhọ, chèn ép chén ép chèn ép, mục đích là cái gì, chính là phá bỏ hình ảnh của công ty đối phương, đả kích uy tín nhãn hiệu, gây hiểu lầm cho người tiêu dùng……Để cho thị trường của công ty chúng ta không gượng dậy nổi, khó có thể đông sơn tái khởi.”

“ Nghe chị nói như vậy, em họ chị cũng không có nổi trận lôi đình sao, chỉ là yêu cầu trong công việc có điểm nghiêm khắc, luôn bày ra bộ mặt của môn thần sao?”. Trời ạ, trong quá khứ cô hoàn toàn bị giới truyền thông lừa gạt, còn tưởng Thẩm Nghệ Dạ là một nhân vật máu lạnh.

Hôm nay nghe Đoạn Tử Yên nói chuyện, những điều cô đã biết hoàn toàn không giống như vậy.

“ Hắn cũng chỉ là hiếu thắng, hắn có một điểm không tốt, khi cùng hắn làm việc, thì đừng mơ tưởng chuyện gì khác ( là một người chuyên tâm trong công việc), đối với tình cảm, hắn chỉ như một con sư tử đang ngủ, chỉ là, khi tình ái đến, hắn sẽ trở nên rất cuồng nhiệt, mà một khi cuồng nhiệt, sẽ toàn tâm toàn ý, dù sao cuộc đời rất ngắn, cần phải lựa chọn kỹ mới có thể phóng tay một lần, hắn hiện tại đang làm lãng phí thời gian ..…..”Đây là công tư phân minh, lấy quan hệ của cô và Thẩm Nghệ Dạ mà nói, lời này cũng là nói tốt cho hắn rồi.

“ Chị ….. chị nói với em những lời này , không phải là………………”

“ Giả bộ ngu a, thẻ tín dụng của em, tiền nợ trong ngân hàng, cộng thêm một khoản tiền thuê phòng, tổng cộng cũng phải hơn một nghìn vạn, không câu em họ chị để một hơi giải quyết món nợ,mà chờ em lần tới Châu Âu, chị xem cũng còn trả không xong đâu!”

Đoạn Tử Yên miệng độc hơn rồi, “ Mặc dù chị vô duyên làm chị dâu em, nhưng nếu em muốn thiết lập quan hệ, phạm vi hơn mười dặm có thể nói là không ai biết, không có người không hiểu, đừng nói hôm nay không có quan hệ thân thích, thì chị không có liên quan đến em, lúc này cơ hội ngàn năm có một, em phải nắm lấy thời cơ.” Cô nói xong còn cố ý ở trước mặt cô nắm chặt quả đấm, giống như tuyển thủ chuẩn bị tham gia Olynmpic, đang lắng nghe huấn luyện viên chỉ dạy những điều cuối cùng.

Những lời này khiến cho các nhân viên đang trên hành lang liếc nhìn cô, khiến cho cô rất lung túng.

“ Tử Yên, nhà em họ chị có tiền, em một chút cũng không động lòng?”

Thật tốt qúa, nếu thật như lời Tử Yên nói, hắn không phải là cái loại người đó, sẽ đem phụ nữ thành đồ chơi vui đùa một chút như lời người ta nói, cô làm sao có thể bỏ qua cho hắn?

Miệng cô nói vậy, nhưng dĩ nhiên trong lòng thì tính toán bất đồng, nhưng sao có thể để Tử Yên nhìn thấy ý nghĩ trong nội tâm cô? Phải giả vờ một chút chứ.

“ Này, em thật sự là Đào Uyển Minh chuyển thế, thật coi phú quý như phù vân sao? Em hãy nghe chị nói, hôm nay hắn nhìn thấy lý lịch của em xong, không kịp chờ đợi mà hẹn gặp em ngay, vậy thì chứng tỏ hắn rất muốn gặp em, đây chính là lợi thế, em hiểu không?” Nếu có thể lôi kéo cô ấy, để cho cô ấy cùng em họ có quan hệ thân mật, như vậy tương lai cô có thể dựa vào quan hệ này, cùng em họ rút ngắn khoảng cách, đến lúc đó không chừng có thể làm trong tổng bộ.

Trong lòng hai đều ở đây đều ở đây tính toán, nhưng lại sợ biểu hiện không tốt, thật là làm khổ nhau.

“Em nghĩ, em nên an phận làm xong công việc của mình, những thứ khác em không dám suy nghĩ nhiều!”.

Mới là lạ đấy, đợi cô dùng tất cả vốn liếng, phải đem Thẩm Nghệ Dạ phóng điện đến bất tỉnh.

“ Em chưa từng nhìn thấy Thẩm Nghệ Dạ, cho nên mới nói ra những lời này, nếu em nhìn thấy hắn, em cũng sẽ không nói như vậy đâu!” Đoạn Tử Yên tức đến vô lực.

“ Mặc kệ hắn có cao lớn mập ốm thế nào, đều không liên quan đến em.”

Ai nói, cô chỉ là không dám trước mặt Tử Yên lộ ra tướng ăn khó coi, chuyện như vậy tuyệt đối phải khiêm tốn, muốn giống như con vịt bơi trong nước, không thể đi rêu rao khắp nơi.

“ Thôi, chị chẳng muốn nói nhiều với em nữa, phụ nữ nha, nếu không chủ động, nhiều nhất chỉ có thể đứng trong hàng ngũ theo đuổi mà thôi, nên chọn con đường chính xác nhất. Là chính em không muốn, tương lai đừng có mà hối hận……..Hắc hắc, rất xin lỗi, đường này không thông, chị sẽ không giúp được em rồi.”

“ Cảm ơn ý tốt của chị, em còn cần chuyên tâm làm tốt công việc của em đã.”

Đa tạ ý tốt của chị, không cần chị phải tốn nhiều tâm sức, chuyện này so với chị em còn cần phải tích cực hơn ấy chứ.

Cô nói một đằng nghĩ một nẻo, đơn giản là nghĩ về chuyện ba chén cơm hàng ngày, đã có quyết tâm như vậy, tỷ lệ thành công lại càng cao.

Trong khi hai người sắp đến phòng làm việc của phó tổng giám đốc, thì Lysa nhân viên hành chính của công ty đi tới, đối với Đoạn Tử Yên nói:” Tổng giám, ngại quá, phó tổng hy vọng Khang tiểu thư có thể đi vào một mình.”

“ Một mình?” Hai người đối mặt nhìn nhau, đoán không ra Thẩm Nghệ Dạ tại sao có hành động như vậy, giờ phút này hai người giống như đang đi vào sương mù, mắt càng mở lớn, thì ngược lại càng thấy hoa mắt.

Lâm trận mới mài gương, không sáng cũng quang!

Sắp tiến đến phòng làm việc của Thẩm Nghệ Dạ, Đoạn Tử Yên không quên dặn dò Khang Tư Mỹ.

“ Em phải nghĩ lại nha, em họ chị hiện tại được lọt vào top công tử đào hoa do tạp chí Fuji bình chọn đó nha, nổi danh Châu Á, giá trị con người hơn bảy tỷ Đô-la, hơn nữa dáng dấp hắn rất giống Hidetoshi Nakata, tính tình không đếm được…….”

Hidetoshi Nakata?

Đấy không phải là mẫu người lý tưởng của cô sao?

Mắt một mí, phong cách bí ẩn, là một người hài hước nhiệt tình, nhưng lại là một người Nhật Bản câu nệ lịch sự, toàn thân tản ra sức mạnh kết hợp cùng nghệ thuật, không cần Tử Yên nhắc nhở, nếu gặp phải một nam nhân như vậy, có là một con ngỗng ngốc nghếch cũng biết biến đổi lời nói, cô chẳng phải là ngốc đến nỗi có thể cùng heo kết giao rồi sao?

“Cốc cốc cốc.”

“ Mời vào.”

Má ơi, thanh âm quá chuẩn Man, thanh âm kia nếu là dùng để hát tình ca, cô khẳng định sẽ tan chảy trong lòng hắn, liền xương cũng không còn!

Mang theo tâm tình tràn đầy mong đợi, tay run rẩy giữ lấy cái nắm cửa, nhẹ nhàng chuyển một cái, chỉ nghe “rắc” một tiếng, cửa mở ra.

Cô lộ ra hàm răng trắng thẳng tắp, trên mặt thể hiện một nụ cười mê người nhất, cô còn cố tình tung váy, khiến cặp đùi đẹp như của Lâm Chí Linh lộ ra, còn cố tình bước đi như siêu mẫu trên sàn Catwalk, phong thái tao nhã, Bộ Bộ Sinh Liên ( bước đi ) cử chỉ chân tay giống như đang diễn tuồng, hy vọng có thể nhất cử bắt được tâm ý của đối phương, cô hy vọng……..

Chậm, không …… không đúng nha!

Khi cô thấy người đàn ông ngồi trên ghế da kia, nhiệt tình giống như đổ hết nước trong chai ra ao, một khắc kia khi nhìn thấy đối phương, trong nháy mắt trôi qua không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

A mẹ ơi!

Không phải nói là giống Hidetoshi Nakata, cô xem là đã đủ tổn thọ!

Người đàn ông này không phải rất giống sản phẩm nổi tiếng của Đài Trung đi, tóc trên trán lui cả về phía sau, cơ hồ rất giống kiểu tóc của đàn ông thời nhà Thanh ( chắc anh này bị hói, hihi), nhìn từ xa, giống như mặt trời mọc từ từ nhô lên.

Da trắng nõn, nhìn một cái cũng biết là bạch trảm kê (gà luộc), thuộc dạng lười vận động, không thường xuyên bảo dưỡng thân thể, mắt một lớn một nhỏ, khi cười thì híp thành một đường thẳng, hoàn toàn không có sức quyến rũ, tuổi xem ra không lớn, nhưng trán ngốc, da trắng bệch, quả thật có thể nói là thối không thể tả.

Đoạn Tử Yên thật không có lương tâm, cô là Lý Bình Huy sao? Cái gì mà phó tổng giám đốc của công ty, cái gì mà em họ đức hạnh, cô thà đóng cửa lại cho xong, nhưng tình huống này cũng chỉ có thể nhắm mắt mà đi vào thôi.

“ Thẩm….. Thẩm phó tổng giám đốc, chào anh!” Mộng tỉnh, cõi lòng tan nát, cô thề, cô đối với Thẩm Nghệ Dạ từ giờ trở đi, không hề có bất cứ ảo tưởng nào nữa.

“ Tốt, tốt, mời ngồi, ha ha ha!” Đinh Thái Phong hiển nhiên có chút không lưu loát, ngồi một nơi cần có khí phách như vậy, hắn có một chút cũng không quen.

Phòng làm việc được giấu bốn chiếc camera không chân, bất kể từ góc độ nào, Thẩm nghệ Dạ cũng có thể thấy được nhất cử nhất động của Khang Tư Mỹ.

A còn gì nữa đây……, thế nào mà đường đường là một phó tổng giám đốc, động tác lại cứng nhắc như vậy, không khác gì nhân viên mới của công ty.

“ Khang tiểu thư đã được đào tạo chuyên nghiệp, lại có kinh nghiệm, hơn nữa còn do Đoàn tổng giám đề cử, tôi tin cô tuyệt đối có năng lực đảm nhiệm công việc này.” Hắn máy móc nói theo chỉ thị của lão bản.

Đinh Thái Phong thao thao bất tuyệt, bàn về công việc, hắn lại phát giác trong một thời gian dài, Khang Tư Mỹ như đang dùng kính hiển vi để quan sát hắn, không nói gì, chỉ dùng một đôi mắt sáng nhìn hắn chuyển tới chuyển lui.

Khang Tư Mỹ đột nhiên chú ý tới, người đàn ông này, giống như đã gặp qua ở đâu?

“ Khang tiểu thư có vấn đề gì không?” Đinh Thái Phong bị cô quan sát một lúc, sau gáy đã chảy ra một tầng mồ hôi lạnh.

Cô phát hiện phòng làm việc này quỷ dị không hiểu được, cô tin chắc người đàn ông trước mắt này tuyệt đối không phải là phó tổng giám đốc của VF, còn đáng sợ hơn là –

Cô còn chú ý đến không gian nơi này bị bịt kín, có một đôi mắt đang nhất cử nhất động theo dõi cô, tâm trạng của cô từ giờ khắc này, đang có sự thay đổi lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK