Đoan Uất Liễm hét lên, theo phản xạ đưa tay muốn mở cửa xe chỉ là mọi hành động của cô sớm đã bị người đàn ông kia nhìn thấu, cửa xe khoá lại mà Đoan Uất Liễm cũng không còn đường trốn thoát.
Nghiêu Cảnh Hiên không nói gì, anh vẫn giữ nguyên tư thế đó, đưa ống tiêm đến trước mặt Đoan Uất Liễm.
Chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi, người phụ nữ này có thể đứng ra phát triển một tập đoàn thời trang có danh tiếng vững chắc, lại cộng thêm chuyện cô dám giết đi đứa con của anh nên để khống chế cô anh không thể không dùng thủ đoạn này.
“ Thả tôi ra, tôi không muốn, không muốn. Nghiêu Cảnh Hiên, tôi đã trở thành tình nhân của anh rồi, anh còn muốn gì nữa? ”.
Đoan Uất Liễm dường như bị bức cho phát điên, cô không dám quản nhiều chuyện, cũng không bận tâm đến việc khóng chế cảm xúc trước mặt Nghiêu Cảnh Hiên. Thứ cô quan tâm bây giờ chính là thứ chất lỏng kia có hay không sẽ vào người cô.
Nghiêu Cảnh Hiên nhíu mày, có lẽ không hài lòng với việc cô lớn giọng quát mắng. Một tay anh giữ lấy hai tay của cô, cũng không tốn quá nhiều sức liền đem ống tiêm kia trực tiếp tuên vào người Đoan Uất Liễm.
Chất lỏng màu trắng đục từng giọt từng giọt chảy vào bên trong mà Đoan Uất Liễm lại không có cách nào phản kháng.
“ Cách vài tiếng sẽ có người đến tiêm cho cô. Đoan Uất Liễm, nếu cô còn không nghe lời, cơ thể sẽ rất khó chịu đó ”.
Nghiêu Cảnh Hiên lạnh nhạt buông một câu rồi im lặng, Đoan Uất Liễm cũng chẳng còn sức mà lên tiếng. Không khí trong xe liền trở nên ngột ngạt.
Cô của bây giờ sẽ sớm thôi sẽ biến thành một kẻ nghiện ma tuý. Vì muốn khống chế cô, thủ đoạn không một chút tình người này Nghiêu Cảnh Hiên cũng dám dùng.
Haha, người đàn ông này vì đứa con mà anh sai người giết chết nên mới đối xử tàn nhẫn với cô. Nực cười... Nực cười!
Đưa Đoan Uất Liễm trở về biệt thự, Nghiêu Cảnh Hiên cũng không ở lại, chẳng biết xảy ra chuyện gì mà vội vàng nói tài xế quay đầu xe, đi tới tập đoàn.
[... ]
Nghiêu gia.
Đoan Uất Liễm không vào bên trong, cô ngồi xuống cái xích đu lớn ở dưới gốc cây cổ thụ, đón từng đợt gió nhẹ.
Nơi này hai năm trước và hai năm sau đều không thay đổi. Từ kết cấu cho đến phong cách thiết kế vẫn vẹn nguyên y như khi cô mới đến làm dâu.
Lấy trong túi một tấm ảnh nhỏ, hốc mắt Đoan Uất Liễm sau khi nhìn thấy nó liền đỏ hoe, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống.
Đây là tấm ảnh bác sĩ đưa cho cô, khi ấy thai nhi mới tròn hai tháng tuổi. Đoan Uất Liễm siết chặt lấy bức ảnh, nơi đáy mắt đã sớm bị sự thịnh nộ chiếm giữ.
Nghiêu Cảnh Hiên không chỉ khiến con cô biến mất, anh còn khiến cô thân bại danh liệt. Huỷ đi tự tôn của cô vẫn chưa đủ, lại còn biến cô thành một con ma nghiện ma tuý.
Những món nợ này, cô không nhịn nữa, tính từng cái rõ ràng với anh. Người xưa có câu, tức nước thì vỡ bờ.
[... ]
Nghiêu Cảnh Hiên ngồi trước bàn làm việc, tìm kiếm thông tin trong vòng hai năm trước của Đoan Uất Liễm, những tất cả đều trống rỗng.
Điện thoại đôt nhiên vang lên, Nghiêu Cảnh Hiên nhíu mày, đưa tay với lấy.
“ Có chuyện gì? ”.
“ Đoan tiểu thư đã châm lửa phóng hoả toàn bộ Nghiêu gia ”.