—
Aomine Daiki gần đây luôn nôn nóng, biểu hiện rất giống các đấng phu quân bấn loạn chờ vợ sinh con trước phòng mổ đẻ. Bốn người còn lại của Thế hệ kì tích thì giống như mắc chứng bệnh “Sợ Aomine Daiki mãn tính”. Chưa cần nói trực tiếp nhìn thấy người, chỉ cần cái tên hiện lên trên màn hình di động cũng đủ khiến bọn họ không hẹn mà rét run cầm cập.
Kise ôm đầu lăn ra bàn, di động trên mặt bàn vẫn rung lên từng đợt, “Ai đó cứu tui với! Aominecchi thật không chịu nổi mà a a a a~”
Midormia thờ ơ cầm vật may mắn là một con ếch cùng hai quyển ‘Tìm hiểu cung Xử Nữ’ và ‘Làm thế nào để tránh cung Xử Nữ’, lẩm nhẩm một loạt thuật bói toán kì dị.
Murasakibara ném điện thoại qua chỗ Akashi, tay còn lại ôm khư khư túi đồ ăn to tướng, “Nếu Aomine Daiki còn gọi thì bảo tớ lên núi làm tu sĩ rồi.”
Akashi nắm chặt di động, gân xanh trên trán đã nổi thành gờ giảm tốc độ ở ngã tư đường, sau đó thẳng tay ném điện thoại xuống đất, vỡ nát, “Ai dám trả lời tin nhắn của Aomine Daiki thì chết với tôi.”
Thế tại sao mà lúc này Thế hệ kì tích lại tụ họp ở đây lập “Anti-Aomi” bang phái? Là tại làm sao a? Tại làm sao mà cả bốn người giờ cũng mặt đen luôn như ‘Thanh phong đại hiệp’ rồi.
*Thanh Phong Hiệp (The Green Hornet): Bộ phim đầu tiên Lý Tiểu Long đóng khi bắt đầu gây dựng sự nghiệp tại Hollywood. Tên Aomine Daiki dịch ra trong tiếng Trung là – Thanh Phong Đại Huy. Văn bản gốc ko có, ở đây ta chỉ sử dụng cho vui thôi *v*
Kise nước mắt nước mũi giàn giụa, “Ô ô ô ô các cậu mới có vài lần, tớ cơ hồ hai ba ngày nay đều gọi đến với tin nhắn rầm rập, chịu không thấu a chịu không thấu~~~”
Midormia đẩy mắt kính, vẻ mặt trầm trọng, “Tôi đã xem xét kĩ lưỡng rồi, giai đoạn này Xử Nữ đáng lẽ vẫn chưa đến ‘kì’…”
Murasakibara mặt không đổi sắc nhìn điện thoại vừa-nãy- còn mới tinh của Akashi, “Đã là cái thứ mấy rồi đó…”
Akashi ôm cánh tay ngồi ở một bên, lạnh mặt phun ra một chữ, “Bốn.”
Túi tiền hắn yên lặng rơi lệ.
Đúng lúc này Kagami mặt đen như đít nồi không biết từ đâu chui ra, “Hóa ra không chỉ mình tôi bị như vậy sao? Tên Aomine khốn khiếp kia làm dạo này tôi ăn không ngon ngủ không yên nổi.” Mọi người thầm rủa xả, “Ngươi có ăn bớt một nửa vẫn còn hơn ối người!”
Năm người đồng loạt thở dài một cái.
Thế rốt cuộc là đã xảy ra cái gì? Phải quay lại một thời gian trước đó mới biết được.
“Cậu muốn đăng kí đại học nào?”
“Đã xác định rồi sao? Sẽ không thay đổi quyết định?”
“Này, lúc trước cậu bảo muốn đi đại học X, có định thay đổi quyết định không?”
…
Trước kì thi mấy ngày này, Aomine liên tục gọi điện nhắn tin hỏi han trường đại học mà bọn họ chọn, trên tay còn không ngừng nghiên cứu danh sách các trường cùng điểm chuẩn này nọ.
Kuroko từ phòng tắm đi ra thấy Aomine lại chúi đầu vào nghiên cứu trường liền đem khăn mặt ném tới mặt nó.
“Đồ ngốc Aomine-kun, sách hướng dẫn đã bị cậu làm cho nát bét rồi, đừng khiến nó thê thảm hơn nữa!” [Bốn người Thế hệ kì tích cùng rống: Kuroko cậu có thời gian thương quyển sách thì sao không tới thương cả chúng tôi đi!!!]
Aomine lấy khăn để sang một bên, đi vài bước ôm lấy Kuroko từ phía sau, vùi đầu vào hõm vai cậu, “Tetsu, chúng ta đến đại học C ở thành tây đi.”
“Làm sao phải đến tận đó?”
“Bởi vì tớ rất thích nơi đó a, cậu theo tớ điiii~”
“Đi nơi nào cũng được, dù sao cũng đều cùng một chỗ.”
“Lần này nhất định sẽ không để cậu chạy mất, tớ muốn bù đắp cho ba năm qua. Nếu đi nơi nào cũng giống nhau thì cùng tớ đến đại học C nhé!”
Kuroko thở dài, tay khẽ xoa đầu Aomine, “Tuy rằng vẫn cảm thấy có âm mưu gì mờ ám nhưng thôi, vậy cũng được.”
Aomine thỏa mãn ôm Kuroko vào lòng, mắt liếc đến sách hướng dẫn cười có phần nham hiểm. Lần này nhất định nó sẽ đem Tetsu đi xa khỏi các ngươi a, đại học nhất định phải hoàn toàn là thế giới của hai người.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Kết quả thế nào còn chưa biết được…
Ta nói ra suy nghĩ của mình: Hóa ra Midorima cầm sách về cung Xử Nữ là để tra thời-kì-dậy-thì của em nó =)) Tôi thật hết chịu nổi anh =))