Trước lúc mặt trời lặn, từng dây thần kinh của Sara căng ra như chực đứt. Cô đã không thể tìm ra bất cứ kế hoạch hợp lý nào để có được sự hòa hoãn thứ hai. Sara có chút xấu hổ vì sự hèn nhát của chính mình.
Cô biết rằng việc giường chiếu đó rồi sẽ xảy ra vào một lúc nào đó, biết rằng cô có thể tiếp tục sợ hãi nó cho đến khi điều đó được thực hiện và hoàn thành, nhưng những suy nghĩ đó không giảm bớt nỗi sợ hãi của Sara.
Khi có tiếng gõ cửa cô đã suýt thét lên. Sara nhanh chóng lấy lại bình tĩnh khi nhận ra rằng Nathan chắc chắn sẽ không gõ cửa. Không, anh sẽ xông ngay vào. Bởi ca bin này thuộc về anh ấy và cô cho là anh có toàn quyền đi vào mà không cần phải báo trước.
Matthew đang chờ ở bên ngoài.
Cô chào người thủy thủ và mời ông vào trong. Ông lắc đầu từ chối. “Dì Nora của cô chờ cô tới thăm”, ông thông báo. “Trong khi cô ở ca bin của bà ấy, tôi sẽ chuẩn bị nước trong bồn tắm. Thuyền trưởng cho rằng cô có thể muốn tắm, vì thế ngài ấy đã ra lệnh cho chúng tôi chuẩn bị nước sạch. Đây là một ưu ái mà cô sẽ không thể nhận được thường xuyên”, ông thêm vào. “Tốt nhất là cô nên tận hưởng điều đó.”
“Nathan thật chu đáo”, Sara trả lời.
“Tôi chắc chắn sẽ nói với cậu ấy suy nghĩ đó của cô”, Matthew trả lời vì chẳng còn gì tốt hơn để nói. Ông đi bên cạnh Sara, cảm thấy lúng túng và nhút nhát một cách nực cười, ông đổ lỗi cho sự thật rằng mình không quen với việc được đối xử ngang bằng bởi người khác, trừ Nathan. Ông cũng chưa bao giờ được phụ nữ nhún người chào và phải thừa nhận nụ cười của Sara cũng quá mê hoặc. Vai ông hơi rũ xuống, Chúa ơi, ông đang bị quyến rũ giống như con bò Jimbo lúc trước.
Khi họ đến cửa phòng của Nora, Matthew buộc mình thoát khỏi trạng thái sững sờ và nói khẽ. “Cô sẽ không làm cho bà ấy mệt mỏi, được chứ?”
Sara gật đầu, sau đó chờ Matthew mở cửa cho mình, ông không hiểu ý cô cho đến khi cô ra hiệu để chỉ cho ông thấy những gì mình muốn. Cô cảm ơn sau khi ông mở rộng cửa, rồi đi vào trong. Matthew kéo cánh cửa đóng lại sau lưng mình.
“Matthew đã tỏ vẻ thật bối rối”, Nora nói.
“Con không để ý”, Sara thừa nhận và cười với dì trong khi vội vã tiến đến bên giường để hôn bà. Nora đã được dựng ngồi dậy bởi một đống gối dày sau lưng.
“Dù sao, con đã để ý thấy ông ấy đã lo lắng thế nào thay cho dì, Nora”, Sara tuyên bố. Cô kéo một cái ghế ra, ngồi xuống và vuốt những nếp nhàu trên vạt váy. “Con tin ông ấy sẽ trở thành anh hùng trong lòng dì.”
“Ông ấy là một người đẹp trai, đúng không Sara? Ông ấy cũng có một trái tim nhân hậu. Bản chất của ông ấy rất giống với người chồng trước đây của ta, dù ngoại hình của cả hai người bọn họ chẳng có chút nào giống nhau cả.”
Sara giữ nụ cười trên môi. “Có vẻ như dì hơi say mê Matthew, đúng không dì Nora?”
“Thật vớ vẩn, bé con. Ta đã quá già để có thể say mê ai đó.”
Sara để chủ đề đó trôi qua. “Dì đã cảm thấy tốt hơn chưa?”
“Rồi, con yêu ạ”, Nora trả lời. “Còn con đang cảm thấy thế nào?”
“Tốt, cảm ơn dì.”
Nora lắc đầu. “Con trông không tốt chút nào”, bà nói. “Sara, con đang ngồi trên thành ghế, trông như thể con sẽ chạy trốn chỉ trong lần khiêu khích đầu tiên. Nathan đang khiến con lo lắng đúng không?”
Sara chậm chạp gật đầu. “Dĩ nhiên con cũng lo lắng cho dì”, cô thú nhận. “Nhưng bây giờ khi gặp dì, con đã nhận ra rằng dì sẽ khỏe lại.”
“Đừng thay đổi chủ đề”, Nora yêu cầu. “Ta muốn nói về Nathan.”
“Con không muốn.”
“Chúng ta đều giống nhau”, Nora phản đối. Sự cổ vũ trong giọng của bà như loại bỏ những phiền muộn trong câu nhận xét. “Con và chồng mình đã hòa hợp với nhau như thế nào?”
Sara nâng vai trong một cái nhún trang nhã. “Đúng như mong đợi. Con để mọi thứ tùy thuộc vào anh ấy.”
Nora cười. “Nathan đã hôn con chưa?”
“Nora, dì không nên hỏi con những câu hỏi như thế.”
“Trả lời ta, cậu ta đã hay chưa?”
Sara cúi nhìn xuống đùi. “Có, chàng đã hôn con.”
“Tốt.”
“Nếu con nói không.”
“Giờ thì, Sara, ta biết Nathan không giống như những gì con tưởng tượng, nhưng nếu nhìn vào sâu bên dưới lớp vỏ cộc cằn, ta tin rằng con sẽ tìm thấy cho chính mình một người đàn ông đích thực.”
Sara quyết định giữ cho cuộc trò chuyện được nhẹ nhàng, “Ồ?”, cô trêu chọc. “Và làm thế nào dì biết con tưởng tượng ra sao về chàng?”
“Trong những giấc mơ hoang sơ nhất của con, con cũng không thể từng tưởng tượng mình cưới Nathan. Cậu ta có một chút áp đảo ngay từ cái nhìn đầu tiên, đúng không?”
“Ôi, con không biết”, Sara thì thầm.
“Dĩ nhiên là con biết”, Nora trả lời. “Con đã ngất đi khi nhìn thấy cậu ta lần đầu tiên, đúng chứ?”
“Con quá kiệt sức”, Sara tranh luận. “Dì Nora, Nathan muốn... ngủ với con”, cô đột nhiên thốt lên.
Dì Nora dường như không có chút ngạc nhiên nào với thông báo đó. Sara cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng dì cô đã không xấu hổ. Cô đang rất cần lời khuyên của bà.
“Đó là khuynh hướng tự nhiên của cậu ta”, Nora nói. “Con có sợ không, Sara?”
“Một chút”, Sara trả lời. “Tuy biết nhiệm vụ của mình là gì, nhưng con không biết nhiều về chàng và con muốn có một sự tán tỉnh.”
“Con đang lo lắng điều gì?”
Sara nhún vai.
“Con đang nghĩ cậu ta sẽ làm con đau?”
Sara lắc đầu. “Đó là điều đặc biệt nhất, dì à. Nathan là một người có vẻ ngoài hung tợn khi cau mày với con, hầu hết thời gian bên cạnh con, nhưng sâu trong tim mình con biết chàng sẽ không làm đau con. Thậm chí, chàng đã nói rằng không muốn con sợ chàng.”
“Tốt.”
“Nhưng chàng sẽ không chờ đến khi con quen với chuyện đó”, Sara giải thích.
Dì Nora mỉm cười. “Ta mong chờ rằng cậu ta sẽ không muốn chờ, Sara. Con là vợ cậu ta, và ta có thể thấy cách cậu ta nhìn con trong đêm đầu tiên. Cậu ta muốn con.”
Sara có thể cảm thấy chính mình đang đỏ mặt. “Nếu con khiến Nathan thất vọng thì sao?”
“Ta không tin như vậy”, Nora vỗ về. “Cậu ta sẽ nhận thấy rằng con không khiến cậu ta thất vọng.”
“Bọn con phải có một đứa con nếu Nathan muốn lấy nửa kho báu đã được Đức vua định đoạt và từ khi chàng bị buộc phải chờ để đón con... dì có biết chàng nghĩ con đã chạy trốn khỏi chàng?” Sara giải thích những gì cô đã biết và nhận ra Nora đang cau mày khi kết thúc câu chuyện.
“Dì không vui khi Nathan cố gắng đến đón con sao?”
“Dĩ nhiên. Ta đang cau mày vì ta tin cha mẹ con lại lừa dối con một lần nữa.”
“Nora, dì không thể tin...”
“Như ta đã nói với con trước kia”, Nora cắt ngang. “Ta chưa bao giờ ngừng viết thư cho mẹ con. Thậm chí ta biết có khả năng một hoặc hai bức thư của mình đã bị thất lạc, nhưng chắc chắn là không phải tất cả sáu lá thư. Không, đó là một lời nói dối, Sara, để đưa con ra khỏi nước Anh.”
“Mẹ con sẽ không đồng ý với một lời nói dối như thế.”
“Dĩ nhiên chị ấy sẽ làm vậy”, Nora lẩm bẩm. “Chị gái tội nghiệp của ta rất sợ chồng. Chị ấy luôn luôn như vậy, trước đây và cả sau này nữa. Chúng ta đều biết điều đó, Sara, và thật vô nghĩa để giả vờ điều này với nhau. Hãy để tâm trí thoát khỏi đám mây mù đi bé con. Nếu Winston bắt chị ấy phải nói dối con, chị ấy sẽ làm thế. Giờ thì thế là đủ về cha mẹ tội nghiệp của con rồi”, bà nói vội vã khi Sara trông như thể đang định ngắt lời. “Ta muốn hỏi con một câu hỏi.”
“Đó là gì?”
“Con có muốn cưới Nathan không?”
“Vấn đề không phải là con muốn gì”
“Con có, hay không?”
“Con chưa bao giờ nghĩ về việc ở với một ai khác”, Sara trả lời ngập ngừng. “Con không thật sự biết mình cảm thấy như thế nào, dì Nora. Dù thế, con không thích sự thật là có bất cứ phụ nữ nào khác có được chàng. Dì có biết con đã không nhận ra điều đó cho đến khi chàng đề cập đến ‘người tình’ với con không? Con đã phản ứng rất kịch liệt với gợi ý đó. Tất cả những điều đó thật khó hiểu.”
“Đúng thế, tình yêu luôn luôn khó hiểu.”
“Con không đang nói về tình yêu”, Sara phản đối. “Chỉ là trong suốt những năm qua con luôn được dạy bảo rằng phải coi Nathan như chồng của mình.”
Nora buông một tiếng thở dài khiếm nhã. “Con đã được dạy dỗ để ghét người đàn ông đó. Họ nghĩ mình đã nuôi dạy một người giống như chị gái Belinda của con, nhưng họ không thể làm được điều đó, đúng không? Con không ghét Nathan một chút nào cả.”
“Không, con không ghét ai cả.”
“Suốt những năm qua con đã bảo vệ cậu ta bằng trái tim mình, Sara, cũng giống như đã bảo vệ mẹ con mỗi khi có cơ hội. Con đã nghe lời nói dối của họ về Nathan nhưng rồi bỏ ngoài tai những lời đó.”
“Họ nghĩ con ghét chàng”, Sara thú nhận. “Con giả vờ đồng ý với mọi điều mà họ hàng nói với con về chàng để được yên thân. Chú Henry là người xấu xa nhất. Giờ thì ông ấy đã biết sự thật. Khi con đứng trước mặt ông ấy ở trong quán rượu và nhìn thấy nhẫn của dì trên ngón tay út nần nẫn của ông ấy, ôi, con đã mất bình tĩnh. Con tự hào rằng Nathan sẽ trả đũa và thêm vào lời nói dối đó bằng cách nói với ông ấy rằng chàng và con đã có một mối quan hệ tuyệt vời trong một thời gian dài.”
“Có lẽ đó không hoàn toàn là một lời nói dối”, dì Nora nói. “Ta tin sau này Nathan sẽ trả thù thay ta, Sara. Và con có biết tại sao không?”
“Vì chàng nhận ra dì thực sự là một người đáng yêu và ngọt ngào”, Sara trả lời.
Nora đảo mắt lên trần can bin. “Không, con yêu, ta không tin cậu ta nhận ra những thứ như thế. Cậu ta để mắt đến ta vì cậu ta biết con yêu ta đến nhường nào. Nathan là tip người sẽ chăm sóc cho những người gần gũi với mình.”
“Nhưng dì Nora...”
“Ta nói rằng cậu ta đã bắt đầu quan tâm tới con, Sara.”
“Dì đang mơ tưởng rồi.”
Cuộc trò chuyện kết thúc đột ngột khi Matthew đi vào phòng, ông trao cho Nora nụ cười rộng mở và một cái nháy mắt chậm rãi. “Đã đến lúc nghỉ ngơi rồi”, ông nói với bà.
Sara hôn chúc dì ngủ ngon và trở lại ca bin của mình. Bồn tắm đã sẵn sàng. Cô dành thời gian ngâm mình cho đến khi nước trong bồn trở lạnh, sau đó mặc áo ngủ màu trắng cùng tông với áo khoác ngoài. Cô đang ngồi ở một bên giường, chải lại mớ tóc rối, khi Nathan đi vào phòng.
Hai người đàn ông trẻ đi vào theo sau anh. Hai gã thủy thủ gật đầu chào cô, rồi nâng chiếc bồn tắm ở giữa và bê ra ngoài. Sara lấy tay nhẹ nhàng nắm chặt áo choàng sát vào cổ cho đến khi những gã đàn ông đi khỏi, rồi mới tiếp tục với mái tóc rối của mình.
Nathan đóng cửa và chốt lại.
Anh không nói một lời với cô vì không nghĩ mình cần phải làm thế. Vẻ mặt anh đã nói lên tất cả những gì cô cần. Người đàn ông này đã cương quyết, tốt thôi. Sẽ không có bất cứ một đặc ân hay một trì hoãn nào được đưa ra nữa. Cô bắt đầu run rẩy.
Cô nhận ra Nathan cũng đã tắm. Tóc anh vẫn ướt, được chải chuốt bóng mượt phía sau cổ. Nhưng dáng vẻ không khoan nhượng của anh lại không mềm mại chút nào. Anh cũng không mặc áo. Sara nhìn chằm chằm vào anh trong khi tiếp tục chải tóc, tự hỏi Chúa rằng cô có thể nói về điều gì để giảm bớt căng thẳng.
Nathan cũng nhìn chăm chăm trong khi anh kéo chiếc ghế ra khỏi bàn, ngồi xuống và chậm rãi cởi giày. Rồi đến đôi vớ. Sau đó, anh đứng dậy, mắt vẫn không rời khỏi mắt cô và bắt đầu cởi nút quần. Sara nhắm mắt lại.
Anh mỉm cười với sự e thẹn đó.
Dù thế thì điều đó cũng không ngăn được anh. Nathan đã trút bỏ xong toàn bộ phần quần áo còn lại và ném chúng lên ghế.
“Sara?”
Cô không mở mắt khi trả lời.
“Vâng, Nathan?”
“Cởi quần áo của em ra.”
Anh nghĩ rằng giọng mình đủ mềm mại và dịu dàng để cố gắng giảm bớt nỗi sợ của cô. Anh không nghi ngờ về nỗi sợ hãi hiện giờ của Sara, vì cô đang chải chiếc lược qua mái tóc với một lực mạnh đến nỗi tự khiến cho đầu mình bị đau khủng khiếp. Cô sẽ tự khiến mình mát kiểm soát nếu không bình tĩnh lại.
Tuy nhiên, Sara không hề cảm thấy được trấn an bởi giọng nói của anh. “Chúng ta đã thảo luận điều này rồi, Nathan”, cô thông báo khi cào lược vào thái dương lần nữa. “Em đã nói với ngài là mình sẽ giữ quần áo trên người.”
Cô cố gắng thể hiện sự quả quyết trong giọng nói của mình. Nhưng nỗ lực đó không có tác dụng. Thậm chí cả cô cũng có thể nghe thấy sự run rẩy trong tiếng thì thầm khàn khàn của chính mình. “Được chứ?”, cô hỏi.
“Được”, anh đồng ý với một tiếng thở dài.
Sự đồng ý dễ dàng của anh trấn tĩnh cô. Sara ngừng chải tóc nhưng vẫn không nhìn anh khi đứng lên và từ từ đi qua căn phòng. Cô đi vòng ra xa để né tránh, ánh mắt nhìn chằm chằm xuống sàn nhà.
Sau khi cất chiếc lược đi, cô hít một hơi thật sâu và quay lại. Cô quyết định giả vờ rằng mình không bận tâm tới thân hình khỏa thân của anh. Sara tự nhắc nhở rằng mình là vợ anh và không nên hành động giống như một đứa trẻ ngây thơ ngu ngốc nữa.
Dĩ nhiên, vấn đề ở chỗ cô là một người ngây thơ, chưa bao giờ nhìn thấy một người đàn ông khỏa thân trước đó. Chúa ơi, cô đang lo lắng. Giờ mình là một thiếu nữ, không phải trẻ con, cô tự nói với chính mình. Hoàn toàn chẳng có lý do gì để xấu hổ cả.
Sau đó, Sara lướt ánh mắt nhìn bao quát chồng mình, và tất cả những suy nghĩ về thế giới xung quanh của cô bay vèo ra khỏi ống khói. Nathan đang dở tay đóng cái cửa sập trên trần nhà. Anh quay nửa lưng về phía cô, nhưng vóc dáng của anh cũng vẫn đủ để khiến cho cô cảm thấy nghẹt thở.
Người đàn ông trước mặt cô có thân hình tráng kiện, cơ bắp rắn như thép, toàn thân như được quét một lớp đồng màu nâu sẫm. Cô đột nhiên nhận ra rằng phía sau của anh cũng đen gần như những phần còn lại trên cơ thể. Làm cách nào mà phần riêng tư của anh ấy cũng có màu nâu sẫm? Cô không định hỏi anh câu hỏi đó, dù có thể sau khi họ kết hôn khoảng hai mươi hay ba mươi năm nữa, cô sẽ cảm thấy thoải mái khi đề cập đến chủ đề này.
Cũng có lẽ một ngày nào đó cô có thể nhớ lại cái đêm đau đớn và bật cười thoải mái.
Nhưng chắc chắn cô không thể cười vào lúc này khi nhìn Nathan châm nến. Ánh sáng dìu dịu khiến làn da của anh được đánh bóng. Cô thầm biết ơn anh đã quay lưng về phía mình khi làm việc đó. Liệu anh có đang cố tình cho cô thêm thời gian để quen dần với kích thước của mình không?
Nếu đó là mục đích của anh ấy, thì nó không hề có tác dụng, cô nghĩ thầm. Người đàn ông này có thể ngụy trang thành cái cây. Anh chắc chắn rất lớn.
Sara buông tiếng thở dài khe khẽ khi nhận ra mình đang cư xử trẻ con như thế nào. Sự an ủi duy nhất của cô là sự thật anh sẽ không hề biết cô đang sợ hãi như thế nào. Sara ngoảnh mặt đi để Nathan không thể trông thấy cô đang đỏ mặt và nói, “Chúng ta sẽ lên giường bây giờ chứ?”.
Cô cảm thấy hài lòng. Giọng cô nghe rất thờ ơ khi hỏi câu hỏi đó.
Anh nghĩ giọng cô nghe như thể vừa mới nuốt phải một vật sắc nhọn nào đó. Nathan biết mình phải tìm cách để làm với đi nỗi sợ ở cô dâu của mình trước khi lên giường với cô.
Dĩ nhiên, câu hỏi đặt ra là bằng cách nào. Anh buông một tiếng thở dài rồi ôm cô vào lòng. Cô chạy về phía giường. Anh nắm lấy vai cô và từ từ ép cô quay người đối mặt với mình.
Nathan nghĩ cô dâu của mình chắc chắn sẽ không gặp chút khó khăn nào khi nhìn vào mắt anh. Không, anh không cần phải nâng cằm cô lên để thu hút hoàn toàn sự chú ý của cô. Nathan giữ nụ cười. Anh nghi ngờ khả năng Sara sẽ có thể cụp mắt xuống ngay cả khi anh nói với cô rằng có một con rắn đang trườn qua chân cô.
“Sự khỏa thân của ta có khiến em khó chịu không?”, anh hỏi một sự thật hiển nhiên, nghĩ cách tấn công thẳng vào vấn đề.
“Tại sao ngài lại nghĩ thế?”
Bàn tay anh di chuyển sang hai bên cổ của Sara. Anh có thể cảm thấy mạch cô đập dưới ngón tay cái của mình. Anh tiếp tục sự đụng chạm nhẹ nhàng. “Em thích cảm giác khi ta hôn em, đúng không Sara?”
Cô dường như kinh ngạc bởi câu hỏi đó. “Có không?”, anh hỏi lại khi thấy cô tiếp tục nhìn mình chằm chằm.
“Vâng”, cô thú nhận. “Em có thích ngài hôn em.”
Anh nhìn cô, hài lòng một cách ngạo mạn.
“Nhưng em không tin mình sẽ thích một thứ khác chút nào”, cô nói, nghĩ cách cảnh báo anh một cách khéo léo lần nữa.
Nathan trông không hề bị xúc phạm bởi sự thành thật của cô. Anh cúi xuống, hôn lên trán và sống mũi của cô. Miệng anh thoáng chạm vào môi cô. “Ta sẽ thích nó”, Nathan nói kèm tiếng gầm gừ trầm thấp phát ra từ cổ họng.
Sara chưa sẵn sàng trước nhận xét đó, vì thế cô im lặng đồng thời mím chặt môi khi miệng anh lại đặt lên môi cô.
Nathan cảm thấy như thể đang hôn một pho tượng. Dù thế, anh không nản chí. Anh thở dài vào miệng cô và từ từ siết chặt tay quanh cổ cô. Khi làn da bắt đầu rạo rực và đau nhói, cô mở miệng để yêu cầu anh bỏ mình ra. Tuy nhiên, lời đề nghị trở nên lộn xộn trong tâm trí rối bời của cô, khi lưỡi anh di chuyển vào trong và chạm vào lưỡi cô.
Phản ứng của cô thật tuyệt. Sự băng giá bên trong cô bắt đầu tan dần. Nathan nới lỏng cái ôm của mình ngay khi cô mở miệng chào đón. Ngón tay trỏ của anh miết thành những đường tròn lười biếng dọc theo hai bên cổ cô. Anh thận trọng để áp đảo cô và nghĩ mình đang thành công khi cô dịch lại gần hơn và quấn tay quanh cổ anh.
Tiếng thở dài thỏa mãn của cô hòa với tiếng gầm gừ đòi hỏi của anh.
Anh không hề giảm đi sự tấn công dịu dàng này. Nụ hôn dài, mạnh mẽ và vô cùng thôi thúc. Miệng anh chà xát một cách đói khát lên miệng cô hết lần này đến lần khác trong khi lưỡi anh làm bùng lên ngọn lửa trong cô.
Cái hôn dường như dài bất tận. Vì cô hoàn toàn ngây thơ trước những cảm giác mới mẻ thế này nên anh không mất nhiều thời gian để loại bỏ sự xấu hổ cũng như kháng cự của cô. Nathan cố gắng kiềm chế ham muốn cồn cào của mình, nhưng khi những ngón tay cô luồn qua mái tóc ẩm ướt của anh, cũng như những vuốt ve nhẹ như lông hồng và đầy nhục dục đã thổi bùng lên ngọn lửa trong anh.
Anh không quá vội vàng. Anh đã thuần hóa được cô và đột nhiên thiếu kiên nhẫn. Sara buông một tiếng rên đứt quãng khi Nathan kéo tay cô ra khỏi cổ mình. Miệng anh lại chiếm đoạt lấy miệng cô như cảm thấy chưa thỏa mãn. Cô muốn được sát lại gần hơi ấm của anh lần nữa, để quấn mình quanh hơi ám đó. Nhưng anh không đáp ứng. Anh tiếp tục khóa tay và kéo xốc cô lên cùng một lúc. Cô không hiểu anh muốn gì ở cô cũng như không thể suy nghĩ mạch lạc vì cô đang mải miết chú tâm vào nụ hôn của anh và đơn giản là quá choáng ngợp bởi những cảm giác lạ lẫm và tuyệt vời bên trong cô.
“Giờ thì, em có thể đặt cánh tay mình quanh người ta một lần nữa”, anh thì thầm khi kết thúc nụ hôn. Nụ cười của anh lấp đầy sự dịu dàng. Chúa ơi, cô thật trong sáng. Biểu hiện hoang mang của cô không giấu được anh. Niềm đam mê và sự bối rối đều hiện rõ cho anh thấy. Nathan chưa bao giờ biết một phụ nữ có thể phản ứng đầy cởi mở và phóng túng đến thế.
Anh hơi rung động khi phát hiện ra mình muốn làm cô hài lòng nhiều đến thế nào. Sự tin tưởng ngây thơ cô sẵn sàng trao cho anh khiến Nathan cảm thấy như thể mình có thể chinh phục cả thế giới.
Nhưng trước tiên anh sẽ phải chinh phục cô. “Đừng sợ”, anh thì thầm với một giọng khàn khàn, rồi vuốt ve má cô bằng mu bàn tay, mỉm cười khi cô nghiêng mặt về phía tay anh theo bản năng để được vuốt ve nhiều hơn.
“Em đang cố để không sợ hãi”, cô thì thầm đáp lại. “Những lo lắng thật sự đã giảm bớt vì em biết ngài quan tâm đến những cảm giác của em.”
“Em đi đến kết luận đó từ khi nào?”
Anh tự hỏi khi thấy một tia lấp lánh đột ngột xuất hiện trong mắt cô. Cô dường như đang thích thú về điều gì đó.
“Khi ngài đồng ý rằng em có thể giữ quần áo của mình.”
Nathan thở dài. Anh quyết định đây không phải lúc để nói đến sự thật là anh vừa mới cởi bỏ áo choàng và váy ngủ của cô. Anh đoán là cô sẽ sớm phát hiện ra.
“Ta không phải là một người đàn ông quá kiên nhẫn, Sara, đặc biệt khi ta muốn điều gì đó mãnh liệt như ham muốn em.”
Anh đặt tay quanh eo cô và kéo dần về phía mình. Hai làn da cọ sát vào nhau. Cô tròn mắt, nhưng trước khi tìm lại đủ lý trí để quyết định rằng liệu mình có thích cảm giác này hay không, miệng anh đã yên vị trên môi cô một lần nữa.
Người đàn ông này chắc chắn biết cách để hôn. Cô đã không làm cho anh phải ép buộc mình mở miệng - thay vì thế cô nhanh chóng trở thành kẻ xâm lược. Lưỡi cô cọ xát với lưỡi anh trước. Anh càu nhàu. Cô nghĩ âm thanh đó có nghĩa là anh thích sự táo bạo của mình và cô hoàn toàn trở nên phóng túng hơn.
Một nụ hôn hoang dã. Anh muốn thắp lại niềm đam mê giữa họ. Khi cô bắt đầu bật ra những tiếng thút thít đầy gợi cảm trong cổ họng, anh biết mình đã đạt được mục tiêu. Cô hoàn toàn nóng bỏng vì anh một lần nữa. Và Chúa ơi, âm thanh khiến anh muốn được ở bên trong cô đến nhức nhối.
Tay cô nắm chặt vai anh. Bộ ngực mềm mại của cô cọ xát vào ngực anh. Anh nâng cô lên và kéo sát vào cơ thể mình, rồi đắm chìm trong tiếng thở hổn hển và sự gần gũi được tạo ra bởi một cái hôn dài và nóng bỏng khác.
Sara dường như không thể nắm bắt được bất cứ ý nghĩ nào. Cảm giác mà nụ hôn của anh mang lại thật lạ, thật tuyệt vời. Cô thậm chí không thể giữ được sự xấu hổ của mình.
Cô biết anh đã cởi bỏ toàn bộ quần áo của mình, nhưng vẫn cố ý trêu chọc anh khi nhắc khéo rằng anh đã hứa sẽ để cô mặc quần áo. Đó là một mánh lới của cô, nhưng lý do cô làm vậy thật khôn ngoan. Cô muốn anh chậm lại, để mình có thêm thời gian làm quen với cơ thể, hơi nóng và những đụng chạm của anh.
Cô không hề biết họ đã ở trên giường như thế nào, nhưng Nathan đột nhiên kéo chiếc chăn lại. Miệng anh rời khỏi miệng cô khi Nathan nhấc cô lên và cẩn thận đặt nằm xuống chính giữa những tấm chăn. Anh không cho cô thời gian để cố gắng che giấu cơ thể trần trụi của mình, nên nằm theo cô xuống giường, bao phủ lên cô bằng cơ thể ấm áp của anh.
Quá nhiều, quá sớm. Sara bắt đầu cảm thấy hoàn toàn mắc kẹt trong sự yêu thương của anh. Cô không muốn sợ hãi và không muốn làm anh thất vọng.
Niềm đam mê mơ hồ lập tức biến mất. Cô không muốn làm điều này thêm chút nào.
Nhưng cô cũng không muốn anh ngừng hôn cô. Và Chúa ơi, cô rất sợ hãi.
Anh có thể sẽ phản đối nếu cô bắt đầu hét. Vì vậy cô ngậm chặt miệng với nỗ lực giữ cho tiếng hét nằm im trong cổ họng.
Đầu gối anh cố gắng tách hai chân cô ra. Cô sẽ không cho phép sự gần gũi đó và bắt đầu kháng cự lại. Cô cũng đánh vào hai vai anh. Anh lập tức ngừng lại và tựa người lên khuỷu tay để giảm bớt trọng lượng khỏi người cô, rồi bắt đầu nhấm nháp hõm cổ Sara. Cô thích điều này. Hơi thở của anh ấm áp, ngọt ngào, trêu chọc và mơn trớn vành tai khiến Sara rùng mình. Với một tiếng thì thầm đen tối, anh nói rằng cô đã khiến mình hài lòng biết bao, khiến anh ham muốn cô như thế nào, thậm chí còn nói rằng anh thấy cô xinh đẹp đến nhường nào. Khi kết thúc những lời khen ngợi, anh chắc chắn rằng mình đã dỗ dành cô chấp nhận anh hoàn toàn.
Anh đã nhầm. Ngay khi anh cố gắng tách đùi cô ra một lần nữa, cô trở nên hoàn toàn cứng rắn. Anh nghiến răng trong nỗi thất vọng.
Cảm giác từ làn da mềm mại của cô khiến Nathan điên cuồng với nhu cầu được ở bên trong cô. Nhưng cô vẫn chưa sẵn sàng cho cuộc xâm lăng của anh. Trán anh lấm tấm mồ hôi khi nỗ lực kiềm chế bản thân. Mỗi lần tay anh di chuyển chạm vào bầu ngực, Sara căng thẳng trở lại. Sự thất vọng của Nathan nhanh chóng khiến nỗi khát khao cồn cào trở nên đau đớn.
Sẽ chỉ mất vài phút trước khi anh hoàn toàn mất kiểm soát với chính bản thân mình. Chúa ơi, anh không muốn làm đau cô. Anh đang cảm thấy tuyệt vọng được đẩy vào trong nơi ấm áp của cô, nhưng cô sẽ phải ham muốn, ẩm ướt và sẵn sàng khi anh cũng biến cô thành của mình.
Cô chắc chắn là mình chưa sẵn sàng nên cấu vai anh và cố đẩy ra.
Anh quyết định để cô được như ý trong một hoặc hai phút. Nathan lăn sang một bên, nghĩ đến việc đặt một khoảng cách nho nhỏ giữa họ trước khi anh hoàn toàn mất đi sự tỉnh táo và nhấn chìm mình trong cô.
Anh nghĩ rằng mình chỉ cần vài phút để tìm lại sự cương quyết của bản thân. Khi trái tim anh ngừng đập điên cuồng trong lồng ngực, không còn quá đau đớn đến nghẹt thở và khi cơn đau khủng khiếp ở chỗ ấy giảm đi một chút, anh sẽ thử lại lần nữa.
Anh nghĩ rằng ve vãn một trinh nữ là một việc làm vô cùng khó khăn, vì anh hoàn toàn không có kinh nghiệm gì trong việc tán tỉnh hay ngủ với một trinh nữ, anh cảm thấy hoàn toàn không đủ.
Có lẽ một lúc nào đó sau này, khi anh là một người đàn ông già, rất già, anh sẽ nghĩ lại cái đêm tra tấn đầy ngọt ngào này và tự cười chính mình. Nhưng lúc này anh không có tâm trạng để cười. Anh muốn ôm thật chặt cô dâu của mình và khuấy động vài xúc cảm trong cô khi yêu cầu cô thôi sợ hãi anh.
Sự tương phản trong những suy nghĩ trái ngược khiến anh lắc đầu.
Chân tay Sara đang run lẩy bẩy. Ngay sau khi anh dịch ra xa, cảm giác bị mắc kẹt đầy bất lực biến mất. Cô muốn anh hôn mình lần nữa. Nhưng vẻ mặt Nathan khiến cô lo lắng. Anh trông như thể muốn quát cô. Cô hít một hơi thật sâu, rồi lăn người sang để đối mặt với anh. “Nathan?”
Anh không trả lời. Đôi mắt nhắm chặt, quai hàm nghiến lại.
“Chàng đã nói rằng mình là một người kiên nhẫn.”
“Đôi khi.”
“Chàng đang thất vọng về em, đúng không?”
“Không.”
Cô không tin anh. “Đừng cau mày”, cô thì thầm. Cô vươn người để chạm vào lồng ngực anh.
Anh phản ứng như thể cô vừa mới đốt cháy mình. Nathan cảm thấy nao núng. “Chàng không muốn làm điều này nữa ư?”, cô hỏi. “Chàng không muốn em nữa?”
Không muốn cô? Anh chỉ muốn giữ chặt tay cô và buộc cô phải cảm thấy anh muốn cô nhiều như thế nào. Dĩ nhiên, anh đã không làm thế vì chắc chắn cô sẽ lại cảm thấy sợ hãi.
“Sara, cho ta một phút”, anh nói với giọng gấp gáp. “Ta sợ...” Anh không kết thúc lời giải thích, không nói rằng anh đang sợ sẽ khiến cô bị đau nếu mình chạm vào. Sự thú nhận đó sẽ chỉ tăng thêm nỗi sợ hãi của cô mà thôi, vì thế anh giữ im lặng.
“Chàng không cần phải sợ”, cô thì thầm.
Nathan không thể tin những gì mà tai mình đang nghe. Anh mở mắt nhìn cô. Sara không thể thật sự nghĩ... Và sự dịu dàng trong mắt cô cho anh biết cô thật sự tin là anh đang sợ.
“Vì Chúa, Sara, ta không sợ.”
Ngón tay cô chậm rãi dạo chơi trên ngực anh. Anh bắt lấy tay cô khi nó đi đến vùng bụng phẳng của anh. “Ngừng lại”, anh ra lệnh.
“Chàng chỉ mang những phụ nữ đầy kinh nghiệm lên giường đúng không, Nathan?”
Câu trả lời của anh là một tiếng càu nhàu nho nhỏ.
Cô cười. “Nathan, chàng thích hôn em, đúng chứ?”
Nathan vừa hỏi cô câu hỏi đó cách đây mười lăm phút, khi đang cố gắng tống khứ nỗi sợ của cô đi. Thề có Chúa, anh có thể sẽ phá lên cười nếu như không quá đau đớn như bây giờ. Người phụ nữ này đang đối xử với anh như thể anh chưa từng làm chuyện này bao giờ.
Anh đang định nói ra những suy nghĩ thẳng thừng của Sara thì cô tiến sát lại. Nathan đột nhiên nhận ra rằng cô dâu của mình không còn sợ anh nữa. “Đúng không?”, cô cố chấp.
“Đúng thế, Sara, ta thích hôn em.”
“Vậy làm ơn hãy hôn em lần nữa.”
“Sara, hôn không chỉ là điều duy nhất trong tâm trí ta. Ta muốn chạm vào em. Tất cả mọi nơi.”
Anh chờ cô cứng người lại lần nữa. Chúa ơi, anh ước gì mình có sự kiên nhẫn cho việc này. Từng dây thần kinh của anh như thể sắp dính lại với nhau, tất cả những gì anh có thể nghĩ là được giải phóng bên trong cô.
Anh nhắm mắt lại và gầm gừ.
Ngay sau đó Nathan cảm thấy cô cầm tay mình. Anh mở mắt ngay khi cô đặt tay anh lên bao phủ lên một bên ngực căng tràn của mình.
Anh không động đậy một lúc lâu. Cô cũng không. Họ chỉ nhìn chằm chằm vào mắt nhau. Anh chờ để nhìn xem cô sẽ làm gì tiếp theo. Trong khi cô lại chờ anh tiếp tục nhiệm vụ của mình.
Sara sớm trở nên mất kiên nhẫn. Anh đang nhẹ nhàng mơn trớn hai bên nhũ hoa của cô. Những cảm nhận từ bàn tay anh khiến cô cảm thấy râm ran ở sâu bên trong cơ thể. Nó cũng khiến cô liều lĩnh. Cô cọ xát ngón chân của mình với chân anh và từ từ nhấc người dậy để hôn anh.
“Em ghét cảm giác bị mắc kẹt”, cô thì thầm khi trao anh nụ hôn nhẹ tựa lông hồng.
“Nhưng em không cảm thấy bị mắc kẹt lúc này, Nathan. Đừng từ bỏ em, chồng yêu. Đây là một trải nghiệm mới mẻ với em. Thật đấy.”
Anh nhẹ nhàng vuốt ve má cô và thì thầm, “Ta sẽ không từ bỏ”. Có một chút cười trong giọng khi anh nói thêm vào, “Thật đấy”.
Cô thở dài và hôn anh theo cách cô muốn. Khi lưỡi cô luồn vào trong để tìm lưỡi anh, sự kiểm soát của Nathan biến mất. Anh trở thành kẻ xâm lược một lần nữa, khiến nụ hôn của họ thậm chí sâu hơn với sự phóng túng hoang dã.
Anh tiếp tục cuộc tấn công nhẹ nhàng của mình cho đến khi cô cong lưng và cố mang anh sát lại. Nathan không đáp ứng nhu cầu của cô mà cúi xuống hôn lên phần giữa mê hoặc giữa hai bầu ngực của cô. Miệng anh trêu chọc qua lại giữa đôi nhũ hoa cho đến khi chúng cương cứng. Lưỡi anh khiến cô phát điên. Khi không thể chịu đựng nổi sự đau khổ ngọt ngào này nữa, cô nắm lấy tóc anh và bắt đầu giật mạnh.
Sara cảm thấy như thể mình bị đánh bởi một tia sét nóng bỏng khi anh dùng miệng xâm chiếm một bên nhũ hoa của cô. Cô cong người, đòi hỏi nhiều hơn.
Một cảm giác quặn thắt ấm áp cuộn lên trong dạ dày cô. “Nathan, làm ơn”, cô rên rỉ. Cô không có bất cứ ý tưởng nào về điều muốn cầu xin anh, chỉ biết rằng hơi nóng bùng lên đang khỏa lấp khiến tâm trí cô mụ mị.
Miệng anh chuyển sang gò bồng đảo bên cạnh ngay khi bàn tay trượt xuống giữa hai đùi cô. Cô không cong oằn lên đón chờ anh nhưng bật ra tiếng rên rỉ đứt quãng khác.
Nathan nghiêng người chống trên một khuỷu tay để có thể trông thấy vẻ mặt cô. Cô cố gắng giấu mặt vào hõm vai anh. Anh dịch ra và lùa tay nắm lấy tóc cô.
“Ta thích cách em hưởng ứng với ta”, anh thì thầm. “Em có thích cách ta chạm vào em không?”
Anh đã biết rõ câu trả lời. Anh có thể cảm thấy cô đang sẵn sàng như thế nào. Thật nóng bỏng làm sao. Ngón tay anh lần xuống nơi thầm kín của cô và chậm rãi đi vào bên trong.
Đôi tay cô nắm chặt hai bên hông anh cho đến giây phút đó, rồi thả lỏng, vuốt ve vai và lưng anh.
Ngón tay cô cào lên lưng anh. “Nathan”, cô thì thầm. “Đừng làm thế. Ôi, Chúa ơi, đừng dừng lại.”
Cô tiếp tục mâu thuẫn với chính mình bằng cách uốn cong lưng lên ép người vào tay anh. Nathan gần như không thể nghe thấy những gì cô đang nói. Cơ thể anh rung lên bởi ham muốn nguyên thủy được chiếm hữu cô.
Anh ngăn lại phản đối yếu ớt của cô bằng một nụ hôn rồi bao phủ lên cô. Cô không cố khóa chân lại, thay vào đó di chuyển để vật cứng cáp của anh nằm giữa đùi mình.
Nathan nắm lấy tóc cô để giữ thăng bằng khi hôn anh. Cái cách cô cọ xát xương chậu vào anh khiến anh phát điên. Anh không thể nhẹ nhàng được nữa. Cô sẽ không để anh làm như thế. Móng tay của cô khiến anh đau nhói. Anh thích điều đó. Cô đang rên rỉ. Anh thậm chí còn thích điều đó nhiều hơn.
Anh từ từ đi vào trong cô nhưng dừng lại ngay khi cảm thấy bức màng mỏng phản kháng. Anh ngẩng đầu lên, đủ để có thể nhìn vào mắt cô.
“Quấn chân quanh hông ta”, anh ra lệnh, giọng gay gắt với sự cương quyết.
Khi cô làm theo những gì anh yêu cầu, anh buông một tiếng gầm nhỏ. Và vẫn còn chút do dự.
“Nhìn ta này, Sara.”
Cô mở mắt và nhìn vào mắt anh.
“Em sẽ thuộc về ta. Bây giờ và mãi mãi.”
Mắt cô mờ đi vì đam mê. Cô giơ hai tay ôm lấy khuôn mặt anh. “Em luôn luôn thuộc về chàng, Nathan. Luôn luôn.”
Miệng anh tiếp tục bao phủ miệng cô. Anh đẩy sâu vào trong cô bằng một chuyển động nhanh mạnh, nghĩ đến chuyện làm sao để cơn đau mà anh biết cô sẽ cảm thấy trôi qua và kết thúc một cách nhanh nhất có thể.
“Ngoan nào, em yêu”, anh thì thầm khi cô kêu lên. Anh đã hoàn toàn ở trong cô. Cái nóng chặt chẽ trong cô bao phủ lấy anh, ép sát vào anh. “Chúa ơi, nó thật tuyệt vời”, anh nói với một tiếng rên.
“Không, nó không tuyệt vời chút nào”, cô kêu lên, cố gắng dịch chuyển để giảm bớt cơn đau. Nhưng anh đã giữ hông cô lại không để cô cử động.
“Sẽ tốt hơn trong một phút nữa”, anh nói với cô. Hơi thở của anh nặng nhọc, nghe như thể đã bị rút hết sạch hơi. Mặt anh đặt hờ hững thoải mái trên hõm cổ cô, dùng răng và lưỡi mớn trớn, đùa nghịch trên da thịt cô. Sự tra tấn ngọt ngào đã khiến cô phần nào quên đi cơn đau.
“Đừng đẩy vào ta như thế, Sara”, anh ra lệnh, giọng khắc nghiệt và căng thẳng. “Ta không thể dừng lại được nữa. Ta không thể.”
Lưỡi anh cọ vào dái tai cô. Cô ngừng đấu tranh và buông tiếng thở dài trong khoái lạc.
“Cơn đau sẽ không kéo dài lâu”, anh thì thầm. “Ta hứa.”
Sự dịu dàng và quan tâm trong giọng Nathan khiến cô hưởng ứng nhiều hơn là lời hứa anh dành cho cô. Dù thế, cô hy vọng là anh đúng. Cô vẫn còn đau. Cơn đau vẫn tiếp tục, nhưng sau một phút nó có vẻ đỡ hơn. Tuy nhiên, khi anh bắt đầu di chuyển, cơn đau lập tức quay lại.
“Nếu chàng không di chuyển, cơn đau sẽ không quá kinh khủng”, cô thì thầm.
Tiếng rên của anh thật thô lỗ.
“Được không, Nathan?”, cô nài nỉ.
“Được”, anh trả lời, đáp lại sự lo lắng trong giọng cô. Dĩ nhiên đó là một lời nói dối nhưng cô quá ngây thơ để hiểu anh cần được chuyển động nhiều như thế nào. “Ta sẽ không di chuyển.”
Tay cô bắt đầu vuốt ve tóc và gáy của anh.
Tiếng rên của anh trở nên thô ráp hơn. Hơi nóng trong cơ thể đang bốc lên ngoài tầm kiểm soát và cơn đau khi phải kiềm chế của anh đang yêu cầu được lắng dịu.
Cô dường như không thể ngừng thôi thúc đụng chạm vào anh. “Nathan, hôn em.”
“Cơn đau của em đã hết?”
“Hầu hết.”
Anh cố tình rút ra một chút khi hôn cô, sau đó lại từ từ đẩy vào bên trong.
“Chàng đang di chuyển”, cô kêu lên.
Thay vì nói lời đồng ý, anh hôn cô. Khi anh thử rút ra một lần nữa, móng tay cô bấu vào cặp đùi cứng cáp của anh. Cô đang cố gắng giữ anh sát vào mình. Nathan lờ đi sự chống đối của cô và tìm cách khiến cô thèm muốn anh như anh đang thèm muốn cô. Tay anh nhẹ nhàng trượt xuống dưới, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve ngọn lửa bên trong cô.
Cô ngả đầu lên trên gối, nới lỏng đôi bàn tay bấu chặt trên đùi anh.
Sau đó cô bắt đầu chuyển động, hông đẩy lên sát về phía anh. Những hành động của cô theo bản năng, hết sức nguyên thủy và không thể kiểm soát được.
Cô cũng sớm trở nên đòi hỏi. Anh đáp ứng cô bằng cách từ từ rút ra và đẩy mạnh hơn vào trong cô.
Sara cong người về phía anh một cách mạnh mẽ. Chiếc giường kêu cọt kẹt theo chuyển động bập bềnh của họ. Trong ánh nến, cơ thể họ lấp lánh bởi những giọt mồ hôi. Tiếng rên rỉ ngọt ngào của cô pha trộn với những tiếng gầm gừ nguyên thủy của anh.
Cả hai đều trở nên hoang dại, mụ mị khi tìm kiếm sự thỏa mãn cuối cùng. Anh không thể dừng lại khi tìm thấy cơn khoái cảm đỉnh điểm của chính mình và gần như thét lên khi tuôn trào trong cô.
Đầu anh rơi xuống vai cô, hoàn toàn đầu hàng trước cơn cực khoái đang cháy bỏng thống trị trong anh.
Anh biết cô đã gần như giải phóng được bản thân. Anh lại tiếp tục đưa đẩy cho đến khi nhận thấy cô căng người lên áp sát vào anh, rồi đẩy cô lên đến đỉnh điểm của khoái cảm bằng một cú đẩy mạnh mẽ và hoang dã nữa.
Cô thét lên tên của anh.
Tiếng thét của cô vẳng bên tai anh. Anh đổ sụp lên người Sara, sức nặng từ cơ thể anh như đánh tan sự run rẩy của cô.
Không ai trong hai người họ cử động trong một lúc lâu, rất lâu.
Nathan quá thỏa mãn. Cô quá kiệt sức.
Sara cảm thấy một dòng nước ẩm ướt gần tai mình và đưa tay lên chạm vào nó, rồi ngay sau đó cô nhận ra rằng mình đang khóc. Chúa ơi, cô thật sự đã mất bình tĩnh sao? Dù là thể, cô cũng quá hài lòng đến mức gạt đi nỗi lo lắng về điều đó. Và cũng quá thỏa mãn nữa. Tại sao trước đây không ai nói với cô là làm tình lại có thể tuyệt vời đến thế? Nhịp đập trong trái tim của chồng đang hòa nhịp với của cô. Sara buông một tiếng thở dài hạnh phúc. Giờ thì cô đã là vợ anh.
“Chàng không thể gọi em là cô dâu được nữa”, cô thì thầm trên cổ anh. Trong cơn bốc đồng, lưỡi cô nghịch ngợm trên da anh. Hương vị của anh mặn mà, nam tính và tuyệt vời vương trên đầu lưỡi.
“Ta có quá nặng với em không?”
Giọng anh như bao trùm toàn bộ cơ thể cô. Cô trả lời, “Vâng, chàng đang trở nên nặng nề”. Anh ngay lập tức lăn người nằm ngửa ra.
Cô vẫn chưa muốn anh rời đi mà muốn anh ôm mình, nói rằng cô là một cô gái tốt thế nào, tặng cô những lời khen ngợi và yêu thương như tất cả các bà vợ mong muốn được nghe. Cô cũng muốn anh hôn mình một lần nữa.
Cô không nhận được bất cứ điều gì. Mắt Nathan nhắm nghiền. Anh trông yên bình và say ngủ.
Cô không hay biết về cuộc chiến nội tâm mà Nathan đang phải tự mình đương đầu. Anh đang tuyệt vọng cố tìm hiểu xem điều gì đã xảy ra. Nathan chưa bao giờ hoàn toàn mất kiểm soát. Cô đã mê hoặc anh. Và, khiến anh nhầm lẫn. Anh đang cảm thấy mình bị công kích, chết tiệt, và bị cảm giác sợ hãi bao trùm.
Sara lăn đến cạnh anh. “Nathan?”
“Sao?”
“Hãy hôn em.”
“Ngủ đi.”
“Hôn chúc em ngủ ngon.”
“Không.”
“Tại sao không?”
“Ta sẽ lại muốn em nếu hôn em”, anh cuối cùng cũng giải thích. Anh không buồn nhìn cô mà nhìn chằm chằm lên trần nhà. “Em quá nhạy cảm.”
Cô ngồi dậy, nhăn mặt với sự khó chịu cô cảm thấy giữa hai đùi. Anh nói đúng. Cô quá nhạy cảm. Nhưng nó dường như không phải vấn đề.
Cô vẫn muốn anh hôn cô.
“Chàng là người duy nhất khiến em nhạy cảm”, cô lẩm bẩm, chọc vào vai anh. “Em nhớ là đã nói chàng không được cử động.”
“Em cử động trước, Sara. Nhớ không?”, anh kéo dài giọng.
Cô đỏ mặt. Tim đập sai nhịp. Giọng anh không quá cáu kỉnh. Cô ôm người anh, muốn anh vòng tay ôm cô. “Nathan, phần kết thúc thường không quan trọng bằng phần đang diễn ra phải không?”
Anh không biết cô đang nói về điều gì. “Đi ngủ đi”, anh yêu cầu lần thứ hai và giật chiếc chăn phủ lên hai người, rồi nhắm mắt lại.
Cô vòng tay qua ôm anh. Cô kiệt sức. Và, thất vọng. Cô đã nói với anh điều đó.
Anh cười lớn. “Sara, ta biết em đã cảm thấy thỏa mãn.”
“Đó không phải là những gì em muốn nói”, cô thì thầm.
Cô chờ Nathan yêu cầu mình giải thích cho anh ý của cô là gì, nhưng rồi từ bỏ khi anh chỉ im lặng. “Nathan?”
“Chết tiệt, giờ thì gì nữa?”
“Làm ơn đừng dùng giọng đó để nói với em.”
“Sara...”, giọng anh bắt đầu chứa sự cảnh báo.
“Sau khi chàng đưa những phụ nữ khác lên giường, ôi, sau đó... chàng đã làm gì?”
Lạy Chúa, cô đang ám chỉ điều gì? “Ta bỏ đi”, anh ngắt lời.
“Chàng đang định rời bỏ em?”
“Sara, đây là giường của ta. Ta sẽ đi ngủ.”
Sự kiên nhẫn của cô chấm dứt. “Không, trước khi em làm rõ chuyện này với chàng”, cô tuyên bố. “Sau khi một người đàn ông kết thúc... việc đó, anh ta nên nói với vợ rằng cô ấy tuyệt như thế nào. Sau đó anh ta nên hôn cô ấy và ôm cô ấy thật chặt. Họ sẽ ngủ trong vòng tay nhau.”
Nathan không kìm được, bật cười. Cô đang nói những thứ chết tiệt nhất. Nghe cũng giống như một đôi thông thường. “Nó đươc gọi là làm tình, Sara, và làm thế nào em biết đâu là điều đúng đắn? Em là một trinh nữ, nhớ không?”
“Em biết điều gì là đúng đắn”, cô phản đối.
“Sara?”
“Vâng.”
“Đừng hét lên với ta.”
Anh quay sang nhìn cô. Khỉ thật, cô trông như thể sắp khóc. Anh không có kiên nhẫn để đối phó với những giọt nước mắt của cô. Chúa ơi, cô thật dễ tổn thương và... xinh đẹp. Đôi môi của cô màu hồng và sưng lên bởi những cái hôn của anh.
Anh giơ tay và kéo cô vào lòng. Sau khi đưa cho cô một cái hôn nhanh lên trán, anh kéo mặt cô xuống hõm vai và lẩm bẩm. “Em là một người phụ nữ tuyệt vời. Giờ thì đi ngủ thôi.”
Giọng anh như không hề nghiêm túc, nhưng cô không quan tâm. Anh đang ôm cô, vuốt ve lưng cô. Cô nghĩ đó là điều đáng để nói đến. Cô xích lại gần anh và nhắm mắt lại.
Cằm của anh để hờ hững và thư thái trên đỉnh đầu cô. Mỗi khi hình ảnh về lúc làm tình của họ xuất hiện trong đầu anh, anh khóa chặt nó lại. Anh không sẵn sàng để cảm xúc của mình hiện ra rõ như lòng bàn tay. Anh chỉ đơn giản là quá nguyên tắc để cho một người phụ nữ có được sự gần gũi đó.
Anh chỉ trôi vào giấc ngủ khi cô thì thầm tên anh lần nữa. Anh siết chặt Sara để cho cô biết rằng mình muốn cô giữ im lặng. Cô lại thì thầm tên anh.
“Sao?”, anh trả lời với một cái ngáp cố tình.
“Chàng có biết giữ và ôm nhau như thế này gọi là gì không?”
Cô không định tốn thêm công sức nào với anh nữa cho đến khi cô nói với anh cô đang nghĩ gì. Nathan siết chặt cô lần nữa và đồng ý. “Không, Sara, nó gọi là gì?”
“Yêu thương.”
Anh rên lên. Cô cười. “Một khởi đầu tốt, đúng không?”
Tiếng ngáy của anh là câu trả lời duy nhất. Sara không bận tâm rằng anh đã quá thô lỗ khi ngủ ngay giữa lúc cô đang nói chuyện đầy nhiệt thành. Cô đơn giản sẽ giải thích lại tất cả cho anh vào ngày mai.
Cô không thể chờ đến ánh sáng ban mai. Cô đang tìm ra hàng trăm cách để khiến Nathan nhận ra sự may mắn của mình. Cô biết mình là người bạn đời hoàn hảo của anh. Anh vẫn chưa biết điều đó, nhưng cuối cùng, với sự kiên nhẫn và hiểu biết, anh sẽ nhận ra mình yêu cô nhiều như thế nào. Cô chắc chắn điều đó.
Cô là vợ anh, tình yêu của anh. Hôn nhân của họ đúng đắn trong mọi khía cạnh. Có một mối dây liên kết giữa họ. Hôn nhân là một gắn kết thiêng liêng, và Sara quyết định bảo vệ và trân trọng lời thề của cô.
Cô ngủ thiếp đi, ôm anh chặt trong vòng tay. Ngày mai cuộc sống mới của cô sẽ chính thức bắt đầu với danh phận là vợ của Nathan. Đó sẽ là một ngày của thiên đường.