Lý Kha tắm rửa xong, cầm lấy điện thoại bắt đầu lướt Weibo, liền nhìn thấy có account marketing tin nóng, nói bộ phim truyền hình đầu tiên của ảnh đế nào đó đã chọn một diễn viên ngoài dự kiến.
Hình ảnh đi kèm là ảnh chụp màn hình tin tức trên diễn đàn, từ ảnh chụp màn hình có thể thấy rõ ba trong số năm người đứng đầu đang đoán xem đó có phải hay không là Đường Tử Du.
Khu bình luận Weibo cũng đang thảo luận liệu đó có phải là Đường Tử Du? Sẽ là anh sao?Không phải gần ba năm anh cũng không đóng phim sao?
Fans Đường Tử Du vội vàng lên tiếng: “Ôm Đường Tử Du đi,trong sạch,không có tung hô gì trừ khi có thông báo chính thức.”
Raw: 唐子悠的粉丝连忙喊道:“抱走唐子悠,雪藏中,非官宣不约。”
Lý Kha nhìn, tức giận đến đập tay xuống bàn.
Đã bao lâu rồi?Đường Tử Du lui vòng đều đã bao lâu,làm sao còn có người nhớ rõ cậu ta!
Thậm chí còn vẽ một chiếc bánh ngon như vậy cho cậu ta,cậu ta xứng sao!
Lý Kha đóng Weibo, gọi cho người đại diện của gã nói: “Anh đã xem tin tức chưa? Nói bộ phim của Đan Kỳ Khôn giống như đã định là Đường Tử Du.”
Vương Kiến cười một tiếng, “Nói đùa cái gì vậy, cậu ta thậm chí còn không có tư cách để thử vai, như thế nào sẽ định là cậu ta?”
“Nói không chừng là cậu ta có quan hệ với người nào đó?”
Vương Kiến nghe vậy, liền nghĩ tới Liễu Nhứ, bất quá đây không phải vấn đề lớn.
“Cậu yên tâm.” Vương Kiến trấn an gã, “Đường Tử Du hiện tại là do tôi quản, tôi sẽ không để cậu ta đi,cho dù cậu ta thật sự thử vai thành công cũng vô dụng.”
Như thế, Lý Kha hơi an tâm một ít, “Tóm lại bộ này tôi nhất định phải diễn bằng được, cho dù lùi một vạn bước, tôi thật sự diễn không được, vậy cũng không thể là Đường Tử Du diễn!”
“Tôi biết, nếu thật là định cậu ta rồi,tôi đây liền cùng đoàn phim thông tri, nói đem cậu ta đổi thành cậu, hoặc là hai người các cậu cùng nhau diễn, tóm lại khẳng định phải có cậu, bằng không tôi sẽ không đồng ý.”
“Ngay cả khi chúng tôi diễn cùng nhau, tôi cũng là đến vị trí phía trước, suất diễn so với cậu ta nhiều hơn.” Lý Kha nhấn mạnh nói, “Cậu ta như vậy, hiện tại chỉ so với tôi chỉ như vai phụ.”
“Đó là, tôi còn có thể làm cậu thiệt hại sao?”
Lý Kha lúc này mới vừa lòng cúp điện thoại.
Vương Kiến siết điện thoại, cân nhắc một lát rồi gọi cho đạo diễn 《 Xuân Ý Nháo 》, nhưng mà coa lẽ đã quá muộn, đối phương cũng không có bắt điện thoại gã.
Vương Kiến không còn lựa chọn nào khác, đành phải cúp máy trước.
Hẳn là tin giả đi,gã nghĩ,nhân khí và kỹ thuật diễn hiện đại của Đường Tử Du đều không chiếm ưu thế,vậy tại sao lại chọn cậu ta?
Phỏng chừng là lại có người giả trang *liêu quân(?), thuận miệng nói bậy đi.
Gã nghĩ như vậy,gọi điện thoại cho Đường Tử Du: “Tiểu Du,cậu nghĩ thế nào rồi?Muốn diễn vai nào?”
Đường Tử Du vừa mới cúp điện thoại của Đan Kỳ Khôn, lúc này nghe được Vương Kiến hỏi như vậy, đơn giản trực tiếp trả lời nói: “Vương ca, tôi hai ngày trước đi thử vai 《 Xuân Ý Nháo 》, vừa mới nhận được điện thoại đoàn phim nói tôi đã vượt qua buổi thử vai, cho nên, tôi muốn diễn bộ này.”
Vương Kiến:!!!
Vương Kiến khó có thể tin, “Cậu đi thử kính 《 Xuân Ý Nháo 》,cậu vì sao không cùng tôi nói? Còn có vì cái gì đoàn phim sẽ trực tiếp liên hệ cậu, tôi hiện tại là người đại diện của cậu, đoàn phim có việc hẳn là cùng tôi liên hệ.”
“Là như này, ngày đó sau khi tôi từ công ty trở về, tôi liên hệ với những người bạn khác, hỏi bọn họ gần đây có nguồn tài nguyên nào tốt không.Không phải cả hai chúng tôi đều cảm thấy kịch bản mình đọc trước đó không hay lắm, cho nên tôi liền nghĩ, tôi cũng không thể chỉ dựa vào anh cung cấp tài nguyên, tôi cũng muốn tự mình nỗ lực. Sau lại có người bạn nói đoàn phim《 Xuân Ý Nháo 》 thiếu vai nam 3, tôi liền đi thử, không nghĩ tới thế nhưng lại qua, tôi cũng rất kinh ngạc.”
“Lúc trước không có nói cho anh là bởi vì tôi sợ mình không qua được, cũng không có gan nói cho anh biết nên mới không lưu phương thức liên lạc.”
Vương Kiến:……
Vương Kiến ấn huyệt Thái Dương, “Như vậy à, Tiểu Du ngày mai tới công ty một chuyến, chúng ta gặp mặt nói cụ thể.”
“Được.” Đường Tử Du nói.
Vương Kiến cúp điện thoại, tức giận một chưởng đập tay xuống bàn,thật đúng như Lý Kha nói, không nghĩ tới a, Đường Tử Du tiểu tử này trên mặt nhìn rất thành thật, hóa ra trong lòng lại gian xảo như vậy!
Ngoài mặt thì cùng hắn bàn bạc*(????),trong tối lại cùng Liễu Nhứ hợp tác, nếu cậu ta đã không tín nhiệm gã như vậy, vậy đừng trách gã không thủ hạ lưu tình.
*Gốc:明着在他这里修栈道
_______
Đường Tử Du ngày hôm sau đến rất sớm, Vương Kiến thấy anh tới, chỉ chỉ ghế đối diện:“Ngồi.”
Đường Tử Du kéo ghế dựa ra ngồi xuống.
“Tiểu Du, cậu không tồi.” Vương Kiến giơ ngoan tay cái lên, “Vừa trở về liền có thể nhận được 《 Xuân Ý Nháo 》 loại tài nguyên này, lợi hại.”
Đường Tử Du mỉm cười, khiêm tốn nói, “Cũng là may mắn.”
“Cũng đúng.” Vương Kiến nói, “Bất quá……”
Gã thở dài,tiếc nuối nói, “Bộ phim này Tiểu Du cậu khả năng không thể đi diễn.”
“Vì sao?”
Vương Kiến nhìn anh, ánh mắt hòa ái, “Cậu đã mấy năm không có đóng phim?Gần ba năm rồi đi, ba năm cậu không ở công ty, cũng không biết, cơ cấu công ty đã sớm thay đổi, hiện tại công ty đang nâng đỡ là Lý Kha.”
“Lý Kha cậu hẳn là biết, hai người các cậu lúc ấy cùng lúc ký hợp đồng, cậu hồng sớm, hắn hồng muộn,cậu tính tình không tốt, hắn tính tình dịu ngoan, cho nên giám đốc công ty đều càng thích hắn hơn.”
“Theo lý thuyết, hai người các cậu hiện tại đều là do tôi dẫn,tôi nắm các cậu trong lòng bàn tay(?). Tôi không nên nói loại lời nói này, nhưng mà Tiểu Du, tôi cũng là vì tốt cho cậu. Cậu không biết, Lý Kha vì nhân vật này chuẩn bị bao lâu, hắn một lòng một dạ muốn diễn Thịnh Phi Quang,cậu hiện tại đem nhân vật đoạt của hắn, hắn có thể vui vẻ sao?”
“Đến lúc đó vạn nhất hắn báo đến cấp trên,người thiệt vẫn là cậu.”
“Cho nên Tiểu Du,còn không bằng cậu thuận nước đẩy thuyền, từ bỏ nhân vật này hơn nữa cùng đạo diễn tổ đề cử hắn, như vậy hắn vui vẻ, cấp trên cũng vui vẻ, chúng ta cũng có thể an ổn một chút đúng không?.”
Đường Tử Du cười một chút: “Nhưng cho dù tôi bỏ diễn bộ phim này, đoàn phim cũng không nhất định sẽ tuyển Lý Kha mà?”
“Không phải còn có hy vọng sao?”
“Cho nên đối với điều này không có hy vọng,muốn làm tôi từ bỏ tư cách đã tới tay sao? Tôi không muốn.”
Vương Kiến trong mắt lộ ra vẻ không tán thành: “Tiểu Du, đây là cậu không hiểu chuyện.”
“Đúng sai của một sự việc phụ thuộc vào pháp luật và đạo đức, mà không phải cái gọi là hiểu chuyện.Tôi không cho rằng mù quáng từ bỏ là một loại hành vi đúng.”
“Huống hồ.” Đường Tử Du bình tĩnh nói:“Tôi lần này quay trở lại, chính là vì kinh doanh sự nghiệp của mình, cho nên tôi sẽ không làm chuyện trái với ý định ban đầu.”
Vương Kiến nhíu mày:“Tiểu Du tại sao cậu lại cố chấp như vậy?Tôi là vì tốt cho cậu,tôi hiện tại tốt bụng khuyên cậu cậu không nghe, đến lúc đó thế nào công ty cũng phải lấy hợp đồng chế ước cậu, không cho cậu đi đóng phim thì làm sao?”
“Anh sẽ sao?” Đường Tử Du hỏi.
“Không phải tại tôi,là tại cậu.”
“Cho nên nếu tôi kiên trì muốn quay diễn bộ này, anh liền lấy hợp đồng cưỡng chế tôi sao?”
“Tôi cũng là vì tốt cho cậu.” Vương Kiến lấy ra hộp thuốc, móc ra một điếu, “Hiện tại công ty tận lực nâng đỡ Lý Kha,tất cả các tài nguyên tốt đều thuộc về cậu ấy,cậu một hai phải vừa quay về liền đoạt tài nguyên hắn, tôi đây có thể làm sao bây giờ?!”(cút)
Gã đốt một điếu thuốc: “Tiểu Du, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, thời đại thay đổi, nếu cậu thông minh, nên biết, không cần cùng Lý Kha cứng chọi cứng mới là lựa chọn tốt nhất đối với cậu.”
Đường Tử Du nhìn gã hồi lâu, lại chậm rãi cười.
Anh đứng lên, trên cao nhìn xuống Vương Kiến: “Không phải thời đại thay đổi, chỉ là công ty cách cục thay đổi, những người tôi gặp được thay đổi, rất đơn giản, tôi chỉ cần nhảy khỏi công ty, nhảy khỏi cái cách cục này thì tốt rồi.”
“Có ý tứ gì?” Vương Kiến giương mắt nhìn anh.
Đường Tử Du thanh âm thực ôn nhu:“Không có gì, chính là tôi tính toán cùng công ty giải ước.”
Vương Kiến giống như gã nghe được trò đùa nào đó: “Cậu điên rồi à?Cậu biết tiền vi phạm hợp đồng là bao nhiêu không?Cậu có thể trả được sao?Hơn nữa,trong hợp đồng còn hai năm, vì hai năm mà trả nhiều tiền như vậy, đáng giá sao?”
“Đương nhiên đáng giá.” Đường Tử Du bình tĩnh nói, “Trên đời này, không có gì là so với thời gian cùng tự do của tôi.”
Anh nói xong, xoay người hướng ngoài cửa đi đến.
Vương Kiến tức muốn hộc máu quát: “Cậu kiêu ngạo cái gì,cậu từ đâu ra nhiều tiền như vậy, nếu có thể trả được tiền thì năm đó tại sao cậu không trả,nếu cậu có cuộc sống tốt trong vài năm,cậu hiện tại không sẽ lựa chọn quay về, rơi xuống đất phượng hoàng không bằng gà, năm đó cậu không phải phượng hoàng, hiện tại còn giả thanh cao!”
Đường Tử Du quay đầu lại nhìn gã một cái, “Tôi năm đó nếu không phải phượng hoàng,thì Lý Kha liền càng không phải. Không chỉ năm đó, tính là hiện tại, hắn vẫn không thể cạnh tranh với tôi. Tôi sẽ mau chóng trả tiền giải ước, chẳng qua đến lúc đó sẽ không liên hệ anh, đã lâu không gặp Trần tổng, tin tưởng Trần tổng nhìn thấy tôi đưa tiền, hẳn là sẽ thực vui vẻ.”
Anh nói xong một câu cuối, mỉm cười rồi đóng cửa.
Vương Kiến tức giận cầm lấy đồ vật trong tầm tay ném tới trước cửa, cả giận nói, “Không biết điều.”
Đường Tử Du ra khỏi công ty, dừng một chiếc taxi, nghĩ nghĩ,nói địa chỉ Cố gia.
Vương Kiến có câu nói nói không sai, đó chính là, anh xác thật lấy không ra nhiều tiền vi phạm hợp đồng như cậy.
Khi anh ký hợp đồng năm đó, Liễu Nhứ đã ký cho anh hợp đồng tốt nhất, nói rõ là muốn nâng anh, cũng bởi vậy, công ty vì dự phòng anh về sau giải ước, tiền vi phạm hợp đồng đặt mức rất cao.
Khi đó anh không nghĩ tới chính mình sẽ giải ước, Liễu Nhứ cũng cảm thấy anh sẽ không, cho nên cũng chưa để ý, không nghĩ tới, lại vẫn là rơi vào lưới tình.
Bất quá còn tốt, Đường Tử Du nhìn số dư trong thẻ của mình,anh không quá thiếu, chỉ cần mượn một số tiền nhỏ của bà nội Cố liền có thể gom đủ.
Anh không có nhiều bạn bè ở thành phố này lắm,và không ai trong số họ giàu có.
Liễu Nhứ thật ra có một số tiền tiết kiệm, chỉ là nếu thật sự cô muốn cho anh mượn, sợ là về sau cô phải tiết kiệm trong những ngày tới/thắt lưng buộc bụng.
So sánh nhiều phương diện, thích hợp nhất cũng cũng chỉ dư lại bà nội Cố.
Vừa lúc, Đường Tử Du nghĩ, lần này đi gặp bà nội Cố cũng có thể cùng bà nội Cố nói sự tình của anh cùng Cố Tửu Từ, nói cho bà nội Cố anh muốn giải trừ hôn ước.
Xe chạy rất nhanh, một giờ sau, xe tiến vào khu biệt thự, Đường Tử Du nhìn cảnh sắc ven đường quen thuộc,sau khi dừng xe mới xuống.
Anh mới vừa xuống xe, liền nghe được có người gọi anh, “Tiểu Du.”
Đường Tử Du quay đầu lại, là anh trai Cố Tửu Từ- Cố Tửu Hình.
Cố gia có hai đứa con, đại thiếu gia Cố Tửu Hình tính cách trầm ổn, sau khi thành niên từng bước tiếp quản sản nghiệp Cố gia, trở thành người nắm quyền của Cố gia.
Con thứ hai Cố Tửu Từ tính cách tiêu sái,sau khi tốt nghiệp đại liền vào giới giải trí, trong hai năm liền cầm danh ảnh đế trở về, trở thành tình nhân trong mộng của vô số thiếu nữ.
Nhưng nói thật,ngoại hình Cố Tửu Hình không thua Cố Tửu Từ chút nào,anh giống cha mình hơn, đường nét thâm thúy, thoạt nhìn không giống giận; Cố Tửu Từ thì càng giống mẹ, khuôn mặt tuấn mỹ, *cười trộm tâm.
*kiểu đánh cắp trái tim người ta ấy
“Sao em lại tới đây?” Cố Tửu Hình đến gần hỏi.
Đường Tử Du rất rõ địa vị của mình ở Cố gia, cũng biết rất nhiều chuyện đều không thể giấu được tai mắt cho nên thẳng thắn thành khẩn đem chuyện xảy ra ở công ty kể lại.
[_Có người bảo kê ai ngu mà không kể_]
“Hiện tại em không có đủ tiền,bạn bè xung quanh cũng không thể một lúc kiếm được nhiều tiền như vậy,cho nên em nghĩ tới nghĩ lui,hình như chỉ có bà nội mới có thể giúp em.”
Cố Tửu Hình nghe vậy,khẽ gật đầu:“Việc này đơn giản,tuy rằng tôi không biết ông chủ của công ty em,nhưng nếu muốn,tôi có thể mời anh ta gặp mặt hôm nay và cùng anh ta nói chuyện.Chuyện như vậy về sau sẽ không bao giờ xảy ra nữa.”
[Nhanh, gọn, lẹ.Good job anh trai kiêm vị hôn phu mới.(≧▽≦)]
“Nhưng em còn muốn chấm dứt hợp đồng.” Đường Tử Du nói: “Em không muốn đóng khung mình trong một môi trường đầy kẻ thù.Lý Kha là anh cả của công ty, Vương Kiến là người đại diện tên tuổi lớn của công ty, bọn họ không thích em, mặt khác người đại diện cùng các nghệ sĩ cũng không dám đối với em thể hiện lòng tốt. Trong hoàn cảnh này, sẽ làm tăng lượng tiêu cực của mọi người và tiêu hao lòng tin của mọi người.Em không thích nó.”
Cố Tửu Hình nghe anh nói như vậy, mới ý thức được anh đã suy nghĩ rất cặn kẽ.
Anh không muốn chấm dứt hợp đồng vì vai diễn bị cướp,mà là bởi vì không thích môi trường hiện tại, cho nên muốn tự cứu mình.
“Em nói có lý.” Cố Tửu Hình khẳng định nói, “Bà nội đi ra ngoài, không ở nhà, tôi cho em mượn tiền.”
Vừa nói,anh vừa lấy ra tờ chi phiếu, từ túi áo tây trang của bộ vest lấy ra một cây bút, ký tên của mình, xé xuống tới đưa cho Đường Tử Du.
[Tư bản chết tiệt]
“Em muốn nhiều hay ít, tùy tiện điền.”
Đường Tử Du kinh ngạc tiếp nhận, liên tục nói lời cảm ơn: “Em sẽ mau chóng trả anh sớm nhất có thể.”
Cố Tửu Hình cười nhìn anh, anh tuấn trên mặt tràn đầy bao dung, “Người một nhà sao còn nói hai lời, em là vị hôn phu của Tiểu Cửu, cũng chính là em trai tôi,em cần tiền cứ việc tới tìm tôi, không cần khách khí.”
Đường Tử Du nghe được lời này của anh,tay cầm chi phiếu căng thẳng, tờ chi phiếu màu trắng nháy mắt thành có vài tia nếp nhăn.
Anh nhìn Cố Tửu Hình, ánh mắt sâu thẳm, Cố Tửu Hình bị ánh mắt này của anh làm cho có chút nghi hoặc, “Làm sao vậy Tiểu Du?”
Đường Tử Du chậm rãi siết chặt bàn tay trái đang treo bên hông:“Hôm nay tới em còn có một việc muốn cùng bà nội nói.”
“Cái gì?” Cố Tửu Hình ấm áp nói.
“Em muốn cùng Cố Tửu Từ giải trừ hôn ước.”
Anh vừa dứt lời, Cố Tửu Hình còn chưa kịp kinh ngạc, liền nghe thấy tiếng loa thanh.
Đường Tử Du theo tiếng quay lại nhìn, liền thấy một chiếc xe hơi sử màu đen quen thuộc đang lái vào tầm mắt của mình,biểu tượng con ngựa nhảy cao ở phía trước xe,phô trương tính cách sang trọng và khô g gò bó của chủ sở hữu.
—— Cố Tửu Từ trở về.
Danh Sách Chương: