Cậu cảm thấy tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháo, quỷ giờ cứ như cô hồn dã quỷ thân bất do kỷ bay khắp nơi, tiếp tục như vậy, khi nào mới đầu thai? Con người thường có ba hồn bảy vía, có thể ngày nào đó quỷ sẽ bị hồn phi phách tán trực tiếp biến mất không còn tìm được tung tích nữa chăng, không có ai biết hắn từng tồn tại, ngay cả Tiểu Lâm thậm chí còn chưa từng thấy thực thể của hắn.
Tiểu Lâm bỗng nhiên thương cảm
Tuy rằng quỷ ở bên người lải nhải không ngừng khiến lỗ tai cậu bị niệm như muốn đóng kén, hận không thể đem tên kia đóng gói ném ra ngoài không gian, nhưng nghĩ tới, quỷ này trừ miệng MAX pháo, thích trào phúng cay nghiệt, cũng không có tật xấu gì, cho dù thường ngày dọa hút dương khí của cậu, cuối cùng cũng chỉ hút có một chút.
Nếu quỷ ngày nào đó hoàn toàn biến mất, trừ cậu ra thì còn ai sẽ nhớ tới hắn đây?
Tiểu Lâm thở dài, nhìn tay mà ngẩn người.
Quỷ đại ca rời đi tới ngày thứ ba, cậu đã không còn loại cảm giác vui sướng “Nhân dân lao động xoay mình làm chủ”, đang làm đề thi nhịn không được hỏi “Đúng không?”, hỏi xong mới ý thức được con quỷ kia đã sớm không thấy tăm hơi.
Tiểu Lâm tỉ mỉ suy xét lại thân phận của quỷ, đối phương tinh thông toán lý hóa văn đủ thứ, chưa chắc là thầy giáo nhưng chắc chắn là học rộng, nói không chừng là phần tử tri thức, nhưng hắn còn thấy bệnh viện kia rất quen thuộc, chẳng lẽ là bác sĩ sao?
Mình có nên đi tra một chút các bác sĩ gần đây đột tử trong thành phố không? Lỡ như người ta không phải là quỷ ở đây, chẳng lẽ còn phải đi bệnh viện các tỉnh khác, rồi có khi là quỷ nước ngoài nói tiếng Trung Quốc thì sao đây?
Tiểu Lâm phiền muộn vò đầu, lòng nói cùng lắm thì lúc anh trở về muốn hút dương khí thế nào thì hút thế đó, tôi không phản đối nữa còn không được sao?
Cũng không biết có phải lời nhắc của cậu có tác dụng hay không, tối hôm đó, cậu nhận được tin nhắn gửi tới di động.
“Tôi là Quỷ đại ca, chiều nay 3 giờ, tới Starbucks gần T thị.”
Lời ít mà ý nhiều, không phí thêm lời nào.
Tiểu Lâm đầu tiên là vui mừng, sau lại nghi ngờ.
Tại sao lần này Quỷ đại ca không gọi điện thoại mà lại gửi tin nhắn?
Mà chuyện của hai người bọn họ, trừ cậu và Quỷ đại ca, lại không có ai biết.
Tiểu Lâm bỗng nhiên nghĩ tới có khi nào Quỷ đại ca bất hạnh xuyên vào người câm điếc, cho nên mới không thể gọi điện thoại.
Không quan tâm nữa, dù sao đây cũng là tin tốt.
Tiểu Lâm không chú ý tới tâm tình 1 phát đã bay lên mây, từ đáy vực bay lên trời cao, vui mừng như được nếm được đồ ngọt, ngay cả 10 trang ‘5 năm thi cao đẳng 3 năm mô phỏng’ cũng làm một hơi.
Trời gần xế chiều, cậu đúng hẹn đi tới Starbucks.
Gọi một ly cà phê Latte, đợi 3 phút vẫn chưa thấy bóng người, Tiểu Lâm đơn giản lấy bài tập ra làm, dùng thời gian gần 1 tiết để làm xong 1 đề thi, cậu từ từ lấy lại tinh thần, ở trong lòng mạnh mẽ tát mình một cái, thầm nghĩ con quỷ dông dài kia không ở bên người, cần gì phải tích cực chứ.
Bài tập nhanh được bỏ lại vào cặp, nhìn thời gian lần nữa, quỷ kia đã trễ gần 1 tiếng.
Tiểu Lâm lấy điện thoại muốn nhắn tin giục, lại nghe đỉnh đầu truyền tới tiếng dò hỏi: “Đợi bao lâu rồi?”
Tiểu Lâm ngẩng đầu, nhìn thấy một mỹ phụ đứng trước mặt mình, cảm giác thật quen thuộc.
“Cô là ai?” Cậu rất nghi ngờ.
“Quỷ đại ca.” Mỹ phụ mặt không chút thay đổi nói.
Cô khoảng chừng 30 tuổi, mặt không trang điểm, cái trán trơn bóng, sống mũi cao thẳng, da trắng nõn, chắc chắn là mỹ nhân, dù cho ăn mặc bình thường, đi trên đường chắc chắn vẫn thu hút ánh mắt của người khác.
Nhưng này cũng không phải trọng điểm.
Quan trọng là đối phương nói được.
Tiểu Lâm nhìn cô ấy mà ngẩn người.
“Mấy ngày không gặp, nhìn qua càng ngu xuẩn.” Mỹ phụ ngồi xuống trước mặt cậu, gõ gõ mặt bàn, “Tôi chính là Quỷ đại ca của cậu đây.”
Tiểu Lâm khóe mắt giật giật, cảm thấy thế giới này quá ảo diệu.
Cậu từ trong túi sách rút ra ‘5 3’, mở ra đại một đề: “Cô làm thử bài này đi.”
Mỹ phụ thiếu kiên nhẫn nhận bút, soẹt soẹt hai lần đưa ra đáp án, bên cạnh còn ghi vài dòng giải đề.
Tiểu Lâm tin, nhưng từ đó dấu chấm hỏi lại càng lớn hơn.
“Tôi nhìn như thấy cô ấy ở nơi nào đó rồi?”
Mỹ phụ: “Cổ thân thể này là mẹ của học sinh chuyển trường kia.”
Tiểu Lâm há tom mồm: “Quỷ quỷ, anh sao lại chạy tới thân thể người ta chứ?”
Mỹ phụ buồn bực nâng ngực lớn như muốn nhanh rớt xuống kia, cảnh tượng thật có chút cay mắt, người thuần khiết như Tiểu Lâm không nhịn được lấy tay che mặt.
“Dựa theo quy luật, cô gái này rất nhanh sẽ chết, học sinh chuyển trường có bối cảnh không đơn giản.”
“Bối cảnh gì?” Tiểu Lâm chỉ biết ngày đầu tiên học sinh chuyển trường tới là do thư ký hay trợ lý đưa đón, người khác còn nói cha cậu ấy nhất định là ông chủ có hàng trăm triệu tệ hoặc quan lớn không thể dễ dàng lộ diện.
Cậu đem suy đoán nói với Quỷ đại ca, à không, bây giờ là Quỷ đại tỷ.
Mỹ phụ cười một cái, nói đoán được tám chín phần, cha cậu ấy thật sự làm quan, bất quá mẹ cậu ấy cũng không phải chính thức, mà là tình nhân. Cha cậu ấy không chỉ có tình nhân, hơn nữa còn tham ô nhận hối lộ. Mẹ bạn học Tiểu Lâm, cũng là mỹ phụ đang bị Quỷ đại ca bám người, trong tay nắm giữ không ít chứng cứ, hiệ ntại cấp trên đã bắt tay vào điều tra tham nhũng, tuy rằng chưa tra tới trên đầu cha cậu ấy, nhưng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Đã như thế, mỹ phụ cũng thành nhân vật then chốt.
Tiểu Lâm khẩn trương nói: “Vậy có người muốn giết anh diệt khẩu sao?”
Mỹ phụ: “Kỳ thực thân thể này trước cũng bị thương một lần, là do bị xe đụng mà tổn thương não. Mỗi lần tôi dựa vào người khác, đa số đều là không còn sống lâu nữa, thân thể như vậy gần như có sức hấp dẫn đặc biệt với tôi.”
Tiểu Lâm vội nói: “Đúng đúng đúng, kỳ thực mấy ngày nay anh biến mất, tôi luôn điều tra tư liệu trên mạng, còn nhờ khoa huyền học (2) của V đại trên mạng, cuối cùng cũng nhận được một chút gợi ý, những người bị anh dựa vào này, khả năng ba hồn bảy vía bị thiếu một phần hồn, có câu nói, chính là không còn nhiều thời gian, mà anh thì khả năng cũng không phải đơn thuần là quỷ.”
“Là một con quỷ khắc khe suốt ngày lải nhải.” Tiểu Lâm oán thầm một câu trong bụng.
Mỹ phụ cau mày: “Đây là cậu nói, hay là khoa huyền học của V đại nói?”
Tiểu Lâm: “Tổng hợp các ý kiến mà cho ra kết luận, ặc, cũng gồm thêm cái nhìn nho nhỏ của tôi nữa.”
Mỹ phụ ừ một tiếng, “Tiếp tục”.
Tiểu Lâm được cổ vũ, bống cảm thấy hưng phấn: “Cho nên anh có thể là một linh hồn còn sống, cũng không phải trọn vẹn là quỷ, cho nên mới có thể dựa người, lại lần này tới lần khác thân bất do kỷ rời đi, nhưng không thể đi đầu thai. Việc cấp bách bây giờ là phải tìm được thân thể của anh, nói không chừng anh có thể trở lại.”
Logic này không phải không có đạo lý, nhưng vấn đề duy nhất là, thực thể của quỷ quá khó tìm, tình huống như thế, hoặc là người bị thần kinh, hoặc là người thực vật, cũng có thể đang nằm trong phòng giám hộ triệu chứng, muốn giúp quỷ tìm lại được thân thể, không khác nào mò kim đáy biển.
Lông mày Tiểu Lâm nhíu chặt buồn bã.
Mỹ phụ thế mà lại nhìn rất thoáng: “Tôi đến thế nào, nói không chừng cuối cùng có thể vì cách đó mà trở về, cậu không cần lo lắng. Ngày hôm nay gọi cậu ra, chủ yếu là muốn nói rõ tình huống với cậu một chút, kỳ thực thân phận cô gái này có chút mẫn cảm, sau khi trở về cậu đem tin nhắn xóa đi, tôi cũng sẽ không liên lạc với cậu, sau này nếu có người hỏi, cậu nói là chúng ta tình cờ gặp ở quán cà phê, tôi nghe nói cậu là bạn học của con trai, cho nên hàn huyên với cậu vài cậu, biết không?”
Tiểu Lâm nghe lời gật đầu, nói: ”Quỷ đại ca, dù sao chờ anh ngắt kết nối, chúng tasẽ rất nhanh gặp mặt, anh sao lại như bàn giao di ngôn vậy?”
Mỹ phụ: ”Vậy lỡ như thân thể của tôi chết rồi, tôi cũng hồn phi phách tán thì sao?
Tiểu Lâm: “Phi phi phi, nói bậy, lời của quỷ không thể không kiêng kỵ, Quỷ đại ca anh tuy rằng miệng độc, so với mẹ tôi dông dài hơn, nhưng anh là người tốt, tôi, tôi còn rất luyến tiếc anh.”
Cậu phát hiện tâm tình của mình rất mâu thuẫn, vừa hy vọng hắn có thể tiếp tục lưu lại bên mình, cho dù cay nghiệt một chút, dông dài cả ngày, rồi lại xoi mói cậu khắp nơi, Tiểu Lâm cũng chịu, nhưng mặt khác, cậu lại hy vọng quỷ có thể nhanh tìm về thân thể của mình, kiếm được thân thế cùng tên của mình.
Bởi vì đó mới là thế giới đối phương thuộc về.
Cậu không thể vì ích kỷ của mình mà giữ đối phương lại.
Mỹ phụ trêu chọc nở nụ cười: “Là luyến tiếc tôi hay không nỡ bỏ chuyện tôi hút dương khí cho cậu đây?”
… Tiểu Lâm quyết định thu hồi một chút tình cảm vừa nãy của mình.
Tay mỹ phụ đột nhiên chạm vào mặt cậu, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua, xúc cảm ấm áp cũng vì thế mà vụt đi.
“Có cách nói thế này, linh hồn người sống chỉ có thể tiếp cận người tâm hồn sạch sẽ, không có cậu, mấy ngày nay, tôi khả năng đã sớm hồn phi phách tán.”
Đây là ngón tay của phụ nữ, mềm mại mịn màng, bình thường khẳng định chăm sóc không ít, vì muốn nam nhân được vui, mũ phụ bình thường chắc chắn có không ít công phu, nhưng Tiểu Lâm lại phảng phất xuyên quá cái tay này nhìn thấy một người.
Thân ảnh cao lớn kiên cường của người kia.
Không biết sao, Tiểu Lâm chợt nhớ tới cái bóng xuyên qua gương nhìn thấy kia.
Cậu sửng sờ nửa ngày, lắp bắp nói: “Không, không khách khí!”
Quỷ đại ca xuyên qua thân thể mỹ phụ cười với cậu: “Nếu như tôi có thể đầu thai làm người. Tương lai có duyên sẽ gặp lại…”
“Thế nào?”
Tiểu Lâm chờ đoạn sau nhưng đối phương lại không nói tiếp.
“Học cho giỏi, tranh thủ thi đậu T đại đi.” Mỹ phụ kết lại câu này, đứng dậy rời đi.
Sau đó, đối phương rốt cuộc không còn liên lạc với Tiểu Lâm.
Có một hồi, Tiểu Lâm thật sự nhịn không được, ở bốt điện thoại công cộng bấm gọi số kia, nhưng đầu dây bên kia không có người tiếp.
Nửa tháng sau, cậu ở trên mạng đọc được tin tức, tai nạn giao thông ở phố xá sầm uất, tạo thành cái chết bi thương, người chết là nữ,
Tiểu Lâm nhớ tới chiều hôm đó, trên đường lên lớp, học sinh chuyển trường kia nhận được một cú điện thoại, sắc mặt trắng bệch vội vã lao đi.
Cậu trong lòng hồi hộp một hồi, theo bản năng biết rằng người chết có liên quan tới học sinh chuyển trường, bên người mưa như trút xuống, cậu không để ý chạy tới buồng điện thoại, nhưng cho dù cậu có gọi bao nhiêu cú điện thoại đi chăng nữa thì đầu dây bên kia vĩnh viễn chỉ là máy bận.
Không lâu sau, Tiểu Lâm nghe được chút tin đồn, nghe đâu mẹ học sinh chuyển trường bị tai nạn giao thông chết rồi, cha lại bị bắt, thân phận tình nhân của mẹ cậu ấy cũng mơ hồ truyền đi, học sinh chuyển trường không chịu được ánh mắt của người khác, trực tiếp chuyển trường đến thành phố khác.
Có lẽ Quỷ đại ca đã tiêu hủy tất cả chứng cứ có liên quan tới Tiểu Lâm, có lẽ là thân phận Tiểu Lâm cũng không có gì khả nghi nên không có ai tìm Tiểu Lâm hỏi, cậu cứ bình tĩnh tiếp tục cuộc sống gần như khô khan, như các học sinh khác chuẩn bị thi đại học, mỗi ngày đều chìm trong biển đề, mãi đến khi có thể nâng cao.
Mà Quỷ đại ca cũng không còn xuất hiện nữa.
Hắn như Tiểu Lâm dự liệu, biến mất không còn thấy tăm hơi, không còn lưu lại dấy vết gì.
Ngoại trừ ký ức của Tiểu Lâm.
Tiểu Lâm nhớ tới giọng điệu khi nói chuyện của hắn, nhớ tới từng âm trầm bổng, nếu như ở trong biển người mênh mong, chỉ dựa vào giọng của đối phương, Tiểu Lâm cảm thấy mình chắc chắn có thể nhận ra hắn.
Đáng tiếc, sau lần đó, cậu lại không thể nghe thấy giọng nói kia nữa.
Có lúc vội vã trên đường, giọng nói người đi đường thoáng qua bên tai có chút giống, Tiểu Lâm sẽ theo bản năng quay đầu nhìn, hai mắt tìm kiếm, nhưng cuối cùng vẫn là thất vọng.
Tiểu Lâm không muốn nghĩ tới tình huống tồi tệ, cậu tình nguyện Quỷ đại ca tìm về thân thể, khôi phục ký ức, có nhân sinh thành công mỹ mãn, mỗi ngày trải qua đều phong phú, cho dù đối phương quên mất mình, cũng có thể, đối phương cảm thấy… Không cần thiết phải liên hệ với mình nữa.
Duuf sao bọn họ căn bản không gặp nhau, kia cũng chỉ chút duyên phận mỏng manh, đã sớm tan thành mây khói từ lâu, không còn tồn tại nữa.
Câu chuyện gặp gỡ này như truyện 1001 đêm, người nghe chỉ có thể cười bỏ qua, Tiểu Lâm cũng không nói qua với ai, bởi vì ngay cả chính mình, cũng có lúc hoài nghi Quỷ đại ca rốt cuộc có phải có thật hay do ảo giác của bản thân sinh ra hay không.
Cho đến năm đó, cậu thi đậu T đại, đứng dưới cây ngô đồng ở trước học viện ngẩng đầu nhìn lên trên, nhìn ánh mặt trời xuyên qua kẽ hở của cành lá lốm đốm chiếu xuống, bỗng dưng nghe thấy sau lưng có người nói chuyện.
“Cậu làm xong ‘5 năm thi cao đẳng 3 năm mô phỏng’ chưa?”
Tiểu Lâm đột nhiên quay đầu lại.
====================
(1): Sinh vật mà vật ký sinh sống trên đó.
(2): huyền học (trào lưu triết học duy tâm do Hà Yên, Vương Bật thời Nguỵ Tấn sáng lập bằng cách nhào nặn tư tưởng LãoTrang và tư tưởng Nho gia)