Về đến nhà, Vương Đống cả buổi vẫn chưa khôi phục tinh thần, đứng trong bóng đêm phòng khách một hồi lâu.
Bỗng nhiên cậu tỉnh ngộ, lộn mèo một cái nhảy lên sô pha, đấm đấm vào không khí mấy cái. Nhanh chóng mò di động ra, gọi cho thằng bạn: “Hồ lão tam!” Tiểu Vương hét lên.
“Ai u, anh hai à anh nhỏ giọng lại chút đi, tao mới bò vô nhà, lỡ đánh thức ba tao dậy là tao không thấy được mặt trời ngày mai luôn.” Hồ lão tam nhỏ giọng nhanh chóng trốn vào WC.
“Nhìn chút tiền đồ của mày xem, bao lớn rồi vẫn không chịu dọn ra ngoài?” Tiểu Vương trề môi, phú nhị đại còn trẻ đã có thể độc lập kiếm tiền như cậu không nhiều lắm. Hồ lão tam còn lo hắn bị ba đánh, mà cậu đã có thể theo đuổi bà xã rồi, tuy rằng bà xã tạm thời vẫn đang là của người khác.
Hồ lão tam nghe được lời này, lập tức kích động: “** mẹ, đây là ai làm hại hả? Nếu không phải mày xảy ra chuyện, ba tao có thể suốt đêm đi bắt tao về sao? Thẻ cũng đóng băng, lấy hết tiền mặt, căn nhà duy nhất bên ngoài của tao cũng bán mất, ép tao về nhà ở.”
“Rồi rồi, tao nói với mày, lúc nãy tao gặp anh ấy ở thang máy, anh ấy vậy mà lại mắng tao! Anh ấy mắng tao đó!” Tiểu Vương nói năng lộn xộn.
Hồ lão tam: “Đây là chuyện tốt gì sao?”
“Mày thì biết cái gì, anh ấy thấy tao uống rượu còn lái xe về, liền tức giận. Đây là quan tâm tao, quan tâm đó hiểu không? Mày sẽ quan tâm đến hàng xóm của mày say rượu còn lái xe sao? Cho dù hàng xóm nhà mày vừa đẹp trai vừa lương thiện, dáng người cực đẹp, còn lại tay đua xuất sắc, còn từng bị mày ôm.” Tiểu Vương đắc ý dào dạt.
Hồ lão tam: “…”
“Thôi bỏ đi, nói chuyện với thằng nhóc miệng còn hôi sữa như mày thì mày cũng không hiểu.”
Tiểu Vương cúp điện thoại, tự mình lăn lộn trên sô pha. Nếu mỗi ngày có thể bị mắng một trận như vậy thì tốt quá rồi. Tiểu Vương cười cười lại bắt đầu sầu não, hiện tại Mạc tiên sinh còn có bạn trai, mình phải làm sao mới có thể cướp anh ấy về để mắng mình mỗi ngày đây?
Tiểu Vương não rỗng tra xét cả buổi, trong nhà trừ tạp chí đua xe thì chỉ có tạp chí trang trí, baidu một vòng cảm giác cũng không quá đáng tin, tư liệu duy nhất hữu dụng là bách khoa của Mạc tiên sinh: [Mạc Tô Hợp, CFO (*) công ty M, 29 tuổi. Tốt nghiệp đại học XX, đạt được giải thưởng XXXX, XXXX, XXXX, có được giấy chứng nhận XXX, XXX, XXX.]
(*) CFO: Giám đốc tài chính.
“29 tuổi, lớn bằng anh của mình.”
Tiểu Vương nóng đầu, đúng rồi, có thể hỏi anh mình một chút mà! Sản nghiệp của Vương gia, hiện giờ đều cho anh trai Vương Hiến của cậu xử lý.
Vương tổng siêng năng lúc này vẫn chưa tan tầm, còn đang ở công ty xử lý văn kiện.
“Anh, nếu anh muốn cướp đi công việc kinh doanh của đối thủ, thường sẽ làm như thế nào?” Anh trai Vương nhận được điện thoại của em mình, không ngờ vừa mở miệng lại là vấn đề này. Anh trai Vương không hỏi tại sao cậu lại hỏi cái này, mà thong thả ung dung giải đáp: “Phải xem là công việc kinh doanh gì. Nếu là kinh doanh bên lề, lôi kéo khách hàng bên kia là được. Nếu kinh doanh cốt lõi, phải hao phí thêm chút công phu.”
Căn cứ vào lý luận của anh trai, muốn cướp kinh doanh cốt lõi của đối phương, cần có một số biện pháp.
Đầu tiên, phải hiểu được lý do khách hàng vẫn luôn chọn đối phương, tra xem bên mình có thứ khách hàng cần không, không có thì phải nhanh chóng bổ sung. Thứ hai, tìm được nhược điểm của đối thủ, tốt nhất là những quá khứ đen tối, thông qua người thứ ba để khách hàng biết được. Thứ ba, bày ra ưu thế của mình trước mặt khách hàng, dựa vào thực lực, ám chỉ tâm lý hoặc là dụ dỗ xấu xa, thuyết phục khách hàng.
Vì thế hôm sau, Tiểu Vương liền xuất hiện dưới lầu công ty M, cũng thấy được người đàn ông tặng hoa cho Mạc tiên sinh.